Cổ chân nhân

Chương 2842: Tầng thứ tám, Thiên đạo (1)

Trời xanh mây trắng, bãi cỏ phồn hoa, tất cả đều bị khe hở nuốt hết.
Nhưng trong khe hở không có cái gì, giống như một con mãnh thú tuyệt thế đang đói khát.
Con ngươi Phương Nguyên hơi co lại:
“Đây là sức mạnh Hư đạo, khe hở hư vô.”
Nhìn ra được điều này, hắn vội vàng vận dụng thủ đoạn che đậy bản thân.
Khe hở bức về phía hắn, Phương Nguyên cũng không trốn tránh, ngược lại chủ động dấn thân vào trong.
Hắn thuận lợi tiến vào bên trong khe hở, cũng không gặp phải đả kích nào mang tính hủy diệt.
Khe hở hư vô vô cùng nguy hiểm, nhưng sau khi uy năng khuếch tán, có thể giúp Phương Nguyên miễn cưỡng dung thân.
Tiểu thế giới càng lúc càng ít, khe hở hư vô cùng lúc càng nhiều.
Phương Nguyên thuận theo khe hở bay lên trên không, rất nhanh thoát khỏi phạm vi thế giới, bước ra bên ngoài. “Nơi này là...”
Hắn nhìn thấy cảnh tượng khiến cho thể xác và tinh thần hắn kịch chấn.
Hắn giống như một con thủy trùng bỗng nhiên tiến vào đại dương mênh mông. Đại dương mênh mông này chính là hư vô.
Hư vô rất lớn, không biết giới hạn.
Phương Nguyên ở bên trong nhỏ bé vô cùng.
Nhưng hắn cũng không cô đơn.
Làm bạn với hắn là ngàn vạn thế giới.
Những thế giới này giống như bọt khí đủ màu, có cái đang thành hình, có cái đang khỏe mạnh trưởng thành, có cái thì bị hủy diệt.
Phương Nguyên vừa mới tiến vào tiểu thế giới, nó liền bị hủy diệt.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, nó chỉ còn lại hình dạng hai mảnh trăng khuyết.
Trong lòng rúng động, nhất thời khiến Phương Nguyên há miệng không nói ra lời.
Hắn bỗng nhiên lĩnh ngộ được, thì ra đây mới là diện mạo chân chính của tầng thứ tám.
Tầng thứ bảy có rất nhiều đạo ngân, còn tầng thứ tám chính là hư vô vô hạn.
Hư vô này có thể thời thời khắc khắc có ngàn vạn thế giới đang sinh diệt. “A? Đây là...”
Ánh mắt Phương Nguyên nắm bắt được chỗ lạ.
Hắn vừa mới tiến vào thế giới, thế giới này đã bị hủy diệt triệt để, nhưng vẫn còn một sợi tơ dài màu trắng.
Sợi tơ này ngay cả hư vô cũng không có cách nào phá hủy, vô cùng cứng cỏi.
Nó chính là đạo ngân.
Mặc dù chỉ là một sợi tơ nhưng nó lại không tầm thường, lóe lên vầng sáng đạo ngân. “Đây là đạo ngân gì vậy?”
Phương Nguyên chưa bao giờ nhìn thấy loại đạo ngân này.
Hắn không khỏi cẩn thận đánh giá.
Hiển nhiên, đạo ngân này cực kỳ bất phàm.
Bởi vì lúc trước, tiểu thế giới có thiên địa tất có Vũ đạo, có vạn vật vận động tất có Trụ đạo, có hoa cỏ nhất định có Mộc đạo, có đất sẽ có Thổ đạo, có mây sẽ có Vân đạo.
Nhưng số đạo ngân này không tồn tại, bị hư vô phá hủy, chỉ còn lại sợi tơ đạo ngân màu trắng hơi mờ này.
Từ sợi tơ đạo ngân này, Phương Nguyên nhìn thấy được Vũ đạo, nhận ra Trụ đạo, phẩm vị ra Mộc đạo, cảm ứng được Vân đạo. “Đây là đạo ngân lưu phái gì thế? Lại có thể bao hàm toàn diện như thế?”
Phương Nguyên kinh nghi, bỗng nhiên suy nghĩ chuyển động, nghĩ ra được đáp án. “Ta hiểu rồi, đây là Thiên đạo.”
“Đạo ngân Thiên đạo.”
Lúc trước, khi hắn bôn tẩu tại tầng bảy, hắn đã cảm thấy lạ, hắn nhìn thấy đủ loại đạo ngân, bao gồm các loại đạo ngân mới.
Nhưng vẫn thiếu hai loại đạo ngân.
Một là Nhân đạo, hai là Thiên đạo.
Phương Nguyên vốn nhìn thấy đạo ngân Nhân đạo, nhưng đạo ngân Thiên đạo, hắn là lần đầu tiên nhìn thấy. “Đạo ngân còn lại đều bị hủy diệt, chỉ còn lại đạo ngân Thiên đạo... Điều này biểu hiện cho điều gì?”
Hai mắt Phương Nguyên chăm chú nhìn đạo ngân Thiên đạo. Đạo ngân Thiên đạo như sợi tơ giống như du đãng trong gió, lóe lên ánh sáng màu trắng, tư thái của nó thu hút ánh mắt của Phương Nguyên.
Phương Nguyên cẩn thận, không ra tay với sợi tơ đạo ngân này.
Hắn đi theo đạo ngân được một lúc, hư không đằng trước bỗng nhiên phát sinh dị biến.
Sóng ngầm cuồn cuộn, một cơn lốc xoáy bỗng nhiên thành hình, hút đạo ngân Thiên đạo vào trong. Đạo ngân Thiên đạo chỉ kiên trì trong vòng xoáy hư vô được một lát thì vỡ vụn.
Chỉ trong khoảnh khắc, vòng xoáy hư vô giống như bị đủ màu sắc xâm chiếm, hình thành một ổ quay bảy màu điên cuồng.
Vòng xoáy tự quay không bao lâu, bỗng nổ một cái bốp.
Khu vực hư vô trở lại bình thường, nhưng vẫn có một bọt khí màu trắng sinh ra.
Ban đầu, bọt khí này rất nhỏ, chỉ lớn bằng ngón tay út của Phương Nguyên, nhưng rất nhanh nó không ngừng bành trướng, thể tích kịch liệt khuếch trương.
Phương Nguyên sử dụng thủ đoạn điều tra, kinh hãi phát hiện, bọt khí màu xanh trắng này chính là một tiểu thế giới.
Bên trong tiểu thế giới, đất đai mọc ra, bầu trời lan rộng, tất cả đều tuân theo một quy luật kỳ diệu nào đó mà phát sinh kịch biến.
Sau mười mấy hô hấp, tiểu thế giới này đã trưởng thành lớn mạnh, đạt đến quy mô Phương Nguyên có thể tiến vào.
Tốc độ lớn mạnh của thế giới chậm dần, tất cả mọi thứ bên trong cũng dần ổn định lại.
Phương Nguyên tiến vào bên trong.
Tiểu thế giới này đã không còn là hình dáng mà hắn nhìn thấy lúc trước.
Mây trắng bồng bềnh, từng hòn đảo lơ lửng giữa không trung, vô số dây leo màu xanh to lớn, bện thành một tấm lưới. “Mặc dù cùng là đạo ngân Thiên đạo, nhưng hình dáng của tiểu thế giới đã thay đổi rất nhiều.”
Phương Nguyên chấn động trong lòng.
Có thứ sắp lĩnh ngộ ra được nhưng vẫn còn cách một tầng giấy mỏng.
Phương Nguyên có một dự cảm mãnh liệt, chỉ cần bắt được phần linh cảm này, lĩnh ngộ nó ra, nhất định có thể gia tăng rất nhiều. Đây chính là tăng về chất biến.
Thế là, hắn bắt đầu tiếp cận thế giới này, nhìn thế giới không ngừng sinh diệt.
Toàn bộ thể xác của hắn đều hãm sâu vào bên trong, giống như hành động điên rồ, không thể tự thoát được. “Tầng thứ bảy của Phong Ma Quật là diễn sinh đạo ngân, còn tầng thứ tám là diễn sinh thế giới.”
“Không, diễn sinh thế giới chỉ là biểu tượng.
Trên thực tế, điều nó muốn làm là diễn sinh đạo ngân Thiên đạo.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận