Cổ chân nhân

Chương 2493: Tranh đoạt chân truyền Hồng Liên (1)

Oành. Một tiếng vang thật lớn, tiên cổ phòng mà ông đang ở run lên. “Có kẻ địch.” “Là ai to gan bằng trời dám đụng đến Tiên Đình chúng ta?” Chúng tiên vừa kinh vừa sợ? Người đến liền xuất hiện, không phải Phương Nguyên thì còn là ai nữa chứ? Tiên Đình ngẩn người, chợt có người gào lên: “Ma đầu khá lắm. Lần trước để ngươi chạy thoát, lần này ngươi còn dám trở về. Vậy thì chịu chết đi.” Phương Nguyên chỉ mỉm cười. Hắn suy nghĩ một chút, vẫn quyết định đến dòng sông thời gian, ngăn cản Tiên Đình nhúng chàm chân truyền Hồng Liên. Dù sao tình huống bên chỗ long cung đang hỗn loạn, các phương đều không dốc hết toàn lực, biến số quá nhiều. Còn thạch đảo Hồng Liên, nếu không có hắn ngăn cản, Tiên Đình nhất định sẽ đắc thủ. Phương Nguyên có Xuân Thu Thiền, rất có ưu thế đối với việc kế thừa thạch đảo Hồng Liên. “Phương Nguyên, chúng ta lại gặp nhau nữa rồi.” Âm thanh của Phượng Cửu Ca từ trong tiên cổ phòng truyền ra, bao gồm ý cảm khái. Biểu hiện Phương Nguyên có chút ngưng trọng. Xem ra, cuộc chiến này, hắn sẽ phải giao thủ với Phượng Cửu Ca lần nữa. “Phương Nguyên, chúng ta lại gặp nhau rồi.” Giọng nói của Phượng Cửu Ca truyền ra từ tiên cổ phòng, bao hàm ý cảm khái. “Đúng vậy, đã rất lâu rồi không gặp.” Phương Nguyên nói. Thời gian đã trôi qua mấy năm, Phương Nguyên và Phượng Cửu Ca lại gặp nhau, giống như bạn cũ gặp mặt, giọng nói không hề có chút hỏa tinh nào. Nhưng hai người rốt cuộc cũng không phải bạn cũ. Nói xong, cả hai đều im lặng. Nhất thời, chỉ có tiếng nước sông thời gian cuồn cuộn, cuốn về phía trước. Phượng Cửu Ca còn nhớ rõ lần đầu tiên gặp Phương Nguyên, lúc đó hắn còn chưa trở thành cổ tiên, chỉ là một phàm nhân, nhưng lại có được phúc địa Hồ Tiên. Bây giờ Phương Nguyên đã danh truyền thiên hạ, tu vi cao đến bát chuyển, tốc độ trưởng thành có thể nói là hiếm có trong lịch sử, kinh thế hãi tục. Phượng Cửu Ca cũng đã thành tựu bát chuyển, chiến tích càng thêm bưu hãn, thực lực xưa đâu bằng nay, có được tiên cổ bát chuyển Mệnh Giáp, lại còn là người hộ đạo, nhận được sự ủng hộ rất lớn của Tiên Đình. Phương Nguyên đã từng cứu Phượng Cửu Ca một mạng, Phượng Cửu Ca cũng đã trả ân tình. Bởi vì phân chia trận doanh, Phượng Cửu Ca truy sát Phương Nguyên nhiều lần thất bại. Trải qua nhiều lần giao thủ, khiến Phương Nguyên và Phượng Cửu Ca biết rõ lẫn nhau, hiểu nhau cực sâu. Hai bên đều có sự kiêng kỵ lẫn nhau, nhưng thực chất bên trong vẫn có sự thưởng thức năng lực và tài hoa của đối phương. “Phương Nguyên, ngươi chỉ là bại tướng dưới tay. Lần trước ngươi đã phải chạy trốn bên trong dòng sông thời gian, không nghĩ đến lần này ngươi còn dám trở về.” Một âm thanh truyền ra, phá vỡ sự im lặng ngắn ngủi. Người nói lời này mặc tinh giáp màu xanh, dung mạo thô kệch, khí tức bát chuyển dào dạt, lúc này đang đứng thẳng trên người một con cá mập. Phương Nguyên nhìn một chút đã nhận ra, đây là người đã tham gia đuổi giết hắn lần trước. Chẳng qua lần trước, hắn không biết lai lịch của người này, lúc này hắn đã tìm hiểu rõ ràng. Người này tỉnh lại từ tiên mộ của Tiên Đình, uy tín lâu năm, cường giả Tinh đạo bát chuyển Tinh Dã Vọng. Phương Nguyên liếc nhìn đội hình Tiên Đình. Tam Tuần Tử chiếm cứ Kim Cổ Đình. Nhìn Phương Nguyên, đồng tử của ba người lại phun lửa, gương mặt tràn ngập vẻ cừu hận. Lần trước Phương Nguyên lợi dụng Quang Âm Phi Nhận giết chết Tuần Quả Tử, dẫn đến Tứ Tuần Tử không thể phục sinh, bây giờ chỉ còn lại ba người. Cổ tiên bát chuyển Thanh Dạ và Tinh Dã Vọng có thân phận như như nhau, quản lý thuyền Hằng, gương mặt trầm ngưng. Tinh Dã Vọng đứng trên cá mập Lưu Khiêu, nhìn chằm chằm Phương Nguyên. Còn Phượng Cửu Ca thì tọa trấn Tam Thu Hoàng Hạc Đài, không lộ chân thân. “Bốn tiên cổ phòng Trụ đạo, ba cổ tiên bát chuyển, còn có Tam Tuần Tử dẫn đầu rất nhiều thất chuyển, cùng với đại trận siêu cấp...” Phương Nguyên đánh giá thực lực của đối phương. Xét tổng thể, đúng là không tệ lắm. Bởi vì Tiên Đình không tăng nhân thủ. Ngẫm lại cũng đúng, bây giờ địa mạch Trung Châu nhiều lần chấn động, Tiên Đình ngoại trừ ổn định, trọng điểm là tập trung vào chữa trị cổ Số Mệnh, liên lụy rất nhiều nhân lực vật lực. Đối với Tiên Đình mà nói, Phương Nguyên tuyệt không phải địch nhân chủ yếu nhất. Trong đại chiến lược của Tiên Đình không bao gồm Phương Nguyên. Cho nên, Tử Vi Tiên Tử đã từng mời chào Phương Nguyên bên trong phúc địa Lang Gia. Mục tiêu của Tiên Đình là toàn bộ thiên hạ, là đại thời đại Mộng đạo, là địa vị chính thống bá vương Nhân đạo. Đây là khí lượng hùng khoát của Tiên Đình. Vì thế, trọng điểm của Tiên Đình từ đầu đến cuối là chữa trị cổ Số Mệnh triệt để. Huống hồ lần trước, Phương Nguyên chật vật chạy trốn, hiểm tử hoàn sinh. Về sau, Tử Vi Tiên Tử lại sử dụng nội tình Tiên Đình, trắng trợn thu mua tiên tài Trụ đạo, quấy nhiễu áp chế Phương Nguyên. Phương Nguyên vẫn che giấu hành tung, ngay cả địa mạch nhiều lần chấn động, lật lên rất nhiều tiên cổ, tiên tài cũng không xuất hiện. Đủ loại nguyên nhân khiến Tiên Đình không thể tăng binh bên trong dòng sông thời gian. “Đương nhiên, cũng có khả năng Tiên Đình mai phục những lực lượng khác.” Phương Nguyên cười lạnh. Mặc kệ thế nào, chỉ cần chiến đấu, át chủ bài của Tiên Đình kiểu gì cũng sẽ xốc lên từng cái. Rống. Bên trong âm thanh rống to, Phương Nguyên sử dụng Gặp Mặt Từng Quen Biết, một lần nữa hóa thân thành niên thú khỉ Thái Cổ. Cơ thể niên thú khỉ như núi, lao thẳng đến Tam Thu Hoàng Hạc Đài gần nhất, đó là nơi Phượng Cửu Ca tọa trấn. “Ma đầu khá lắm. Để Tinh gia chiếu cố ngươi.” Tinh Dã Vọng khống chế cá mập Lưu Khiêu, tốc độ kinh người, chủ động chặn đường. Phương Nguyên đạp nước chạy đi, bỗng nhiên chỉ một ngón tay, sát chiêu tiên đạo Xuân Tiễn bắn ra. Toàn thân Xuân Tiễn xanh biếc, linh động mau lẹ, thể tích to như tượng, nhưng khi bay đến trước mặt cá mập Lưu Khiêu thì bỗng nhiên thu nhỏ lại. Tinh Dã Vọng hơi giật mình. Ông ta biết sát chiêu Xuân Tiễn nhưng không biết nó còn có biến hóa này. Xuân Tiễn thu nhỏ lao xuống, tiếp cận cá mập Lưu Khiêu thì lại biến thành lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận