Cổ chân nhân

Chương 2552: Nhân Trung Hào Kiệt (1)

Phương Nguyên không cách nào thôi động Đông Cầu được nữa, mất đi thủ đoạn phòng hộ chủ yếu. Cũng may tố chất cơ thể niên thú khỉ Thái Cổ khá mạnh, Phương Nguyên liên tiếp thôi động đủ loại Trụ đạo lớn nhỏ, nhưng có còn hơn không. Phương Nguyên phấn đấu quên mình cũng có tác dụng. Thành Đế Quân lung lay sắp đổ, các cổ sư đang thi đấu đều bị quấy nhiễu, không khỏi thất bại. “Chuyện gì xảy ra vậy?” “Toàn bộ thành trì đều đang run rẩy.” Các cổ sư không khỏi kinh nghi. Cổ tiên trong thành Đế Quân liên tục ra tay. “Bảo vệ tốt các cổ sư.” “Không thể để cho bọn họ mất đi tính mạng được.” “Những người này đều là khí vận Nhân đạo của Trung Châu, phúc duyên thâm hậu. Nếu bọn họ chết, khí vận của chúng ta sẽ không cách nào ngăn cản lão ma Phương Nguyên.” Thì ra Tiên Đình còn có bố trí và suy tính khí vận như vậy. Mặc dù Tiên Đình không có quá nhiều nắm chắc với Vận đạo, nhưng cũng có thể dùng phương pháp này để triệt tiêu ưu thế của Phương Nguyên về Vận đạo. “A, chiến cơ. Chư tiên Phòng gia, chiến công tuyệt thế đang ở trước mắt.” Trong tiên cổ phòng Kê Lung Khuyển Xá, cổ tiên thất chuyển Phòng gia rống to, hai mắt tỏa sáng. “Giết.” Tiên cổ phòng Kê Lung Khuyển Xá dưới sự khống chế của cổ tiên Phòng gia, gần như dán chặt mặt đất, đánh thẳng vào thành Đế Quân. Lực chú ý của phía Tiên Đình gần như bị Phương Nguyên thu hút hết. Nếu Kê Lung Khuyển Xá thi triển sát chiêu tiên đạo, chắc chắn sẽ bị phát giác. Thời cơ kéo dài, Tiên Đình trở về phòng thủ, cơ hội tốt xem như đánh mất. Nhưng lúc này, Kê Lung Khuyển Xá vứt bỏ tất cả mọi thủ đoạn, ngang nhiên đánh tới, vô cùng trực tiếp, tranh thủ thời gian hết mức. “Không được.” Lệ Hoàng, Thanh Dạ quá sợ hãi. Không thể không nói, Kê Lung Khuyển Xá lựa chọn thời gian quá tuyệt diệu. Trong thời khắc này, bên Tiên Đình chỉ có thể trơ mắt nhìn nó vọt đến thành Đế Quân. Mặc dù cũng có vài sát chiêu tiên đạo, nhưng bởi vì thời gian thôi động quá ngắn, hoàn toàn không có cách nào ngăn cản Kê Lung Khuyển Xá. Tới gần, càng gần. Cổ sư trong thành Đế Quân còn tỉnh tỉnh mê mê, còn sắc mặt cổ tiên Lệ Hoàng thì hiện lên sự tuyệt vọng. Một kích trí mạng vào thời khắc này. ... Chiến trường Tiên Đình. Tiền tuyến hừng hực khí thế, Long Công lãnh tụ chư tiên Tiên Đình chém giết với cổ tiên Bắc Nguyên. Đằng sau nhờ có khí tường ngăn cách lại có vẻ yên bình. Tử Vi Tiên Tử thống lĩnh toàn cục, thời khắc chú ý từng phương diện. “Sao?” Cảnh tượng Kê Lung Khuyển Xá sắp đụng vào thành Đế Quân khiết tâm Tử Vi Tiên Tử xiết chặt lại. “Chính Nguyên tiền bối, mau ra tay cứu thành Đế Quân.” Trong nháy mắt nàng đã đưa ra quyết định, miệng hét to, biểu hiện không tránh khỏi có chút khẩn trương. Chính Nguyên Lão Nhân khẽ gật đầu: “Tiên tử đừng lo, nhân ý đã được tích lũy đầy đủ, sứ mệnh của ta cũng sắp hoàn thành... Mở.” Thân hình Chính Nguyên Lão Nhân rung lên, tiên nguyên phun trào, thất khiếu chảu máu. Ông chuyên tu Nhân đạo, nhưng cuối cùng cũng chỉ có thất chuyển mà thôi, là chìa khóa mở ra thủ đoạn Nhân đạo lưu lại trong tiên khiếu vô cùng miễn cưỡng. Đối với ông mà nói, mỗi một lần đều là sự đau đớn vượt qua cực hạn. Nhưng Chính Nguyên Lão Nhân không hề than thở. Lúc này, gương mặt ông lại hiện lên sự hạnh phúc. Sau sát chiêu Trên Dưới Một Lòng, thủ đoạn Nhân đạo còn sót lại của tiên tôn được thúc dùng một lần nữa. Chiến trường thành Đế Quân. “Mau nghiền chết bọn chúng cho ta.” Cổ tiên Phòng gia cười ha hả, gương mặt tràn ngập vẻ dữ tợn. Bên trong tầm mắt, thành Đế Quân càng lúc càng gần. Chỉ cần đâm cháy nó, đó chính là chiến tích kinh thiên. Không chỉ tên tuổi cổ tiên vang danh năm vực, toàn bộ Phòng gia cũng nhờ thế mà được lợi, uy danh phóng đại, trở thành thế lực mẫu mực của Chính đạo Bắc Nguyên. “Tốt.” Phương Nguyên nhìn thấy cảnh tượng này, không khỏi âm thầm lớn tiếng khen hay. Hắn có một dự cảm, chỉ cần cú va chạm này thành công, nhất định sẽ có lợi cho hắn. Phương Nguyên có tạo nghệ Trí đạo, vì thế cảm ứng này rất linh mẫn. Nhưng cảnh giới Vận đạo của hắn lại không được, cũng không phát hiện được lợi ích Vận đạo mang đến trước tiên. Nhưng lúc này, dị biến đột nhiên xảy ra. Một luồng bạch quang mờ mịt lóe lên rồi biến mất trên thành Đế Quân. Luồng bạch quang này xuất hiện rất nhanh mà biến mất cũng nhanh. Chẳng biết tại sao, khí thế hung mãnh của Kê Lung Khuyển Xá đột nhiên tiêu tán. Mặc dù nó vẫn công kích như cũ, nhưng lại không khiến người ta kinh hồn táng đảm. Làm một sự so sánh, Kê Lung Khuyển Xá lúc trước giống như chiến hạm theo gió vượt sóng, bây giờ lại giống như chiếc thuyền hỏng không người điều khiển, nước chảy bèo trôi. Sau đó, dưới ánh mắt kinh ngạc của chúng tiên, Kê Lung Khuyển Xá bắt đầu suy sụp, vô số mảnh vỡ theo gió phiêu tán. Nó không ngừng phân giải, giống như căn nhà cũ trải qua vô số tuế nguyệt tra tấn, rốt cuộc thọ hết chết già, từng khối mở ra dưới cuồng phong. Rất nhiều cổ trùng bay múa phiêu tán, đồng thời rất nhiều thi thể cổ trùng vương vãi xuống. Một khắc trước, cổ tiên Phòng gia sĩ khí tràn đầy, tê thiên liệt địa cũng không còn thấy động tĩnh nữa. Các cổ tiên Phòng gia còn lại cũng lớn tiếng kêu gọi. Một cảm giác không ổn bao phủ cổ tiên Phòng gia. Rất nhanh, cảm giác của bọn họ được ứng nghiệm. Từng thi thể rơi xuống từ Kê Lung Khuyển Xá vỡ vụn, rõ ràng là cổ tiên Phòng gia trước đó vẫn còn sinh long hoạt hổ. “Tại sao lại như vậy?” Cổ tiên Phòng gia kinh hô, gọi tên những cổ tiên Phòng gia bên trong Kê Lung Khuyển Xá nhưng không ai đáp lại. “Đây là sát chiêu gì thế? Chỉ một kích nhưng lại có thể khiến cho toàn bộ tiên cổ phòng rách nát. Cổ tiên bên trong lại không một ai may mắn tránh khỏi?” Ngay cả Phương Nguyên cũng biến sắc. Cho dù là trí nhớ của năm trăm năm kiếp trước cũng không có cảnh tượng này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận