Cổ chân nhân

Chương 2562: Nguyện liên thủ cùng Phương Nguyên (3)

“Thủ đoạn đúng là lợi hại.”
Sau khi giao thủ, Lệ Hoàng và Thanh Dạ đều biến sắc.
Sát chiêu này có tính uy hiếp đối với bọn họ, nhất là quỷ giao tự bạo, uy năng không tầm thường.
Không chỉ hồn thú tự bạo lợi hại, mà còn có kiếm khí tung hoành, sắc bén phi phàm.
Người Lệ Hoàng khoác Dương Mãng Bối Hỏa Y nhưng cũng không chịu nổi.
Sau mấy chục lần tự bạo, Dương Mãng Bối Hỏa Y chập chờn, thế lửa rõ ràng đã suy giảm.
Tình huống của Thanh Dạ lại càng chật vật hơn, trái chống phải ngăn, trong lòng khó có thể tin được:
“Tại sao uy năng của sát chiêu này lại khổng lồ như thế?”
Đây là đương nhiên rồi.
Sát chiêu Vạn Kiếm Quỷ Giao có nhược điểm và cái giá bỏ ra giống với Vô Hạn Phong của Vũ Dung. Đó chính là tiêu hao vĩnh viễn đạo ngân trên người cổ tiên.
Nhưng, Vô Hạn Phong thi triển có một lần đã hao hết một vạn đạo ngân.
Còn Phương Nguyên thi triển Vạn Kiếm Quỷ Giao chỉ có bốn ngàn đạo ngân Hồn đạo mà thôi.
Lệ Hoàng, Thanh Dạ bị dây dưa, chân thân Phương Nguyên nhân cơ hội tốt lập tức chui vào trong Hắc Bạch Điên Đảo.
Từ Bạch thiên tiến vào Hắc thiên, Phương Nguyên lập tức hủy đi đám mây, sau đó thôi động sát chiêu lấy Định Tiên Du làm hạch tâm.
Sau mấy hơi thở, hắn biến mất ngay tại chỗ, đến chiến trường phúc địa Bất Bại. “Không nghĩ đến phúc địa Bất Bại lại ở đây.”
Phương Nguyên cảm khái.
Băng Tắc Xuyên đã gọi hắn đến, tất nhiên cũng đã nói cho hắn biết vị trí của phúc địa Bất Bại.
Nơi này không giống với đảo thạch liên hay động thiên Long Kình, Phương Nguyên có thể dựa vào sát chiêu trực tiếp truyền tống đến. “Là ai?”
Phương Nguyên xuất hiện lập tức khiến cho liên quân Nam Cương và Bắc Nguyên cảnh giác. “Ta.”
Phương Nguyên quát lạnh một tiếng.
Cổ tiên quát hỏi đầy đổ đầy mồ hôi, áp lực trong lòng rất lớn.
Trước khi Phương Nguyên trả lời một khắc, y đã phát hiện ra, đồng thời còn rất hối hận tại sao mình lại quát hỏi.
Dù sao Phương Nguyên cũng là đại ma đầu danh chấn thiên hạ, hung uy lan xa năm vực.
Phương Nguyên nhanh chóng liếc nhìn chiến trường.
Gió lốc giống như trụ lớn chống trời Vô Hạn Phong thu hút ánh mắt của hắn nhất.
Sau đó, ánh mắt của hắn hơi dừng lại trên người Phượng Tiên Thái Tử rồi đảo qua đám cổ tiên Ba Thập Bát đang lưu thủ bên ngoài. “Ngươi đến rồi à?”
Sở Độ mang theo thương thế không nhẹ bay lên nghênh đón Phương Nguyên.
Phượng Tiên Thái Tử, Ba Thập Bát dùng ánh mắt phức tạp nhìn Phương Nguyên. Đám người Lệ Hoàng đuổi theo Phương Nguyên không bỏ, hắn vất vả lắm mới tìm được cơ hội tạm thời thoát khỏi bọn họ mà chạy đến đây.
Lúc này, đám người Vũ Dung, Dược Hoàng không chỉ phá giải Trận Ngọc Duẫn Linh Lung mà còn phá thêm hai trận nữa, tạm thời bây giờ đang bị hãm trong trận thứ tư.
Sở Độ trong trận thứ hai đã phát huy tác dụng vô cùng quan trọng, nhưng cũng vì vậy mà bị thương.
Cân nhắc đến Phương Nguyên đang đến, liền cố ý ở lại bên ngoài.
Có Băng Tắc Xuyên điều hành, Bắc Nguyên tất nhiên biết được Phương Nguyên sẽ đến.
Cứ như vậy, chư tiên Nam Cương cũng sẽ biết.
Phương Nguyên mang đến náo động cho Bắc Nguyên và Nam Cương, hai thế lực Chính đạo này đều ăn thiệt trong tay của hắn.
Lầu Chân Dương Bắc Nguyên bị Phương Nguyên phá hủy, rất nhiều thế lực siêu cấp Nam Cương bị Phương Nguyên bắt chẹt qua.
Nhưng bây giờ, bọn họ phải hợp tác với hắn để đối phó Tiên Đình. “Đại trận lợi hại hơn nữa sao có thể cản đường của ta.”
“Thời gian rất gấp, không cần thiết phải nói nhiều.
Các ngươi tránh ra, ta muốn tự bạo Thuần Mộng Cầu Chân Thể.”
Phương Nguyên gật đầu với Sở Độ, sau đó lao thẳng vào đại trận, tranh thủ từng giây. Đám người Sở Độ vui mừng.
Bọn họ chờ Phương Nguyên, đồng ý hợp tác với Phương Nguyên cũng là vì điểm này.
Phương Nguyên có được thủ đoạn Mộng đạo, chỉ cần tự bạo Thuần Mộng Cầu Chân Thể, để mộng cảnh tràn ngập, như vậy có thể phá giải đại trận, mọi việc đều thuận lợi.
Phương Nguyên đến, rất nhanh bị đám người Dược Hoàng biết được.
Dược Hoàng nhìn đám người Vũ Dung cách đó không xa, cố ý lớn tiếng:
“Ồ, Phương Nguyên đến?”
Biểu hiện Vũ Dung hơi ngưng lại, chợt quay đầu nhìn Dược Hoàng:
“Bảo Phương Nguyên ký minh ước.
Nói cho hắn biết, ta nguyện bất kể hiềm khích lúc trước, tạm thời liên thủ với hắn.”
Bởi vì được đám người Dược Hoàng thông báo sớm, Vũ Dung đối với việc Phương Nguyên đến cũng đã sớm có tâm lý chuẩn bị.
Ông ta là một vị kiêu hùng.
Mặc dù có thâm cừu đại hận với Phương Nguyên, nhưng lúc này Tiên Đình mới là đại địch.
Đối phó Tiên Đình, ngăn cản đối phương chữa trị cổ Số Mệnh triệt để mới phù hợp với lợi ích lớn nhất của Vũ Dung.
Cho nên, vì lợi ích này, Vũ Dung có thể tạm thời bỏ qua cừu hận, liên thủ với Phương Nguyên.
“Vũ Dung tiên hữu, quả nhiên là hiểu rõ đại nghĩa.”
Dược Hoàng gật đầu khen.
Lập tức, đám người Trì Khúc Do cũng lên tiếng phụ họa:
“Không chỉ Vũ Dung minh chủ đại nhân, các đại thế lực siêu cấp Nam Cương ta cũng nguyện ý từ bỏ hiềm khích lúc trước, cùng Phương Nguyên chống lại Tiên Đình.”
Phương Nguyên vì tư lợi bản thân mà bắt chẹt rất nhiều cổ tiên Nam Cương, nhưng lúc này chư tiên Nam liên vì đại cục mà đưa ra lựa chọn đúng đắn. Đây là lý trí của bọn họ, nhưng càng nhiều hơn chính là thế cục nguy hiểm và sự cường đại của Tiên Đình.
Băng Tắc Xuyên không chỉ thông báo tình hình chiến đấu thực tế của Tiên Đình cho Dược Hoàng, Phương Nguyên mà còn nói cho đám người Vũ Dung biết.
Điều này giúp cho chư tiên Nam liên có nhận biết rõ ràng đối với chiến cuộc.
Chiến trường Tiên Đình, chiến trường thành Đế Quân đã không còn hi vọng.
Cơ hội thắng lợi duy nhất là nằm ở đây.
Chỉ có giành giật từng giây, mau chóng phá hủy đại trận, ngăn cản đợt đạo ngân Thành Công cuối cùng được vận chuyển đến Tiên Đình, như vậy Tiên Đình đành phải tổ chức đại hội một lần nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận