Cổ chân nhân

Chương 2303: Đồ sát

Phương Nguyên cười lạnh, dùng giọng điệu bi phẫn nói:
“Ta nói không sai, các ngươi nghe cũng không sai.
Các ngươi nhìn đi, minh ước trên người ta không hề phản phệ.
Tên Băng Trác này thật ra là cổ tiên Tiên Đình cải trang.
Băng Trác chân chính đã chết rồi.” Các cổ tiên dị nhân còn lại nhìn nhau.
Nữ tiên Tuyết Nhi, vị hôn thê trên danh nghĩa của Phương Nguyên, hỏi:
“Phương lang, chàng có phải có nhầm lẫn gì hay không?
Băng Trác đại nhân là người của chúng ta mà.”
“Ta không phải nội gian. Bên trong tất có hiểu lầm. Phương Nguyên đại nhân, rất có khả năng ngươi bị trúng kế ly gián của địch nhân rồi.
Mời ngươi trả lại tiên cổ cho ta.”
Băng Trác lạnh lùng nói. Nhưng sau một khắc, cơ thể mềm mại của Tuyết Nhi lại run lên, gương mặt lộ vẻ hoảng sợ:
“Tiên cổ của ta.”
Toàn thân Băng Trác tản ra khí tức tiên cổ. Đạo Tặc Quỷ Thủ không tiện tiếp cận nhưng ăn cắp tiên cổ của Tuyết Nhi lại không thành vấn đề.
“Phương lang.”
Tuyết Nhi khó tin nhìn lướt qua Phương Nguyên. Băng Trác đứng ra, đối mặt với Phương Nguyên, miệng gầm lên:
“Đã sớm biết Nhân tộc các ngươi không một người nào tốt cả.”
Phương Nguyên cười lạnh:
“Tôm tép nhãi nhép.”
Nói xong, Diêm La Tử từ hoàng bào của hắn vọt ra ngoài, mấy chục con tập trung lại một chỗ, phóng đến cổ tiên dị nhân Băng Trác.
Lần này, Phương Nguyên thể hiện ác ý, cổ tiên dị nhân rốt cuộc không cảm ôm tâm lý may mắn. Sau khi ngây ra một lúc vội thẳng hướng Phương Nguyên.
Nhưng thực lực của bọn họ sao có thể sánh với Diêm La Tử chiến lực thất chuyển chứ?
Sau khi vọt lên, trận hình của cổ tiên dị nhân đã bị Diêm La Tử tách ra, sau đó lại bị chia ra bao vây, người nào cũng sa vào quẫn bách.
Phương Nguyên biến thành Diêm Đế, đứng vững đằng sau, dù bận vẫn ung dung, ngồi quan sát cổ tiên dị nhân và Diêm La Tử đánh nhau chết sống.
Diêm La Tử trước mắt đám người Phượng Cửu Ca thì không đáng là gì.
Nhưng đối phó với cổ tiên dị nhân thì vẫn dư xài.
Nếu không phải Phương Nguyên tận lực lưu thủ, số cổ tiên dị nhân này đã bị Diêm La Tử giết chết rồi.
Vị cổ tiên thất chuyển duy nhất Băng Trác cũng rơi vào khổ chiến, thoát thân không ra.
Đạo Tặc Quỷ Thủ. Đạo Tặc Quỷ Thủ.
Đạo Tặc Quỷ Thủ.
Phương Nguyên liên tục thi triển Đạo Tặc Quỷ Thủ, liên tiếp trộm tiên cổ bên trong tiên khiếu của cổ tiên dị nhân.
Đây chính là mục đích mà Phương Nguyên tận lực lưu thủ. Nếu bức bách bọn họ quá mức, đám cổ tiên dị nhân bị tuyệt vọng, chỉ sợ sẽ hủy đi tiên cổ và tài nguyên, khiến Phương Nguyên cực khổ mà không công. Phàm là có một tia hi vọng, cổ tiên dị nhân cũng muốn phản kháng đến cùng.
Người có quyết tâm tự sát như Mông Đồ quả thật ít càng thêm ít.
Huống hồ, mặc dù cổ tiên dị nhân sống cuộc sống khó khăn, nhưng trước giờ cũng chỉ luận bàn với nhau.
Tử chiến chân chính lại không trải qua bao nhiêu. Phương Nguyên thân là cổ tiên Trí đạo, đã sớm nghĩ thông tâm tư của dị nhân. Nguyên nhân cũng chính vì thế, mặc dù lần này chiến thuật của hắn hơi thô thiển, nhưng hiệu quả lại thượng giai. Cổ tiên dị nhân bị trộm đi tiên cổ, chiến lực giảm xuống rất nhiều, chiến cuộc càng thêm mất tinh thần.
“Phương Nguyên, ta đã nhìn lầm ngươi. Tại sao ngươi có thể hèn hạ, giết hại minh hữu như vậy.” Một vị cổ tiên người Đá gầm thét, âm thanh bi thương vô cùng.
Băng Trác cười lạnh:
“Đến bây giờ mà các ngươi còn không nhìn ra được sao?
Tên này đã sớm . Âm Thầm giải quyết minh ước, đã không còn là minh hữu, mà là địch nhân rồi.”
“Hài, ngươi nói nhiều quá rồi.”
Phương Nguyên nhẹ nhàng thở dài, tâm niệm vừa động, một con Diêm La Tử bỗng nhiên tự bạo.
Sát chiêu tiên đạo Hồn Bạo. Bản lĩnh của Băng Trác là cận chiến.
Diêm La Tử cách y quá gần, khi tự bạo, y hoàn toàn không thể né tránh, lập tức bị trúng chiêu.
Bên trong tiếng nổ vang, y bị nổ đến hài cốt không còn, trực tiếp hi sinh.
“Băng Trác đại nhân.”
Âm thanh bi phẫn nổi lên bốn phía.
Tuyết Nhi suýt chút nữa thì ngất đi.
Sắc mặt Phương Nguyên lạnh lùng.
Tiên cổ của những người này đã bị trộm gần hết.
Số còn lại đều được phòng bị đầy đủ, Đạo Tặc Quỷ Thủ có mà tiếp cận. Thời gian Phương Nguyên có hạn, không muốn tiêu hao thêm, bắt đầu chính thức ra tay.
Từng cổ tiên dị nhân liên tiếp chiến tử, cuối cùng chỉ còn lại Tuyết Nhi.
“Cái tên ma đầu này, ta làm quỷ cũng không bỏ qua cho ngươi.”
Sắc mặt Tuyết Nhi nhăn lại, nghiến răng nói vài chữ sau cùng.
Sau một khắc, mấy con Diêm La Tử cùng nhau lao lên, cắn xé nàng thành từng miếng thịt nát.
Về phần hồn phách của Tuyết Nhi, do bên trong chiến trường Diêm La, tất nhiên là may mắn còn sống, hợp với hồn phách của những cổ tiên khác, đều bị Phương Nguyên giam cầm lại.
Sưu hồn.
Dưới thủ đoạn sưu hồn thuần thục đến cực điểm, nội tình tộc người Tuyết và người Đá đã bị Phương Nguyên nhanh chóng biết được.
Sau đó, Phương Nguyên thu lại chiến trường Diêm La, một lần nữa trở lại băng nguyên Bắc bộ. Trận đồ sát này hao phí không ít thời gian, nhưng toàn bộ quá trình cũng không có bất kỳ lực lượng nào bên ngoài suy tính hoặc đả kích chiến trường Diêm La.
Có thể thấy nhóm cổ tiên dị nhân này là nhóm cuối cùng trấn thủ ở đây.
Phương Nguyên căn cứ vào tin tức sưu hồn nhận được, liền thâm nhập xuống lòng đất, rất nhanh tìm được rất nhiều cổ sư người Đá, người Tuyết, nhưng đều là phàm nhân.
Phương Nguyên cưỡng ép na di tất cả vào trong tiên khiếu chí tôn của mình.
Lục soát một lát, hắn lại tiếp tục bươi móc kho tàng hai tộc người Tuyết và người Đá đưa vào trong tiên khiếu của mình.
Lệ Băng của người Tuyết, Mễ Khảm của người Đá đều là tiên tài đặc biệt, số lượng không ít.
Ngoài ra còn có rất nhiều tiên tài bình thường và tiên tài từ thời viễn cổ, thượng cổ được bảo tồn đến nay, gần như đã bị diệt tuyệt.
Đây là thứ có muốn mua được bên trong Bảo Hoàng Thiên cũng không có.
Trong đó nổi tiếng nhất chính là Tiếu Biến Ngân.
Khoáng vật kim loại này có thể bắt chước dung mạo của bất luận một người nào, thay đổi dung nhan tương ứng.
Về phần tiên khiếu cổ tiên chiến tử, Phương Nguyên thông quan thủ đoạn tạm thời phong ấn lại. Hắn không muốn hạ khiếu ở đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận