Cổ chân nhân

Chương 2853: Cật Kê (1)

Ngô Soái gật đầu, tán dương: “Giỏi cho một Cật Kê, hiệu quả ưu dị, có thể dùng thủ đoạn Thực đạo mô phỏng hiệu dụng Vận đạo. Theo ta thấy, lần này ngươi tăng cường khí vận, nhất định sẽ rất tốt cho việc sinh tồn.” Tộc trưởng cổ tộc kính nể nói: “Pháp nhãn tiền bối đúng là không sai, đúng là như vậy. Căn cứ theo ghi chép, nếu cổ tiên lâm vào hiểm cảnh hoặc hỗn chiến, thường sẽ dựa vào chiêu này, cuối cùng sẽ may mắn còn sống.” Ngô Soái gật đầu, tiện tay xé rách một miếng thịt gà, nuốt vào trong bụng: “Tiếp theo, để ta biểu diễn một lượt sát chiêu Nô đạo.” Bữa tiệc rượu này đương nhiên không đơn giản, là phân thân Phương Nguyên và cổ tộc trao đổi truyền thừa. Cổ tộc có Biến Hóa đạo, truyền thừa Thực đạo, muốn dùng một phần nội dung trao đổi truyền thừa Nô đạo với Phương Nguyên. Cổ tộc đã chuẩn bị phát triển theo hướng long nhân. Long nhân trời sinh đã có đạo ngân Nô đạo, vì vậy cổ tộc có nhu cầu đối với truyền thừa Nô đạo. Phương Nguyên không cái gì là không thể. Chỉ cần lấy ra vài chiêu Nô đạo là có thể nắm giữ truyền thừa cổ tộc. Truyền thừa của bọn họ khá độc đáo, có phong phạm của truyền thừa Biến Hóa đạo thượng cổ, còn truyền thừa Thực đạo lại càng khiến Phương Nguyên vui mừng không thôi. Nói đến, Thực đạo vốn do cổ tiên người Thú sáng tạo ra. Cổ tộc tiềm phục dưới đáy biển Đông Hải, cũng đang dần dần phát triển một bộ truyền thừa Thực đạo tương đối hoàn chỉnh. Vừa nãy, tộc trưởng cổ tộc vừa mới biểu diễn cũng là một sát chiêu, Cật Kê. Phong cách của người Thú dẫn đến tên của sát chiêu cũng dễ hiểu hơn, đơn giản thô ráp nhưng hiệu quả lại rất thực dụng. Phương Nguyên hợp tác với cổ tộc, không ngừng thân thiết hơn. Trước đó, Phương Nguyên trợ giúp bọn họ cải tạo long nhân, hiện tại lại trao đổi truyền thừa. Phân thân Phương Nguyên biểu diễn sát chiêu Nô đạo. Cổ tiên người Thú nhìn đến say mê, đều khen sát chiêu tốt. Tộc trưởng cổ tộc vỗ tay, gọi ra một đội nữ long nhân: “Mời đại nhân thưởng thức ca múa.” Số nữ long nhân này là người Thú vừa mới thay đổi thân phận, lúc này vừa múa vừa hát, tràn ngập cuồng dã và dụ hoặc, mang theo phong tình thượng cổ. Trong đó có một nữ tiên long nhân, dáng người có lồi có lõm, tư thái hoành lưu. Múa xong, số nữ long nhân này cũng không lui ra, ngược lại bao quanh Ngô Soái. “Ngô Soái đại nhân.” Tộc trưởng cổ tộc thành khẩn vô cùng: “Tại hạ nhìn thấy bên cạnh đại nhân không có nô tỳ phục thị, nguyện dâng tặng những cô gái này cho đại nhân, xin đại nhân nể mặt thu nhận.” Ngô Soái cười ha hả, khẽ vươn tay kéo nữ tiên long nhân mị hoặc vào trong lòng: “Ý tốt này, nếu ta từ chối thì bất kính. Long nhân tộc ta nhân khẩu thưa thớt, ta phải gánh trách nhiệm lưu truyền dòng dõi. Ta sẽ nạp người này làm chủ phi, những người còn lại làm phi tần.” Tộc trưởng cổ tộc vui mừng, giơ cao chén rượu, toàn trường đều hoan hô, chúc mừng quan hệ hai nhà lại sâu hơn một tầng. Tiệc rượu đã xong, lúc này Ngô Soái mang theo số nữ long nhân này vào long cung, cử hành đại sự. Sau đó không lâu, bản thể Phương Nguyên ở tầng thứ tám Phong Ma Quật nhận được tin tức truyền đến từ Ngô Soái. “Thông gia với cổ tộc rồi sao? Đây là chuyện tốt.” Ánh mắt hắn lóe lên tinh mang. Ngô Soái nạp phi, tất nhiên là thông gia. Sủng hạnh chúng nữ sẽ khiến cho cổ tộc yên tâm. Tương lai, nếu có dòng dõi, quan hệ giữa hai bên ngày càng thêm mật thiết. “Chờ thời cơ chín muồi, ta có thể lợi dụng trứng sinh ra dòng dõi, lặng im không một tiếng động chiếm đoạt luôn cổ tộc.” Cổ tộc muốn leo lên Ngô Soái, thật lòng không biết tất cả đều nằm trong sự tính toán của Phương Nguyên. Phương Nguyên đánh chủ ý, muốn đoạt lấy toàn bộ cổ tộc. Người thành thục đều biết chém chém giết giết chỉ là một trong những thủ đoạn, muốn giải quyết vấn đề vẫn còn rất nhiều phương thức khác. Phương Nguyên định sử dụng thủ đoạn chính trị ôn hòa để chiếm đoạt cổ tộc. Mặc dù tốn thời gian sẽ hơi dài nhưng phương thức uyển chuyển, có thể giữ lại nguyên khí ở mức lớn nhất, tranh thủ lợi ích lớn nhất cho Phương Nguyên. “Truyền thừa cổ tộc trong tay Phương Nguyên đúng là không tầm thường. Giữ lại trong tay bọn họ tất nhiên càng thêm ưu tú. Truyền thừa lấy ra trao đổi cũng có không ít thứ đáng xem, nhất là truyền thừa Thực đạo.” Truyền thừa trong tay Phương Nguyên đang có vốn là đầu nguồn Thực đạo, do cổ tiên người Thú khai sáng ra Thực đạo lưu lại, là truyền thừa chính thống. Cổ tộc trải qua thương hải tang điền, phát triển ra truyền thừa Thực đạo cũng rất ưu dị, mở ra lối riêng ở nhiều điểm, ví dụ như sát chiêu Cật Kê, có thể mô phỏng ra hiệu quả Vận đạo. Liếc mắt nhìn, phần truyền thừa này mang đến cho Phương Nguyên không ít dẫn dắt. Tâm niệm Phương Nguyên vừa động, ra lệnh cho phân thân Trụ đạo thử suy tính về phương diện này. Bản thể hắn đang ngồi trên cá hoa bạch, vẫn ngao du bốn phía không có mục đích trong hư vô. Khí thế cá hoa bạch đã hoàn toàn khác với trước đó. Nhờ Phương Nguyên liên tục điểm hóa, cho dù linh tính nó có hạn, cũng đã có sự đột phá. Bình cảnh làm khó nó trước đó đã không còn tồn tại nữa. Nhưng chuyện mà Phương Nguyên chờ mong vẫn không thấy đến. Phương Nguyên điểm hóa cá hoa bạch chính là muốn nhờ nó thu hút sự tiếp ứng của đạo trường Hoàng Thổ. Kết quả nhiều ngày như vậy, ngay cả cái bóng của đạo trường Hoàng Thổ cũng không nhìn thấy. Dựa theo lời nói của cá hoa bạch, đây là do cơ duyên chưa đến. Nhưng Phương Nguyên lại khịt mũi coi thường, âm thầm suy đoán: “Cơ duyên, duyên phận chỉ là mấy thứ dọa người. Xem ra bản thân đạo trường Hoàng Thổ cũng có linh tính, hoặc ý chí tự chủ, khám phá ra tính toán của ta, cho nên đã không chủ động lộ diện.” “Ta kiên trì thăm dò thêm một khoảng thời gian, xem thử tình huống như thế nào.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận