Cổ chân nhân

Chương 2925: Cổ Lãnh Thổ (2)

Phương Nguyên đã bố trí xong một trận. Mặc dù phụ trận này và một số phụ trận trước đó được dựng ở không trung, nhưng một khi dựng xong, nó sẽ rơi xuống biển một đoạn. “Được thôi, được thôi.” Nhậm Tu Bình cười ha hả, bay thấp xuống, cũng không kiểm tra phụ trận mà trực tiếp vào trận ngay. Nhậm Tu Bình không có tạo nghệ Trận đạo, cho dù Phương Nguyên bày trận trước mặt ông ta, ông ta cũng không nhìn ra được huyền bí của phụ trận. Nhưng ông ta tin vào thủ đoạn của Nhạc Thổ Tiên Tôn, không sợ Phương Nguyên tính toán ông ta. Nhạc Thổ Tiên Tôn cấm cổ tiên công kích lẫn nhau, mà phải gia tăng trình độ tin tưởng lẫn nhau. Phương Nguyên tiếp tục bày trận. Một, hai, ba... Từng vị cổ tiên vào trận, sức mạnh phụ trận càng lúc càng mạnh. Sắc mặt Nhậm Tu Bình lại khó coi. Tiên tài trong tay Phương Nguyên đúng là tầng tầng lớp lớp. Trong khoảng thời gian này, ông ta nhìn thấy bá đồng, nhìn thấy địa cực thiên cương, còn có thanh ngọc phong lưu, ô thanh mặc thạch, thiên tường ngọc... Tài sản Phương Nguyên phong phú khiến quần tiên phải im lặng. Nhậm Tu Bình lại càng hít một hơi khí lạnh. Thân gia của đối phương như vậy, ông ta làm sao mà so sánh được? Càng làm cho Nhậm Tu Bình có chút thất vọng chính là thái độ của Phương Nguyên. Hắn bỏ ra rất nhiều tiên tài để bày trận nhưng mắt cũng không thèm nháy, gọn gàng linh hoạt, hoàn toàn không thèm để chúng vào mắt. Mặc dù Phương Nguyên thiếu rất nhiều tiên tài, nhưng đó là dùng để thăng luyện tiên cổ. Tiên tài dùng để bày trận ở đây, chẳng qua chỉ là một phần nhỏ trong kho tàng của Phương Nguyên. Cho dù dựng thêm trăm tòa phụ trận như thế này, Phương Nguyên hoàn toàn có thể gánh nổi. Cho nên, biểu hiện của Phương Nguyên trong mắt Nhậm Tu Bình chính là tài đại khí thô. Tốn không ít thời gian và tinh lực, phụ trận rốt cuộc cũng đã được bố trí thỏa đáng. Đám người Thẩm Tòng Thanh cũng đã vào trận. Những phụ trận này được phân bố bốn phía đại trận dưới đáy biển. Nhìn từ trên cao xuống giống như khổng tước xòe đuôi. Mỗi một phụ trận giống như một cọng lông của khổng tước. Bọn chúng phun ra sức mạnh, tập trung lại, chui vào đại trận dưới đáy biển. Phụ trận nhìn thì giống nhau, nhưng trên thực tế đều khác xa nhau. Đây là Phương Nguyên căn cứ vào đặc điểm của từng cổ tiên mà tiến hành điều chỉnh, ví dụ như phụ trận của Miếu Minh Thần trộn lẫn không ít tiên tài Vũ đạo, càng có thể trợ giúp hắn ta phát huy. Phụ trận có Nhậm Tu Bình còn có mấy vị trí còn trống, ông ta có thể để hoang thú tọa trận bên trong, phát huy đầy đủ năng khiếu Nô đạo của mình. Ngoài ra, vị trí phụ trận cũng có nghiên cứu. Phương Nguyên sắp xếp nữ tiên Hoa Điệp, Phong Tướng có tu vi kém nhất ở bên ngoài. Còn Thẩm Tòng Thanh thì phụ trách phụ trận gần đại trận dưới đáy biển nhất. Phương Nguyên cũng bố trí cho mình một phụ trận. Hắn tiến vào phụ trận. Phụ trận chính là cổ trận Luyện đạo. Tác dụng duy nhất chính là tăng phúc uy năng sát chiêu Luyện đạo cho Phương Nguyên. Bên trong phụ trận, Phương Nguyên thúc giục sát chiêu Luyện Trận Vũ. Nhất thời, mưa phùn tung bay trên mặt biển tí tách. Vô số giọt mưa tiến vào đại trận dưới đáy biển. Sức mạnh Luyện đạo bắt đầu vận chuyển, từng con cổ trùng được Phương Nguyên luyện hóa. Ban đầu, đám người Thẩm Tòng Thanh không cảm nhận được sự lợi hại của những giọt mưa này. Nhưng sau một lát, bọn họ không khỏi trợn tròn mắt. Bởi vì trong khoảng thời gian im lặng, Phương Nguyên bất tri bất giác đã luyện hóa được tầng ngoài cùng nhất của đại trận dưới đáy biển. “Đây là sát chiêu gì thế? Ngay cả đại trận dưới đáy biển cũng có thể đánh hạ?” “Hình như là sát chiêu Luyện đạo?” Có người không dám tin. “Sát chiêu Luyện đạo lợi hại như vậy, chẳng lẽ Sở Doanh còn kiêm tu Luyện đạo?” Có người bỗng cảm thấy không thể tưởng tượng được. “Đây cũng là tác dụng của phụ trận.” Đám cổ tiên suy nghĩ thật lâu, vẫn vô thức tin rằng tất cả là nhờ uy năng của phụ trận. Nếu Sở Doanh còn có tạo nghệ khủng bố về Luyện đạo như thế, có thể luyện hóa đại trận do Nhạc Thổ Tiên Tôn bố trí, đây chẳng phải là tam hệ đồng tu sao? Điều này khiến cho cổ tiên tinh anh chủ tu một đạo như Miếu Minh Thần, Nhậm Tu Bình làm sao mà chịu nổi? Cho dù là tác dụng của phụ trận, cũng làm cho bọn họ chấn động không thôi. Đồng tử Thẩm Tòng Thanh hơi co lại. So với uy năng phụ trận, ông càng kinh ngạc với dã tâm của Phương Nguyên hơn. Ông đã nhìn ra. Phụ trận mà bọn họ chủ trì giống như những cây gậy sắt, còn đại trận dưới đáy biển giống như những tấm ván gỗ. Sức mạnh phụ trận thẩm thấu vào đại trận dưới đáy biển giống như côn sắt nạy từng tấm ván gỗ lên. Phụ trận mà Phương Nguyên điều khiển mới là sức mạnh hạch tâm nhất. Nó có thể thuận theo khe hở của tấm ván gỗ bị nạy lên, sau đó thu những tấm ván gỗ về cho mình. “Tạo nghệ Trận đạo, còn có dã tâm này... Hắn muốn bỏ cả đại trận vào trong túi sao?” “Sở Doanh...” Thẩm Tòng Thanh nghiêm túc lại. Ông âm thầm khắc sâu cái tên này vào trong lòng. Sát chiêu Luyện Trận Vũ cũng không phải lần đầu tiên Phương Nguyên sử dụng. Chiêu này lấy tiên cổ Thủy Luyện bát chuyển làm hạch tâm. Phương Nguyên khai thác rất nhiều cổ trùng phụ trợ, che lấp khí tức bát chuyển, ngụy trang thành thất chuyển. Sau khi trùng sinh, hắn chiếm đoạt phái Lang Gia, thu hoạch được con tiên cổ bát chuyển Thủy Luyện, khai sáng ra chiêu này. Về sau hắn trở lại Nam Cương, dùng sát chiêu này luyện hóa đại trận do Trì Khúc Do bố trí, bắt rất nhiều cổ tiên trong trận. Lần này Phương Nguyên lại dùng, cũng là khí tức thất chuyển, trải qua phụ trận yểm hộ, Thẩm Tòng Thanh cũng không thể nhìn ra được nội tình bát chuyển bên trong. Uy năng sát chiêu bát chuyển tất nhiên không tầm thường. Đại trận đáy biển bị Phương Nguyên luyện hóa dần dần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận