Cổ chân nhân

Chương 2887: Xích Tâm hành tẩu, bảng tân chủ (2)

Kiếp trước, Dương Tuấn cũng tham gia vào việc tranh đoạt long cung. Ông ta có một tiên cổ phòng có tên là Bảo Mã Hương Xa. Trên đường truy đuổi long cung đã phát hiện ra bóng dáng của Phương Nguyên, khiến cho kế hoạch hoàng tước chi mộng của Phương Nguyên thất bại. Về sau, Dương Tuấn bỗng nhiên tương trợ Long Công, giúp Long Công thành công trấn áp tiên cổ phòng bát chuyển, thu lấy làm của riêng. Sau khi chuyện này thành công, Dương Tuấn lập tức ẩn núp, biến mất không còn thấy tung tích. Cho đến khi trận đại chiến chữa trị cổ Số Mệnh nổ ra, Dương Tuấn cũng không thấy xuất hiện để trợ giúp Tiên Đình. Trong trận đại chiến, Tiên Đình gặp khốn quẫn, tuyệt không có khả năng lưu thủ. Nhưng Dương Tuấn vẫn không thấy xuất hiện. Điều này chứng minh ông ta cũng không phải là người của Tiên Đình, rất có thể chỉ đạt thành ước định nào đó với Tiên Đình, nhất định phải ra tay trợ giúp một lần. “Lần này có phải ông ta đang ra tay vì Tiên Đình hay không?” Ý niệm chợt lóe lên trong đầu Phương Nguyên. Suy đoán này cũng không chính xác. Cho dù tạo nghệ Trí đạo của Phương Nguyên thâm hậu nhưng cũng thiếu manh mối quan trọng, khó mà phán đoán. Mặc kệ có tình huống này hay không, Phương Nguyên âm thầm ra lệnh cho Trương Âm, bảo hắn ta cường thế một chút, cố gắng tranh thủ con tiên cổ này. Thế là Trương Âm cười nói: “Dương Tuấn tiên hữu, thật không dám giấu giếm, ta cảm thấy rất vừa ý với con tiên cổ này. Nếu các hạ vẫn cứ kiên trì, chúng ta không ngại luận bàn một lần, như thế nào?” Dương Tuấn khẽ cau mày, thầm nghĩ: “Trương Âm không tiếc ra tay cũng phải lấy được con tiên cổ này? Khí Hải Lão Tổ có thể một chiêu đánh bại hắn ta là vì Khí Hải Lão Tổ thật sự quá mạnh. Nếu ta giao thủ với hắn ta, chỉ sợ bất phân thắng bại.” “Hài, ta nên kiên trì đến cùng hay là trợ giúp Tiên Đình?” Dương Tuấn không khỏi do dự. Năm đó, khi ông ta còn nghèo túng, ông ta đã nhận được sự giúp đỡ của Tiên Đình, thiếu Tiên Đình một ước định sẽ ra tay tương trợ. Ân tình này thật sự quá nặng, đã trở thành tâm bệnh của Dương Tuấn. Dương Tuấn suy nghĩ một chút, vẫn quyết định trả món nợ ân tình cho Tiên Đình, thực hiện minh ước lúc trước. “Đây là một cơ hội tốt. Nếu bây giờ không ra tay, tương lai năm vực loạn chiến, Tiên Đình bảo ta đối phó cổ tiên Đông Hải, ta không thể đổi ý, chỉ có thể làm theo.” “Cũng may mà ta có chút hiểu rõ về tình huống của Nịch Thủy Ông.” Nghĩ đến đây, Dương Tuấn cười nhẹ: “Trương Âm tiên hữu, xin yên tâm đừng vội. Chúng ta luận bàn không phải là việc quan trọng. Con tiên cổ Tâm Huyết này là vật của Nịch Thủy Ông, ta tin rằng ta lấy ra tiên cổ Thủy đạo, nhất định sẽ được ông ấy nhìn trúng.” Nói xong, Dương Tuấn liền lấy ra một con tiên cổ. Nịch Thủy Ông quả nhiên vui mừng quá đỗi, thấp giọng hô to: “Đổi, đổi, ta muốn con tiên cổ này.” Trương Âm hơi im lặng. Tình huống này phải làm thế nào cho phải đây? Trước mặt bao người, hắn ta không cách nào cướp đoạt, tất sẽ dẫn đến Khí Hải Lão Tổ ra tay. Mặc dù hắn ta và bản thể là cùng một giuộc nhưng bây giờ đang diễn trò trước mặt mọi người, phải có lập trường của mình chứ. Diễn trò đương nhiên phải làm tới nơi tới chốn. Trương Âm không thể ra tay, bản thể Khí Hải Lão Tổ cũng không thể. Đúng lúc này, Dương Tuấn chủ động rời khỏi bữa tiệc, tay cầm con tiên cổ Tâm Huyết, ném con tiên cổ Thủy đạo cho đối phương. Ai nấy đều có vẻ kinh ngạc. Động tác của Dương Tuấn rõ ràng là đang sử dụng sát chiêu tiên đạo. Ông ta không khỏi quá nôn nóng đấy chứ? Dương Tuấn như trút được gánh nặng, thở ra một hơi, một lần nữa ngồi xuống, ném con tiên cổ Tâm Huyết vào Bảo Hoàng Thiên. Mua bán bên trong Bảo Hoàng Thiên tất nhiên phí tổn rất cao, nhưng Tiên Đình gia đại nghiệp đại, hoàn toàn không so đo những thứ này. Tử Vi Tiên Tử có được con tiên cổ Tâm Huyết, lập tức chuyển cho người khác. Người này tu hành bên trong bảng Tru Ma, hiện tại có được tiên cổ Tâm Huyết, vui vẻ thét dài: “Ta thành đạo rồi.” Ông ta nhảy ra khỏi bảng Tru Ma, lập tức phạm vi trăm dặm huyết quang bốn phía, hương thơm xộc vào mũi, vân tiêu vang lên tiên âm, từng đóa huyết hoa tám cung mạn thiên phi vũ. Dáng người ông ta thẳng tắp, gương mặt anh tuấn, miệng mỉm cười, trên đầu còn quấn một cái khăn buộc tóc, sau đó lóe lên vầng sáng huyết sắc. Trong không khí giống như có một bậc thang vô hình giúp cho ông ta bình yên bước xuống. Phương Chính đang tu hành trước bảng Tru Ma, nhìn thấy cảnh tượng này, vội vàng quỳ xuống: “Phương Chính bái kiến sư tôn.” “Đứng lên đi, đồ nhi của ta. Vi sư có được một con tiên cổ quan trọng, phương pháp Huyết đạo cả cuộc đời mới nghĩ ra được đã có hạch tâm và nền tảng. Ta bế quan trong bảng Tru Ma đã mấy trăm năm, đây là thời điểm mà ta xuất quan.” Vị cổ tiên bát chuyển ôn hòa nói, sau đó đưa tay ra. Một luồng sức mạnh đột nhiên xuất hiện nâng Phương Chính dậy. Phương Chính lại ôm quyền bái: “Đồ nhi chúc mừng sư phụ.” Y bị Thẩm Tòng Thanh Đông Hải bắt, sau đó được Tiên Đình chuộc về. Tần Đỉnh Lăng quan sát vận khí của y, sau đó đề nghị với Tử Vi Tiên Tử, để y trở thành bảng chủ bảng Tru Ma đời kế tiếp. Tử Vi Tiên Tử thương lượng với Long Công xong, liền đồng ý. Phương Chính đến bảng Tru Ma tu hành, bái bảng chủ đương đại của bảng Tru Ma làm vi sư. Bảng Tru Ma là tiên cổ phòng bát chuyển, có lịch sử rất lâu đời. Khi Huyết Hải Lão Tổ gây họa loạn năm vực, Tiên Đình cảm nhận được nguy hiểm, có tiên hiền Tiên Đình dựa theo cổ Số Mệnh gợi ý, tìm được tiên cổ Huyết Thống hoang dã. Tiên cổ Huyết Thống cao đến bát chuyển, sau khi được Tiên Đình bắt được, đã tăng thêm vào bảng Tru Ma. Điều này dẫn đến bất cứ người nào tu hành Huyết đạo, chỉ cần không đạt đến cửu chuyển, nhất định sẽ bị bảng Tru Ma cảm ứng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận