Cổ chân nhân

Chương 2576: Cự Dương đối Tinh Tú (1)

“Mau mau, Phượng Tiên Thái Tử chính là người Linh Duyên Trai ta, mau đi giúp ông ấy.”
Một vị Thái thượng trưởng lão Linh Duyên Trai thúc giục.
Không cần bà ta nói, Trần Y đã ra lệnh.
Lệ Hoàng, Thanh Dạ và Bạch Thương Thủy bay ra khỏi đại trận tiếp ứng Phượng Tiên Thái Tử.
Phương Nguyên và Vũ Dung bị ba người này ngăn cản.
Thực lực Phượng Tiên Thái Tử vốn không yếu, hiện tại lại được trợ giúp, thuận lợi tiến vào đại trận Cửu Cửu Liên Hoàn Bất Tuyệt.
Chư tiên Tiên Đình không biết, vị Phượng Tiên Thái Tử mà bọn họ tiếp ứng, cho vào trong trận là giả.
“Rốt cuộc cũng vào rồi.”
Phương Nguyên . Âm Thầm cười lạnh.
Sát chiêu tiên đạo Gặp Mặt Từng Quen Biết. Đây là sát chiêu mà Phương Nguyên đặc biệt cải tiến, cộng thêm đạo ngân Biến Hóa đạo tăng vọt sau khi hắn đoạt được động thiên Thú Kiếp, vì thế uy năng đã tăng lên gấp mấy lần.
Cho dù Tiên Đình có chuẩn bị, cũng không phát hiện được thân phận thật sự của Phương Nguyên.
Lúc này, Phượng Tiên Thái Tử thật đang còn ở bên trong đại trận Ngũ Giới. Đại trận Ngũ Giới được Phương Nguyên cải tiến, đương nhiên là trận trong trận. Đây chính là cái lồng giam giam lại Phượng Tiên Thái Tử, các vị cổ tiên bát chuyển tự mình trấn thủ trận nhãn.
Về phần Phương Nguyên bên trong khói chướng ngũ sắc là Dực Hạo Phương cải trang.
Cổ tiên bát chuyển Nam Cương Dực Hạo Phương cũng là cổ tiên Biến Hóa đạo.
Mặc dù ông ta không có thủ đoạn Gặp Mặt Từng Quen Biết, nhưng hiện tại đang ở bên trong khói chướng ngũ sắc, còn có các cổ tiên bát chuyển khác che giấu cho ông.
Vì thế mới không bị lộ tẩy.
Về phần đại trận Ngũ Giới, nó tự bạo là thật.
Rất nhiều phàm cổ trong nháy mắt tử vong.
Tiên cổ tham gia tổ trận cũng bị tổn thất.
Nếu không như vậy, làm sao có thể lừa gạt được đám người Trần Y.
Trần Y mơ mơ màng màng còn có một nguyên nhân. Đó chính là Tử Vi Tiên Tử đã sớm thông báo cho bọn họ biết. Đám người Trần Y biết được thân phận thật sự của Phượng Tiên Thái Tử, vì thế trong lúc kịch chiến vẫn luôn duy trì chú ý Phượng Tiên Thái Tử.
Một khi Phượng Tiên Thái Tử có dị động, thọc đối phương một đao, bọn họ sẽ tích cực phối hợp mở rộng chiến quả.
Hiện tại, Phượng Tiên Thái Tử không phát thì thôi, một phát liền phá hủy đại trận của kẻ địch, chiến quả rất lớn.
Đám người Trần Y đã sớm chuẩn bị tâm lý, cho nên đã bị Phương Nguyên khai thác.
“Bí mật trùng sinh của ta bị lộ ra ngoài ánh sáng, Tiên Đình tất nhiên cũng sẽ lo lắng thân phận Phượng Tiên Thái Tử bị bại lộ.
Đại chiến trước mắt liên quan đến đại cục cổ Số Mệnh, Tiên Đình tất sẽ tiết lộ thân phận Phượng Tiên Thái Tử, giữ gìn đại cục.
Đây chính là điểm mà ta có thể lợi dụng.”
Phương Nguyên cười lạnh.
Hắn ngụy trang thành Phượng Tiên Thái Tử, thương thế nặng nề, trong ánh mắt chờ mong của chư tiên Tiên Đình, hắn đường hoàng bước vào hạch tâm đại trận Cửu Cửu Liên Hoàn Bất Tuyệt.
Một vị Thái thượng trưởng lão Linh Duyên Trai tiến lên nghênh đón.
Bà mỉm cười nói:
“Hoan nghênh về nhà.”
Phương Nguyên vận sức chờ phát động, chuẩn bị ra tay.
“Bởi vì ta không phải Phượng Tiên Thái Tử, một khi giao lưu với bọn họ sẽ bại lộ thân phận.”
“Ta lại không có thủ đoạn che giấu, khi ấp ủ sát chiêu, khí tức nhất định sẽ toát ra.”
“Cho nên, thời cơ tốt để ra tay chính là một khắc tiến vào đại trận này.
Bởi vì bị truy sát, tiên chiêu trên người còn chưa tản đi.”
Phương Nguyên đang định ra tay, dị biến phát sinh.
Trên chiến trường, sắc mặt mọi người đều thay đổi.
“Đó... đó là cái gì?”
“Sát chiêu cửu chuyển! Hình như là đến từ Bắc Nguyên.”
“Khí tức Vận đạo.”
“Hướng của nó là nhắm ngay Tiên Đình.”
Hai phe địch ta đều quên chiến đấu mà ngẩng đầu nhìn lên trời.
Một cột sáng rất lớn vắt ngang thương khung, dùng tốc độ cực nhanh bắn về phía Tiên Đình.
Cột ánh sáng khổng lồ như thế, giống như một con sông cực lớn hoành phách thiên địa.
Nó đến chỗ nào, không khí đều bị gạt ra, cột sáng tiến lên, phát ra tiếng vang đinh tai nhức óc.
Sát chiêu mênh mông bàng bạc khiến cho tất cả mọi người đều thất thần.
Ngay cả Trần Y, Vũ Dung, thậm chí là Phương Nguyên đều cảm thấy bản thân vô cùng nhỏ bé.
Không thể ngăn cản, đánh đâu thắng đó.
Cột sáng bắt đầu từ Hắc thiên Bắc Nguyên, một đường cọ rửa, đâm rách bức tường ngăn giới, đánh thẳng vào Tiên Đình.
Tiên Đình chấn động kịch liệt, đất núi rung chuyển, vô số tiên cổ phòng bị rạn nứt. “Đây là...”
Long Công ngẩng đầu.
Một khắc trước ông ta vẫn còn hăng hái, thần uy hiển hách, đánh cho Thất Cực Hoang Đô và Kiếp Vận Đàn không tìm được hướng ra.
Nhưng khi cột sáng phóng đến ông, ông bỗng nhiên thất sắc.
Trong nháy mắt này, ông đột nhiên biến thành thịt cá trên thớt gỗ.
Ông không thể động đậy, bị cột sáng khóa chặt, giống như côn trùng trong hổ phách, chỉ có thể trơ mắt nhìn cột sáng tập kích đến, cho dù chiến lực của ông vào lúc này rất cường đại, khiến cho cổ tiên bát chuyển còn lại không biết làm gì.
“Sát chiêu cửu chuyển! Đây chính là thủ bút của Cự Dương Tiên Tôn.”
“Cự Dương Tiên Tôn quả nhiên lưu lại một tay.
Không đúng, ông ta không phải đến đối phó ta, mà là thẳng đến cổ Số Mệnh.”
Long Công bỗng nhiên ngộ ra, gương mặt tràn ngập dữ tợn, cực lực giãy giụa, lần lượt thử thôi động sát chiêu tiên đạo.
Nhưng một cảnh tượng kinh khủng đã phát sinh.
Sát chiêu của ông chưa hề thành công thôi động một lần nào.
Số lần thôi động thất bại quá nhiều, khiến cho ông ta không ngừng gánh chịu tổn thương do phản phệ, khóe miệng khóe mắt tràn ra máu tươi.
Chư tiên Tiên Đình người ngã ngựa đổ, có một số người không biết tự lượng sức mình muốn ngăn cản cột sáng đều hóa thành tro bụi.
Không có vị cổ tiên bát chuyển nào có thể ngăn cản cột sáng tiến lên.
“Cự Dương Tiên Tôn đại nhân...”
“Chủ nhân...”
Lúc này, Băng Tắc Xuyên và Mao Lý Cầu đều lệ quang lấp lóe.
Bạn cần đăng nhập để bình luận