Cổ chân nhân

Chương 2388: Ngươi gạt ta! (2

Phương Nguyên do dự một chút, chợt nghiến răng kiên trì chiến thuật, điều khiển vạn giao xung kích không gian đại trận.
Khống chế đại trận ở đây tất có cổ tiên Trung Châu.
Nhìn thấy vạn giao xông trận, bọn họ định ra tay ứng đối, nhưng sau một khắc, lão giả uy mãnh đã truyền âm đến:
“Không cần động đâu.
Cảnh giới Trụ đạo, Trí đạo của Phương Nguyên rất cao. Đại trận biến động càng nhiều sẽ dễ dàng bị hắn nhìn ra. Để ta xử lý những con cá chạch này, yên tâm đừng vội.”
Lão giả không muốn cho Phương Nguyên bất kỳ một cơ hội nào.
Biển lửa thiêu đốt kiếm giao, uy lực kinh người.
Phương Nguyên bỗng nhiên cười lạnh, xuất hiện trước mặt mộng cảnh.
Sát chiêu tiên đạo, Thuần Mộng Cầu Chân Biến.
Hắn nhanh chóng thu nạp mộng cảnh, sau đó một lần nữa trải mộng cảnh, biến thành Thuần Mộng Cầu Chân Thể. “Không ổn rồi, ma đầu kia xảo trá lắm.”
Lão giả biến sắc.
Phương Nguyên hư hư thật thật, chiến thuật linh hoạt đa dạng, khiến ông ta khó mà nắm bắt, nhìn không thấu.
Phương Nguyên mở cánh cửa tiên khiếu, nhét phân thân Trụ đạo, hồn phách Ảnh Vô Tà, Hắc Lâu Lan, Bạch Ngưng Băng vào trong.
Nhưng lúc này, đằng sau hắn truyền đến tiếng gầm gừ của lão giả:
“Ma đầu, ngươi nằm mơ đi.”
Oành.
Một sát chiêu nổ tung, hình thành tiếng gầm cuồng bạo của biển.
Da đầu Phương Nguyên tê rần, không cần xoay người cũng biết chiêu này là thế công hung mãnh nhất của lão giả. “Không còn kịp rồi.”
Phương Nguyên hoàn toàn không có quá nhiều thời gian, tâm chìm vào đáy cốc.
Trong thời khắc quan trọng, hắn đã dốc hết toàn lực.
Sát chiêu Trụ đạo nổ tung, khiến thời gian xung quanh hắn bỗng nhiên trở nên nhanh hơn.
Hắn nhét quần tiên vào trong tiên khiếu, gần như cùng lúc, đằng sau hắn giống như bị một người khổng lồ dùng quyền đánh trúng, sức mạnh khổng lồ đánh bay hắn như một viên đạn pháo.
Sông Nghịch Lưu trong nháy mắt tổn thất một thành rưỡi.
Lực va chạm khiến Phương Nguyên hoa mắt váng đầu, trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi.
Hắn chỉ kịp cứu được mấy người, vẫn còn Diệu Âm Tiên Tử không cách nào cứu viện.
Nàng vẫn còn trong trạng thái hôn mê, trong nháy mắt đã bị đốt sạch trong biển lửa ngập trời, ngay cả một chút tro tàn cũng không lưu lại.
Phương Nguyên gào thét một tiếng, vừa thôi động vạn giao tấn công xung quanh, vừa chủ động ra tay oanh kích đại trận.
Lão giả khẩn trương lên, nhắm ngay Phương Nguyên điên cuồng công kích.
Phương Nguyên dùng Ấn Hộ Thân Nghịch Lưu chống lại, mặc kệ lão giả, chỉ ra tay với đại trận.
“Phương Nguyên, ngươi muốn xông phá trận này, thuần túy chỉ là vọng tưởng.”
Lão giả gào thét, ngọn lửa hung hăng thiêu đốt toàn thân Phương Nguyên. “Ha ha ha, ngươi đang giãy giụa trước khi chết đấy.”
Lão giả bổ nhào vào sau lưng Phương Nguyên, song chưởng như cự bia hung hăng vỗ trúng hắn, đánh bay hắn ra ngoài.
Phương Nguyên bị đánh đến thất khiếu chảy máu, chật vật không chịu nổi, nhưng ánh mắt vẫn lạnh lùng như băng tuyết.
Hắn tiếp tục tấn công đại trận Trụ đạo. “Không có tác dụng gì đâu. Đại trận trác tuyệt như vậy, ngươi còn muốn đột phá? Hãy nhìn sông Nghịch Lưu của ngươi xem, nó đã rất nhanh muốn tiêu tán rồi.”
Lão giả trào phúng, thế công càng thêm tấp nập, sát ý tuôn ra, điên cuồng đến cực điểm.
Mặc dù Ấn Hộ Thân Nghịch Lưu có thể nghịch phản thế công, nhưng lão giả cũng có Dương Mãng Bối Hỏa Y tương tự. Ông ta thừa nhận thế công nghịch phản trở về, nhưng không ngừng cắt giảm sông Nghịch Lưu. Ông ta nói không sai, sông Nghịch Lưu của Phương Nguyên trải qua đại chiến đã sớm tiêu hao.
Lúc này bị ông ta điên cuồng công kích, nước sông giảm xuống, dải lụa tiên y bao phủ toàn thân Phương Nguyên càng lúc càng mơ hồ.
Bỗng nhiên, Phương Nguyên hét lớn một tiếng dừng lại thế công, bắt đầu thôi động Ấn Lạc Phách.
Ánh mắt lão giả bỗng nhiên co lại, thế công thay đổi, phòng bị Ấn Lạc Phách đánh tới.
Phương Nguyên thôi động hoàn tất, bàn tay hất lên nhưng không công kích lão giả, mà bắn về mép đại trận.
“Ọe!”
Một tiếng kinh hô chợt truyền ra.
Một cổ tiên thất chuyển khống chế đại trận bị trúng Ấn Lạc Phách chết trận giữa đường.
“Tại sao lại như vậy?”
Tất cả cổ tiên Trung Châu quá sợ hãi.
Phương Nguyên trong thời gian ngắn đã nhìn thấy rõ trận nhãn, sau đó giết chết người bên trong. Ấn Lạc Phách đối phó cổ tiên bát chuyển, uy năng bất phàm, huống chi là đối phó với những cổ tiên thất chuyển. “Mau, trận nhãn đã mất, biến trận, tiến hành bổ sung.”
Có cổ tiên kêu to.
Một bên khác, lão giả chợt quát một tiếng, một lần nữa thẳng hướng Phương Nguyên.
Phương Nguyên dùng Ấn Hộ Thân Nghịch Lưu đã yếu đến mức không chịu nổi tiếp tục che chắn, đồng thời ra tay với đại trận. Đủ loại thủ đoạn liên tiếp được xuất ra.
Tiên trận Trụ đạo Tiên Đình hao hết tâm lực trải ra liên tiếp vỡ vụn, hoàn toàn không ngăn cản được Phương Nguyên phá giải. “Tại sao lại như vậy?” Trình độ phân tích đại trận của Phương Nguyên khiến tất cả mọi người đều chấn kinh. “Mau ngăn cản lại ở đó.”
Có người sợ hãi rống lên. Đại trận rốt cuộc xuất hiện một lỗ thủng liên thông với bên ngoài.
Phương Nguyên cười sang sảng một bên:
“Đi.”
“Ngươi đi không được đâu.”
Ngọn lửa lao đến, hóa thành lão giả uy mãnh. Ông ta đang che chắn lỗ thủng kia sau lưng mình.
Cổ tiên Trung Châu nhìn thấy, lập tức thở phào một hơi.
Phương Nguyên như mũi tên phóng đến lão giả, giọng điệu đạm mạc, sát ý chảy ngang:
“Tránh ra.”
Lão giả nhe răng cười:
“Không có lợi ích gì đâu.
Ngươi hoàn toàn không làm gì được Dương Mãng Bối Hỏa Y của ta.”
Khoảng cách hai bên nhanh chóng rút ngắn.
Cổ tiên Trung Châu vội vàng biến trận.
Có người kêu lên:
“Mau ngăn lại Phương Nguyên, chỉ cần năm hô hấp, chúng ta có thể cải biến trận thế. Đây là biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Hắn muốn phá giải còn muốn khó khăn hơn trước gấp mười lần.”
Lão giả cười nhạo:
“Đừng nói là năm hô hấp, cho dù...
"Sao?”
Ánh mắt của ông ta bỗng nhiên trợn tròn, sắc mặt cứng đờ khó có thể tin nhìn sát chiêu trong tay Phương Nguyên.
Khí thế Phương Nguyên được thu liễm toàn bộ, không hề có chút nào tràn ra ngoài.
Hai tay hắn tạo thành chưởng, bộp một tiếng chắp tay trước ngực.
Sau đó, năm ngón tay phải dán vào bàn tay trái, giống như bóp lấy thứ gì đó rất trân quý, cuối cùng tạo thành một nắm đấm.
Tay trái hắn dừng trước ngực, còn tay phải thì dốc ngược lên đỉnh đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận