Cổ chân nhân

Chương 1970: Tử chết (3)

“Ngươi muốn đồng hóa với thiên ý. Trên thực tế, rất nhiều năm trước, Tinh Túc Tiên Tôn đã làm được việc này.
Bà ấy chính là người khai sáng Trí đạo, tài năng của ngươi làm sao có thể múa rìu qua mắt thợ được chứ?”
“Nửa đời sau ngươi đều đang làm một việc, đó chính là tranh đoạt quân cờ cùng thiên ý.
Đáng tiếc, ngươi đã đồng hóa cùng thiên ý, ngươi đã trở thành một quân cờ của thiên ý.”
Long Công vừa nói vừa hạ xuống. Tử Sơn Chân Quân nghiến răng, cố gắng giãy giụa bay từ dưới đáy hố ra ngoài. Ông bay được một khoảng cách lại rơi xuống mặt đất, ho ra máu tươi. Bụng của ông chỉ còn lại lớp da, nhưng không chảy máu, đã được ông sử dụng biện pháp để cầm lại.
Sắc mặt Tử Sơn Chân Quân tái nhợt vô cùng, cơ thể lung lay sắp đổ, trước mắt lờ mờ, chỉ dựa vào ý chí để chèo chống, không để cho bản thân bất tỉnh.
Long Công chậm rãi rơi xuống, cũng không truy kích, đưa ngón trỏ điểm một điểm về phía Tử Sơn Chân Quân.
Oành.
Một luồng ánh sáng óng ánh mãnh liệt bắn ra. Toàn thân Tử Sơn Chân Quân tản ra một chút ánh sáng màu tím nhưng dưới thế công tồi khô hạp lủ của Long Công, ông lại bị đánh lên cao rồi rơi xuống đất, bên cạnh nhanh chóng xuất hiện một vũng máu.
“Về phần nguyên nhân thất bại thứ hai, ngươi chắc cũng đã đoán được . Không sai, mộng cảnh này đã sớm bị thiên ý ăn mòn. Mộng cảnh lộ ra ngoài càng dài, trình độ thiên ý ăn mòn sẽ càng sâu.” “Lần này, Tiên Đình ta may mắn được ý chí Tinh Túc giáng xuống chỉ điểm, đã sớm biết được trạng thái và vị trí của bản thể U Hồn Ma Tôn.”
“A, còn có tên Phương Nguyên kia nữa. Đúng là mỉa mai.
Nếu hắn núp ở chỗ khác, chúng ta có lẽ sẽ còn chưa phát hiện ra hắn. Đáng tiếc hắn lại đến mộng cảnh để thăm dò, hồn phách nhập mộng, hoàn toàn bại lộ trước thiên ý.”
“Hắn mưu toan vi phạm ý chí của trời, cũng rất đáng chết. Kết cục của hắn phải chết ngày hôm nay là điều tất nhiên.” Long Công sải bước bước đến. Trong lúc đó, rất nhiều hồn thú tập trung lại một chỗ, đen kịt một mảnh giống như mây đen ép thành, tiếp tục đánh giết Long Công. Long Công vẫn bước đi, nhìn cũng không thèm nhìn, chỉ giơ cánh tay trái của mình, bàn tay nhẹ nhàng nắm lại. Ầm ầm. Khí quyển nổ tung. Chỉ trong khoảnh khắc, rất nhiều hồn thú chia năm xẻ bảy, nổ thành vô số mảnh vỡ.
Long Công không hổ danh có chiến lực cửu chuyển, chủ tu Khí đạo, kiêm tu Biến Hóa đạo. Trước mặt Khí đạo, đại quân hồn thú trở nên nhỏ yếu giống như đồ chơi. Ông ta bước dài về phía trước, cơ thể khỏe mạnh, mái tóc tung bay. Đến trước mặt Tử Sơn Chân Quân, Long Công đứng lại, từ trên nhìn xuống. Tử Sơn Chân Quân nằm rạp trên mặt đất, hai tay run rẩy, dốc hết toàn lực muốn ngồi dậy.
Ông còn muốn tiếp tục chiến đấu. Long Công vẫn lẳng lặng đứng nhìn. Cuối cùng cũng nhìn thấy được Tử Sơn Chân Quân đã dốc hết toàn lực đứng lên. Nhưng thương thế của Tử Sơn Chân Quân đã quá nặng, hoàn toàn không có năng lực tái chiến.
Ngay cả động tác đứng thẳng, ông cũng không làm được. Nhưng khi ông chuẩn bị ngã xuống, Long Công đã ra tay, một phát nắm được cổ Tử Sơn Chân Quân.
Long Công dùng bàn tay như kềm sắt của mình nhấc Tử Sơn Chân Quân lên, khiến chân của ông rời khỏi mặt đất một chút.
“Tư vị hi vọng bị phá diệt như thế nào? Kết quả mưu toan nghịch thiên hạ thê thảm như vậy đấy. Cho dù là hồn Tôn giả cũng như thế thôi.”
Long Công cười gằn. Tử Sơn Chân Quân dùng tay cật lực cào cấu cánh tay Long Công: “Khụ khụ khụ, ta...đích thật là... không còn hi vọng.
Nhưng không có nghĩa những người khác không có. Ha ha ha.” Sắc mặt Long Công thay đổi, long đồng sắc bén quét toàn thân Tử Sơn Chân Quân. “Khó trách ngươi lại không chịu được.”
“Thì ra ngươi đã đưa hết tiên cổ ra ngoài.”
“Vẫn là tặc tâm không chết.” “Ngươi đã không làm gì được, dư nghiệt Ảnh Tông còn lại thì làm được gì?” Mặt Tử Sơn Chân Quân đỏ bừng lên, ông gần như không thể hô hấp, không cách nào nói ra lời. Ông chỉ có thể nói trong lòng:
“Người này không giống.”
“Phương Nguyên.”
“Ngươi tuyệt đối khác biệt.”
“Ngươi chính là Thiên Ngoại Chi Ma, là nhân tuyển đối kháng số mệnh có một không hai.”
“Ngươi là quân cờ lớn nhất thiên ý lựa chọn để đối phó Ảnh Tông ta. Bây giờ ngươi đã thoát khỏi thiên ý bài bố.”
“Ta và thiên ý đồng hóa, vẫn luôn gieo hi vọng, ảnh hưởng vận mệnh.
Đáng tiếc ta đã thất bại. Như Long Công đã nói, ta bất tri bất giác cũng đã trở thành quân cờ của thiên ý. Quá trình ta đồng hóa thiên ý cũng chính là thiên ý đồng hóa ta.”
“Ta không còn hi vọng nữa, nhưng Phương Nguyên ngươi lại là hi vọng lớn nhất.” “Hãy để thời khắc sau cùng của ta, ta thực hiện ảnh hưởng của mình lần cuối.” “Ha ha ha, đúng là chờ mong. Ngươi đã có được toàn bộ di tàng của Ảnh Tông, rốt cuộc ngươi có thể làm được đến trình độ nào.” “Hãy quấy long trời lở đất đi Phương Nguyên.” Những lời gào thét nội tâm này được truyền vào tai Phương Nguyên.
Phương Nguyên cảm khái không thôi:
“Người sắp chết thì...”
Hắn rốt cuộc đã không còn hoài nghi nữa:
“Ta hiểu tâm ý của ngươi, mặc dù đã từng là địch, nhưng ta sẽ tiếp nhận cục diện rối rắm này, đồng ý trở thành chủ của Ảnh Tông.”
“Rất tốt, vô cùng tốt.”
Tử Sơn Chân Quân vô lực rũ mắt xuống.
Ông nắm chặt lấy hai tay của Long Công, động tác ngưng lại.
Là một tư thái chiến đấu.
Trong thời khắc này, Tử Sơn Chân Quân đã chiến tử.
Mái tóc màu tím của ông vẫn rối tung, nhưng không còn lóe sáng.
Mười vạn năm hành trình đã kết thúc vào lúc này.
Một sinh mệnh chiến đấu không ngừng nghỉ cuối cùng đã dừng bước chân.
Mặc dù ông thất bại, đánh mất tính mạng nhưng trong thời khắc sau cùng, ông vẫn gieo xuống hạt hi vọng.
Ông mang theo chờ mong mà chết.
Đây cũng là lý do trước khi chết, khóe miệng của ông vẫn mỉm cười như cũ.
Đúng là...
Nhân gian tang thương mười vạn năm, nửa đời thanh tỉnh nửa đời điên.
Nhìn thẳng thương thiên không khom người, lâm chung di tặng thành loạn nguyên.
Tử Sơn Chân Quân không còn thở nữa, hoàn toàn biến thành một thi thể.
“Chết đúng là sạch sẽ.”
Long Công cười gằn một tiếng, đôi long đồng nhìn rõ trong ngoài Tử Sơn Chân Quân.
Tử Sơn Chân Quân vốn có rất nhiều tiên cổ, nhưng đã . Âm Thầm tặng hết phân nữa, số cổ trùng còn lại cũng đã tự hủy theo ông.
Không chỉ như vậy, hồn phách của ông cũng nhanh chóng tiêu tán.
Long Công muốn ngăn lại cũng không có phương pháp.
Điều khiến cho Long Công có chút ngoài ý muốn chính là, tiên khu của Tử Sơn Chân Quân vốn lưu lại không ít đạo ngân, nhưng lúc này số đạo ngân đó cũng nhanh chóng tan rã.
Thật sự một chút tài nguyên nào cũng không lưu lại cho Tiên Đình.
Long Công buông tay ra, mặc cho thi thể không còn chút giá trị nào của Tử Sơn Chân Quân rơi xuống mặt đất. Hồn thú gào thét, lại có thêm một nhóm lớn bao vây Long Công.
Nhưng ngại hung uy trước đó Long Công bày ra, đám hồn thú này không một con nào dám nhào lên chém giết như trước. So sánh với hồn thú trùng điệp, cơ thể Long Công vô cùng nhỏ bé nhưng ông ta lại bước đi một cách nhàn nhã, thái độ khoan thai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận