Cổ chân nhân

Chương 1851: Phiền phức của cổ Thái Độ

Ánh mắt Phương Nguyên lấp lóe không yên. Tin tức này của Ảnh Tông có chút nằm ngoài dự liệu của hắn. Nhưng suy nghĩ kỹ lại, hắn cũng cảm thấy hợp tình hợp lý. Sau trận chiến sông Nghịch Lưu, mặc dù tài nguyên tu hành không thu hoạch được bao nhiêu nhưng chiến lực lại trưởng thành trên phạm vi lớn, được công nhận là đệ nhất nhân dưới bát chuyển, sánh ngang với Phượng Cửu Ca. Chiến lực tăng lên, địa vị cũng tăng lên. Thật ra, trước lá thư này của Mao Lục, sớm đã có người khác gửi thư. Ví dụ như thư đến từ Sở Độ. Sở Độ ở trong thư, ngôn ngữ khách sáo, đầu tiên là chúc mừng Phương Nguyên chiến thắng, hận không thể có mặt vào lúc đó. Sau đó, hắn ta chủ động tự thuật tình huống bên mình. Sở Môn đã đổi thành Sở gia. Những Thái thượng trưởng lão ban đầu đều được chuyển sang thành Thái thượng gia lão khác họ Sở gia. Những đệ tử mà Sở Độ dạy dỗ đều được chuyển thành nghĩa tử. Cuối cùng, Sở Độ cũng trình bày sự khó xử của mình. Bởi vì thành lập gia tộc, trở thành Chính đạo, cho nên lúc đó không thể không trục xuất Phương Nguyên khỏi Sở Môn. Đây không phải là ý muốn của hắn ta, mà là do tình thế bắt buộc. Còn có Phong Ma tam quái gửi thư. Trong thư, ngoại trừ chúc mừng Phương Nguyên, tam quái còn rất nhiệt tình mời Phương Nguyên đến động Phong Ma thăm dò. Đồng thời cũng nói thêm, cho dù Bắc Nguyên không dung Phương Nguyên, động Phong Ma sẽ vĩnh viễn là nhà của Phương Nguyên. Lời này nói ra đúng là có chút buồn nôn, thể hiện thái độ trước nay chưa từng có của Phong Ma tam quái. Trường Sinh Thiên thì đặc biệt truy nã Phương Nguyên. Dù sao Phương Nguyên cũng là hung thủ giết chết Mã Hồng Vận. Nhưng, một mực truy nã Phương Nguyên, muốn bắt hắn nhất là Lưu gia và Gia Luật gia thì lại hành quân lặng lẽ. Sức chiến đấu mà Phương Nguyên thể hiện đã khiến bọn họ hoàn toàn chấn kinh. Những thành viên truy nã Phương Nguyên đều được gọi trở về. Ngược lại bọn họ còn lo lắng Phương Nguyên sẽ tìm bọn họ trả thù. Dù sao, hiện tại Phương Nguyên đã uy danh đại chấn Bắc Nguyên, ngay cả Sở Độ cũng không bằng. “Hiện tại Ảnh Tông cũng gửi thư muốn hợp tác với ta. Ha ha.” “Ảnh Tông có cổ tiên bát chuyển, nhưng hình như ông ta có một nhược điểm rất lớn, thỉnh thoảng lâm vào điên cuồng.” Phương Nguyên lẩm bẩm. Hắn đã từng ra tay với Tử Sơn Chân Quân một lần trong sông Nghịch Lưu, cũng có hiểu biết về tình trạng của Tử Sơn Chân Quân. Thật ra, nếu Phương Nguyên không luyện được tiên cổ Kiên Trì, không sáng tạo ra được sát chiêu tiên đạo ấn Hộ Thân Nghịch Lưu, trận chiến sông Nghịch Lưu nhất định sẽ lành ít dữ nhiều, rơi vào tính toán của Ảnh Vô Tà. Cho đến nay, thế lực còn sót lại của Ảnh Tông chính là họa lớn trong lòng Phương Nguyên. Trái lại thiên ý bố cục lấy Phương Nguyên làm quân cờ, cướp đoạt cổ Tiên Thai chí tôn, khiến cho giữa Phương Nguyên và Ảnh Tông đã là tử địch cực sâu. Ảnh Tông muốn luyện chế lại cổ Tiên Thai chí tôn, rất có khả năng sẽ bắt chước Tuyết Hồ Lão Tổ luyện chế tiên cổ Hồng Vận Tề Thiên. Tuyết Hồ Lão Tổ đã xem Mã Hồng Vận như chủ tài để luyện cổ. Nếu Phương Nguyên rơi vào tay Ảnh Tông, tất nhiên cũng khó thoát khỏi kết cục đó. Bản thân sẽ bị xem là tiên tài luyện cổ chủ yếu, sống không bằng chết. Nhưng hiện tại, chiến lực của Phương Nguyên đã tăng đến tình trạng bát chuyển không làm gì được. Cho nên, Ảnh Tông ngược lại muốn chủ động hợp tác với Phương Nguyên. Thái độ thay đổi trước sau như vậy khiến Phương Nguyên bùi ngùi mãi không thôi. Có ấn Hộ Thân Nghịch Lưu cũng giống như có tiên cổ phòng, bát chuyển cũng không làm gì được, giúp cho Phương Nguyên tăng lên sức mạnh rất nhiều. “Nhưng hợp tác với Ảnh Tông chẳng khác nào bảo hổ lột da.” Mặc dù lời trong thư Mao Lục nói không giả, liệt kê đầy đủ lý do, việc hợp tác xác thực rất có lợi, cả Phương Nguyên và Ảnh Tông đều có chỗ tốt. Không nói cái gì khác, cạm bẫy Hồn đạo trên nhục thân tiên cương của Phương Nguyên và bí mật cổ Tiên Thai chí tôn đều có thể giải quyết trong lần hợp tác này. Nhưng Phương Nguyên không tin Ảnh Tông. Vẫn là vấn đề cũ. Phương Nguyên và Ảnh Tông, cả hai bên đều không cách nào tin tưởng lẫn nhau. Ban đầu hai bên đã là tử địch không đội trời chung, lập tức từ địch chuyển sang bạn, làm sao có thể? Cho dù hai bên đều là hạng người có lý trí, lấy lợi ích làm đầu nhưng cơ sở hợp tác giữa cổ tiên cũng không phải là niềm tin vào con người mà là thủ đoạn Tín đạo. Tín đạo của Phương Nguyên không tốt. Đây chính là nhược điểm của hắn. Còn Ảnh Tông, thủ đoạn Tín đạo lại quá lợi hại. Bản thể U Hồn Ma Tôn chính là Đại tông sư toàn lưu phái. Không nói những cái khác, cương minh, còn có tổ chức Nghịch ở Trung Châu đều là minh chứng cho thủ đoạn Tín đạo cường đại của Ảnh Tông. Bởi vì bất kỳ tổ chức nào cũng phải lấy minh ước Tín đạo làm cơ sở mà tạo dựng lên. Phương Nguyên hoàn toàn không tin Ảnh Tông, cũng không dám tin. Nếu hợp tác, bị Tín đạo tính toán, khi đó mới gọi là ngu. Nhưng Phương Nguyên cũng không từ chối ngay. Hắn gửi lại một lá thư, thăm dò thành ý của Ảnh Tông. Ở trong thư, hắn đưa ra một yêu cầu, nếu muốn hợp tác, nhất định phải tặng cổ Thái Độ cho hắn. Nói đến, mặc dù cổ Thái Độ bát chuyển vẫn nằm trong tay của hắn, nhưng nó lại không phải là vật của Phương Nguyên mà là Hắc Lâu Lan cho mượn. Khi thương lượng mượn tiên cổ, hai bên đã có minh ước, đồng thời cũng ước định thời gian trả lại. Nếu hết hạn, Phương Nguyên không cách nào sử dụng tiên cổ Thái Độ. Bởi vì ý chí bên trong tiên cổ Thái Độ không phải của Phương Nguyên mà là của Hắc Lâu Lan. Bây giờ, khoảng cách đến lúc hết hạn không còn lại bao nhiêu. Cổ Thái Độ là cổ trùng truyền kỳ, chỉ cần rót vào tâm lực là có thể sử dụng. Điều kiện sử dụng thấp nhưng hiệu dụng lại xuất sắc. Sau khi Phương Nguyên có được nó, không biết bao nhiêu lần nó đã giúp cho Phương Nguyên biến nguy thành an, mang đến sự trợ giúp cực lớn cho hắn. Cho dù tiên cổ Thái Độ không có hiệu quả công phạt trực tiếp, nhưng phụ trợ lại rất thần kỳ, tác dụng vô hạn. Một khi không có cổ Thái Độ, ảnh hưởng đối với hắn sẽ rất lớn. Những thứ khác không nói, sát chiêu tiên đạo Gặp Mặt Từng Quen Biết sẽ không sử dụng được. Mặc dù Phương Nguyên có thể sử dụng cảnh giới Tông sư Biến Hóa đạo, một lần nữa thiết kế lại sát chiêu tiên đạo này, nhưng bởi vì thiếu tiên cổ hạch tâm bát chuyển, toàn bộ sát chiêu tiên đạo sẽ giảm xuống rất nhiều cấp bậc. Ngụy trang thành Vũ Di Hải, hoặc người khác, khả năng bị phát hiện sẽ tăng lên rất nhiều, vô cùng nguy hiểm. “Nếu có thể nhân cơ hội này giải quyết vấn đề cổ Thái Độ, vậy thì không còn gì tốt hơn.” Phương Nguyên thầm chờ mong. Thời gian không còn nhiều, Phương Nguyên thôi động tiên cổ Ám Độ, một lần nữa tăng lên hiệu lực che giấu cho mình. Sau đó hắn thu hồi tiên khiếu, một lần nữa xuất phát. Một đường thẳng hướng Tây Nam. Trung Châu, Tiên Đình. Trong đại điện, Tử Vi Tiên Tử cau mày ngồi xếp bằng, không ngừng thúc giục sát chiêu tiên đạo. Các lỗ chân lông toàn thân nàng tản ra khói nhẹ màu tím nhạt. Nàng đang vận dụng thủ đoạn Trí đạo, toàn lực suy tính. Nhưng một lát sau, trán Tử Vi Tiên Tử đổ đầy mồ hôi, chậm rãi mở hai mắt ra. “Ta đã thay phiên sử dụng bảy loại sát chiêu, nhưng đều không tính ra được vị trí cổ tiên bên ta.” Tử Vi Tiên Tử thở dài không thôi. Cổ tiên Trung Châu tấn công Bắc Nguyên, kết quả sau cuộc đại chiến sông Nghịch Lưu, Phương Nguyên rút khỏi hiện trường, còn cổ tiên Trung Châu thì cùng với Tuyết Hồ Lão Tổ, Trường Sinh Thiên triển khai kịch chiến. Phương diện Trung Châu tất nhiên muốn cứu viện, lập tức điều động viện binh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận