Cổ chân nhân

Chương 1952: Tử Sơn Chân Quân chiến Long Công (1)

Cho dù Phương Nguyên có nhiều thiên tinh đi chăng nữa, trở thành hoang thú Thái Cổ Thượng Cực Thiên Ưng cũng không tiếp nhận sự điều khiển của Phương Nguyên. Tính tình Thượng Cực Thiên Ưng kiêu ngạo, chỉ thần phục cường giả, khả năng làm phản cực kỳ to lớn. Chỉ dựa vào tình cảm gắn bó mỏng manh giữa Phương Nguyên và nó, hoàn toàn không đáng tin cậy chút nào. “Còn hai biện pháp kéo dài.” Phương Nguyên suy nghĩ, sau đó đưa ra được hai biện pháp. Thứ nhất, phóng xuất sông Nghịch Lưu, hắn ở trong sông, mạo hiểm phòng thủ. Thứ hai, hạ tiên khiếu xuống thiên địa Nam Cương, đóng cửa lại, bảo vệ chặt chẽ bên trong. Nhưng hai phương pháp này chỉ kéo dài được thời gian, cũng không cải thiện tình hình. Nếu Phương Nguyên áp dụng phương pháp này, giống như từ bỏ chủ động. Khá nguy hiểm. Nếu hai phương pháp này giúp cho Phương Nguyên trốn được một mạng, khả năng duy nhất chính là viện binh Chính đạo Nam Cương. Nếu cổ tiên Nam Cương có thể khu trục Tiên Đình, Phương Nguyên có lẽ sẽ có cơ hội đào tẩu. Nhưng Tiên Đình tuyệt không phải kẻ yếu, cũng không phải kẻ ngu. Thực lực tổng thể Chính đạo Nam Cương, đương nhiên phải trải qua chiến trường đấu với Trung Châu. Nhưng viện quân Nam Cương có thể qua được cổ tiên Tiên Đình và tháp Giám Thiên hay không, đó là một vấn đề. Cho dù có thể vượt qua, đuổi cổ tiên Tiên Đình đi mất, Phương Nguyên có thể dùng thân phận của Vũ Di Hải lẫn vào sao? Tại sao lại như vậy? Tiên Đình đã phát hiện ra thân phận của hắn. Chỉ cần một câu, bọn họ có thể khiến cho Chính đạo Nam Cương nhằm vào Phương Nguyên. Thân phận Vũ Di Hải không chịu được toàn bộ thế lực Chính đạo Nam Cương điều tra và truy đến cùng. Vèo vèo! Sát cơ lạnh thấu xương. Hai bóng người xuyên thẳng qua ngõ ngách bên trong mộng cảnh. Tử Sơn Chân Quân chiến Long Công. Tốc độ cả hai rất nhanh, giống như hỏa tiễn, cực kỳ linh hoạt, chẳng khác nào rắn trườn. Rầm rầm rầm! Hai bên giao thủ, phát ra tiếng sấm nổ vang liên miên. Từng luồng khí lãng bành trướng mãnh liệt, nhưng sau khi rơi xuống gần mộng cảnh, nhanh chóng bị trừ khử. Hai vị cổ tiên bát chuyển bắt đầu giao thủ. Một người là phân hồn đời thứ nhất của U Hồn Ma Tôn năm đó, tu hành gần mười vạn năm. Một người khác là cường giả mai danh ẩn tích trong lịch sử, nhưng lại là truyền kỳ có thực lực cửu chuyển của Tiên Đình. Không hề nghi ngờ, hai người giao thủ, là trận chiến kịch liệt nhất, quan trọng nhất trong toàn bộ siêu cấp mộng cảnh. Tháp Giám Thiên và Tả Dạ Hôi đụng nhau. Mức độ kịch liệt giữa hai bên yếu hơn một chút. Hai mắt Tử Sơn Chân Quân lóe lên tử quang, bỗng nhiên giang hai tay, mặt ngoài cơ thể nổi lên từng hòn đá than lửa nhỏ. Hòn đá bay ra ngoài, bay lên không trung, càng lúc càng lớn, đồng thời mặt ngoài hòn đá còn bốc lên ngọn lửa màu đỏ. Hàng trăm ngàn đá lửa như mưa trút xuống Long Công. Long Công dồn sức đánh vọt, cũng không tránh né. Đá lửa đánh tới người ông, bị một tầng vân quang trên người che chắn. Vân quang lù lù bất động, nhưng rất nhanh Long Công phát hiện đầu của mình cũng bốc cháy luôn. Suy nghĩ ông ta dâng lên, thiêu hủy những ngọn lửa này. Vân quang cần Long Công duy trì liên tục. Lúc này, suy nghĩ có liên quan bị hủy, lập tức đánh mất phòng ngự. Đá lửa theo nhau mà đến, hung hăng đụng vào nhục thân Long Công. Nhất thời, đá lửa giống như trứng gà, còn cơ thể Long Công mạnh mẽ như kim cương, đá lửa bị chia năm xẻ bảy, bản thân sụp đổ, rất nhiều tia lửa và hòn đá văng bốn phía. Long Công tiếp tục đâm tới. Bản thân ông ta có đạo ngân tích lũy hùng hậu, đồng thời còn có mộc giáp cùng loại với Bích Thần Thiên, hay thủ đoạn phòng hộ thần không biết quỷ không hay như Phương Nguyên. Khí thế của ông ta kinh người, giống như man long hình người, dũng cảm nghênh đón công kích điên cuồng của Tử Sơn Chân Quân. Long đồng vẫn lạnh lùng như cũ. Gương mặt Long Công không chút động dung, vẫn lạnh như băng. Ông ta không thèm cau mày. Sát chiêu tiên đạo của Tử Sơn Chân Quân giống như gió nhẹ mây nhạt, không đáng phải cau mày. Biểu hiện Long Công cường thế vô cùng, còn Tử Sơn Chân Quân lại là cổ tiên Trí đạo, nghiêng về sách lược, cho nên vừa đánh vừa lui. Đá lửa không làm gì được Long Công, nhưng khóe miệng Tử Sơn Chân Quân lại vểnh lên. Ngón trỏ tay trái bỗng nhiên đưa ra, nhắm ngay Long Công đang truy sát đến, từ xa điểm một chỉ. Đột nhiên trăm hoa đua nở. Mặt ngoài cơ thể Long Công sinh ra vô số hoa tươi không giải thích được. Hoa tươi rực rỡ, mọc đầy toàn thân Long Công. Cơ thể Long Công cường tráng, phòng ngự mạnh đến mức dọa người, nhưng nhìn trăm hoa đua nở, sắc mặt ông ta rốt cuộc hơi thay đổi. “Liên chiêu.” Lần đầu tiên Long Công phải ngừng lại, lơ lửng giữa không trung. Ông ta đang từ phi hành trong nháy mắt chuyển sang đứng im, thủ đoạn khiến người ta nhìn thấy mà than thở. Hoa tươi tiếp tục nở rộ trên người Long Công, càng lúc càng nhiều. Cánh hoa kiều nộn, giống như yếu ớt không chịu nổi, nhưng lại mang đến phiền phức cực lớn cho Long Công. Long Công đưa tay phải ra, bắt đầu đã nắm thành quyền, sau thời gian một hơi thở bỗng nhiên mở năm ngón tay ra. Bịch! Một tiếng nổ vang rất nhỏ. Long Công mở bàn tay ra, từ bên trong bay ra vô số khí lưu màu trắng bạch yếu ớt. Những luồng khí lưu này giống như những đường vòng cung, bay giữa không trung, nhanh chóng vây quanh toàn thân Long Công, không ngừng xoay tròn. Từng luồng khí lưu giống như lưỡi đao sắc bén liên tục cắt đi những đóa hoa tươi. Nhất thời, cánh hoa tung bay, bụi hoa tàn lụi. Khí lưu nhìn tưởng chừng như yếu ớt, thật ra lại sắc bén vô cùng. Chỉ trong mấy hơi thở đã diệt trừ toàn bộ hoa trên người Long Công. Tử Sơn Chân Quân nhìn thấy cảnh tượng này, con ngươi có chút co rụt lại. Chiêu số sát phạt của Long Công sắc bén vô cùng, cần tạo nghệ và kỹ thuật điều khiển cực cao. Vốn chỉ là chiêu số công phạt khi đối địch, nhưng Long Công lại thi triển cho mình, chỉ cần không cẩn thận một chút sẽ khiến mình bị thương ngay. Nhưng Long Công là kẻ tài cao mà gan cũng lớn, sử dụng chiêu này thuần thục vô cùng, giống như đang điều khiển cánh tay. Rất nhiều khí lưu áp sát da thịt của ông, lướt qua mặt ngoài quần áo nhưng lông tóc lại không hề bị tốn hao, nắm giữ phân tấc cực kỳ đúng chỗ. Nhưng cũng nhờ cơ hội này, Tử Sơn Chân Quân cũng đã thôi động sát chiêu thành công. Sát chiêu tiên đạo thúc giục rất khó. Nếu Triệu Liên Vân ở trong tình huống như Tử Sơn Chân Quân, rất có thể sẽ thôi động sát chiêu thất bại. Nhưng Tử Sơn Chân Quân lại kinh nghiệm lão làng, vô cùng trầm ổn. Ông đã nắm lấy cơ hội, cũng không lãng phí. Sát chiêu tiên đạo đã được thôi phát. Huyễn ảnh xuất hiện, vây quanh bản thể Tử Sơn Chân Quân. Trong khoảnh khắc đã tạo thành mấy chục huyễn ảnh tử quang. Số huyễn ảnh này vẫn còn đang phân hóa, một hóa bốn, bốn hóa mười, trong nháy mắt tạo thành một đại quân. Tử Sơn Chân Quân ẩn núp thân hình, còn đại quân huyễn ảnh tử quang nhào về phía Long Công. Long Công hừ lạnh một tiếng, tay phải bỗng nhiên biến thành long trảo, vung mạnh lên. Trong không khí lập tức hiện ra từng vết cào, dài đến mấy trượng. Vết cào đến chỗ nào, huyễn ảnh tử quang tan rã đến chỗ đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận