Cổ chân nhân

Chương 2043: Vạn Giao (1)

Diệu Âm tiên tử động dung. Nàng rất tự tin với uy năng của Câu Nguyệt, nhưng đánh vào người Phượng Cửu Ca chỉ khiến cơ thể ông hơi chấn động mà thôi. Phòng ngự của Phượng Cửu Ca đương nhiên có nội tình hùng hậu. Ngay cả đối mặt với sát chiêu chiến trường tiên đạo của Vũ Dung, ông vẫn có thể ngạnh kháng lâu như vậy. Miễn cưỡng ăn một sát chiêu Câu Nguyệt cũng không tính là gì. Bỗng nhiên tiếng chim hót lại truyền đến. Một đàn chim hỏa diễm xúm lại Phượng Cửu Ca. Ầm ầm ầm ầm. Sau một khắc, chim lửa nhỏ tự bạo. Âm thanh nổ vang không dứt bên tai nhưng lại rất nhanh biến mất. Bởi vì đây là sa mạc Tuyệt Âm. Tiếng nổ bao trùm Phượng Cửu Ca, ngọn lửa cực nóng mang theo khí lãng mênh mông dâng trào bốn phía. Nhất thời, gương mặt đám người Phương Nguyên đều được chiếu một ánh lửa. Nhiệt độ không khí chợt tăng vọt. Hắc Lâu Lan đứng đằng xa, ánh mắt bắn ra chiến ý mãnh liệt. Đây là sát chiêu Chim Nhỏ Phẫn Nộ mà nàng đã thôi phát. Từ đằng xa, Phượng Cửu Ca một lần nữa xuất hiện. Lông tóc ông không bị tổn hao. Chim nhỏ phẫn nộ tự bạo cũng không gây tai họa gì cho ông. Phương Nguyên chợt nhào tới, thế công quần tiên Ảnh Tông từ bốn phương tám hướng đánh tới. Phượng Cửu Ca cười nói: “Né đủ lâu rồi, ăn một chiêu của ta đi.” Sát chiêu tiên đạo Thiên Địa Ca. Trong nháy mắt, trời đất hát vang. Tiếng ca truyền vào tai quần tiên. Cơ thể bọn họ chấn động mãnh liệt, cảm nhận toàn bộ thiên địa trở nên trời cao đất rộng, còn bọn họ lại càng lúc càng nhỏ, biến thành sâu kiến, biến thành hạt bụi nhỏ. Cảm giác nhỏ bé, hèn mọn đột nhiên sinh ra. So sánh với thiên địa, bọn họ giống như không có ý nghĩa, không được xem vào đâu. Đây chính là uy năng của Thiên Địa Ca. Không chỉ ảnh hưởng đến cổ tiên mà ngay cả sát chiêu tiên đạo của bọn họ cũng giống như vậy, bị trấn áp bên trong thiên địa ca. Uy lực càng lúc càng nhỏ. Sau mấy hơi thở lập tức tiêu tán. Một chiêu này là một trong những sát chiêu chiêu bài của Phượng Cửu Ca. Khi kịch chiến ở cốc Lạc Phách, Tần Bách Thắng đã từng nếm qua đau khổ của một chiêu này. Hiện tại đến phiên đám người Phương Nguyên nếm thử. Đám người Hắc Lâu Lan tất nhiên cũng không dễ chịu gì, nhưng Phương Nguyên vẫn thẳng tiến không lùi. Ấn Hộ Thân Nghịch Lưu lù lù bất động, chỉ gợn sóng ngoài mặt. Không chỉ như vậy, nó còn phản kích lại toàn bộ uy năng Thiên Địa Ca lên người Phượng Cửu Ca. Lần đầu tiên Phượng Cửu Ca thưởng thức tư vị sát chiêu của mình. Nhìn Phương Nguyên đánh thẳng bên trong, lông mày của Phượng Cửu Ca cau lại thật chặt, không thể không sử dụng Nhất Khúc Dương Quan một lần nữa tránh né. Ấn Hộ Thân Nghịch Lưu khiến cổ tiên Tiên Đình, Trường Sinh Thiên, Tử Sơn Chân Quân phải bó tay, Vũ Dung cũng thúc thủ vô sách huống chi là Phượng Cửu Ca. Phượng Cửu Ca vừa nhìn thấy Phương Nguyên lập tức đau đầu. Rốt cuộc ông cũng cảm nhận được cảm giác của Vũ Dung lúc đó. “Tạm thời bỏ qua Phương Nguyên, trước diệt trừ mấy người bên cạnh hắn.” Phượng Cửu Ca không muốn dây dưa với Phương Nguyên, chuyển mục tiêu sang những người khác. Đằng sau lưng Phượng Cửu Ca là Tiên Đình, tất nhiên không thiếu tin tức, đối với quần tiên Ảnh Tông cũng khá hiểu rõ. Ngoại trừ Phương Nguyên, ở đây còn có Bạch Ngưng Băng, Hắc Lâu Lan, Ảnh Vô Tà, Hắc Thố và Diệu Âm tiên tử. Long nữ Bạch Ngưng Băng mỹ mạo, kinh động giống như gặp thiên nhân, thế công hung mãnh nhất, là người thừa kế chân truyền Bạch Tướng. Hắc Lâu Lan mày kiếm tinh mâu. Tuy là nữ nhưng lại vô cùng có khí khái, uy thế kinh người, bản thân cũng là Đại Lực Chân Vũ Thể trong thập tuyệt thể. Bây giờ, Ảnh Vô Tà dùng nhục thân của Thúy Ba Tiên Tử, váy xanh mị nhãn, thủ đoạn ẩn mà không phát. Điều này đối với Phượng Cửu Ca mà nói, y chính là gương mặt mới khiến cho ông phải nghi ngờ. Ánh mắt Hắc Thố trở nên tàn nhẫn. Lúc này thương thế của nàng đã ổn. Hành động của nàng rất nhanh, chuyên tu Ám đạo, chẳng khác nào thích khách. Diệu Âm tiên tử đã thi triển chiêu bài sát chiêu Diệu Thủ Huyền Âm, trên người có sáu cánh tay, mỹ diệu yêu kiều, bên trong ánh mắt hiện ra câu nguyệt, cũng giống như Phượng Cửu Ca, đều tu hành Âm đạo. Phượng Cửu Ca sử dụng Nhất Khúc Dương Quan tránh né đòn tấn công của Phương Nguyên, mặt khác cũng đang đánh giá quần tiên Ảnh Tông. Ấn Hộ Thân Nghịch Lưu của Phương Nguyên quá khó giải, nhưng có lợi thì sẽ có hại. Phương Nguyên muốn duy trì sát chiêu này, hắn không thể thôi động những sát chiêu tiên đạo khác. Phương Nguyên công yếu phòng mạnh, Phượng Cửu Ca muốn đánh bại Ảnh Tông, nhất định phải ra tay với những người khác. Đây chính là thượng sách tránh chỗ mạnh, đánh chỗ yếu. Nhưng rốt cuộc Phượng Cửu Ca sẽ ra tay với ai? Sự nghi ngờ này quanh quẩn trong lòng đám người Phương Nguyên. Phượng Cửu Ca sẽ không ngu xuẩn cùng chết với Phương Nguyên. Tương tự, đám người Phương Nguyên cũng đoán ra được Phượng Cửu Ca sẽ dùng chiến thuật nào. Đây là chuyện rất hiển nhiên. Ấn Hộ Thân Nghịch Lưu quá mạnh. Trong thời gian ngắn Tiên Đình cũng vô pháp đưa ra thủ đoạn phá giải. Phá giải sát chiêu rất khó. Nhưng khắc chế, làm dịu thủ đoạn của đối phương thì có thể đạt được. Nhưng sông Nghịch Lưu có thể sánh ngang với tiên cổ cửu chuyển, là bí cảnh thiên địa được ghi lại bên trong Nhân Tổ Truyện. Tồn tại này sao có thể tùy tiện bị khắc chế hoặc cắt giảm uy năng chứ? Cho nên, chỉ khi nào Tiên Đình suy nghĩ ra được phương pháp phá giải thì mới có cách khắc chế ấn Hộ Thân Nghịch Lưu. Trước đó, ngay cả Long Công đích thân đến cũng không thể làm gì. “Trong số mọi người, tu vi của Hắc Lâu Lan là thấp nhất, chỉ mới lục chuyển. Phượng Cửu Ca sẽ đối phó nàng ấy trước không?” “Phương Nguyên thì không thể nào rồi. Đối phó Diệu Âm tiên tử thì có thể. Dù sao cả hai cũng đều đồng tu Âm đạo. Theo tạo nghệ hùng hậu của Phượng Cửu Ca, muốn ứng đối Diệu Âm tiên tử, tất nhiên lại càng thêm thuận buồm xuôi gió.” “Lúc trước ông ta đã tập kích Bạch Thỏ cô nương, nếu thừa thắng truy kích, khả năng nhào về phía Hắc Thố cũng có thể.” “Bạch Ngưng Băng thì sao? Bạch Ngưng Băng là người có thể công mạnh nhất trong số chúng ta. Nếu đánh bại nàng, ưu thế của Phượng Cửu Ca trong trận chiến sẽ trở nên to lớn.” “Ảnh Vô Tà cũng có khả năng. Y sử dụng nhục thân của Thúy Ba Tiên Tử, đối với Phượng Cửu Ca mà nói còn chưa quen thuộc lắm, ít nhất cũng sẽ thăm dò trước.” Đủ loại phân tích và suy đoán đều hiện lên trong đầu đám người Phượng Cửu Ca. Nếu có thể đoán đúng được suy nghĩ của Phượng Cửu Ca, ứng đối trong cuộc chiến sau đó càng thêm tự nhiên, thậm chí có thể chiếm cứ tiên cơ. Rốt cuộc Phượng Cửu Ca sẽ chọn ai ra tay? Sau một khắc, đáp án đã được công bố. Phượng Cửu Ca bỗng nhiên nhảy lên. Nhất Khúc Dương Quan phát động, giúp cho ông di chuyển bên trong chiến trường. Sau đó, sát chiêu tiên đạo Nhất Khúc Dương Quan cũng không tiêu tán, khí tức đột nhiên thay đổi. Phượng Cửu Ca thét dài một tiếng: “Nghe thử Bích Ngọc Ca của ta đi.” Đây là chiêu bài của Phượng Cửu Ca. Quần tiên nghe xong, đều thối lui về phía sau, chỉ có một mình Phương Nguyên cười ha hả, dũng mãnh nhào tới: “Phượng Cửu Ca, rốt cuộc ngươi cũng đã sử dụng thủ đoạn của mình.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận