Cổ chân nhân

Chương 2546: Long Ngự Thượng Tân (1)

Dưới sự lôi kéo của sức mạnh này, Long Công tự mình đứng dậy.
Thoáng chốc, ông dường như nhìn thấy được Nguyên Liên Tiên Tôn.
Diện mạo của Nguyên Liên Tiên Tôn vẫn còn là thành niên, người mặc thanh sam, đầu thắt bạch đái, mái tóc màu đen rối tung.
Nguyên Liên Tiên Tôn mỉm cười, từng bước khoan thai đi ngang qua Long Công.
Lời của ông nhẹ thoáng như gió bên tai:
“Yêu ở bên trái, tình ở bên phải, đi giữa sinh mệnh hai bên, tùy thời nở hoa, tô điểm con đường dài tràn ngập hương hoa, khiến cho người giống đi trên xuyên chi phất diệp, đạp trên bụi gai không cảm thấy thống khổ, có nước mắt rơi nhưng lại không bi thương.”
Nói đến đây, Nguyên Liên Tiên Tôn đã đi sâu vào rừng trúc. “Ngài là Nguyên Liên Tiên Tôn?”
Long Công quay người, chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng Nguyên Liên Tiên Tôn chậm rãi biến mất trong rừng trúc.
Chỉ còn một câu nói của ông truyền đến:
“Nhớ kỹ, chiêu này có tên là Xuyên Chi Phất Diệp.”
Chỉ trong nháy mắt đó, Long Công đã tỉnh lại.
Ông ngạc nhiên phát hiện mình đã đứng lên, xiềng xích bạch ngân đã từng trói buộc ông đã hóa thành những lá trúc nhỏ, phiêu linh trong gió.
Những lá trúc này giống như được làm từ ngọc.
Chỉ trong nháy mắt, Long Công hiểu ra đây là một chân truyền Nguyên Liên.
Ông ta rõ ràng cảm nhận được cảnh giới Mộc đạo của mình đang tăng vọt đến cấp độ cao, đồng thời có liên quan đến sát chiêu Mộc đạo Xuyên Chi Phất Diệp.
Tất cả đều ấn tượng thật sâu trong đầu của ông ta.
Rừng trúc kia, nói là huyễn cảnh, chi bằng nói là một loại tâm cảnh.
Uy năng sát chiêu Xuyên Chi Phất Diệp chính là giải thoát cổ tiên, đánh tan trói buộc có hại trên người cổ tiên. “Đúng là quá chật vật.”
Long Công tự giễu.
Ông một lần nữa cảm nhận được sự cường đại của tôn giả.
Trên thực tế, ông cũng hiểu được khá nhiều về thế cuộc của hai tôn trong đình Nhất Khuyết Bão Hám.
Uy năng của thế cuộc này vô tận, cùng một thể với Tiên Đình, liên tục hấp thu sức mạnh Tiên Đình. Đây chính là tác phẩm ý chí Tinh Túc Tiên Tôn và Vô Cực Ma Tôn đã ước định.
Bởi vì có vĩ lực của hai tôn, cho nên chỉ dựa vào lực của một tôn thì rất khó đối kháng.
Nhưng sợi xích bạch ngân trói buộc Long Công chỉ là một quân cờ nào đó của thế cuộc biến thành.
Nguyên Liên Tiên Tôn lưu lại sát chiêu Xuyên Chi Phất Diệp, chính là có thể giải quyết được trói buộc này cho Long Công. “Nguyên Liên Tiên Tôn dụng tâm lương khổ, lưu lại chân truyền Mộc đạo cho ta, thật sự đáng tiếc.”
Long Công thở dài một tiếng, thu lại cảm xúc.
Long đồng chuyển động.
Ông khẽ ngẩng đầu nhìn Kiếp Vận Đàn cách đó không xa.
Cơ thể Kiếp Vận Đàn cao lớn, chiếm hơn phân nửa tầm mắt của Long Công.
Khi Long Công bị trói buộc, ông ngã gần Kiếp Vận Đàn.
Bây giờ được tự do, đứng thẳng lên, tất nhiên cách Kiếp Vận Đàn không xa.
Hít sâu.
Âm thanh kịch chiến xung quanh, tiếng nổ, tiếng hò hét càng lúc càng nhỏ trong lòng.
Khi bị trói, Long Công bi phẫn, tự trách, cừu hận tràn ngập lồng ngực.
Lúc này, ông được khôi phục tự do, những cảm xúc mênh mông này giống như ngọn núi lửa được tích lũy mấy ngàn năm sắp bộc phát.
Bất tri bất giác, tất cả cổ tiên tham chiến đều cảm nhận được một sự yên tĩnh trước cơn bão tố.
Vù.
Long Công tu Khí đạo, kiêm tu Biến Hóa đạo.
Mỗi lần hô hấp đều hút rất nhiều không khí, tạo thành thanh thế to lớn.
Thậm chí thanh thế như vậy còn ảnh hưởng đến khí tường đằng xa.
Sau lưng Long Công, đuôi rồng vung lên.
Long trảo, long giác đều nhộn nhạo một tầng kim quang, cao quý không tả nổi, không thể xâm phạm.
Bên trong không khí xung quanh tạo thành từng hạt bụi nhỏ, giống như một tầng tử kim hoa.
Một luồng khí thế kinh khủng tuyệt luân chậm rãi từ trên người ông ta bay lên, giống như một con cự thú đã từng khai thiên tích địa, ngủ say tuế nguyệt vô tận, lúc này đang từ từ thức tỉnh.
Rất nhiều ánh mắt tập trung vào người Long Công. “Đáng chết.”
Băng Tắc Xuyên . Âm Thầm nghiến răng.
Hoa Tử đã hôn mê, Long Công thoát khốn, lần hành động này của Trường Sinh Thiên xem như thất bại lớn nhất từ trước đến nay.
Bên trong đại trận Luyện đạo, Ngưu Ma và Ngũ Hành Đại Pháp Sư cũng dự cảm được không ổn, dốc hết toàn lực trùng sát.
Nhưng Xa Vĩ, Tòng Nghiêm vẫn giữ vững, không cho đối phương cơ hội đột phá.
Chỗ sâu trong đại trận Luyện đạo, Viên Quỳnh Đô vừa thổ huyết vừa khó khăn duy trì đại trận Luyện đạo vận chuyển.
Trong lòng ông ta đã xuất hiện tử chí.
Băng Tắc Xuyên vắt hết óc suy nghĩ.
Tình thế chuyển biến đột ngột khiến trán ông ta rịn mồ hôi lạnh.
Át chủ bài của Băng Tắc Xuyên đã hết, không cách nào mời Vô Cực Ma Tôn quay người một lần nữa.
Trên thực tế, Vô Cực Ma Tôn hoàn toàn không có quay người.
Thái độ này đã biểu lộ hết thảy.
Khí thế Long Công nhảy lên đến đỉnh phong, hạo đãng ngập trời.
Ông ta chưa hề có một hành động nào, nhưng đã thu hút sự coi trọng cao độ của tất cả mọi người trong chiến trường.
“Ông ta chính là Long Công đại nhân?”
Có cổ tiên Tiên Đình ném ánh mắt sùng bái đến Long Công.
Bối phận của Long Công vẫn còn rất cao.
Nhưng cũng có người có bối phận còn cao hơn Long Công.
Một cổ tiên lão giả không nhận ra Long Công:
“Ông ta là người phe ta sao?”
“Long Công đại nhân rốt cuộc thoát khốn rồi.”
Tử Vi Tiên Tử kích động không thôi.
Nàng nhìn toàn cục, trong lòng rất rõ ràng, trong đội hình Tiên Đình lúc này, Long Công chính là đệ nhất cường giả.
Ông đã thoát khỏi gông xiềng, khôi phục tự do, một lần nữa đứng lên kịp lúc.
Không, chuẩn xác hơn mà nói, bố trí của Nguyên Liên Tiên Tôn quá tinh chuẩn.
Nghĩ đến Nguyên Liên Tiên Tôn, trong lòng Tử Vi Tiên Tử không khỏi dâng lên một sự sùng kính.
Bạn cần đăng nhập để bình luận