Cổ chân nhân

Chương 1589: Xuân Hiểu Thúy Ly (1)

Tinh mang lóe lên trong mắt Thương Tham Mặc. Y ngẩng đầu nhìn về nơi xa, ánh mắt dường như xuyên thấu núi Thương Lượng nhìn thấy mộng cảnh siêu cấp kia: “Có lẽ cổ tiên Thương gia chúng ta khách sáo quá lâu, người khác đều cho rằng chúng ta không thiện chiến.”
Thế cục đang không ngừng thay đổi.
Bắc Nguyên bên này, đại chiến Hắc gia đã kết thúc, chỉ còn chút dư vị lượn lờ. Hai đại trận doanh Chính Ma, còn có tán tiên đều có thu hoạch riêng. Hắc gia diệt vong, Bách Túc gia thay vào, thay đổi đại cục giới cổ tiên.
Nam Cương, vây quanh mộng cảnh siêu cấp, nhóm cổ tiên Chính đạo liên thủ, cao hơn một bậc, bài trừ Ma đạo và tán tu bên ngoài. Nhưng nội bộ Chính đạo, một trận tranh đấu chia cắt mộng cảnh siêu cấp đã sắp triển khai.
Bất luận ở đâu, các tiết mục truy đuổi lợi ích đều được trình diễn.
Cứ như vậy mà qua hơn mười ngày.
Bắc Nguyên, băng nguyên Bắc bộ rộng lớn.
Phương Nguyên hạ tiên khiếu xuống, ngẩng đầu nhìn không trung, miệng lẩm bẩm: “Cuối cùng cũng đã đến địa tai lần thứ ba.”
Hai khí thiên địa lăn lộn không ngớt, không mây cũng chẳng có sương mù. Bên trong tiên khiếu chí tôn thể hiện một cảnh tượng trời trong gió nhẹ thật sự quỷ dị.
Từng con chim bay xuất hiện.
Toàn thân bọn chúng phát ra ánh sáng màu xanh biếc, tốc độ phi hành rất nhanh, bên trong ánh mắt phát ra từng luồng sáng thon dài.
Tiếng chim vô cùng thanh thúy, ẩn chứa sinh cơ vô hạn.
“Xuân Hiểu Thúy Ly.” Ánh mắt Phương Nguyên co rụt lại, nhận ra lai lịch của loài chim này.
Đừng nhìn hình thể chúng cực nhỏ, cùng loại với chim sẻ nhưng lại là hoang thú hàng thật giá thật.
“Loại hoang thú này rất đặc biệt, trên người có rất nhiều đạo ngân Sinh của Luật đạo. Nhưng tuổi thọ của chúng rất ngắn. Sau khi nở từ trong trứng ra, bọn chúng đã có thể bay lượn thương khung. Nó đến chỗ nào, đạo ngân trên người tiêu tán, cải dịch thiên địa, tỏa ra sinh cơ vô hạn. Sau mười hô hấp, thọ nguyên sẽ hết mà chết đi.”
Phương Nguyên đang suy nghĩ, lập tức nhìn thấy bên trong tiểu Bắc Nguyên, vốn mặt đất có một lớp băng tuyết hơi mỏng, bây giờ đã xuất hiện cỏ mầm màu xanh.
Rất nhanh, dưới sự ảnh hưởng của Xuân Hiểu Thúy Ly, cỏ xanh cất cao, nhanh chóng sinh trưởng, ở giữa còn thưa thớt hoa dại.
“Chuyện gì xảy ra vậy? Đây là địa tai gì thế? Thiên ý muốn giúp ta xây dựng tiên khiếu à?” Phương Nguyên khó hiểu trong lòng.
Tiếng chim hót thanh thúy, vô cùng êm tai.
Tiểu Bắc Nguyên bên trong tiên khiếu chí tôn, mặt đất vốn được phủ một lớp băng sương, lúc này đã hiện lên một màu xanh biếc vô hạn.
Sức mạnh địa tai có thể nói là to lớn. Sau mười hô hấp, hơn mười vạn dặm gần Phương Nguyên đã hóa thành đệm cỏ xanh.
Cỏ cây um tùm, hoa điêu điểm xuyết bên trong, quả thật là thiên địa đổi mới.
Phương Nguyên đứng trên đỉnh núi Đãng Hồn, gương mặt ngưng trọng, tập trung toàn bộ tinh thần.
Lần này là địa tai lần thứ ba của hắn. Hắn một lần nữa mang theo núi Đãng Hồn.
Nhưng tình huống trước mắt vô cùng quỷ dị.
Sức mạnh địa tai biến thành Xuân Hiểu Thúy Ly, ngược lại giúp Phương Nguyên xây dựng tiên khiếu.
Hơn nửa tháng trước, Bảo Hoàng Thiên mở cửa lại. Phương Nguyên lựa chọn không mạo hiểm tiến về Hắc gia nữa, mà là dẹp đường hồi phủ, tận lực kinh doanh tiên khiếu.
Hắn kinh doanh rất nhiều nơi, nhưng tiểu Bắc Nguyên từ đầu đến cuối bị Phương Nguyên sung làm nơi độ kiếp, nên không dùng để kinh doanh.
Trước mắt, trận địa tai này đã làm thay Phương Nguyên, thật sự vượt quá dự kiến của hắn.
Điều này đối với Phương Nguyên mà nói, không thể nghi ngờ là một chuyện tốt.
“Nhưng thiên ý khó dò, sẽ không có lòng tốt như vậy, nhất định còn có mai phục. Ta cứ tạm thời theo dõi kỳ biến.” Phương Nguyên đứng trên đỉnh núi Đãng Hồn, cẩn thận quan sát bên ngoài.
Tiểu Bắc Nguyên vẫn rất lớn.
Địa tai hình thành thảo nguyên, cũng không phủ kín toàn bộ tiểu Bắc Nguyên, mà chỉ bao trùm khu vực lấy núi Đãng Hồn làm trung tâm mà thôi.
Phóng tầm mắt nhìn đến, màu sắc càng thêm nồng đậm. Rất nhanh, từng cái cây mọc lên, dùng tốc độ bằng mắt thường cũng có thể thấy được mà sinh trưởng.
Dựa theo xu thế này, nơi này sẽ hình thành một khu rừng có diện tích mười vạn dặm.
Trong lòng Phương Nguyên vừa mừng vừa sợ.
Sức mạnh địa tai thường dùng hình tượng hủy diệt để đối mặt với thế nhân. Lần này nó xây dựng tiên khiếu, hiệu quả cực kỳ kinh người. Nếu tự mình Phương Nguyên trồng khu rừng và bãi cỏ, nhất định phải tốn rất nhiều tinh lực và thời gian.
Sinh mệnh của Xuân Hiểu Thúy Ly cực kỳ ngắn ngủi. Từng con diệt vong, hóa thành tinh mang xanh biếc, tiêu tán trên bầu trời. Nhưng cùng lúc, Xuân Hiểu Thúy Ly hoàn toàn mới đã ngưng tụ thành, tre già măng mọc.
Nhất thời, bầu trời đều là bóng chim bay lượn, số lượng rất nhiều, chẳng khác nào đàn chim sẻ.
“Khoan đã.” Phương Nguyên bỗng nhiên biến sắc.
“Đi.” Hắn nghĩ đến cái gì đó, miệng khẽ quát một tiếng, một ngón tay chỉ ra.
Lập tức một đạo kiếm mang bay ra như điện.
Tiên cổ thất chuyển, Phi Kiếm.
Mặc dù tốc độ của Xuân Hiểu Thúy Ly rất nhanh, nhưng cũng không theo kịp đạo kiếm mang này. Nhưng nó chuyển hướng rất linh hoạt, cũng không phải đi thẳng về thẳng, ngược lại khiến cho Phương Nguyên phí hết một phen công phu mới giết được một con.
Một luồng chân ý rót vào lòng Phương Nguyên.
Một lát sau, Phương Nguyên giống như biến thành một con Xuân Hiểu Thúy Ly, từ lúc sinh ra đã biết bay rồi chết đi. Trong thời gian thật ngắn đó, hắn đã trải qua cảnh sinh tử, tâm cảnh cũng theo đó mà thay đổi.
Phương Nguyên thu nạp luồng chân ý, hai mắt trở nên sáng rực.
Bây giờ hắn đã là Tông sư Biến Hóa đạo, thu nạp chân ý Cuồng Man không còn miễn cưỡng như trước đó.
Nếu nói trước đó hắn như một cái chậu không đáy, liên tục đổ những thùng nước to vẫn không đầy. Hiện tại hắn hấp thu chân ý Cuồng Man giống như một cái giếng, hấp thu từng thùng nước một cách rất nhẹ nhàng.
Mày Phương Nguyên cau lại.
Lần này hắn đã hiểu được tính toán của thiên ý.
Địa tai Phương Nguyên rất đặc biệt. Bởi vì Tiên Kiếp Rèn Khiếu và điểm đặc biệt của băng nguyên Bắc bộ, dẫn đến địa tai của hắn chia làm hai phần.
Một phần do thiên ý khống chế, một phần là chân ý Cuồng Man ảnh hưởng.
Hai lần địa tai trước đó, thiên ý khống chế những phần hình thành đầu tiên, chân ý Cuồng Man ảnh hưởng phần sau đó. Nhưng địa tai lần thứ ba này, lại là chân ý Cuồng Man xuất hiện trước.
Điều này khiến cho Phương Nguyên vô cùng bất ngờ.
Dù sao đây cũng là lần đầu tiên hắn gặp phải tình huống này.
Phương Nguyên đã có sự ăn thiệt ngầm.
Chân ý Cuồng Man so với việc xây dựng phúc địa, đương nhiên chân ý Cuồng Man vẫn quan trọng hơn.
Bởi vì chân ý Cuồng Man có thể trực tiếp tăng lên cảnh giới Biến Hóa đạo, mà chỉ khi nào độ kiếp mới có, nguy hiểm và cái giá bỏ ra cũng rất cao.
Về phần xây dựng phúc địa, bình thường lúc nào cũng có thể làm được.
“Thiên ý biết tính tình cẩn thận của ta, đúng là giỏi tính toán mà, kiêng kỵ cảnh giới Biến Hóa đạo của ta tăng lên, khiến cho ta lãng phí không ít chân ý Cuồng Man.” Phương Nguyên cười ha hả, cũng không nhụt chí.
Thân hình hắn như điện, nhất phi trùng thiên.
Bay đến không trung, cơ thể hắn chấn động, biến thành vô số hư ảnh Lực đạo.
Sát chiêu Lực đạo, Vạn Ngã.
Vạn Ngã xông đến, tụ thành biển người bàng bạc, trên đường đi cuốn theo Xuân Hiểu Thúy Ly.
Dù sao Xuân Hiểu Thúy Ly cũng là hoang điểu. Bị Vạn Ngã xuyên thẳng qua, vẫn kêu lên không ngớt.
Phương Nguyên thấy hiệu quả của Vạn Ngã không lớn, vội vàng chuyển sang thủ đoạn khác.
Sát chiêu tiên đạo, Kiếm Lãng Tam Điệp.
Ào ào ào.
Sóng kiếm màu trắng bạc sôi trào mãnh liệt, mạnh mẽ lao về phía trước.
Tốc độ của Xuân Hiểu Thúy Ly còn nhanh hơn so với Kiếm Lãng Tam Điệp một chút. Phương Nguyên đánh ra Kiếm Lãng Tam Điệp, mặc dù giết được mấy con, nhưng hiệu quả không lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận