Cổ chân nhân

Chương 2247: Nói chuyện bồi thường (1)

Phương Nguyên có đủ lòng tin. Mặc dù núi Đãng Hồn đã bị đoạt, nhưng hắn cũng không mất đi. Qua một khoảng thời gian nữa, núi Đãng Hồn sẽ trở lại tay của hắn.
Nhưng quá trình này hơi dài.
Dù sao cổ Giang Sơn Như Cũ cũng chỉ có lục chuyển, còn núi Đãng Hồn lại tương tự tiên cổ cửu chuyển. Phương Nguyên giữ lại tảng đá núi Đãng Hồn, thể tích còn kém xa toàn bộ núi Đãng Hồn.
Tiên Đình mưu đồ từ lâu, lại do Phượng Cửu Ca ra tay, Phương Nguyên trước sau tổn thất rất nhiều. Đầu tiên là không đoạt được Thượng Cực Thiên Ưng, tiếp theo là núi Đãng Hồn tạm thời bị hủy diệt. Muốn tái hiện lại núi Đãng Hồn, phải cần một khoảng thời gian, còn có rất nhiều tiên nguyên rót vào, cuối cùng Phương Chính bị bắt làm tù binh, kế hoạch tu hành Huyết Thần Tử của hắn sẽ gặp khó. Điều may mắn chính là, cổ Trí Tuệ vẫn không bị mang đi, còn chưa bị hủy diệt.
Tình cảnh lúc đó thật ra rất nguy hiểm.
Nếu Phượng Cửu Ca quyết định hủy đi cổ Trí Tuệ, chỉ dựa vào bản thân cổ Trí Tuệ, rất khó có hi vọng sinh tồn. Nhưng cuối cùng Phượng Cửu Ca vẫn không ra tay hạ sát. Điều này khiến Phương Nguyên cảm thấy may mắn, đồng thời cũng hiểu được đả kích tiếp theo của Tiên Đình sẽ liên tiếp không ngừng.
Phượng Cửu Ca chủ động rút lui, cũng nói rõ Tiên Đình chắc chắn sẽ có đợt tấn công lần nữa. Nhưng khi nào thì tấn công? Lần tấn công phúc địa Lang Gia tiếp theo, Tiên Đình sẽ phái ai đến? Và thông qua phương thức gì? Đây đều là vấn đề.
Phương Nguyên rơi xuống một sơn cốc bình thường.
Lúc này, hắn đã hoàn toàn rời xa chiến trường. Trên đường đi, hắn vẫn chú ý rất cẩn thận, nhưng tạm thời là an toàn.
Phương Nguyên thu liễm khí tức, tiện tay bày ra cổ trận dự cảnh, sau đó nhắm mắt ngồi xếp bằng, tiến hành suy tính.
Một lát sau, hắn mở mắt ra, trong đầu đã biết được toàn bộ sự kiện, giống như tự mình trải qua trận kịch chiến giữa phái Lang Gia và Phượng Cửu Ca.
“Có thể xác định tiên cổ Định Tiên Du đang ở trong tay Tiên Đình, hơn nữa còn tăng lên thất chuyển, còn có một bộ sát chiêu tiên đạo...”
Bất luận dị biến nào ở phúc địa Lang Gia cũng đều không thoát khỏi ánh mắt của địa linh Lang Gia. Cảnh tượng đám người Phượng Cửu Ca bỗng nhiên xuất hiện cũng đã sớm được địa linh Lang Gia ghi tạc trong lòng.
Những manh mối tương tự đều được đưa đến tay Phương Nguyên. Có đầy đủ manh mối, cộng thêm nội tình Trí đạo của Phương Nguyên, giúp cho hắn hiểu được làm thế nào Phượng Cửu Ca có thể tập kích nội bộ phúc địa Lang Gia.
“Để phòng ngừa tiên cổ Định Tiên Du, ta đã thay đổi diện mạo của núi Đãng Hồn.
Chuyến đi này của Phượng Cửu Ca lại xuất hiện bên trên ba đại lục.
Tin tức bị tiết lộ, chỉ sợ có liên quan đến cổ tiên người Lông bị mất tích.”
“Muốn thay đổi hình dáng mặt đất trên ba đại lục, quả thật phải hao phí một phen công phu. Cho dù làm như vậy, chỉ sợ không ngăn cản được Tiên Đình tiếp tục xâm lấn.”
“Nếu ta đoán không sai, mặc dù cổ tiên Tiên Đình không thành công bố trí cổ trận tiên đạo, nhưng chỉ nhìn Phượng Cửu Ca dễ dàng rút lui như thế, nhất định là đã lưu lại hậu thủ gì bên trong phúc địa Lang Gia.”
Đủ loại suy nghĩ thoáng hiện trong đầu Phương Nguyên. Tiên Đình không ra tay thì thôi, vừa ra tay là long trời lở đất. Nếu không phải trong khoảng thời gian này, Phương Nguyên đã vì tình huống đó mà làm ra đủ loại phương pháp dự phòng, trong tình trạng mất đi luyện lô, chỉ sợ phúc địa Lang Gia đã bị Phượng Cửu Ca thu lấy.
Phương Nguyên đã làm đủ nhiều, nhưng nội tình Tiên Đình quá mức thâm hậu. Giống như lần này, chỉ dựa vào phương pháp còn sót lại của đại năng Trụ đạo Lương Lương, đám người Phượng Cửu Ca đã tiến vào phúc địa Lang Gia một cách dễ dàng.
Đối thủ như Tiên Đình rất khó khăn cản. Bởi vì hắn không biết bọn họ còn bao nhiêu át chủ bài.
Phương Nguyên thở dài một tiếng, lúc này mới bắt đầu liên lạc với địa linh Lang Gia. Hắn đem tình huống của mình báo lại cho địa linh Lang Gia biết, đồng thời cũng nói ra suy đoán của mình.
Lục Úy Nhân rất có khả năng là truyền nhân của Nhạc Thổ Tiên Tôn. Mặc dù địa linh Lang Gia cũng có oán hận, trong thời khắc quan trọng Phương Nguyên cũng không xuất hiện, nhưng những gì Phương Nguyên nói là thật, địa linh Lang Gia cũng không tiện truy cứu điều gì.
“Lần này Tiên Đình tấn công cũng không đắc thủ, lại phát hiện cổ Trí Tuệ, tất sẽ chạy đến lần nữa. Phương Nguyên ngươi thân là Thái thượng trưởng lão phái Lang Gia, phái Lang Gia cần chiến lực của ngươi. Mau trở lại trấn thủ đi.”
Địa linh Lang Gia cười nói.
Phương Nguyên mỉm cười. Điều này không có khả năng.
Phúc địa Lang Gia hoàn toàn đã giúp đỡ Phương Nguyên rất nhiều, cũng được xem là hang ổ của Phương Nguyên, nhưng muốn Phương Nguyên vì thế mà chịu trói buộc, không có khả năng. Trước mắt, Tiên Đình đang nắm đại thế trong tay.
Chỉ cần chữa trị tiên cổ Số Mệnh, nhất định đứng ở thế bất bại.
Nếu Phương Nguyên trấn thủ bên trong phúc địa Lang Gia, Tiên Đình nhất định sẽ cười đến no bụng.
Đây chính là điều mà bọn họ muốn nhìn thấy nhất.
Phương Nguyên trấn thủ phúc địa Lang Gia, hoàn toàn không có đường ra.
Hắn nhất định phải không ngừng xông xáo, tìm kiếm tài nguyên tu hành, giúp bản thân nhanh chóng trưởng thành.
Khi trưởng thành đến một trình độ nhất định, Phương Nguyên sẽ đến lấy chân truyền Hồng Liên.
Mặc kệ chân truyền có thể trợ giúp hắn được bao nhiêu, hắn cũng muốn trong vòng mười năm phá đi đại kế chữa trị cổ Số Mệnh của Tiên Đình.
Chỉ có làm như vậy, hắn mới không phải thất bại mà bỏ mình. Và đây cũng là đường ra duy nhất. Bằng không, chờ chữa trị cổ Số Mệnh xong, cổ tiên khắp thiên hạ sẽ chịu sự an bài của cổ Số Mệnh, Thiên Ngoại Chi Ma giống như Phương Nguyên có được bao nhiêu?
Tiên Đình leo lên đỉnh phong, Phương Nguyên tuyệt nhiên không phải đối thủ.
“Cho dù phúc địa Lang Gia bị công phá, cổ Trí Tuệ bị phá hủy, ta cũng sẽ không vì phúc địa Lang Gia mà nhiễu loạn đại kế tu hành của mình.”
Ánh mắt Phương Nguyên lóe lên ánh sáng lãnh khốc.
Đương nhiên, mấy lời này hắn sẽ không đi nói với địa linh Lang Gia. Minh ước trên người hắn không trói buộc được hắn.
Trong khoảng thời gian vừa qua, tiên trận Giữ Mình Trong Sạch cũng không phải bày không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận