Cổ chân nhân

Chương 1985: Vũ Dung hận và giận

Nhưng ngoại trừ phẫn nộ với Phương Nguyên, Vũ Dung còn có lửa giận với Tiên Đình.
Trước đó, Tiên Đình đã mang theo rất nhiều tiên cổ bày trận của Vũ gia rời đi. Thứ hai, Tiên Đình lại gửi tin này cho Vũ Dung.
Đây là ý gì? Nói bóng gió chính là muốn nói cho Vũ Dung biết, Vũ gia ngươi đang có thóp trong tay ta.
Ngươi muốn làm việc tiếp, phải cân nhắc điểm này cho thật ổn.
Đây chính là sự uy hiếp đối với Vũ Dung.
Vì sao Phương Nguyên lại giả mạo Vũ Di Hải, ngược lại trở thành thóp của Vũ Dung?
Đây chính là sự khác biệt giữa Chính đạo và Ma đạo. Chính đạo có quy tắc trò chơi của Chính đạo.
Chính đạo nói đến thanh danh, chú trọng mặt mũi.
Cho dù cưỡng đoạt cũng phải có một lý do chính đáng.
Tất cả đều phải đứng trên danh phận đại nghĩa. Cũng giống như trước đó, các nhà làm khó dễ vũ gia, cướp đoạt các điểm phân bố tài nguyên của Vũ gia. Hầu gia làm như thế nào? Trước điều động một cổ tiên trong gia tộc giả làm ma đạo tặc tử, để một vị cổ tiên Hầu gia khác cố ý đuổi theo, sau đó mượn lý do này mà chiếm lấy điểm tài nguyên.
Dương gia làm như thế nào?
Đầu tiên là mưu đồ từ lâu, thành lập doanh trại phàm nhân cạnh Vũ gia, sau đó thông qua mâu thuẫn giữa phàm nhân mà thu lấy đại nghĩa cùng danh phận.
Ở Vũ gia, Vũ Dung rõ ràng có chiến lực cao siêu, lại có tiên cổ phòng tiểu trúc lâu Ngọc Thanh Tích Phong, nhưng vì sao lại vẫn luôn ở trong trạng thái bị động phòng ngự?
Hắc hắc...
Đây chính là mưu tính của Vũ Dung.
Ông ta biết Vũ gia chiếm địa bàn quá khổng lồ. Nếu ông ta trực tiếp bộc lộ thực lực, gia tộc khác sẽ kiêng kỵ, có lẽ tạm thời kiềm chế được nhưng vẫn sẽ ngo ngoe muốn động.
Dù sao Vũ gia cũng chỉ có một vị cổ tiên bát chuyển.
Nhưng nếu để cho Vũ gia trước bị động phòng thủ, mặc cho các gia tộc khác ức hiếp, sau khi có được đầy đủ cái cớ, Vũ Dung sẽ hành động, có thể trả thù, cắn một miếng thịt trên người các gia tộc khác.
Chỉ có làm như vậy mới có thể khiến cho các thế lực phải nhớ đau trong vòng mấy chục năm, không dám tiếp tục tùy tiện mạo phạm uy nghiêm của Vũ gia.
Đây là kế hoạch của Vũ Dung, ngay cả tâm phúc thân thiết nhất của ông ta là Vũ Phạt cũng không biết.
Thật ra, trước đó đều dựa theo kế hoạch của Vũ Dung, từng bước phát triển.
Chỉ là Vũ Dung không nghĩ đến lại xuất hiện kẻ quấy rối Ảnh Tông. Vũ gia còn bị lẫn vào tên ma đầu Phương Nguyên.
Thậm chí ngay cả Vũ Dung cũng xem Phương Nguyên như em trai ruột mà đối đãi.
Đừng quên, trước đó Vũ Dung còn không ít lần dùng tên của Vũ Di Hải để biểu đạt sự chiếu cố của mình đối với em trai.
Vũ gia là đệ nhất thế lực Chính đạo Nam Cương, nhưng lại xuất hiện chuyện như vậy, tuyệt đối khiến cho danh vọng giảm lớn, khiến dị tâm của các nhà khác nảy mầm.
Vũ gia ngươi thân là khôi thủ Chính đạo Nam Cương, kết quả bị một tên ma đầu trà trộn vào, rồi lại để cho hắn nghênh ngang rời đi. Vũ gia ngươi còn mặt mũi nào mà thống lĩnh Chính đạo?
Có tư cách gì mà chiếm cứ những tài nguyên này?
Chẳng lẽ sau khi chiếm cứ sẽ cung cấp cho ma đạo tặc tử bên trong gia tộc sao?
Điều này cũng giống như trên trái đất, minh tinh bị phát hiện hút thuốc phiện, gia đình văn hóa bị phát hiện ngoại tình, trong đội ngũ cảnh sát phát hiện nội ứng.
Mặc dù uy danh không nhìn rõ, không sờ được, nhưng nó đích thật là một loại thực lực, có thể ảnh hưởng các mặt.
Vũ Dung xem ra, Vũ gia mất những điểm tài nguyên kia không tính là gì.
Đã mất thì cứ mất, ông ta có thể đoạt lại lần nữa. Trên thực tế, ông ta có thể nhân dịp này tạo uy danh cho mình, biểu hiện chiến lực siêu cường của mình, lưu lại cái bóng của mình trong lịch sử Nam Cương.
Nhưng chuyện Phương Nguyên thì khác.
Một khi bị phát hiện, nó chẳng khác nào một cú đấm trời giáng cho Vũ gia. Vũ gia từ trên xuống dưới, vất vả vô số thế hệ phấn đấu duy trì danh dự và danh vọng, đều sẽ bị đả kích rất lớn.
Một khi chuyện này bị công bố ra ngoài, Vũ Dung còn mặt mũi nào mà đoạt lại các điểm tài nguyên đã mất của Vũ gia chứ?
Một khoảng thời gian dài sau đó, trên dưới Vũ gia sẽ không còn ngẩng đầu lên được nữa.
“Tên Phương Nguyên đáng chết này.”
Vũ Dung nghiến răng nghiến lợi.
Ông ta chưa từng hận một người nào như thế.
Nói ra cũng thật châm chọc.
Cũng trách ông ta thỉnh thoảng lại mang cái tên của Vũ Di Hải ra để biểu đạt nhân nghĩa và sự hòa hợp của mình.
Kết quả như thế, ngược lại biến thành Vũ Dung hoa mắt ù tai, bị ma đầu Phương Nguyên lừa gạt chạy xung quanh.
Đây chính là vết nhơ cả đời của Vũ Dung.
“Tử Vi Tiên Tử đáng chết này.”
Vũ Dung cũng vô cùng thống hận nữ tiên Trí đạo Tiên Đình. Dụng ý của đối phương rõ rành rành.
Nàng ta nói cho Vũ Dung biết, thứ nhất là cảnh cáo Vũ Dung, thứ hai là sử dụng Vũ Dung như vũ khí, đốc thúc ông ta toàn lực diệt trừ đám người Phương Nguyên.
Vũ Dung nhất định phải diệt trừ Phương Nguyên.
Chỉ cần . Âm Thầm giết chết Phương Nguyên, Vũ Di Hải chết có thể đẩy vào tay Ảnh Tông, thuận lý thành chương. Đến lúc đó, cho dù Tiên Đình có vạch trần sự thật này, Vũ Dung cũng không sợ.
Chuyện này cũng sẽ không trở thành vết nhơ cả đời của Vũ Dung.
“Tử Vi Tiên Tử...”
Vũ Dung lẩm bẩm cái tên này.
Ông ta biết rõ ràng, Tử Vi Tiên Tử muốn ông ta dốc hết toàn lực giết chết đám người Phương Nguyên, chính là muốn lợi dụng ông ta, nhưng Vũ Dung lại không thể không làm.
Quan trọng bên trong con cổ Tín của Tử Vi Tiên Tử chỉ nói đến tin tức về đám người Phương Nguyên, hoàn toàn không hề có đàm phán hoặc uy hiếp Vũ Dung.
Điều này khiến cho Vũ Dung không nắm được thóp của Tử Vi Tiên Tử.
“Vũ Dung đại nhân, chuyện gì xảy ra thế?”
Thái thượng đại trưởng lão Kiều gia Kiều Chí Tài nhìn thấy biểu hiện của Vũ Dung không ổn, lo lắng hỏi thăm.
Vũ Dung liếc nhìn ông ta, ngay cả Kiều Chí Tài cũng cảm thấy hận luôn.
“Chính là lão già này.”
“Thống lĩnh Kiều gia muốn leo lên Vũ gia ta.”
“Không có lão ta, làm sao Phương Nguyên có thể trà trộn vào Vũ gia ta chứ?”
Nhưng ngoài mặt, Vũ Dung vẫn mỉm cười, nhẹ lời trấn an Kiều Chí Tài:
“Không sao, chỉ là lo lắng cho em trai ta, không biết nó rơi vào tay Ảnh Tông sẽ gặp phải chuyện gì?”
Trong lòng Kiều Chí Tài cảm thấy kỳ lạ.
Nơi này không có người ngoài, tại sao Vũ Dung còn lo lắng cho Vũ Di Hải, biểu hiện như thế là vì sao?
Trước đó Vũ Dung nói nhớ Phương Nguyên chỉ là hư tình giả ý, nhưng lần này là thật.
Nhưng cái nhớ của ông ta chính là hận không thể lập tức giết chết Phương Nguyên.
“Còn chưa liên lạc được với Vũ Di Hải sao?”
Vũ Dung . Âm Thầm câu thông cổ tiên ở đại bản doanh Vũ gia. Quần tiên đều nói chưa. Trong đó còn có người nói:
“Lần câu thông với Vũ Di Hải đại nhân gần đây nhất chính là ngài ấy mượn cổ của gia tộc.”
Lại có người nói tiếp:
“Vũ Di Hải đại nhân có sáu con tiên cổ mượn của Vũ gia, ngài ấy không thể có việc gì đâu.”
Vũ Dung nghe xong, trong lòng càng nổi giận hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận