Cổ chân nhân

Chương 2702: Đại trận Cổ Như Cũ (1)

Tiên Đình. Công việc xây dựng thuyền Hằng đã đến thời khắc quan trọng nhất. Cổ tiên Luật đạo bát chuyển Tiên Đình Tòng Nghiêm mang đến một con tiên cổ. Con tiên cổ này giống như con rết, dài khoảng một cẳng tay, toàn thân màu vàng cam, có vô số viên kim cương nhỏ mọc tự nhiên trên lưng áo giáp, kết nối chặt chẽ với nhau, vẻ ngoài vô cùng lộng lẫy, sang trọng. Chính là tiên cổ Luật đạo, Hằng. Con cổ này vốn dùng trong động Hằng Sa của Tiên Đình, bây giờ vì xây dựng thuyền Hằng mà điều ra. “Một bước cuối cùng.” Tòng Nghiêm hít sâu một hơi, gương mặt tràn ngập vẻ ngưng trọng, cẩn thận vận dụng thủ pháp đưa tiên cổ Hằng vào trong hình thức ban đầu của tiên cổ phòng thuyền Hằng. Hình thức ban đầu của tiên cổ phòng đầu tiên là thu nạp, sau đó khí tức bành trướng, chập chùng lên xuống, nhanh chóng mất khống chế trượt xuống vực sâu. Sắc mặt Tòng Nghiêm thay đổi: “Không được rồi.” Oành. Sau một khắc, một tiếng nổ vang, hình thức ban đầu của tiên cổ phòng sụp đổ, rất nhiều phàm cổ bị hủy diệt, tiên cổ phụ trợ cũng bị thương không ít. Chỉ có tiên cổ Hằng vẫn luôn được Tòng Nghiêm bảo vệ, dù là miệng phun máu tươi, thương thế rất nặng. Cổ Hằng là hạch tâm, không được tổn thương. Không giống những tiên cổ phụ trợ khác, cho dù bị hủy, cũng có vật thay thế. Cùng lúc đó. Tử Vi Tiên Tử rời khỏi Tiên Đình, hạ xuống Trung Châu, đến chỗ Long Công. “Sát chiêu Toái Mộng của con đã luyện thành.” Phượng Kim Hoàng giơ cao hai tay hoan hô lên. Tử Vi Tiên Tử không nghĩ đến lần này đến đây lại tận mắt nhìn thấy Phượng Kim Hoàng trưởng thành thêm một lần. Nàng nhìn mảnh vỡ mộng cảnh bị vỡ vụn, giống như tấm gương bị đập bể, trong lòng âm thầm chấn động. Phượng Kim Hoàng vẫn đang tiến triển thần tốc trên con đường Mộng đạo, hoàn toàn vượt ra khỏi dự liệu của nàng. Phượng Kim Hoàng nhảy cẫng lên, Long Công đuổi nàng ra ngoài, sau đó hỏi thăm ý đồ Tử Vi Tiên Tử đến đây. Tử Vi Tiên Tử thành thật nói: “Mấy ngày qua, tâm trạng của ta luôn cảm thấy không yên, nhưng thủy chung vẫn không tìm được căn do, vì thế mới đến đây lĩnh giáo đại nhân ngài.” Long Công khẽ gật đầu: “Suy tính Phương Nguyên có tiến triển gì không?” Tử Vi Tiên Tử cau mày, lộ ra vẻ khổ não: “Không thể không nói, phương diện phòng bị Trí đạo của Phương Nguyên đã làm đến giọt nước không lọt. Ta đã dốc hết toàn lực cũng không tính ra được hắn.” Long Công an ủi: “Lúc trước ngươi nhằm vào hắn đã rất tốt, ta cũng không có được mưu lược giống như ngươi. Dù sao ta cũng không phải cổ tiên Trí đạo. Cổ Định Không đã bị phá hủy chưa?” “Sát chiêu Luyện đạo trên người cổ trùng còn chưa phát động. Nhưng ta đã lệnh cho Viên Quỳnh Đô thời khắc chuẩn bị.” Long Công gật đầu: “Xem ra Phương Nguyên muốn vơ vét cổ trùng, nhưng không dễ dàng như vậy đâu.” Ông suy nghĩ một chút rồi hỏi: “Có dò xét được gì ở chỗ U Hồn Ma Tôn không?” Tử Vi Tiên Tử trả lời rất thẳng thắn: “Rốt cuộc ông ta cũng chỉ là một tàn hồn mà thôi, không có tiên nguyên, không có tiên cổ, lại bị bắt giam. Sau trận chiến thất bại ở phúc địa Lang Gia, ta đã “chiếu cố” ông ta nhiều hơn, cũng không có vấn đề.” Long Công thở dài một tiếng: “Có lẽ chính là nó.” “Là ai?” “Hồng Liên Ma Tôn.” Tử Vi Tiên Tử hơi run trong lòng, lại nghe Long Công hỏi tiếp: “Chuyện tìm kiếm chân truyền Hồng Liên đã tiến triển như thế nào rồi?” Sắc mặt Tử Vi Tiên Tử hơi khó coi: “Kim Cổ Đình vẫn luôn trấn thủ bên trong dòng sông thời gian. Chỉ cần Phương Nguyên vừa tiến vào, chắc chắn sẽ có phát hiện. Nhưng vừa nãy, thuyền Hằng đã bị dựng thất bại, phải cần làm lại. Ta còn dự định xây dựng Tam Thu Hoàng Hạc Đài, Sa Lưu Khiêu, Sát Na Đài. Có năm tiên cổ phòng Trụ đạo này, cho dù tìm không được chân truyền Hồng Liên, cũng không để Phương Nguyên được toại nguyện.” Long Công nghe xong liền nói: “Bốn tòa trước thì không sao, nhưng tiên cổ hạch tâm của Sát Na Đài chính là tiên cổ bên trong Bách Vạn Thiên Vương Họa Lang Trung.” Tử Vi Tiên Tử nói: “Đây là ta suy tính được, là kế sách ổn thỏa nhất.” Trong suy nghĩ của Long Công, mặc dù ông coi trọng Phương Nguyên, nhưng Phương Nguyên cuối cùng vẫn kém hơn Hồng Liên Ma Tôn. Ông trầm ngâm một chút rồi nói: “Chân truyền Hồng Liên đích thật là biến số lớn nhất. Năm tiên cổ phòng Trụ đạo phong tỏa dòng sông thời gian đích thật ổn thỏa. Cứ làm theo kế của ngươi.” “Mặc dù ta không tu hành Trận đạo nhưng cũng biết dựng tiên cổ phòng rất khó, cho nên đừng trách móc Tòng Nghiêm.” “Vâng, Long Công đại nhân.” Bởi vì chiến bại ở phúc địa Lang Gia, kiếp này Tiên Đình càng thêm cấp tiến, gia tăng gom góp nhiều hơn. Cổ Nguyệt Phương Chính thăng tiên chỉ là một phương diện, thuyền Hằng cũng đang gia tăng trù hoạch, đồng thời còn gia tăng thêm tòa tiên cổ phòng thứ năm. Hiệu ứng nước mực này là chuyện mà Phương Nguyên không biết. Tiên khiếu chí tôn. “Đã đến điểm mấu chốt nhất, tiên cổ Tự Thủy Lưu Niên, đi thôi.” Tâm niệm Phương Nguyên điều động, một con tiên cổ bay ra, bắn thẳng về phía trước. Khi đến hình thức ban đầu của tiên cổ phòng, nó lập tức tản ra ánh sáng lộng lẫy. Ánh sáng phun ra nuốt vào, sáng tối chập chờn. Phương Nguyên tập trung toàn bộ tinh thần, không dám có chút qua loa, khống chế cục diện. Nhất thời, trong đầu hắn xuất hiện vô số suy nghĩ. Ý chí tan rã như tuyết đọng. Không bao lâu sau, bản thể của hắn ướt nhẹp mồ hôi. Phân thận Trụ đạo cũng được điều đến hiệp trợ bên trong tiên khiếu, gắng gượng chịu đựng, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, thân hình lung lay sắp đổ. Tâm huyết và khổ công lần này không hề uổng phí. Ánh sáng lộng lẫy dần dần dung hội, hình thành ánh sáng màu lam. Ánh sáng không còn phun ra nuốt vào như trước, mà dần dần ổn định lại. Cuối cùng, ánh sáng màu lam thu liễm lại, biến mất không còn tăm tích, chính giữa sân xuất hiện một tòa tiên cổ phòng. Tiên cổ phòng bát chuyển Vạn Niên Đấu Phi Xa. Hạch tâm là tiên cổ Tự Thủy Lưu Niên, giúp cho tiên cổ phòng này nhảy lên cấp độ bát chuyển. Phương Nguyên không làm thì thôi, một khi đã làm chính là một tiên cổ phòng bát chuyển.
Bạn cần đăng nhập để bình luận