Cổ chân nhân

Chương 2323: Quang Âm Phi Nhận (1)

Tiểu bộc lắc đầu rồi lại gật đầu:
“Ban đầu, cổ Thủy Văn mà lão gia mua không có vấn đề.
Từng trang văn chương nối gót mà ra, lão gia vui vô cùng, trong đêm đó viết sáu năm chục chương.
Đến sáng sớm, lại xảy ra vấn đề.
Lão gia còn chưa dùng bữa sáng đã tiêu chảy không thôi.
Mà tiêu chảy cứ như chảy nước.
Càng đáng sợ hơn chính là đi từ sáng đến tối, liên tiếp hai mươi lần.
Đáng thương cho lão gia vốn như lang như hổ, chỉ trong một ngày đã trở nên thê lương như thế.”
Lúc này Phương Nguyên mới hiểu ra, đồng thời trong lòng còn có nắm chắc.
Cổ Thủy Văn không có vấn đề, mà là dùng nhiều sẽ có vấn đề, ai cũng không chịu nổi.
Hăng quá hóa dở chính là lẽ thường của thế gian.
Dùng cổ luôn có phong hiểm. Rơi xuống kết quả như vậy cũng là gieo gió gặt bão.
“Mông gia ép buộc ta đến đây quả là không sai. Mặc dù cổ trùng Trụ đạo của ta không có thủ đoạn giống như y sư nhưng dùng ở đây lại vừa đúng, có thể trị liệu được.”
Phương Nguyên thầm nghĩ.
Phương Nguyên thăm dò mộng cảnh đã không còn là tân thủ, kinh nghiệm tích lũy đã vô cùng phong phú.
Mộng cảnh Mông Bức tiến hành đến đây, Phương Nguyên đại khái cũng đã hiểu ra.
“Điều này chính là muốn mượn rất nhiều cổ trùng Trụ đạo bên trong không khiếu của ta tạo thành sát chiêu Trụ đạo, giải quyết thương thế trên người Mông Bức.”
Mông Bức bị thương là do sử dụng quá độ cổ Thủy Văn.
Sát chiêu Trụ đạo này nhất định phải đúng bệnh hốt thuốc. Mặc dù cảnh giới Trụ đạo của Phương Nguyên bình thường, nhưng lại có chân truyền U Hồn Ma Tôn, chân truyền Lang Gia và chân truyền Hắc Phàm.
Nhất là chân truyền Hắc Phàm, lúc này đã trợ giúp Phương Nguyên giải quyết vấn đề khá lớn. Khảo nghiệm mộng cảnh chính là kiến thức của người thăm dò, còn có thủ pháp tổ hợp sát chiêu.
Đương nhiên cũng không phải đơn giản như vậy.
Phương Nguyên cẩn thận phân biệt, phát hiện bên trong không khiếu có rất nhiều phàm cổ Trụ đạo, còn có nhiều con chỉ có trong mộng cảnh, không tồn tại trong hiện thực, hoặc chỉ là suy đoán mà thôi.
Phương Nguyên cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
Dù sao nơi này cũng là mộng cảnh, hoàn toàn khác với hiện thực. Đổi lại người bên ngoài, cho dù là đại năng Trụ đạo, lúc này cũng muốn thử thời vận.
Còn vận khí của Phương Nguyên thì trước giờ vẫn không tệ.
Nhưng lúc này hắn còn có lựa chọn tốt hơn.
Sát chiêu tiên đạo Giải Mộng.
Khi Phương Nguyên thăm dò mộng cảnh Đạo Thiên, hắn cũng không sử dụng sát chiêu này nhiều.
Nhưng lúc này, bởi vì quy mô mộng cảnh quá nhỏ, lập tức đưa ra tác dụng phi phàm.
Phương án lựa chọn cổ trùng chính xác đều nằm trong không khiếu, trực tiếp mang câu trả lời đến trước mắt Phương Nguyên.
Trong lòng Phương Nguyên vốn có suy đoán, dựa vào số cổ trùng này, hắn lập tức nếm thử. Sau khi thất bại hai lần, hắn đã thành công thôi động sát chiêu cứu được Mông Bức.
Kể từ đó, mộng cảnh cũng được phá giải. Hồn quay về tiên thể chí tôn, Phương Nguyên chậm rãi mở hai mắt ra.
Hắn vui mừng phát hiện, cảnh giới Trụ đạo của mình đã từ phổ thông thăng lên cấp Đại sư.
Nhưng hắn còn chưa vui mừng được bao lâu, sắc mặt đã thay đổi.
Cùng lúc đó, sát chiêu tiên đạo Diêm Đế vẫn luôn bao phủ hồn phách của hắn vốn ẩn không phát, lúc này bỗng nhiên bành trướng thật mạnh.
“Có người đang suy tính phương vị của ta, cường độ còn không tệ.”
Phương Nguyên cười lạnh.
Đổi lại trước trận công phòng chiến Lang Gia, tình huống của hắn sẽ đáng lo.
Nhưng lúc này trên người hắn có sát chiêu Diêm Đế, có năng lực phòng bị suy tính, đủ để cho Tử Vi Tiên Tử Tiên Đình tạm thời thúc thủ vô sách.
Quả nhiên, sau khi đối phương suy tính một hồi, từ đầu đến cuối vẫn không phá được sát chiêu Diêm Đế, bỏ ra cái giá rất lớn nhưng lại uổng công.
Sát chiêu Diêm Đế chậm rãi rút về, cuối cùng biến thành một lớp y phục đơn giản bao trùm hồn phách.
Lãnh quang lấp lóe trong mắt Phương Nguyên.
Hắn nhanh chóng quét một vòng xung quanh.
Khí tức Diêm Đế bốn phía. Nhưng để vạn vô nhất thất, hắn quyết định dời đi, không dừng lại quá lâu ở đây. Định Tiên Du một lần nữa phát động.
Sử dụng nó đi đường đúng là quá thuận tiện.
Thoáng một cái, Phương Nguyên đã từ Nam Cương chạy đến một chỗ khác. Khoảng cách giữa hai nơi không biết vượt qua bao nhiêu dặm.
Phương Nguyên lại bay nhanh, tìm được một sơn cốc sương mù màu xám nồng đậm để ẩn núp. “Nội tình hồn phách chỉ còn lại ba ngàn vạn nhân hồn.”
Phương Nguyên cẩn thận tính toán, khẽ thở dài một cái.
Thôi động sát chiêu Diêm Đế sẽ khiến cho hồn phách Phương Nguyên phải gánh vác, dẫn đến nội tình hồn phách của hắn bị tiêu hao.
Vừa nãy, sát chiêu Diêm Đế vì để chống lại suy tính của địch thủ thần bí, nó đã tiêu hao hơn trăm vạn nội tình hồn phách của Phương Nguyên.
Vì thế có thể thấy được công lực của người suy tính rất cao.
Trước đó, nội tình hồn phách của Phương Nguyên đã là hơn ba ngàn vạn nhân hồn, nhưng trong trận công phòng chiến Lang Gia, Phương Nguyên đã tiêu hao quá lớn.
Đừng quên còn có thăm dò mộng cảnh, chẳng những tiêu hao nội tình hồn phách, mà còn tạo thành sự tổn thương tính uy hiếp cho hồn phách.
Nếu đổi lại là trước đây, Phương Nguyên hoàn toàn có thể lợi dụng tài nguyên trong tay một lần nữa đẩy hồn phách tăng lên.
Nhưng lúc này, núi Đãng Hồn đang trong giai đoạn chữa trị, vẫn chưa thể dùng.
Không có núi Đãng Hồn để sản xuất cổ Can Đảm, dựa vào số lượng hàng tồn cổ Can Đảm trong tay Phương Nguyên, hắn cũng không chèo chống được bao lâu.
“Để chữa trị núi Đãng Hồn, ta vẫn luôn thôi động tiên cổ Giang Sơn Như Cũ.
Mặc dù trên núi Đãng Hồn vẫn còn sót lại sát chiêu Ngay Ngắn Rõ Ràng của U Hồn Ma Tôn, nhưng dù sao tiên cổ Giang Sơn Như Cũ cũng chỉ có lục chuyển mà thôi.
Công việc này vẫn luôn tiêu hao tiên nguyên của ta rất nhiều.”
Dự trữ tiên nguyên của Phương Nguyên cũng vì thế mà sắp cạn. Dự trữ dồi dào trước đó, trong trận công phòng chiến Lang Gia kịch liệt, nó đã tiêu hao gần hết.
Đả kích Tiên Đình nhắm vào Phương Nguyên mặc dù không giết chết được hắn, nhưng cũng không phải cực khổ mà vô công, đã tiêu hao nội tình của Phương Nguyên rất lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận