Trường Sinh Bắt Đầu Từ Tạp Dịch Nuôi Gà

Chương 459: Đôi lời của tác giả

Chương 459: Đôi lời của tác giả
Trước khi đến với phần “Đôi lời của tác giả”, mình xin cảm ơn tất cả các bạn đã ủng hộ bộ truyện này. Ngay từ đầu, mình cũng không ngờ bộ truyện này lại được nhiều người đọc đến vậy. Xin cảm ơn. Dưới đây là một số điều tác giả muốn gửi đến các bạn:
Quyển này tổng kết và trả lời một số thắc mắc. Quyển này ở phần cuối, là ta vẫn muốn viết theo kịch bản. Cho nên biết rõ chương cuối quyển này nhất định sẽ gây tranh cãi, nhưng cân nhắc về sau ta đoán chừng càng không dám bốc đồng viết, ta vẫn lựa chọn dựa theo phương hướng của chính ta mà tiếp tục viết. Ta đương nhiên biết sẽ có một số người không thể nào tiếp thu được. Ta đương nhiên biết ta viết như thế, dựa theo cách nói lưu hành hiện tại, chẳng khác nào đang sàng lọc độc giả... Mặc dù độc giả của ta lúc đầu cũng không nhiều (Cái này đúng thật, tại lúc đầu tác giả viết còn non tay).
Theo như biên tập nói, chính là càng đi càng lệch, thoát ly khỏi những mong chờ cố hữu của độc giả. Ta viết như thế, xác suất lớn là tự đào hố chôn mình, sau đó còn đem đống đất giẫm cho rắn chắc thêm một chút. Nhưng nghĩ đến việc ta có thể viết ra một cái gì đó để bản thân thấy vui, cũng có thể cho một bộ phận độc giả thấy thích, ta đã cảm thấy... Viết đi! Không để lại tiếc nuối. Mặc kệ thành tích tốt hay xấu. Nhìn một quyển sách, vốn là một cuộc gặp gỡ giữa độc giả và tác giả. Trong quá trình gặp gỡ, thấy rõ tác giả là một gã mặt mày u ám hay ngoáy mũi, mà độc giả lựa chọn chửi ầm lên sau đó quay người rời đi, cũng là chuyện đương nhiên. Đương nhiên, việc mong chờ thất bại không hề tốt đẹp gì, cũng không thể che giấu được cảm xúc đã sinh ra trong quá trình đó... Cho nên xin lỗi thì có thể, nhưng bắt ta trả lại tiền là không thể nào!
Trên đây, là một chút suy nghĩ linh tinh của cá nhân ta. Sau đó, ta sẽ nói về quyển này. Quyển này là quyển có nội dung nhiều nhất trong toàn bộ tác phẩm cho đến hiện tại, cũng là một giai đoạn phát triển quan trọng nhất của cả cuốn sách trong thiết lập của Đầu Cá. Trong cả cuốn sách này, nhân vật chính hoàn thành sự biến đổi về cảnh giới thực lực, thân phận địa vị, và tâm cảnh. Hắn rốt cục không còn chỉ là khán giả đứng ngoài cuộc, mà đã bước lên sân khấu. Đương nhiên, việc để tập thể Hóa Thần lui xuống, không đơn thuần chỉ là vì nhường chỗ cho Vương Bạt, mà là để cho hợp lý... Trước mắt ta không tiết lộ nội dung chính, mọi người từ từ xem. Để cho mọi người không đến mức khó chịu, Đầu Cá đã cố gắng kiềm chế rất nhiều phân đoạn tình cảm bi lụy, rất nhiều chỗ cũng đều là lược bớt. Nhưng nếu như bỏ qua hoàn toàn, ngược lại không có được cái cảm giác mà Đầu Cá muốn. Cho nên nếu như vẫn không thể chấp nhận, thành thật xin lỗi, xin được chắp tay.
Tiếp đến nói về một vài vấn đề. Trải qua quá trình rèn luyện hai triệu chữ trước đó, nhưng khi bước vào quyển này, vẫn xuất hiện một vài vấn đề mới. Quyển này dính liền với quyển trước không đủ chặt chẽ, xuất hiện tình trạng khi bắt đầu quyển mới thì không có nội dung để viết. Lúc đầu, khi làm đại cương đều nghĩ rất kỹ, nhưng bởi vì ở quyển trước dồn toàn bộ tâm trí vào khắc họa Diêu Vô địch, kết quả dẫn đến không để ý đến việc thiết lập một vài tình tiết nối tiếp. Trong tình huống không có tình tiết nối tiếp, ta chỉ có thể gượng viết tiếp, cộng thêm việc bản thân lúc đó trạng thái không được tốt lắm, nên ở ngay đầu quyển này đã xuất hiện những nội dung khó mà khiến người ta tin phục, rõ ràng nhất chính là việc nhân vật chính dựa vào kỹ năng kiểm tra mà có được địa vị trong tông môn. Lúc đầu, ta còn thiết lập các năng lực khác, nhưng khi đó lo lắng quá phức tạp, nên đã cắt đi một vài nhánh, kết quả cuối cùng liền biến thành địa vị tăng lên của nhân vật chính không có căn cứ vững chắc, có một số bạn đọc đã không thích điều đó. Đầu Cá sau khi viết xong đoạn này cũng đã nhận ra, nhưng đành chấp nhận, cũng không còn tinh lực để chỉnh sửa, chỉ có thể xem như bỏ qua. Cũng may sau khi kết thúc đoạn kịch bản này, những tình tiết nối tiếp bắt đầu dần được đào sâu, ta lại bắt đầu có cảm giác, từ khi đi Trần Quốc, kịch bản đã trở lại đúng với hướng đi mà ta mong muốn. Đương nhiên, sẽ có một vài chi tiết xử lý chưa tốt, nhưng hẳn cũng chỉ là do năng lực cá nhân có hạn. Văn viết theo kiểu ngày ngày sinh tử, tốc độ thẻ bắn tỉa, rất nhiều chỗ cũng thực sự không kịp tinh tế trau chuốt, một khi đặt bút, muốn sửa đổi cũng rất khó khăn.
Sau đó chính là vấn đề cũ quen thuộc, ta không quá giỏi tạo cao trào, cho nên có lẽ toàn bộ quyển này không có quá nhiều điểm cao trào, chỉ dựa vào một vài tình tiết nhỏ và chuyển hướng để chống đỡ tình huống, có chút khuynh hướng ngột ngạt nhẹ nhàng, mãi đến phần cuối mới đột nhiên dâng lên. Vấn đề này, một phần do tính chất của quyển sách, cũng một phần do năng lực của cá nhân ta, cần phải rèn luyện thêm, nhưng quyển tiếp theo có lẽ không quá phù hợp, xem trước đã, nếu có cơ hội ta sẽ thử ở những nơi không ảnh hưởng đến chất lượng. À đúng rồi, vừa mới bắt gặp một cái bình luận dài. Đoán chừng cũng là chỗ mà nhiều bạn đọc nghi ngờ. Tiện thể trả lời luôn ở đây, khỏi cần phải hồi phục riêng.
Vấn đề thứ nhất: Việc Hóa Thần đồng loạt lui xuống có phải vì làm nổi bật nhân vật chính, "dao" đến người đọc không chịu được?
Đáp: Hoàn toàn chính xác có một phần là vì để nhân vật chính nổi bật lên, nhưng đó cũng là để tạo nền cho một phương hướng lâu dài về sau của quyển sách, không phải "dao" một cách vô cớ, mong các vị hãy kiên nhẫn.
Vấn đề thứ hai: Thiết lập "Lôi kiếp tất tử" của tác giả có phải là không hợp lý, Tiểu Thương giới không cần thiết phải ngăn cản tu sĩ Luyện Hư phi thăng?
Đáp: Một manh mối trước đó, “Tu sĩ Hóa Thần tử vong, Mô Nhãn khôi phục” cùng với thiết lập Đạo Cơ có thể vá trời, thật ra ẩn chứa một Logic, tức Đạo Cơ của tu sĩ, tu vi vốn chính là một bộ phận cấu thành quan trọng của Tiểu Thương giới. Tu sĩ rời khỏi Tiểu Thương giới, nếu như trước đây thì Tiểu Thương giới giàu có, không có gì đáng nói, nhưng bây giờ đã rất nghèo rồi, ngươi còn muốn mang cả nồi niêu bát đĩa, củi gạo dầu muối của ta đi, vậy thì chắc chắn ta liều mạng cũng phải ra tay với ngươi, đại khái Logic là như vậy. Đương nhiên, nếu ngươi muốn ta giải thích chi tiết nguyên lý trong đó, cái này chỉ có thể chờ đến khi ta tu thành Độ Kiếp Đại Năng rồi nói tiếp.
Vấn đề thứ ba: Tu sĩ Tam Châu xâm lược Phong Lâm Châu, vì sao không phải là cùng các đại lão Phong Lâm Châu liên thủ giải quyết vấn đề? Kết quả bây giờ lại bắt đầu hiến tế bổ trời?
Đáp: 1. Lập trường của mỗi thế lực khác nhau, lợi ích và nhu cầu khác nhau, mức độ nắm bắt thông tin cũng khác nhau, khiến cho bọn họ rất khó đưa ra một quyết sách nhất trí. Ta rất khó để viết hết những chi tiết này, ngược lại ta thực ra có thể, nhưng các ngươi chắc chắn sẽ mắng ta là câu chữ rườm rà; 2. Việc lão tổ Diệp Thị ở Hoàng Cực Châu ra tay cùng kết quả không nằm trong mong muốn của bọn họ; 3. Ta không quá muốn tiết lộ nội dung, nhưng vẫn là nói một chút, trong ba châu, ta chỉ nhắc đến Tây Đà Châu là đang hiến tế.
Vấn đề thứ tư: Việc lão tổ Hoàng Cực Châu xuất hiện có phải là kiểu “máy móc hàng thần”?
Đáp: Tiêu chuẩn đánh giá của mỗi người là khác nhau, trước đó ta đã ám chỉ ba lần rồi, theo tiêu chuẩn của ta thì như vậy đã là hoàn thành tình tiết nối tiếp, cho nên không tính là vậy. Mọi người cứ từ từ xem, những nghi vấn, về sau đều sẽ được giải thích từ từ. (Đây cũng là một khuyết điểm, thích đưa ra hiện tượng trước rồi mới giải thích, dễ khiến người ta bỏ đọc, xin ghi nhớ).
Sau đây là tiết lộ nội dung từng phần: Vân Thiên Giới sẽ xuất hiện, nhưng sẽ xuất hiện theo những hình thức khác, cụ thể không thể nói quá nhiều, người thông minh quá nhiều, đoán được sẽ không còn ý nghĩa.
Cuối cùng vẫn muốn nói chuyện một chút, làm tác giả mà nói, việc viết sách không hay là một tội lớn, cái này không thể chối cãi. Đầu Cá tự nhận là đã dốc hết sức mình, chỉ là hiện tại bởi vì viết đến trung hậu kỳ cần phải làm rõ mạch lạc, cho nên không thể nào đăng chương mới nhiều, có đôi khi trạng thái không tốt thì cũng sẽ lỡ hẹn, nhưng về cơ bản tất cả thời gian rảnh đều đã dành cho cuốn sách này. Suy nghĩ xem làm sao để có đủ các tình tiết cao trào, có logic, có cốt truyện, có ý nghĩa, làm sao để có thể trước sau nhất quán. Đại cương và chi tiết, ta đã viết đến khoảng tám, chín vạn chữ. Đôi khi xuất hiện lỗ hổng, có lẽ không phải vì đầu óc tác giả có vấn đề, mà là do không thể chú ý hết được, hoặc là sau khi cân nhắc thì buộc phải hi sinh một bộ phận. Dù sao để hư cấu một thế giới miễn cưỡng có logic, sau đó lại nói dóc dựa trên cái logic đó, vậy thì thật sự không thể nói dối hết được, năng lực có hạn, chỉ có thể đảm bảo cốt truyện đại khái còn có thể nghe được.
Về phần đổi mới. Có thể viết nhiều, kiếm nhiều tiền, Đầu Cá đương nhiên cũng muốn. Nhưng thật sự là không thể. Cho nên chuyện đổi mới là không có cách nào. Mọi người thấy hiện tại, ta về cơ bản đều không có ý tốt muốn qua nguyệt phiếu thì cũng có thể thấy được. Hi vọng mọi người cũng thông cảm nhiều hơn. Cũng xin mời các vị đại lão khi thấy chỗ nào không hài lòng thì... mắng nhẹ một chút. Mặt khác xin gửi lời cảm ơn đến những độc giả đã khen thưởng quyển sách cùng tất cả các vị đã ủng hộ quyển sách. Còn một số người không thể nào kể hết được, ta xin hết sức áy náy, chỉ có thể cúi đầu tạ tội.
Chúc độc giả các vị năm rồng cất cánh, đại cát đại lợi!
---oOo---
CVT: Chúc các bạn ngủ ngon =))) 20.04.2024
Bạn cần đăng nhập để bình luận