Trường Sinh Bắt Đầu Từ Tạp Dịch Nuôi Gà

Chương 681: Tin tức (1)

Kim hồng huyết quang lưu chuyển, chiếu sáng khiến cho cả bầu trời tựa như mây ráng đỏ. Vương Bạt an tĩnh ngồi xếp bằng trên đài cao giữa không trung, ánh mắt đảo qua thiếu nữ áo lục trước mặt, trên mặt nở một nụ cười nhàn nhạt: “Là Dư Ngu à.”
“Đừng cười!” Dư Ngu lạnh mặt quát: “Mau trả lời ta, cha ta đâu!”
Vương Bạt nghe vậy, nụ cười không đổi, chỉ khẽ lắc đầu, bất đắc dĩ nói: “Đi đâu, ta cũng không biết......”
Dư Ngu giận dữ ngắt lời: “Sao ngươi có thể không biết! Chính là ngươi phái hắn ra ngoài!”
“Ngươi mau chóng để hắn trở về, nếu không, ta nhất định phải......”
“Lớn mật!”
Ngay lúc này, một tiếng quát lớn vang lên, mấy bóng người nhanh chóng bay lên. Mấy người kia thân hình nhỏ bé, diện mạo xấu xí, quanh thân tử khí lượn lờ, chính là Ngũ Đại Quỷ Vương của Bách Quỷ Tông. Bà La Quỷ Vương tính tình nóng nảy, ngay lập tức chắn trước mặt Vương Bạt, giận dữ nói: “Sao dám mạo phạm Đạo Chủ!”
Trong bốn Quỷ Vương còn lại, Đằng Ma Quỷ Vương có chút chần chờ, nhưng ba vị khác đều đầy vẻ căm phẫn, tức giận hằm hè. Vương Bạt đảo mắt nhìn qua mấy người, cũng biết bọn họ nóng lòng muốn biểu hiện trước mặt mình, đang định mở miệng. Dư Ngu lại đã hai mắt hằn lên sát khí, giận tím mặt: “Ta đang nói chuyện với hắn, các ngươi đến gây rối làm gì! Muốn đánh à!”
Lời còn chưa dứt, huyết khí bùng lên!
“Đánh thì đánh!”
Bà La Quỷ Vương vốn tính tình rất xốc nổi, thêm nữa trong trăm năm qua, điều dưỡng nguyên thần, phối hợp không ít với đạo vực của bản thân, tự cảm thấy chiến lực tiến nhanh, nghe vậy đương nhiên giận dữ, lập tức xông lên nghênh chiến.
“Bà La!” Đằng Ma Quỷ Vương khẽ quát, nhưng vẫn không thể ngăn lại Bà La Quỷ Vương. Bà La Quỷ Vương này cũng khinh thường, không gọi ra thần thi, trực tiếp xông lên.
Nhưng mà ngay sau đó, hắn chỉ cảm thấy trước mắt một mảnh kim hồng ánh sáng rực rỡ, lập tức thân thể như bị sét đánh, ngay cả đạo vực tràn đầy tử khí oan hồn bảo vệ bên ngoài cũng trực tiếp bị chấn nát! Trong nháy mắt đã chật vật bay ngược trở về!
Bốn Quỷ Vương còn lại vốn không muốn động thủ, nhưng thấy Bà La Quỷ Vương bại lui nhanh chóng như vậy, cũng biến sắc.
“Con bé này lực mạnh kinh người!”
“E là đã đạt tới Thất giai tiền kỳ!”
Huyết khí dao động mờ mịt, bọn họ nhất thời không thể xác định. Phát giác được xung quanh lúc này đã có không ít tu sĩ khác bay tới, bốn người ánh mắt lóe lên, ẩn chứa hung mang. Ngũ Đại Quỷ Vương đồng sinh cộng tử, vinh nhục cùng nhau. Tình huống như vậy, đã không còn đường lui, cũng không thể khoanh tay đứng nhìn. Ngay sau đó nhìn nhau một cái, đồng loạt ra tay. Chỉ có điều lần này bốn người đã thấy được sự cường hãn khi Dư Ngu ra tay, không dám khinh thường như Bà La Quỷ Vương, có người gọi ra thần thi, chui vào trong đó, có người thúc giục bách quỷ, gào thét lao thẳng tới Dư Ngu!
Vốn còn muốn ngăn lại Vương Bạt thấy cảnh này, trong lòng khẽ động, bỗng dừng lại. Mà Dư Ngu nhìn bốn người tấn công, lại cười lạnh một tiếng. Cũng không nói lời nào, chỉ là mày mặt có mấy phần vẻ lãnh khốc của Dư Vô Hận. Nàng đưa tay đánh ra một chưởng rất đơn giản. Kim hồng huyết khí hóa thành một bàn tay lớn, chụp về phía bốn người. Sau đó tựa như gió thu quét lá vàng, nhẹ nhàng quét qua, trước mắt các tu sĩ xung quanh đang kinh ngạc, dễ dàng đánh bốn người xuống!
“Cái này...... Cái này......”
Các tu sĩ không hiểu rõ về Chân Võ chi đạo trợn mắt há mồm, mà dù là những tu sĩ quen thuộc với Chân Võ chi đạo, thấy cảnh này, cũng đều cảm thấy khó tin! Bà La Quỷ Vương vừa bị đánh rơi nhìn bốn Quỷ Vương bị đối phương nhẹ nhàng quét xuống như trứng gà, trong lòng kinh ngạc, sau đó chợt sinh ra một cảm giác sợ hãi! “Con bé này lại đã là Thất giai trung kỳ!?”
Mà bốn Quỷ Vương trong cuộc thì bị một chưởng này đánh đến đầu óc choáng váng, trong lòng kinh hãi! Trong lúc khiếp sợ, Dư Ngu lại thừa thắng xông lên, đạp chân xuống, thân hình nhanh như sét đánh, như phong ba sóng biển, cuồn cuộn tấn công bốn người!
Bốn phía lập tức vang lên liên tiếp vài tiếng kinh hô. Tứ Đại Quỷ Vương càng là đột nhiên thấy sống lưng lạnh toát, mắt lộ ra vẻ hãi nhiên.
Bên cạnh Vương Bạt, bóng dáng Dư Vô Hận đột ngột hiện lên, mặt lạnh trầm xuống, khẽ quát: “Dư Ngu, không được!”
Nhưng mà Dư Ngu ra tay nhanh như thế nào, lúc Dư Vô Hận cất tiếng quát bảo dừng lại thì một bàn tay kim hồng càng lớn đã giáng xuống bốn người!
Tứ Đại Quỷ Vương thấy uy thế này, trong lòng đều không khỏi bi thương kêu lên: “Ta chết chắc rồi!”
Ngay sau đó, giọng nói ôn hòa mang theo chút bất đắc dĩ của Vương Bạt bỗng vang lên: “Được rồi, chuyện này đến đây là kết thúc.”
“Hừ!”
Dư Ngu hừ lạnh một tiếng, không những không dừng lại, mà bàn tay kim hồng lại càng nhanh rơi xuống!
Tứ Đại Quỷ Vương hồn vía lên mây! Ngay lúc này, giọng nói của Vương Bạt lại vang lên lần nữa, chỉ là so với trước, lại có thêm một phần nghiêm khắc: “Dư Ngu!”
Ngay lập tức trong ánh mắt vừa mừng vừa sợ của Tứ Đại Quỷ Vương, bàn tay kim hồng đang nhắm vào đầu rơi xuống, lại đột ngột dừng lại cách bọn họ chỉ vài thước! Vô số tia lưới đen trắng, ngay lúc này lặng lẽ hiện lên trên bàn tay kim hồng, sau đó những tia lưới này cực nhanh thu nhỏ, đã trong nháy mắt ép bàn tay kim hồng biến mất không còn. Duy chỉ còn lại kình phong thổi đến khiến sau lưng bọn họ không ngừng túa mồ hôi lạnh! Cỗ khí cơ kinh khủng vừa đè lên người lặng lẽ biến mất, bọn họ còn chưa hết bàng hoàng vội vàng lùi lại. Sự tự mãn và khinh mạn sinh ra từ việc tu hành có tiến bộ hơn trăm năm, trong chớp mắt đã tan thành mây khói.
Còn chưa kịp để bọn họ trấn tĩnh lại, bốn người lập tức thấy thiếu nữ áo lục bao quanh kim hồng huyết khí khẽ kêu một tiếng, trừng mắt lạnh lùng, với tốc độ kinh người trực tiếp vượt qua bốn người, hướng về phía Vương Bạt đánh tới!
“Đạo Chủ!”
“Dư Ngu!”
Ngũ Quỷ Vương đều kinh hô! Dư Vô Hận đứng bên cạnh Vương Bạt cũng hơi biến sắc mặt, đang muốn ra tay ngăn cản, lại bị Vương Bạt đưa tay nhẹ nhàng ngăn lại. Hắn khẽ lắc đầu: “Sư tỷ không cần ra tay.”
“Nhưng mà......” Dư Vô Hận còn đang do dự. Dư Ngu đã tung một quyền đánh tới! Huyết khí cô đọng bành trướng gào thét mà đến, kéo theo kình phong như pháp khí cực sắc, đâm thẳng vào mặt Vương Bạt.
Vương Bạt ngồi xếp bằng bất động, ánh mắt bình tĩnh thản nhiên. Mặc kệ một quyền này đánh tới. Bốn phía lập tức vang lên liên tiếp tiếng kinh hô. Nhưng chỉ một sát na, những tiếng kinh hô lại biến thành kinh ngạc cùng tiếng hít vào. Ngũ Đại Quỷ Vương sắc mặt run rẩy sợ hãi, phảng phất như đang nằm mơ. Vân Thất cùng những người nghe tin vội vàng chạy tới thì lại ngạc nhiên. Mà trong mắt Dư Vô Hận bên cạnh Vương Bạt càng lướt qua một vòng kinh sợ và hoang mang hiếm thấy. Nàng hoàn toàn không thấy Vương Bạt có bất kỳ động tác nào, nhưng......
Bạn cần đăng nhập để bình luận