Trường Sinh Bắt Đầu Từ Tạp Dịch Nuôi Gà

Chương 760: Cũng không phải (3)

Chương 760: Cũng không phải (3)
Vương Bạt lập tức hiếu kỳ hỏi: “Ngươi có rất nhiều tử khí sao?”
“Có!”
Cưu Phù Đồ trả lời dứt khoát, không chút do dự: “Trong Vạn Ma Cung tích trữ không ít, đều là nhiều năm qua thu thập trong Khư, tử khí trong Khư, nếu nói mười phần thì ít nhất bốn phần nằm trong Vạn Ma Cung của chúng ta. Không chỉ có tử khí, còn có huyết khí, oán khí, chướng khí, khí độc, ôn khí...... Hiện tại Cung chủ không có ở đây, ta có thể dẫn ngài vào đạo tràng, đem tất cả mang đi!”
“Chỉ cầu ngài đại nhân có đại lượng, tha cho Tiểu Cưu một con đường sống!”
“Ồ?”
Vương Bạt lập tức hứng thú: “Cũng có thể, nhưng mà đạo tràng này có nguy hiểm gì không?”
Cưu Phù Đồ có vẻ thật thà: “Không có, Cung chủ không có ở đây thì đối với ngài sẽ không có nguy hiểm gì, lần này hắn đã mang gần như toàn bộ Độ Kiếp Cảnh đi...... Trước đó ta đã khuyên hắn đừng làm những chuyện bất lợi, chống đối Vô Thượng Chân Phật như vậy, mà hắn không nghe. Ai! Nhân tiện hỏi ngài, ngài muốn tử khí để làm gì? Ta có nghiên cứu sâu về tử khí, có lẽ có thể giúp được tiền bối.”
Vương Bạt cũng không giấu diếm, nhẹ nhàng nói: “Để luyện thi, trước đó ta thấy tử khí trên người ngươi rất tinh khiết, lúc đầu định luyện hóa tử khí trên người ngươi......”
“Tiền bối, ta còn biết kho tàng của Điền Quy Dã, nơi đó chắc hẳn cũng giấu không ít tử khí! Ta dẫn ngài tới đó ngay!”
Cưu Phù Đồ nói với giọng điệu kiên quyết. Thái độ hợp tác cao đến mức Vương Bạt hoài nghi không biết mình có bắt nhầm người không: “Ngươi thực sự là tu sĩ Độ Kiếp tiền kỳ, Cưu Phù Đồ?”
“Ngươi có phải bị tu sĩ Kim Đan nào đoạt xá không đấy?”
Bị tu sĩ Kim Đan đoạt xá đúng là chuyện nực cười, tu sĩ Độ Kiếp tiền kỳ chỉ cần một ý niệm là có thể khiến tu sĩ Kim Đan tan thành tro bụi. Nhưng hắn thực sự không hiểu, dù sao đối phương cũng là tu sĩ Độ Kiếp tiền kỳ, người đạt đến cảnh giới này ai mà chẳng có đạo tâm kiên định, sao lại sợ chết như vậy chứ?
“Khụ... Tiền bối không hiểu cũng bình thường, thi tiên chi đạo, có tử không sinh, một khi tu luyện thành tựu, chân linh hòa vào nhục thân, nếu nhục thân tiêu tan thì chân linh cũng không còn, càng không thể chuyển thế. Tiểu Cưu ta lại vô cùng yêu quý nhục thân này, luyện hóa cho vô cùng kiên cố, tu sĩ Độ Kiếp trung kỳ trong Khư cũng không dễ đánh chết ta, còn tiền bối thì lại khác…”
Cưu Phù Đồ cẩn thận giải thích, ra sức lấy lòng Vương Bạt. Hắn cũng hoàn toàn không nói dối, ngay cả ở trong Vạn Ma Cung, dựa vào nhục thân có thể nói là kinh khủng của mình, hắn đối với Điền Quy Dã cũng chỉ duy trì sự tôn trọng cơ bản.
Nhưng một kiếm vừa rồi lại trực tiếp đánh tan tâm phòng của hắn, không dám chút bất kính nào, bởi vì hắn hiểu rõ, người trước mặt này thật sự có thể giết chết hắn!
Vương Bạt khẽ nhíu mày, dứt khoát thả Cưu Phù Đồ ra.
Cưu Phù Đồ cẩn thận thi lễ với Vương Bạt, thậm chí thấy Vương Bạt nhíu mày dò xét, hắn vội vàng kéo lại vạt áo bên hông, che đi phần thân trên đang cởi trần. Đồng thời, ánh mắt không dấu vết liếc nhìn phía dưới hang động, trong mắt lóe lên vẻ do dự.
Ngay lúc đó, Vương Bạt dường như nhận ra điều gì, lông mày ngưng lại, vỏ kiếm trong tay áo bay ra, giơ tay chém một kiếm.
Một đạo kiếm mang bay ra, lập tức biến mất không thấy gì. Cưu Phù Đồ thấy đạo kiếm mang kia thì ý đồ vừa rồi lập tức biến mất, thậm chí trở nên thanh tỉnh đến đáng sợ! Tốc độ nói của hắn vừa nhanh vừa dứt khoát: “Tiền bối, Vạn Ma Đạo Tràng hạn chế người ngoài rất nghiêm ngặt, vào đạo tràng chủ yếu cần ma khí đủ số lượng, nếu không có ma khí đạt chuẩn Vạn Ma Đạo Tràng, trừ phi đánh vỡ đạo tràng, bằng không rất khó vào được. Ngưng tụ ma khí này người bình thường cũng khó, nhưng ta có thể dạy ngài, đảm bảo ngài vừa học là sẽ biết ngay!”
Vương Bạt không nói gì, làm theo thì học được, quả nhiên ngưng tụ ra một đạo ma khí.
“Ngài xem, ngài muốn trực tiếp đánh vào hay là…”
Cưu Phù Đồ quan tâm dò hỏi một cách cẩn trọng.
“Cho xong việc, tiện thể giúp ta hỏi một chuyện.”
Vương Bạt tùy ý nói.
Nụ cười trên mặt Cưu Phù Đồ càng rạng rỡ: “Vâng, việc nhỏ thôi mà, cứ giao cho Tiểu Cưu ta, mà... kiếm mang này của ngài có thể nhỏ lại chút không? Có chút cộm họng…”
“Ừ.”
Vương Bạt tùy ý nâng tay lên, đạo kiếm quang như đĩa xoáy trên gáy Cưu Phù Đồ liền biến mất. Chỉ là tâm tình Cưu Phù Đồ không hề tốt lên chút nào, bởi vì hắn biết kiếm mang này chỉ là vô hình, thực tế vẫn luôn lơ lửng xung quanh hắn, hễ có chút dị động sẽ bị loạn kiếm chém chết.
Trong lòng hắn vừa kêu rên vừa chửi thầm. Đương nhiên, hắn không dám mắng vị Thái Nhất Chân Nhân này, chỉ có thể giận mắng Điền Quy Dã, cung chủ Vạn Ma Cung.
Sau đó, hắn dẫn Vương Bạt bay thẳng xuống nhãn khiếu phía dưới bên trái. Giống với khẩu khiếu, khác biệt là ở đây có nhiều tu sĩ Ma Cung trấn thủ hơn, tu vi cũng đều là Luyện Hư, Hợp Thể, Hợp Thể hậu kỳ cũng không hiếm thấy.
Thấy Cưu Phù Đồ cùng Vương Bạt, bọn họ cũng đều kiểm tra một lượt nhưng không phát hiện điều gì dị thường nên cung kính hành lễ. Cưu Phù Đồ cũng không hề chột dạ, trực tiếp dẫn Vương Bạt tiến vào đạo tràng Vạn Ma Cung.
Một mảnh châu lục hiện ra trước mắt, một nửa là tiên sơn diệu cảnh, một nửa lại giống như luyện ngục. Một nửa luyện ngục kia có núi lửa, biển máu, thi lâm..., khiến người nhìn mà kinh hãi! Ngoài ra còn có vài cái hố lớn, bên trong chứa tử khí, oán khí, huyết khí, khí độc, ôn khí..., khiến Vương Bạt mở rộng tầm mắt.
“Các ngươi giết bao nhiêu người mới ra như thế này?”
Dù hắn không phải người từ bi, nhìn cảnh tượng này cũng không khỏi trầm mặt xuống!
Tội ác ngập trời cũng không đủ để hình dung. Cho dù Thiên Đạo vô tình thì với cảnh thảm thương như thế, đã thật sự vượt quá mức khoan dung của hắn.
“Cái này không hoàn toàn là do chúng ta gây ra, thực tế thì xác tu sĩ vô danh chết trong Khư cũng rất nhiều, chúng ta chỉ là mua lại…”
Cưu Phù Đồ cẩn thận giải thích, sợ Vương Bạt nóng giận mà trút lên hắn.
Vương Bạt trầm mặc một hồi, lập tức trầm giọng nói: “Thu hết đi.”
“Vâng!”
Cưu Phù Đồ đáp, lập tức nhanh chóng ra tay, thu lại tất cả các vật tư tu luyện cùng máy móc trong mấy cái hố kia.
Hành động của hắn khiến không ít tu sĩ Ma Cung chú ý, nhưng thấy người ra tay là Cưu Phù Đồ thì không ai dám ngăn cản. Chỉ có một số ít tu sĩ Hợp Thể hậu kỳ không nhịn được bước lên nói: “Lão tổ, mấy cái hố này một khi bị phá hỏng, muốn khôi phục lại như cũ thì…”
“Cút hết cho ta!”
Cưu Phù Đồ tức giận mắng, không chút khách khí mà vung tay đánh ra một chưởng. Mấy tu sĩ Hợp Thể hậu kỳ bị đánh bay sang một bên, không rõ sống chết.
Thấy hậu quả của việc thuyết phục, những tu sĩ xung quanh liền im thin thít.
Bạn cần đăng nhập để bình luận