Trường Sinh Bắt Đầu Từ Tạp Dịch Nuôi Gà

Chương 586: Thường Dương Thần Sơn (2)

Chương 586: Thường Dương Thần Sơn (2)
“Linh khí không đủ......” Hàn Yểm Tử ánh mắt đảo qua bộ rễ Bất Tử Thần Thụ, lộ ra vẻ chợt hiểu.
Ma Tông tu hành đối với linh khí nhu cầu so với tu sĩ bình thường thì ít hơn một chút.
Cho dù bên trong Ma Tông linh khí cũng coi như dồi dào, nhưng so với Trường Sinh Tông thì vẫn kém không ít.
Bất Tử Thần Thụ sống ở Trường Sinh Tông đã lâu, nhưng chưa chắc có thể tốt hơn ở Ma Tông.
Huống chi Bất Tử Thần Thụ vừa mới bị chặt đứt khỏi rễ, giờ đây từ không sinh có, tiêu hao tự nhiên càng lớn.
Hàn Yểm Tử không khỏi khẽ nhíu mày, nhất thời cung ứng linh khí thì không khó, khó khăn là làm sao cung ứng lâu dài.
Chần chừ một lúc, hắn bay lên phía trước, khẽ vuốt Thần Thụ, nhưng không nhận được phản hồi như dự đoán.
Bên trong Thần Thụ, không hề có chút linh tính nào.
“Không ổn... Nửa khúc trên của Bất Tử Thần Thụ mà ta giành được, chẳng lẽ linh trí của Thần Thụ lại nằm ở một nửa dưới?”
Trong lòng Hàn Yểm Tử khẽ biến!
Hắn chuẩn bị tập kích Trường Sinh Tông, mục đích chính là vì gốc Bất Tử Thần Thụ này. Hắn muốn mượn Bất Tử Thần Thụ để trì hoãn đại nạn thọ nguyên sắp tới.
Nhưng Bất Tử Thần Thụ này vô cùng đặc thù, chỉ khi linh tính bên trong Thần Thụ thừa nhận thì mới có được ban thưởng "Diên Thọ Thần Thông".
Nếu không có gì ngoài ý muốn, hắn có thể mang Bất Tử Thần Thụ về, dùng biện pháp đặc thù để bức ép linh tính của Bất Tử Thần Thụ giao ra "Diên Thọ Thần Thông".
Nhưng Nguyên Từ Đạo Nhân ra tay, khiến cho Bất Tử Thần Thụ vốn không hề tổn hại, giờ lại xuất hiện vấn đề.
Nghĩ đến đây, hắn vừa sợ vừa giận.
Trên mặt khó mà giữ được bình tĩnh.
“Nguyên Từ Đạo Nhân...... Vương Bạt!!”
Chỉ là hắn nhìn Bất Tử Thần Thụ phía dưới vì thiếu linh khí mà giống như một vật sống, không ngừng tìm kiếm bộ rễ xung quanh, nhưng trong lòng đột nhiên khẽ động.
“Linh tính không còn... Vậy ta liền tạo lại một cái!”
Hắn nghĩ ra cách.
Sau một khắc, trong hư không Ma Tông, một tòa bí cảnh ẩn tàng đột nhiên lộ ra một lỗ hổng, sau đó vô số huyết thủy tinh thuần liền cấp tốc tuôn về phía gốc rễ Bất Tử Thần Thụ!
Thân Phục ở phía xa nhìn không chớp mắt.
Nhưng giờ phút này, trong lòng hắn lại kịch chấn.
Ngay trong lỗ hổng bí cảnh, hắn cảm nhận được một dao động nhỏ mà hắn vô cùng quen thuộc, chỉ có hắn dựa vào khí ma truyền thừa mới có thể phân biệt được.
"Âm Phù!"
“Cung Hi Âm...... Hắn ở bên trong!”
Chỉ là hắn không dám chút dao động nào, bất kể là thần sắc hay nỗi lòng, giờ phút này, đều phải duy trì tuyệt đối bình tĩnh.
Cùng lúc đó, Hàn Yểm Tử mở ra một chút lỗ hổng bí cảnh, đưa huyết thủy đến, cấp tốc tạo thành một vũng nước huyết thủy xung quanh Bất Tử Thần Thụ.
Bộ rễ Bất Tử Thần Thụ tựa như gặp được phân bón thượng hạng, vô số sợi rễ cực tốc sinh trưởng.
Nó giống như từng chiếc roi dài, quăng vào vũng nước huyết thủy, bắt đầu ồ ạt hấp thụ huyết khí trong vũng nước.
Thân cây màu đỏ ban đầu trong thời gian ngắn liền trở nên đỏ tươi rực rỡ từ dưới lên trên!
"Tốt! Quả nhiên có hiệu quả!"
Hàn Yểm Tử mừng rỡ.
Hắn vốn cũng chỉ là đánh bừa, trong lòng nhớ lại chuyện hồi trẻ khi trồng qua vài loại linh thực, nếu đem kẻ địch đã gϊếŧ vùi sâu xuống gốc linh thực nào thì gốc linh thực đó sẽ mọc rất tốt, vì thế mà được gợi ý.
Không ngờ rằng hiệu quả lại rõ rệt như vậy.
Rất nhanh, không chỉ thân cây trở nên đỏ bừng mà cả lá cây trên cành cũng dần dần trở nên non có màu đỏ, ẩn ẩn có huyết khí tràn ra, tựa như tạo thành một chùm huyết hỏa đang thiêu đốt ở tán cây.
Sự biến đổi như vậy khiến trong lòng Hàn Yểm Tử nảy ra ý nghĩ.
“Lúc này nó còn chưa sinh linh tính, nếu luyện hóa, khiến cho nó nhận ta làm chủ......”
Hàn Yểm Tử có chút quả quyết, lúc này linh tính của gốc Bất Tử Thần Thụ chưa sinh ra, chính là thời điểm thích hợp nhất để luyện hóa.
Chỉ là hắn cũng không lập tức ra tay, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Thân Phục:
“Không được để bất cứ ai tới gần!”
Thân Phục sắc mặt run lên, vội vàng tuân lệnh.
Vô số tu sĩ Ma Tông nhanh chóng tản ra bốn phía.
Thấy xung quanh đã không còn ai dòm ngó, Hàn Yểm Tử lập tức bạo phát, bốn phía bị huyết quang bao phủ.
Hắn nhẹ nhàng vỗ mi tâm, một đạo nguyên thần liền bay ra.
So với nguyên thần Hóa Thần bình thường, nguyên thần của hắn mang vô số oan hồn tạp niệm gào khóc đau buồn, tiếng kêu bén nhọn liên tiếp, như thể nguyên thần của hắn chính là nơi hung ác nhất trần gian.
Nhưng dù những oan hồn tạp niệm này có kêu than thế nào thì cũng không thể thoát khỏi trói buộc của nguyên thần, từng cái không bị khống chế mà tràn vào bên trong một cái ao máu hư ảo trên đầu của nguyên thần.
Sau đó cấp tốc chôn vùi.
Chỉ là oan hồn tạp niệm trong Nguyên Thần của hắn quá nhiều, có thể nói là vô tận, một oan hồn bị chôn vùi thì lại có vô số oan hồn mới gào thét xuất hiện trên bề mặt nguyên thần.
Hàn Yểm Tử không để ý đến chúng.
Đến cảnh giới Luyện Hư, Đạo Vực cao hơn một bậc, nhưng gánh nặng cho nguyên thần của tu sĩ cũng dần dần tăng lên, có người nguyên thần cường hoành, không bị ảnh hưởng, nhưng càng nhiều người thì không có năng lực đó.
Bởi vậy, rất nhiều tu sĩ sẽ tìm các loại bảo vật để trấn thủ nguyên thần, hỗ trợ gánh vác Đạo Vực ngày càng mạnh mẽ.
Đó là "Nguyên thần trấn vật".
Còn “Nguyên thần trấn vật” của hắn chính là một kiện chí bảo Huyết Đạo, có thể giúp hắn áp chế và luyện hóa, hấp thu oan hồn tạp niệm trong huyết khí.
Đây là lý do vì sao hắn có thể trong thời gian ngắn bằng cách hấp thụ nhiều tinh lực mà khôi phục lại đỉnh phong.
Nhưng muốn tiến thêm một bước cũng không phải là chuyện dễ.
Nguyên thần Hàn Yểm Tử khẽ há miệng, lập tức phun ra một ngụm tinh huyết nguyên thần về phía Bất Tử Thần Thụ.
Rất nhanh, ngụm tinh huyết này cấp tốc hòa vào Thần Thụ. Không bao lâu, Hàn Yểm Tử cảm thấy trong lòng có một cảm giác như mình và nó là một thể.
Hắn vừa có suy nghĩ.
Trên lá cây Bất Tử Thần Thụ liền đột nhiên rỉ ra những giọt nước màu máu, trong suốt tinh khiết, chẳng những không có hung khí mà lại có hương thơm dịu nhẹ lan tỏa.
Hàn Yểm Tử không nhịn được mà hứng lấy những giọt nước màu máu này, khi tiếp xúc vào liền bị hấp thu ngay, rất nhanh, hắn lộ vẻ vui mừng:
"Đồ tốt!"
"Có thể trực tiếp lọc đi những tạp niệm trong huyết khí này, tiết kiệm cho ta không biết bao nhiêu công phu luyện hóa!"
"Một đám tu sĩ Trường Sinh Tông, đúng là phung phí của trời!"
Huyết Đạo chí bảo trong nguyên thần tuy diệu dụng vô phương nhưng việc luyện hóa những tạp chất này cũng cần một thời gian dài.
Mà có Bất Tử Thần Thụ này thì có thể tránh được một lượng lớn thời gian luyện hóa, tăng nhanh tốc độ Huyết Đạo của hắn.
Nhưng rất nhanh hắn liền nhíu mày:
"Không đúng... Không có Diên Thọ Thần Thông... Thọ nguyên của ta cũng chưa trì hoãn được bao lâu."
"...... VƯƠNG BẠT!!!!"
Hắn lộ vẻ phẫn nộ. Nhưng rất nhanh đã bình tĩnh trở lại, nhíu mày suy tư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận