Trường Sinh Bắt Đầu Từ Tạp Dịch Nuôi Gà

Chương 666: Tử tôn (3)

Chương 666: Tử tôn (3)
Trầm mặc một hồi, Trọng Hoa lên tiếng nói: “Bản thể, có thể vì nó tăng thêm tuổi thọ...... Chỉ bất quá cần lưu lại trong giới này.”
Dư Vô Hận nhẹ nhàng nhíu mày, bật cười một tiếng: “Hài tử của ta vốn dĩ có thể phi thăng thượng giới, đổi lại ngươi, ngươi sẽ làm như thế nào chọn?”
Trọng Hoa ánh mắt hơi trầm xuống, sau đó lắc đầu nói: “Ngươi cũng không muốn, vậy thì thôi.”
Nói xong, hắn không chút do dự, xoay người liền đi. Dư Vô Hận khẽ giật mình, lại không nghĩ rằng Trọng Hoa lại làm cứng rắn như vậy, há miệng muốn nói rồi lại thôi. Chỉ là nàng không biết nghĩ tới điều gì, đột nhiên lên tiếng: “Ta chỉ có thể đáp ứng ngươi, chờ hài tử của ta lớn hơn một chút, để nó tự mình lựa chọn......”
Trọng Hoa bước chân dừng lại, quay đầu có chút kinh ngạc nhìn về phía Dư Vô Hận. Nếu đã mở miệng, Dư Vô Hận xoắn xuýt một hồi, cũng không chần chờ nữa, thấp giọng nói: “Bất quá ta có một điều kiện.”
Trọng Hoa cũng có chút hiếu kỳ: “Điều kiện gì?”
Dư Vô Hận ánh mắt hơi rũ xuống, nhìn về phía đứa bé trong ngực, rốt cục hạ quyết tâm, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Trọng Hoa, thần sắc trịnh trọng nói: “Ta muốn để hài tử nhận ngươi làm cha.”
Lời vừa nói ra, dù là Trọng Hoa có tính tình tốt, cũng không nhịn được mà lộ vẻ kinh ngạc. “Nhận ta làm cha?!”
Dư Vô Hận sắc mặt bình tĩnh nói: “Ngươi không nên hiểu lầm, cũng không phải là giữa ngươi và ta có gì, ta đối với tình cảm nam nữ vốn không có ý nghĩ gì, chỉ là......”
Nàng không nhịn được lần nữa nhìn về phía đứa bé trong ngực, trên gương mặt lạnh lùng như sương thường ngày, hiếm thấy nổi lên một vòng ôn nhu: “Ta từ nhỏ đã mất cha...... Không muốn nàng cũng giống như ta.”
Trọng Hoa ngẩn người, không khỏi cũng nhìn về phía đứa bé trong ngực Dư Vô Hận. Rất nhanh mặt lộ vẻ giật mình: “Đây là bé gái?”
Dư Vô Hận nhẹ nhàng gật đầu, hai người nói chuyện với nhau tựa hồ đánh thức bé gái đang nằm trong tã, lập tức phát ra tiếng khóc ê a. Nàng lần đầu làm mẹ, ứng phó lại có chút luống cuống tay chân. “Chắc là đói bụng rồi.”
Trọng Hoa nhắc nhở, lập tức xoay người sang chỗ khác, phong bế ngũ giác. Không bao lâu, Dư Vô Hận liền cho bé gái ăn xong, chỉ là vẻ lãnh đạm như hàn sương trên khuôn mặt, lại nhiều thêm một chút ửng đỏ hiếm thấy. Trọng Hoa trong lòng cũng không gợn sóng, chỉ là cau mày nói: “Ta nhận nàng làm nghĩa nữ, cũng không sao, chỉ là...... Ta không nghĩ ra vì sao ngươi lại thay đổi chủ ý.”
Dư Vô Hận bình phục tâm tình, lập tức nhìn về phía Trọng Hoa, nghiêm mặt nói: “Ta không thể ở bên cạnh nàng cả đời, nàng có nhân sinh phải trải qua, ta cũng có con đường ta muốn đi...... Trước đó bị khốn đốn ở Tiên Tuyệt Chi Địa, không cách nào phi thăng, bây giờ cuối cùng cũng rời khỏi Tiên Tuyệt Chi Địa, ta cũng nên đi về con đường của mình.”
Đôi mắt không nhịn được vừa nhìn về phía cô con gái nhỏ trong ngực, nhìn xem bé con sau khi ăn xong lại ngây ngốc chìm vào giấc ngủ, khóe miệng của nàng không khỏi cong lên, lại mang theo một chút không nỡ: “Chỉ là, cuối cùng vẫn muốn sắp xếp tốt cho nàng, ta mới có thể an tâm rời đi.”
Nàng trước giờ đều không có ý nghĩ sẽ kết hôn sinh con, trong cả cuộc đời, cũng chưa từng có kế hoạch như vậy. Chỉ là kế hoạch vĩnh viễn không bằng biến hóa, nếu đã sinh dưỡng hài tử, nàng liền muốn an tâm dưỡng tốt, chí ít, muốn chờ con gái trưởng thành. Trọng Hoa nghe vậy, có chút trầm mặc, đi lên trước nhìn bé gái, nhẹ giọng hỏi: “Tên đã đặt chưa?”
“Cứ gọi là Dư Ngu đi.” Dư Vô Hận suy tư một lát rồi nói.
“Dư Ngu......”
Trọng Hoa gật gật đầu: “Qua ít ngày, ngươi liền dẫn nàng đến Vu Tộc đô thành tìm ta đi.”
Nói xong, hắn trực tiếp xoay người bay đi. Chỉ để lại Dư Vô Hận ôm cô bé trong ngực, khẽ ngẩng đầu, thất thần nhìn về phía nơi xa. “Lão bất tử...... Ngươi bây giờ, lại đang ở đâu?”
Vu Tộc đô thành. Trải qua nhiều năm kinh doanh và phát triển, đã càng thêm náo nhiệt và phồn hoa. Trọng Hoa im ắng hiện thân ở trên không, cũng không che giấu khí tức của mình. Quả nhiên không bao lâu, ba đạo thân ảnh cấp tốc bay lên. Nhìn thấy Trọng Hoa, ba người liền vội vàng hành lễ: “Trọng Hoa thúc.”
“Lão sư.”
Nhìn thấy ba người này, cảm nhận được khí tức trên thân ba người, Trọng Hoa khẽ gật đầu, trên mặt nhiều thêm một tia vui mừng: “Các ngươi cuối cùng cũng đã bước vào Lục giai.”
Nghe được lời Trọng Hoa nói, Huyền Mân thì không sao, còn Vương Dịch An và Dị trên khuôn mặt không khỏi lộ ra một tia thẹn thùng. Chú ý tới điểm này, Trọng Hoa nhìn về phía Dị, khẽ nhíu mày: “Túc tuệ còn chưa thức tỉnh?”
Dị gãi đầu một cái, cười nói: “Lão sư, ta đã cố hết sức rồi......”
Nhìn thấy bộ dáng này, Trọng Hoa không khỏi trầm mặc, sau đó khẽ thở dài một cái. Bộ dáng như vậy, cùng với Vương Húc trong trí nhớ của hắn, thật là kém rất xa. “Ngươi đi sang một bên đi.”
Giọng điệu hơi có chút không kiên nhẫn, sau đó nhìn về phía Vương Dịch An và Huyền Mân, cau mày nói: “Trên đường tới đây, ta đã nhìn một vòng, sao những bộ lạc kia còn chưa dọn dẹp sạch sẽ?”
Hai người nghe thấy thế, trao đổi ánh mắt, Vương Dịch An trên mặt gượng gạo cười: “Trọng Hoa thúc, bọn họ đều đã thành thật rồi, cũng không dám làm loạn nữa......”
Trọng Hoa không khách khí chút nào nói: “Không có nhiều thời gian như vậy để lãng phí...... Thôi, các ngươi đều đã đến Lục giai, cũng coi như có chút hữu dụng, các ngươi liền đi đạo tràng đi, nơi này cứ để lại cho ta.”
“Cái này......” Vương Dịch An và Huyền Mân lại một lần nữa trao đổi ánh mắt. Huyền Mân gật gật đầu. Sau đó Vương Dịch An nhắm mắt nói: “Vậy...... Trọng Hoa thúc, ngươi chờ một lát.”
Nói xong, hắn hướng phía phía dưới quát nhẹ một tiếng: “Mau tới bái kiến gia gia!”
Sau một khắc. Trước ánh mắt kinh ngạc của Trọng Hoa, từng bóng người lần lượt đột ngột từ dưới đất mọc lên, có người bị ôm bay đi lên. Ước chừng hơn hai mươi người, người lớn râu ria mọc đầy mặt, người nhỏ vẫn còn nằm trong tã lót. Có nam có nữ, tướng mạo đều giống Vương Dịch An và Huyền Mân đến mấy phần. Bay đến gần, nhao nhao hướng về phía Trọng Hoa dập đầu, giống như là đã tập luyện qua không biết bao nhiêu lần: “Tôn nhi gặp qua gia gia!”
Giờ phút này, Trọng Hoa dù cho gặp giới vực sụp đổ cũng không biến sắc, lại cảm thấy tê cả da đầu, vô ý thức chỉ vào những người này trước mặt, không dám tin nói: “Những người này......”
Huyền Mân đỏ mặt, Vương Dịch An cười ngượng ngùng hai tiếng: “Đều là những năm gần đây sinh ra......”
Đã không cần hỏi nhiều, cảm nhận được khí tức huyết mạch truyền đến từ những người này, hắn liền biết Vương Dịch An không có nói sai. Trọng Hoa thậm chí còn có thể cảm nhận được một chút dấu hiệu huyết mạch của Tiên Nhân từ trong cơ thể những người này. Ánh mắt hắn phức tạp, trầm giọng nói: “Đều đứng lên đi.”
Ánh mắt đảo qua những người trẻ tuổi đang mong chờ nhìn hắn, mặc dù hắn là hóa thân, nhưng cũng không khỏi sinh ra một cảm giác kỳ diệu. Hắn vậy mà đã lên chức ông rồi...... Lại nghe Vương Dịch An tức giận nói với người trẻ tuổi râu dài: “Sao không mang cả đám hài tử tới đây, để hài tử nhìn một chút thái gia gia.”
Gân xanh trên thái dương của Trọng Hoa không khỏi giật giật! Mới có hơn ba mươi năm không gặp, hắn đã thành thái gia gia rồi?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận