Trường Sinh Bắt Đầu Từ Tạp Dịch Nuôi Gà

Chương 276: Thật có dạng này tông môn?

Chương 276: Thật sự có loại tông môn như vậy? Đối phương sau đó lại nói "Mà đến lúc cần người hộ pháp thì lại càng nhiều, một năm nói ít cũng có trên dưới một trăm điểm, bất quá bọn họ đã không còn dựa vào mấy thứ lương bổng này, mặc kệ là được mời đến tông môn giảng bài, hay là ra ngoài chấp hành những nhiệm vụ trọng yếu, những thu hoạch đó đều không chỉ có nhiêu đây." "Còn về trưởng lão, cấp điện chủ thì trong tông ngoài trừ một số rất ít đồ vật, chỉ cần Lưỡng Cung đồng ý thì họ có thể tùy ý sử dụng tất cả vật phẩm trong tông, đương nhiên, họ cũng đồng dạng phải trả cái giá tương ứng, tóm lại, ngay cả tông chủ muốn sử dụng đồ vật trong tông cũng phải bỏ ra cái gì đó mới được." "Đây chính là quy củ của Vạn Tượng Tông." Vương Bạt nghe vậy, không nhịn được mà kinh ngạc đến mức mở to mắt. Tông chủ muốn dùng đồ trong tông mình mà cũng phải trả giá đắt? Chẳng lẽ hắn đang sống trong mơ sao? Thật sự có loại tông môn như vậy sao? Hay chỉ là hình thức bên ngoài thôi? "Sư thúc Mạc đừng cho là đây là giả, trên thực tế ta đã tiếp đãi không ít đồng môn đến từ bên ngoài Đại Tấn, bọn họ khi nghe ta nói tình hình cũng đều cảm thấy không thể nào, nhưng mà thực ra nếu như ngài ở Đại Tấn một thời gian thì sẽ biết, toàn bộ Đại Tấn đều như vậy." Vị chấp sự Kim Đan của Nhân Đức Điện nhìn thấy một tia xem thường thoáng qua trên mặt Vương Bạt liền cười nói. Vương Bạt lắc đầu, không nói gì thêm về chuyện này. Vốn dĩ việc này mỗi người một ý. Vượt qua Thiếu Dương Sơn. Bay một lúc không lâu. Vương Bạt đột nhiên ngẩng đầu. Nhìn thấy thấp thoáng ba bóng đen bao phủ trên một mảnh đồng bằng bằng phẳng. "Đó là......" "Đó chính là Tam Điện." "Phía dưới là chỗ của Ngũ Hành Ti." "Tam Điện...... Ngũ Hành Ti......" Lại là những cái tên quen thuộc, nhưng lại không hiểu rõ ý nghĩa của nó. Vương Bạt không khỏi nhìn về phía vị chấp sự Kim Đan của Nhân Đức Điện này, đối phương gần như đã trở thành người hướng dẫn cho hắn rồi. Bất quá vì kiếm chút công huân này, đối phương cũng thực sự bỏ sức ra. "Kết cấu bên trong Vạn Tượng Tông ta chính là Lưỡng Cung, Tam Giới, Tứ Sơn, Ngũ Ti, cuối cùng chính là Vạn Phong." "Vạn Phong là nền tảng của tông ta, điều này không sai." Đối phương giơ ngón tay lên, chỉ lên trên nói "Đầu tiên nói về Lưỡng Cung, Lưỡng Cung chia làm Thuần Dương Cung và Thái Hòa Cung." "Thuần Dương Cung là nơi ở của tông chủ, còn Thái Hòa Cung là nơi các trưởng lão tu hành." "Bên dưới Thuần Dương Cung là quản lý Tam Điện, chính là Thiên Nguyên Điện, Địa Vật Điện và Nhân Đức Điện." "Tam Điện mỗi nơi quản lý công việc riêng của mình, Thiên Nguyên Điện chủ về truyền thừa, công phạt sự tình, quản lý Thái Dương Sơn và Thiếu Dương Sơn." "Địa Vật Điện chủ về tài vật và sinh sản, quản lý Ngũ Hành Ti và Thái Âm Sơn." "Nhân Đức Điện chủ về quản lý chức vụ, thưởng phạt và hình danh, quản lý Thiếu Âm Sơn." "Trong đó, Ngũ Hành Ti lại có thể chia nhỏ tiếp, dựa theo kim mộc thủy hỏa thổ để phân ra rất nhiều chức vụ, ví dụ như Mộc Hành Tư, có Linh Thực bộ, Linh Thược bộ, Độc bộ, Hương bộ v.v..." "Sư thúc được phái đến Linh Thực bộ của Mộc Hành Tư thuộc Địa Vật Điện, nơi đó có chút dễ chịu." Vị chấp sự Nhân Đức Điện kia lộ ra một vẻ mặt ngưỡng mộ. Vương Bạt không khỏi hiếu kỳ hỏi "Linh thực cần không ngừng luyện chế, vậy có gì dễ chịu để nói?" "Sư thúc cái này không biết rồi." Vị chấp sự Nhân Đức Điện cười nói: "Linh thực đa số chỉ có tu sĩ cấp thấp mới dùng đến nhiều, còn ở Linh Thực Bộ bên kia, thấp nhất cũng đều là cấp Trúc Cơ, khi luyện chế khiêng linh cữu mà ăn cũng được, tốc độ tự nhiên nhanh, thường thì một năm làm số lượng chỉ mất hơn nửa năm là xong, thời gian còn lại cứ yên tâm tu hành là được." "Hơn nữa những linh thực không đủ tiêu chuẩn phần lớn cũng bị nội bộ Linh Thực Bộ tiêu hóa, một số sẽ còn bị tuồn ra bên ngoài nữa." "Phúc lợi của nơi đó so với các ti khác thuộc Ngũ Hành, thì có thể nói là khá phong phú." Vương Bạt nghe vậy lập tức giật mình. Ý nghĩ đầu tiên của hắn chính là: "Xem ra sư phụ chắc chắn đã phải tốn không ít công phu rồi." Hắn cũng không cảm thấy mình có gì ghê gớm, ngược lại là cảm thấy bản thân có thể được đối đãi như vậy, chắc hẳn phần lớn là nhờ sư phụ dựa vào các mối quan hệ của mình, kết quả chạy ngược chạy xuôi trên dưới trong tông. Ngay sau đó càng quý trọng đãi ngộ không dễ kiếm được này. "Vậy bây giờ chúng ta định đi......" Vương Bạt tò mò hỏi. "Chúng ta cần phải đi từ đường tổ sư trước." "Ở trên Lưỡng Cung, Tam Điện." Vừa nói, vị chấp sự Kim Đan Nhân Đức Điện liền nhẹ nhàng tăng tốc độ, tiếp tục bay lên không trung. Vương Bạt thấy thế vội vàng theo sát phía sau. Rất nhanh, hắn liền thấy ba tòa cung điện to lớn đứng sừng sững ba phương hướng. Phía trên mỗi điện đều viết ba chữ lớn "Thiên Nguyên", "Địa Vật", "Nhân Đức". Cung điện cổ kính to lớn, tỏa ra một luồng khí tức cổ xưa và trang nghiêm, chỉ nhìn lên một cái, liền cảm giác như nhìn thấy những điều vô tận tang thương. "Đây là Tam Điện...... Bất quá, vì sao không nhìn thấy Lưỡng Cung đâu?" Vương Bạt ngước nhìn lên. Vẫn không thấy Lưỡng Cung đâu. Mà bọn họ đã bay vượt qua tầng mây. Bầu trời quang đãng vạn dặm, xanh như mới gội rửa. Trong bầu trời xanh này, bất ngờ có thể thấy một đạo quán cũ nát, lơ lửng trên bầu trời như không thể chạm tới. Gió mạnh bốn phía, trong nháy mắt gầm lên ầm ầm! Vương Bạt chỉ cảm thấy cả người mình như một cọng cỏ khô, bị gió lớn thổi tung bay. Còn vị chấp sự Kim Đan Nhân Đức Điện lúc này lại không chút hoang mang hướng về phía đạo quán kia cúi đầu. "Tổ sư ở trên, đệ tử đưa sư thúc mới nhập môn đến đây......" Vừa nói xong. Vương Bạt chỉ cảm thấy gió mạnh xung quanh lập tức yên tĩnh, bên dưới bỗng nhiên sinh ra một luồng lực nâng, nhanh chóng nâng hắn lên. Hướng về phía đạo quán trên bầu trời mà bay đi. Trong lúc Vương Bạt lên cao, hắn lại kinh ngạc nhìn thấy Khương Nghi, người khai sáng Bì Mao Chi Đạo vừa khiến mọi người kinh ngạc, đang dưới sự dẫn dắt của một vị chấp sự Nhân Đức Điện, phiêu nhiên từ trong đạo quán bay xuống. Đôi mắt nàng bình tĩnh không lay động lướt qua Vương Bạt. Sau đó tựa như nhìn thấy một người bình thường, bình thản thu hồi ánh mắt, vụt qua bên người Vương Bạt. Trong một sát na đó, Vương Bạt cảm thấy trong mắt đối phương dường như có một ma lực thần kỳ, phảng phất trong nháy mắt đã nhìn thấu từng lỗ chân lông trên người hắn. Vương Bạt trong lòng lập tức kinh hãi. Cảm giác này mặc dù còn kém rất xa sư phụ Diêu Vô Địch ở chỗ uy hiếp, nhưng lại thêm một chút tinh tế tỉ mỉ. Trong mơ hồ, nơi bị ánh mắt đối phương lướt qua, thậm chí còn mang theo một tia nhói nhói. "Cũng không biết cái Bì Mao Chi Đạo này, rốt cuộc là thứ gì." Trong lòng Vương Bạt, nghi vấn này thoáng qua rồi biến mất. Bất quá hắn không kịp nghĩ nhiều, rất nhanh đạo quán cũ nát đã ở ngay trước mắt. Hai người nhờ lực vô hình nâng đỡ, nhẹ nhàng rơi xuống trước đạo quán. Đạo quán nhìn hết sức bình thường. Bên ngoài đạo quán còn trồng một cây cổ thụ trông rất có tuổi đời. Vương Bạt không hiểu nhiều về Linh Thực nên không nhận ra. Điều khiến Vương Bạt bất ngờ là, cửa đạo quán giờ phút này lại đóng chặt. Vị chấp sự Kim Đan Nhân Đức Điện thấy thế, đi vài bước, chợt lại cúi đầu. "Tổ sư ở trên......" "Két két" Cánh cửa gỗ cũ nát dần dần mở ra. Đạo quán rốt cục mở cửa. Và ngay khi cánh cửa mở ra, Vương Bạt chợt cảm thấy miếu thờ Linh Đài cùng lớp vật chất màu đen được hình thành từ chú trăm mệnh khinh hồn bao bên ngoài miếu thờ, tất cả đều truyền đến một cảm giác kinh dị!
Bạn cần đăng nhập để bình luận