Trường Sinh Bắt Đầu Từ Tạp Dịch Nuôi Gà

Chương 364: Bao vây (3)

Vương Bạt nghe vậy khẽ gật đầu, có chút đồng ý. Mặc dù hắn cảm thấy sự lớn mạnh của tông môn, kỳ thực cũng không nên bài xích một chút tiểu nhân. Nhưng như Trương Diệu loại này vì lợi ích mà ngay cả sư phụ cũng có thể hãm hại, mặc kệ để ở đâu, đều là tai họa. Đương nhiên, nếu có thể ném đến thế lực khác, tỷ như Vạn Thần Quốc, vậy thì không sao. Đáng tiếc là rất không có khả năng có cơ hội như vậy. Đang khi nói chuyện, Vương Bạt bỗng nhiên nghe được từ đỉnh Ngọc Hoàng nơi xa truyền đến âm thanh cảnh báo. Trong lòng hắn chấn động, bỗng nhiên đứng lên, lập tức vội vàng bay ra ngoài. Ba vị hộ pháp nhân đức trước điện thấy vậy cũng đều giật mình, tranh thủ thời gian phi thân đuổi theo. Chỉ trong nháy mắt, trên đỉnh Ngọc Hoàng đã hội tụ đủ mười hai vị tu sĩ Nguyên Anh cùng thân ảnh của Vương Bạt và Tịch Vô Thương. Đường Tịch mặt mày trịnh trọng, mở tảng đá nhỏ trong tay ra. Chính là linh tê thạch dùng để thông tin. Giờ phút này, từ trong linh tê thạch truyền ra giọng nói đầy lo lắng của Tống Đông Dương: “Ta đã rút lui! Nhanh chóng mời Hóa Thần đến cứu viện!” “Ta đã rút lui! Nhanh chóng mời Hóa Thần đến cứu viện!” “Ta đã rút lui! Nhanh chóng mời...” Trong linh tê thạch, không ngừng lặp lại câu nói đó. Tu sĩ ở đây, trong nháy mắt đều lộ vẻ mặt vô cùng trịnh trọng. Đường Tịch vẻ mặt ngưng trọng nói: “Đây là truyền âm từ linh tê thạch ta nhận được cách đây không lâu, ta còn muốn liên hệ nhưng không được nữa, hẳn là đã bị phong tỏa rồi.” Lý Ứng Phụ đứng bên nghe vậy không khỏi nghi ngờ nói: “Vì sao lúc này Tống điện chủ còn muốn phong tồn linh tê thạch?” Đường Tịch khẽ nhíu mày, suy tư nói: “Hắn có lẽ vẫn chưa bị phát hiện, lo lắng sự tồn tại của linh tê thạch sẽ gây chú ý, nên muốn tiếp tục phong tồn. Nhưng tình huống e là không quá tốt, nếu không đâu cần cố ý phát tin cầu viện như vậy cho chúng ta.” “Vậy chúng ta còn chần chờ gì nữa, nhanh đi cứu viện thôi!” Bảo hộ pháp lo lắng nhìn về phía Giang hộ pháp nói. Có thể được Tống Đông Dương mang theo, hoặc là người có năng lực xuất chúng, hoặc là là người thân cận, hiển nhiên Bảo hộ pháp thuộc về vế sau. Mà Giang hộ pháp nghe vậy, lại vô thức nhìn về hướng Vương Bạt. Không chỉ có hắn, Đường Tịch cũng quay đầu nhìn về phía Vương Bạt, sắc mặt ngưng trọng nói: “Hữu hộ pháp, ngươi thấy thế nào?” Trước mặt mọi người, hắn tự nhiên không thể lấy lễ nghĩa trưởng bối vãn bối nói chuyện với nhau nữa. Nhưng lời này vừa nói ra, lại khiến mọi người xung quanh trừ Giang hộ pháp, Lý hộ pháp ra đều không khỏi ghé mắt. Ngạc nhiên và khó hiểu nhìn về phía Vương Bạt và Đường Tịch. Dường như hoàn toàn không nghĩ tới Đường Tịch sẽ trưng cầu ý kiến của một tu sĩ Kim Đan. Dù sao, Vương Bạt dù là Hữu hộ pháp, nhưng cảnh giới còn ở đó, phụ trách chút tạp vụ thì còn được, dính đến đại sự của tông môn, có chút quá sớm rồi. Mà Vương Bạt nghe vậy, lúc này cũng không rảnh khiêm nhường, trầm ngâm nói: “Xin hỏi sư thúc, linh tê thạch này có khả năng bị người khác sử dụng không?” Tu sĩ Nguyên Anh nếu nghiêm túc, phản ứng sẽ rất nhanh, Đường Tịch ngay lập tức phản ứng, sắc mặt ngưng trọng: “Ngươi nói là, Tống điện chủ có khả năng bị người đoạt xá?” Các tu sĩ xung quanh nghe vậy lập tức kinh hãi. Vương Bạt khẽ lắc đầu: “Chỉ là có khả năng đó, bất kể là đoạt xá hay linh tê thạch vô tình rơi vào tay người khác, mấu chốt là linh tê thạch này có thể bị người khác giả mạo thông tin không?” “Không thể nào! Thực lực của Tống điện chủ rất mạnh, trong Nguyên Anh hiếm có địch thủ, muốn đoạt xá hắn, e là phải Tà Thần tự mình ra tay mới được!” Bảo hộ pháp không nhịn được phản bác. Vương Bạt cũng không tức giận, trấn định nói: “Cân nhắc tình huống chu đáo một chút, có lẽ có lợi cho Tống điện chủ.” Lúc này, Tịch Vô Thương vốn trong suốt nhỏ bé trước mặt đám tu sĩ Nguyên Anh, bỗng nhỏ giọng nói: “Hẳn là sẽ không, linh tê thạch sau khi được tu sĩ luyện hóa, sẽ phát ra tiếng lòng chứ không phải là ngụy trang hoặc là đoạt xá có thể tạo ra được.” Nghe Tịch Vô Thương nói vậy, Đường Tịch cũng lập tức gật đầu nói: “Hắn nói không sai, hiệu quả của linh tê thạch đúng là như vậy, nếu bị đoạt xá, âm thanh phát ra từ linh tê thạch cũng không phải là của hắn.” Vương Bạt lại truy vấn tiếp: “Vậy nếu là dùng hoặc thần, có loại huyễn thuật chi pháp, mê hoặc Tống điện chủ, có khả năng này không?” “Khả năng gần như không có.” Đường Tịch lập tức nói: “Địa vị của ba phó điện chủ rất cao, một khi bị người ngoài nhắm tới, đoạt xá có thể dùng pháp môn đặc thù khống chế lời nói, tạo thành nguy hại khó lường, nên mỗi đời phó điện chủ cảnh giới Nguyên Anh đều sẽ được trưởng lão Hóa Thần của Thái Hòa Cung tự mình ra tay thiết hạ hộ hồn chi pháp.” “Trừ phi thực lực mạnh hơn trưởng lão Hóa Thần, nếu không căn bản không thể nào lặng yên không tiếng động khống chế được một phó điện chủ.” “Đám Tà Thần Vạn Thần Quốc kia, dù có bản sự này cũng phải kinh động đến trưởng lão trong môn phái.” Vương Bạt nghe vậy lập tức khẽ gật đầu: “Như lời Đường trấn thủ, vậy có thể loại trừ khả năng giả mạo tin tức... Vậy rốt cuộc là điều gì khiến hắn cảm thấy phải có trưởng lão Hóa Thần đến thì mới có thể ứng phó?” Đường Tịch trong lòng lập tức nhảy ra một đáp án: “Tà Thần đối diện xuất hiện?!” Có tu sĩ nói “Không, có lẽ là có lượng lớn tu sĩ Nguyên Anh!” “Hoặc là Tống điện chủ phát hiện một lượng vật tư giá trị lớn, có chút lo lắng.” Vương Bạt nhanh chóng gật đầu: “Đối với bình thường mà nói, cũng chỉ có mấy loại khả năng này... Giả thiết có Tà Thần xuất hiện, Tống điện chủ có khả năng không bị phát hiện sao?” “Không có khả năng!” Lần này, Bảo hộ pháp lại lắc đầu nói: “Ta ở trong tông xem tin tức về Vạn Thần Quốc rồi, thực lực bình thường có thể so với Tà Thần Hóa Thần, thần hồn lại cường đại hơn tu sĩ bình thường rất nhiều, tu sĩ Nguyên Anh chỉ cần nằm trong phạm vi cảm giác của hắn, chắc chắn sẽ bại lộ.” Vương Bạt nhanh chóng gật đầu nói: “Nói cách khác, khả năng Tống điện chủ gặp Hóa Thần tương đối thấp, vậy nói cách khác, khả năng hắn gặp đại lượng Nguyên Anh, hoặc là hắn thu hoạch quá lớn, quá lo lắng…” “Quá lo lắng hẳn cũng không đến mức, Tống điện chủ dù gì cũng là phó điện chủ, tài nguyên qua tay không đếm xuể, Đại Tề dù có không ít vật tư, so với Vạn Tượng Tông chúng ta cũng còn kém quá nhiều…” Lý Ứng Phụ cũng không nhịn được nói. Vương Bạt phân tích mạch lạc rõ ràng: “Tình huống như vậy rất rõ, Tống điện chủ rất có khả năng bị đại lượng tu sĩ Nguyên Anh bao vây, nhưng lại không bị phát hiện, khả năng cực nhỏ là gặp Tà Thần… Đường trấn thủ, ngài trấn thủ ở Trần Quốc nhiều năm, ngài có biết Tiếu, Ngụy, Lao, Thạch, bốn nước đã từng tồn tại, gần đây nơi nào tu sĩ Nguyên Anh nhiều hơn không?” Nghe Vương Bạt phân tích từng lớp một, còn có lý có theo, mọi người dù còn có chút lo nghĩ nhưng cũng hiểu ra đôi chút. Người vừa chất vấn Bảo hộ pháp lúc nãy, giờ cũng không lên tiếng nữa. “Nước nào trong Hương Hỏa Đạo có tu sĩ Nguyên Anh càng nhiều?” Đường Tịch khẽ giật mình, rồi nhíu mày nói: “Tiếu Quốc cách nơi chúng ta một Tống Quốc, ngược lại chỗ biên giới có tu sĩ trấn thủ, số lượng không ít.” “Ngụy Quốc xem như nằm trong Vạn Thần Quốc, người trấn thủ không nhiều, Thạch Quốc tiếp giáp Đại Tề quốc đô, không xác định được, còn Lao Quốc tiếp giáp Yên Quốc, Đại Quốc, Tương Quốc dưới trướng Đại Yến, e là số tu sĩ Nguyên Anh nhiều nhất.” Vương Bạt trong lòng nhanh chóng hồi tưởng lại bản đồ các quốc gia Phong Lâm Châu lúc trước hắn xem, nhưng càng thêm khẳng định trong lòng: “Lao Quốc? Số lượng tu sĩ Nguyên Anh có chừng bao nhiêu?” “Cụ thể không rõ, nhưng không dưới bốn mươi vị!” Đường Tịch không chút nghĩ ngợi nói. “Bên cạnh Tống điện chủ còn có năm hộ pháp trung kỳ Nguyên Anh đi cùng.” Vương Bạt tính toán nhanh trong đầu, rồi nhìn về phía Đường Tịch: “Đường trấn thủ, tại biên giới Lao Quốc và Thạch Quốc có trận pháp truyền tống không?” “Biên giới Lao Quốc và Thạch Quốc?” Đường Tịch vội lắc đầu, rồi thần sắc cứng lại: “Ý của ngươi là, Tống điện chủ ở biên giới Lao Quốc và Thạch Quốc? Ở đó về phía Lao Quốc ngược lại có một trận truyền tống, ngay ở gần Hổ Đầu Quan.” Vương Bạt không gật đầu cũng không lắc đầu: “Có khả năng này.” Bảo hộ pháp nãy giờ nhẫn nhịn không lên tiếng rốt cuộc cũng không nhịn được nghi ngờ nói: “Hữu hộ pháp, chỗ ngươi nói đã rất gần Đại Tề quốc đô, Tống điện chủ sao có thể không khôn ngoan mà đến đó?” Vương Bạt lần này cũng không để ý đến đối phương, cau mày: “Hổ Đầu Quan cách biên cảnh Lao Quốc và Thạch Quốc bao xa?” “Không tính quá xa, địa vực Lao Quốc trải dài từ bắc đến nam, đồ vật tương đối hẹp, lấy cước trình của tu sĩ Nguyên Anh, nửa canh giờ là tới.” Đường Tịch vội nói. “Hữu hộ pháp, ngươi nghe tôi nói không vậy! Dù là Tà Thần hay là lượng lớn tu sĩ Nguyên Anh Hương Hỏa Đạo, lẽ nào ngươi nghĩ chúng ta có thể chống nổi?! Đừng ở đó mà phân tích nữa! Mau xin chỉ thị tông môn, mời Hóa Thần đến đây!” Bảo hộ pháp phẫn nộ nói. Vương Bạt lại khẽ lắc đầu: “Thời gian e là không kịp nữa.” Đúng lúc này, linh tê thạch trong tay Đường Tịch bỗng nhiên rung lên. Giọng nói lo lắng của Tống Đông Dương vang lên: “Chúng ta bị phát hiện rồi! Ở biên cảnh Thạch Quốc và Lao Quốc! Có hơn ba mươi Nguyên Anh đang hướng đến! Mau chóng mời Hóa Thần ra tay! Nhanh lên!” Giờ khắc này, Bảo hộ pháp nghe được âm thanh, lập tức ngẩn người, không dám tin nhìn về phía Vương Bạt! Mà những người khác cũng như nhìn thấy tu sĩ Luyện Hư, không kìm được trợn mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận