Trường Sinh Bắt Đầu Từ Tạp Dịch Nuôi Gà

Chương 317: Ngược dòng (3)

Một bên Tần Phượng Nghi nghe vậy hơi có chút kinh ngạc liếc nhìn Vương Bạt. Bất quá cũng không nghĩ nhiều. Nàng biết Vạn Tượng Tông có vô số truyền thừa, có lẽ vị này am hiểu mưu đồ, điều tra loại hình, xem như thuật nghiệp có chuyên môn. “Vậy ta cùng Lăng Tiêu sẽ đi xem xét trận pháp trước.” Tần Phượng Nghi mở miệng nói. Tịch Vô Thương trên mặt lộ ra vẻ tươi cười: “Đi thôi, cẩn thận một chút.” Thấy Tịch Vô Thương cười, Tần Phượng Nghi không khỏi trong lòng giật thót, mặt hơi nóng lên, khẽ “ừ” một tiếng, trong lúc hoảng hốt, trực tiếp nắm lấy Tần Lăng Tiêu vẫn còn đang cúi đầu suy nghĩ xem làm sao để đao khí hóa thành đao quang, rồi bay ra ngoài. Bị nắm lấy đột ngột rồi bay lên, Tần Lăng Tiêu mặt ngơ ngác định thần lại: “Thập Thất cô, cô làm gì vậy!” “Ta, ta kiểm tra pháp trận đây mà!” Tần Phượng Nghi ấp úng nói. Lúc này mới nhớ tới lấy chiếu diệu châu ra, tiến hành kiểm tra xung quanh. Chiếu diệu châu lớn cỡ quả trứng ngỗng, tỏa ra ánh sáng lấp lánh. Nó có thể chiếu rọi những pháp trận ẩn tàng trong phạm vi nhỏ xung quanh, công dụng rất mạnh, nhược điểm duy nhất là phạm vi quá nhỏ, cho nên nhất định phải xem xét từng chút cẩn thận. Cũng may Tần Phượng Nghi là tu sĩ Kim Đan pháp lực dồi dào, có thể liên tục điều tra, chứ nếu đổi lại tu sĩ Trúc Cơ, hiệu suất sẽ thấp hơn rất nhiều. Vừa dùng chiếu diệu châu soi xung quanh, nàng vừa có chút bất an hỏi: “Lăng Tiêu, nhiệm vụ sắp kết thúc rồi, chúng ta cũng phải trở về… Ngươi có người thương chưa?” “Ôi, không có không có, Thập Thất cô, cô đừng có quan tâm ta hoài được không, nếu cô không tìm cho mình một người đi thì cha ta đã nói cô nhiều lần rồi…” Tần Lăng Tiêu cúi đầu, mặt mũi nghiêm túc nhìn chằm chằm bàn tay mình, thấy đao khí ngưng tụ, ẩn ẩn biến hóa một chút ánh sáng, ngữ khí không kiên nhẫn nói: “Cái gì mà Tịch Vô Thương, trước kia không phải cô nói hắn là đệ nhất Kim Đan sao, sao cô không tìm hắn đi.” “Hồ, nói bậy!” Tần Phượng Nghi lập tức đỏ bừng mặt, nhịn không được giải thích: “Ta, ta nào có thích hắn!” Tần Lăng Tiêu ngẩng đầu lên ngay, nghi ngờ nhìn Tần Phượng Nghi: “Ta cũng có nói cô thích hắn đâu… Không phải, Thập Thất cô, chẳng lẽ cô thật sự thích người ta à? Cái lão nam nhân đó?” “Sao có thể! Ngươi, ngươi đừng có đánh trống lảng, ta đang nói chuyện của ngươi đó, chẳng lẽ không có ai lọt mắt xanh à? Ngươi nói thật với ta, nếu có ai để ý rồi thì nói một tiếng, chỉ cần người không tệ, thiên phú tu vi cũng tàm tạm, cho dù điều kiện kém chút cũng không sao, cha ngươi rất thoáng mà… Đúng rồi, cái người họ Vương kia thế nào? Ta thấy tiểu tử đó không tệ đấy, tuy dáng dấp bình thường, nhưng mà ta thấy những đệ tử Vạn Tượng Tông và Trường Sinh Tông bên cạnh hắn đều rất nể phục.” Tần Phượng Nghi trong lòng rối bời, vội vàng quen thuộc chuyển chủ đề. Quả nhiên, Tần Lăng Tiêu nhanh chóng bị đánh lạc hướng, cau mày nói: “Họ Vương? Chính là cái sư đệ gì của Tịch Vô Thương đó? Thập Thất cô, mắt nhìn của cô thế nào vậy, lần trước chúng ta gặp đàn tế Vũ Xà, nếu không phải ta tiện tay cứu hắn, thì hắn đã bị Vũ Xà ăn thịt rồi, cô còn thấy hắn tốt, thật là…” Đang nói, đao khí dần ngưng tụ thành đao quang trong tay cuối cùng vẫn là sắp thành rồi lại bại, lượn lờ tan đi. “Rốt cuộc làm thế nào mới có thể ngưng tụ thành đao quang đây…” Trên mặt Tần Lăng Tiêu, hiện lên một tia buồn rầu cùng vẻ suy tư. “Hay là chờ kết thúc nhiệm vụ, đi hỏi Quý tiền bối thử xem?” “Nhưng phải nghĩ xem nên cảm ơn người ta như thế nào…” Cùng lúc đó. Vương Bạt bên này lại gặp vấn đề. “Sư thúc tổ, đệ tử vô năng, xác thực không cảm ứng được địa mạch…” Chân Bá Ân cảm xúc có chút trầm giọng nói. Nghe được lời Chân Bá Ân, Vương Bạt trong lòng tuy có chút thất vọng, nhưng vẫn cười an ủi: “Có lẽ là trước đó thứ độc của cá đuối ảnh hưởng đến việc ngươi cảm ứng địa mạch, chẳng bao lâu sẽ khôi phục thôi, huống hồ nếu không có ngươi ở đây, tiến độ của chúng ta trước đó cũng không nhanh như vậy đâu.” Lời an ủi của Vương Bạt khiến tâm tình trầm thấp của Chân Bá Ân lập tức thả lỏng hơn chút. Tịch Vô Thương có chút rảnh rang ở một bên cũng cười nói: “Không sao đâu, trước đó chúng ta kiểm tra rất nhiều nơi đều không có vấn đề, chỉ có mỗi chỗ này, sao có thể khéo như vậy.” Vương Bạt ở bên cạnh cũng có ý nghĩ tương tự. Chỉ là thói quen nhiều năm nuôi dưỡng linh thú đã tạo thành sự cẩn thận, nên hắn vẫn có chút không yên tâm. Đúng lúc này. “Sư thúc, mặc dù ta không có khả năng giống Chân sư điệt có thể cảm nhận được địa mạch, nhưng mà địa mạch cũng không ngừng biến hóa lưu động, có lẽ ta có thể thử xem.” Thiên Lưu Phong Lâu Dị đột nhiên lên tiếng. Vương Bạt nghe vậy liền vui vẻ nói: “Vậy làm phiền ngươi.” Sau đó lại an ủi Chân Bá Ân hai câu, hắn liền cùng Lâu Dị cùng hai người khác bắt đầu tiến hành kiểm tra sau cùng với địa mạch. Trong chốc lát, Tịch Vô Thương lại thành người nhàn nhất. Bất quá hắn cũng không thật sự thả lỏng cảnh giác, nhìn như buông lỏng, kỳ thực tâm thần từ đầu đến cuối đều đặt trên người Vương Bạt. Rất nhanh, hắn liền thấy Vương Bạt và những người kia đang ở chỗ xa hơn một chút, đào hang đá sâu khoảng mấy chục trượng. Nhưng không bao lâu, mấy người có chút thất vọng bay ra từ trong hang đá, rõ ràng cũng không tìm được địa mạch. Chỉ có Vương Bạt sắc mặt không đổi, trấn an vài câu, rồi lại tiếp tục mang theo Lâu Dị và những người khác tiến hành điều tra. “Vương sư đệ này mà đi Thiếu Âm Sơn hoặc là đi Địa Vật Điện thì thật là phù hợp…” Nhìn Vương Bạt mang theo mấy người không ngừng cố gắng, Tịch Vô Thương suy nghĩ. Không lâu sau, bên phía Vương Bạt chợt phát ra một trận âm thanh ngạc nhiên, Tịch Vô Thương vội vàng liếc mắt qua, phát hiện mấy người lại đào một cái hố khác, xem ra lần này rốt cuộc đã tìm được đúng vị trí địa mạch. Nhưng mà không bao lâu, Tịch Vô Thương liền nhìn thấy Vương Bạt sắc mặt ngưng trọng đi tới. Trong lòng không khỏi run lên. “Sao rồi?” “Lâu Dị vừa rồi phát giác thấy dưới đáy biển chỗ địa mạch có chút kỳ quái… Ta không chắc có phải là cảm ứng của hắn có vấn đề hay không, cho nên muốn làm phiền Tịch sư huynh cùng đi một chuyến.” Vương Bạt đơn giản kể lại tình huống. Tịch Vô Thương liền gật đầu: “Đương nhiên rồi.” Bất quá trong lòng lại chậm lại. Thực tế thì mấy ngày nay hắn cũng đã gặp một vài tình huống tương tự, nhưng sau đó đều chứng minh, đa phần là tu sĩ tự mình nhầm lẫn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận