Thế Giới Tận Thế Theo Khảo Thí Thất Bại Bắt Đầu

Thế Giới Tận Thế Theo Khảo Thí Thất Bại Bắt Đầu - Chương 713: Quan chủ khảo · Hồng y vương ( thượng ) (length: 8100)

Sự thật chứng minh có một số việc không thể nói ra.
Càng nói càng xong đời.
Khi Trần Cảnh nhìn thấy màn sáng thông báo "Điều động quan chủ khảo" hiện lên, hắn chỉ cảm thấy Kiều Ấu Ngưng đúng là cái miệng quạ đen, thật là nói trúng cái gì cái đó liền tới.
"Vì một số nguyên nhân đặc biệt, quan chủ khảo nguyên nhiệm 'Mẫu' cùng phó giám khảo 'Vụ tiên sinh' chủ động từ nhiệm."
"Kỳ thi nhảy vọt sinh vật không gian 073013, nay chính thức chuyển giao cho 'Hồng y vương' toàn quyền phụ trách, đồng thời bãi bỏ chức vụ phó giám khảo..."
Thông báo này rõ ràng là nhắm thẳng vào Trần Cảnh mà tới, bởi vì hắn là người nhận thông báo đầu tiên, còn những thí sinh như Kiều Ấu Ngưng phải một phút sau mới nhận được thông báo điều động giám khảo.
Thật tình mà nói, trước đây Trần Cảnh vẫn luôn xoắn xuýt, rốt cuộc phải kết thúc cuộc thi nhảy vọt sinh vật này như thế nào?
Dựa theo quy tắc mà nói, hoặc là giết chết quan chủ khảo "Mẫu", hoặc là hủy diệt hạch tâm thế giới bên trong...
Hai lựa chọn này hắn đều không muốn.
Cho nên, hắn từ giữa những hàng chữ quy tắc mà tìm ra lựa chọn thứ ba.
"Diệt tộc quần tạo vật chủ, lật đổ cái gọi là trật tự quy tắc, cái quỷ thí thi cử không thi cử, ông đây tự cho mình một trăm điểm có vấn đề sao?" Trần Cảnh trước đây vẫn luôn nghĩ vậy.
Đúng vậy.
Tộc quần tạo vật chủ là địch nhân duy nhất mà hắn cảm thấy đáng uy hiếp.
Cũng là mục tiêu phấn đấu của hắn.
Cho nên hắn cảm thấy chỉ cần mình cắn răng vượt qua ngọn núi này là được.
Nhưng hiện tại...
Rõ ràng không phải là thời điểm tốt để leo núi vượt đèo!
Ta mẹ nó mới thứ bảy danh sách!
Quan chủ khảo đổi bất kỳ tạo vật chủ nào cũng được, Trần Cảnh không có ý kiến gì, nhưng đây mẹ nó trực tiếp gọi đến Hồng y hoàng đế đứng đầu thần tộc... Điều này không hợp lẽ thường!
"Hồng y vương?" Kiều Ấu Ngưng vẻ mặt hiếu kỳ nhìn chằm chằm cái tên đó, quay đầu lại chớp mắt với Trần Cảnh, "Là người dẫn đầu trong tộc quần tạo vật chủ đó?"
"Không phải chứ..." Trần Cảnh bất đắc dĩ nói, trong lúc nhất thời tức đến phát cười, hận đám hỗn cầu kia không biết xấu hổ, "Trừ Hồng y hoàng đế đích thân ra, tộc quần thần kia còn ai dám dùng cái tên này mà không muốn sống?"
Trong quá trình Trần Cảnh cùng Kiều Ấu Ngưng nhỏ giọng thảo luận, toàn thể thí sinh trên thế giới cũng đang xôn xao bàn luận vì thông báo điều động quan chủ khảo.
Mặc dù đại đa số thí sinh không biết thông báo điều động quan chủ khảo có ý nghĩa gì, càng không biết lai lịch "Hồng y vương", nhưng trong lòng bọn họ lại cảm nhận được một loại nguy cơ khiến người dựng tóc gáy, dường như đến từ giác quan thứ sáu của sinh vật... hoặc là nói trực giác!
...
"Cái này còn có thể điều động được hả?!"
"Cái Hồng y vương mới nhậm chức này là ai vậy?"
"Thay đổi quan chủ khảo giữa chừng không biết là tốt hay xấu với chúng ta..."
"Kệ mẹ nó, trời sập có Trần lão đại chống, các ngươi sợ cái rắm à?"
...
"Sau khi về đến thế giới bên trong, chúng ta rất có thể sẽ gặp phải phiền phức lớn hơn, Hồng y hoàng đế không dễ dàng để ta thăng cấp vậy đâu..." Trần Cảnh khổ mặt nói, đầu óc nhanh chóng phân tích mọi khả năng.
Trước đây hắn còn đắc chí vì tăng vọt lên danh sách thứ bảy, cảm thấy cách ngày đánh bại tạo vật chủ không còn xa, nhưng hiện tại Hồng y vương nhậm chức... đây đâu chỉ là dội một gáo nước lạnh vào đầu hắn, mà quả thực là đạp hắn một chân xuống kẽ băng lạnh giá ngày đông, từ trong lạnh đến ngoài.
Hồng y vương nhậm chức quan chủ khảo là một tín hiệu.
Điều đó cho thấy vị tạo vật chủ chí cao vô thượng thứ nhất đã không thể ngồi yên, thần chuẩn bị tự mình kết thúc chuyện phiền phức này, chỉ cần còn trong phạm vi trật tự quy tắc, thần nhất định sẽ không từ thủ đoạn, ví dụ như Gejero đã thành công xuyên qua đến biểu thế giới kia...
"Sau khi trở về thế giới bên trong, ta không còn bao lâu nữa là kết thúc khổ tu ngày tháng, đến lúc đó có thể tới giúp ngươi." Kiều Ấu Ngưng nhẹ nhàng nói.
"Ngươi cứ lo tốt cho mình trước đi." Trần Cảnh cười lắc đầu, xem như là trấn an Kiều Ấu Ngưng, cũng là để cổ vũ động viên mình, "Mẫu đã để lại cho ta manh mối về thăng cấp danh sách, ta muốn tìm cơ hội đến Huyền Không Thành xem thử."
"Huyền Không Thành..." Kiều Ấu Ngưng như có điều suy nghĩ nhìn Trần Cảnh, nghĩ một lúc vẫn không nhịn được dặn dò, "Mẫu nhắn lại cho ngươi không phải là bí mật, những tạo vật chủ khác chắc hẳn cũng biết."
"Cho nên thần nhất định sẽ tìm mọi cách cản trở ta, hoặc là cho Đồ Linh phòng thủ nghiêm ngặt, bởi vì cơ hội duy nhất để ta thăng cấp là ở Huyền Không Thành, ta không có lựa chọn thứ hai..." Trần Cảnh nghiến răng, "Chỉ cần không phá vỡ trật tự quy tắc, thần sẽ trong phạm vi có thể mà gây khó dễ ta."
"Nhưng chắc sẽ không quá đáng đâu." Kiều Ấu Ngưng an ủi, "Dù sao còn có 'Chí cao giả' giúp ngươi theo dõi, thần cũng không dám làm quá đáng."
"Thật tình mà nói, ta luôn có một loại dự cảm..."
Trần Cảnh ôm con Baiaji đang yên tĩnh trong ngực, nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông mềm mại trên lưng nó.
"Vòng thi này, sẽ là vòng cuối cùng."
Nghe vậy, Kiều Ấu Ngưng không khỏi ngẩn người một chút, lập tức hỏi.
"Đây là dự cảm hay là phân tích?"
"Đều có."
Trần Cảnh cười nói, sự bất an trong lòng dần bình tĩnh lại, bởi vì hắn biết có một số việc không thể tránh, chỉ có thể xông lên liều một phen.
"Quan hệ của ta với tộc quần tạo vật chủ ngươi cũng thấy rồi, thần cũng không phải thiện nam tín nữ gì, có thể gây khó dễ cho ta thì sẽ không để ta được yên ổn, cho nên... ngươi thấy trong thời gian ngắn có còn cơ hội quay về biểu thế giới nghỉ ngơi không?"
"Cũng đúng là vậy..." Kiều Ấu Ngưng lẩm bẩm.
"Huống chi mấy lần sau này thần cho ta về cũng có ý đồ khác, ví dụ như tên tạp nham Gejero kia, chỉ tiếc nó thất bại, trừ nó ra, trong thế giới bên trong có thể uy hiếp ta chỉ có Đồ Linh, nhưng Đồ Linh lại là kẻ nhát gan không muốn rời hang..."
Trần Cảnh phảng phất tiên đoán được tương lai không lâu sau đó, nói chuyện nhẹ nhàng, như thể hờ hững kể chuyện của người khác.
"Đồ Linh hẳn sẽ biến thành quân cờ trong tay thần, thần sẽ tạo mọi điều kiện để ta và Đồ Linh đối đầu."
"Nhưng Đồ Linh không phải là kẻ ngốc." Kiều Ấu Ngưng nói.
"Đúng vậy, cũng vì điều đó, nó ngược lại an toàn hơn Gejero, bởi vì nó không vội vàng vàng muốn giết ta bất ngờ, nó sẽ kiên nhẫn chờ, bất luận tạo vật chủ có mê hoặc xúi giục nó thế nào, nó đều sẽ chờ..."
Trần Cảnh nghĩ đến con quái vật có sức mạnh kinh người kia, trong lòng cũng không khỏi cảnh giác.
"Không nắm chắc phần thắng tuyệt đối, nó sẽ không ra tay với ta lần nữa."
"Có lẽ vậy." Kiều Ấu Ngưng gật đầu.
"Hơn nữa, liên hệ với chuyện Gejero nữa... Ta nghi ngờ Đồ Linh đã chuẩn bị từ đầu... Nếu ta và Gejero đồng quy vu tận thì tự nhiên là tốt nhất... Nếu Gejero chết... ta chắc chắn cũng là thắng thảm..."
Trần Cảnh nói đến đây, liếc nhìn Kiều Ấu Ngưng một cái.
"Nếu không có Phật Mẫu giúp đỡ, cho dù may mắn sống sót, khi quay lại thế giới bên trong, khẳng định ta vẫn còn ở trong trạng thái trọng thương, nếu Đồ Linh dốc toàn bộ sức lực đến giết thì... Ta không cho là Hi có thể ngăn nó."
Lời vừa dứt, Trần Cảnh không khỏi cảm thán.
Tên kia tính toán mọi thứ cả rồi.
Chỉ có duy nhất tính sai... là Phật Mẫu.
"Vậy nên chúng ta vẫn còn cơ hội."
Trần Cảnh chuyển màn hình hệ thống đến giao diện đếm ngược, nhìn những con số không ngừng nhảy lên, ngữ khí có chút ngưng trọng.
"Sau khi trở về, cần phải tính toán cho kỹ."
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận