Thế Giới Tận Thế Theo Khảo Thí Thất Bại Bắt Đầu

Thế Giới Tận Thế Theo Khảo Thí Thất Bại Bắt Đầu - Chương 676: Mang toàn nhân loại đi hướng thâm không ( thượng ) (length: 8861)

Tại khoảng không vũ trụ bao la cách địa cầu hàng vạn mét, Trần Cảnh im lặng chăm chú nhìn con mắt độc nhãn đáng sợ kia.
Trần Cảnh biết Gejero đã thấy hắn.
Vì hắn hoàn toàn có thể nhìn thấy điều đó qua ánh mắt của Gejero, dù trong vành đá mặt trăng chỉ còn trơ trọi một con ngươi… Cảm xúc trực quan mà không hề che giấu, xuyên thấu qua ánh mắt oán hận của nó truyền trực tiếp đến, dường như mỗi giây đều có thể phun ra những mũi kim độc xé nát hắn thành trăm ngàn mảnh.
“Ngươi cái tạp chủng.”
Trần Cảnh không hề chớp mắt nhìn chằm chằm con mắt độc nhãn của Gejero, dùng “giọng nói” mà đối phương hoàn toàn có thể nghe thấy, trực tiếp chửi rủa từng chữ từng chữ trong ý thức của Gejero.
Một giây sau.
Ánh mắt của Gejero trở nên càng hung ác, và phản hồi cảm xúc này chính là điều Trần Cảnh cần.
“Không phải hình chiếu phân thân… Là bản thể thật sự…” Trần Cảnh trong lòng vừa kinh hãi vừa ngơ ngác, vì hắn thực sự không hiểu nổi… một cổ thần xếp hạng thứ tám, rốt cuộc là bằng cách nào vượt qua được thông đạo để đến thế giới bên ngoài?
Việc xuyên qua giữa các thế giới bên trong và ngoài không hề đơn giản như nhìn thấy, nếu thật sự dễ dàng qua lại đến vậy thì sớm hơn cả Gejero… những cổ thần thời đại cũ kia cũng đã xâm nhập vào thế giới này rồi.
Xuyên qua chiều không gian, vũ trụ vận hành.
Những điều này không hề hiếm thấy ở thời đại cũ.
Nhưng việc xuyên qua cực âm cực dương giữa hai thế giới… đến cả Hoàng vương cũng không dám chắc mười phần.
Việc đóng thông đạo là một chuyện.
Mà sự bài xích cực âm cực dương lại là một chuyện khác.
Nói đơn giản, theo ký ức truyền thừa của Hoàng vương thì việc xuyên qua các chiều không gian giữa thế giới cực âm và cực dương là khó nhất, bởi vì sự khác biệt giữa hai thế giới quá lớn, chúng bài xích lẫn nhau và không thể hòa hợp.
Lấy Hoàng vương làm ví dụ.
Hắn sinh ra ở thế giới bên trong, lớn lên ở thế giới bên trong, cho nên khí tức trên người hắn có “lý lịch” ở thế giới bên trong, từ đầu đến cuối thế giới bên trong luôn xem hắn là “một bộ phận của mình”, cho nên thế giới bên trong sẽ không bài xích hắn.
Nhưng nếu đến thế giới bên ngoài…
Dù có cưỡng ép xông qua thông đạo bị đóng giữa các thế giới, hắn cũng sẽ bị thế giới này cưỡng ép trục xuất trở về.
“Ý chí thế giới rất khó chống lại, dù là cổ thần cũng khó lòng đối kháng với loại lực đẩy huyền diệu đó…”
Đây là lời của Hoàng vương, cũng là nguyên nhân chính dẫn đến “hắn” diệt vong.
Ý chí thế giới là gì?
Đến nay Trần Cảnh vẫn không thể nào hiểu nổi, vì Hoàng vương giải thích rất mơ hồ, hắn chỉ nói đó là một phần của quy luật vũ trụ cơ bản, là một thứ gì đó mà ngay cả tạo vật chủ cũng không thể nào kiểm soát.
“Là Huyền Không Thành giúp ngươi xuyên qua?” Trần Cảnh yếu ớt nhìn con mắt độc nhãn của Gejero, hỏi lại một lần.
Lần này.
Gejero đáp lại.
Trong con mắt độc nhãn đáng sợ kia lần đầu tiên xuất hiện “nụ cười”, và một giọng nói mơ hồ không rõ cũng vang lên trong đầu Trần Cảnh.
“Kẻ phục sinh… Ngày chết đã gần…”
“Ta hỏi ngươi mà!” Trần Cảnh thiếu kiên nhẫn đáp lời.
Giờ phút này đến lượt Gejero có chút ngơ ngác, vì nó không thể tưởng tượng được một cựu duệ xếp hạng thứ sáu lại dám “vô lễ” với mình như vậy, dù hai bên đang ở trong trạng thái thù địch sống mái, thứ bậc xếp hạng cao thấp vẫn là một khoảng cách không thể vượt qua, cho nên một số cảm xúc đáng lẽ phải tồn tại… Ví dụ như sợ hãi!
Chẳng lẽ hắn không sợ chết sao?
Gejero không hiểu vấn đề này, thậm chí còn nghi ngờ liệu có phải do trạng thái của mình có vấn đề, nên Trần Cảnh mới không cảm nhận được khí tức mình phát ra…
“Ngươi không sợ ta?” Gejero vẫn không nhịn được hỏi một câu, cái giọng điệu thiểu năng của loài sinh vật đơn bào này bất chợt khiến Trần Cảnh phải bật cười.
“Ta đáng lẽ phải sợ ngươi?” Trần Cảnh hỏi ngược lại, đồng thời cũng nhân cơ hội này để quan sát trạng thái của Gejero.
“Chẳng lẽ ngươi không cảm nhận được khí tức của ta sao?” Gejero vẫn biểu hiện thật ngớ ngẩn, giọng nói mang một cảm giác ngu ngơ, “Ta là cổ thần đó!”
“Ta còn là cha ngươi đây này.” Trần Cảnh tức giận trả lời, “Ở Tây Đại Lục, ngày nào ta chẳng ở cùng cổ thần, ở Cực Trú Đô, ta còn…”
Đang nói thì Trần Cảnh im bặt.
“Ngươi tính là cái rắm!” Cuối cùng Trần Cảnh thốt ra một câu chửi rủa như vậy.
Trong quá trình này, Trần Cảnh cũng đã dò xét gần như hết trạng thái của Gejero, tuy gã này đã đến thế giới bên ngoài bằng bản thể, nhưng nó vẫn luôn chống lại sức đẩy đến từ “ý chí thế giới”…
Trần Cảnh nhận thấy được.
Những mảnh thân thể rải rác của Gejero vẫn luôn cố gắng tiến đến chỗ sâu của hành tinh, vành đá mặt trăng kia đang co vào từ từ với tốc độ rất chậm, nhưng cùng lúc cũng bị sức đẩy của “ý chí thế giới” đẩy ra phía ngoài, tại giao điểm của hai luồng sức mạnh, đến cả những viên đá mặt trăng đó cũng bị ép thành bột mịn…
“Ngươi yếu đi.”
Nghe thấy Trần Cảnh đột nhiên thốt ra câu nói này, một tia hồ nghi lóe lên trong con mắt độc nhãn của Gejero, dường như không hiểu làm sao Trần Cảnh có thể thấy được.
“Trong khoảng thời gian Vĩnh Dạ Thành bị phong bế, ta từng cùng ông nội đi xem mấy lần, khí tức chúng ta cảm nhận được khi đó khác với hiện tại… Ngươi có vẻ đã yếu đi rất nhiều, là vì cưỡng ép xuyên qua thông đạo giữa các thế giới sao?”
“…”
Gejero không trả lời, nhưng trong con mắt độc nhãn khổng lồ kia hiện rõ một sự oán hận khắc cốt ghi tâm.
“Xem ra đúng là vậy.” Trần Cảnh cười một tiếng, trong lời nói lộ ra một loại ý vị mỉa mai, “Bây giờ ngươi không còn là sinh vật xếp thứ tám nữa, cùng lắm chỉ nằm giữa bậc bảy và bậc tám, chắc là ngươi không thể sử dụng một số quyền năng đặc biệt rồi đúng không? Ít nhất thì tạm thời là như thế?”
Gejero vẫn không đáp lại, cứ gắt gao nhìn Trần Cảnh, ánh mắt oán độc như muốn lăng trì Trần Cảnh.
“Như vậy nói, chúng ta vẫn còn chút thời gian.”
Sau khi đưa ra phân tích kết luận, Trần Cảnh bèn tận dụng phương thức ẩn mình trong không gian sâu thẳm, nhanh chóng rút lui về phía mặt đất hành tinh, dọc đường không hề nói chuyện thừa với Gejero, lại càng không lãng phí thời gian chờ đợi nó trả lời.
Từ tình hình trước mắt thì có vẻ như Gejero rất nhanh sẽ giáng lâm xuống vị diện thế giới này, Trần Cảnh biết đây là kết quả không thể tránh khỏi, nên chỉ có thể sớm làm chuẩn bị… có thể là vài giờ, hoặc mười mấy giờ, dù sao thì hắn cũng cần phải làm gì đó.
Dù Trần Cảnh đã thăng cấp lên hạng sáu, nhưng hắn biết rõ thực lực của mình chỉ đến đâu, muốn đối địch với Gejero khi thực lực gã có phần suy giảm thì hắn vẫn chưa đủ tư cách.
Vì vậy hắn cần phải nghĩ ra một kế hoạch vẹn toàn càng nhanh càng tốt, tốt nhất là có thể bảo vệ sinh vật của vị diện thế giới này, lại vừa có thể bảo toàn cho bản thân…

Lúc Trần Cảnh quay về bên cạnh Kiều Ấu Ngưng thì ánh trăng bao phủ thế giới đã ngày càng trở nên nghiêm trọng hơn, liếc mắt nhìn lại thì cả thế giới đều đã nhuốm một màu trắng bệch này.
“Bản thể của Gejero đến rồi à?” Kiều Ấu Ngưng quay đầu nhìn Trần Cảnh, đã sớm quen với những thủ đoạn xuất quỷ nhập thần của hắn.
“Ừm, rắc rối lớn rồi.”
Đến lúc này Trần Cảnh mới lộ ra một tia e ngại, nhưng hắn không phải sợ chết mà là sợ thế giới này sẽ bị Gejero mà hắn mang đến hủy diệt hoàn toàn.
“Có cơ hội không?” Kiều Ấu Ngưng hỏi dò.
“Đối đầu trực diện với nó tuyệt đối chết không toàn thây, chúng ta chỉ có thể nghĩ cách khác…” Trần Cảnh lắc đầu bất đắc dĩ, “Thật sự không được thì chúng ta chỉ còn cách chạy trốn thôi.”
“Chỉ… chúng ta?” Kiều Ấu Ngưng ngẩn ra.
“Không, tất cả mọi người.”
Trần Cảnh quay đầu nhìn về phía thế giới trắng xóa kia, giọng nói bất giác trở nên phức tạp.
“Ta muốn đưa tất cả sinh vật của thế giới này cùng nhau đi vào không gian sâu thẳm.”
“Ngươi định cho bọn họ phẫu thuật cải tạo làm quyến tộc à?” Kiều Ấu Ngưng kinh ngạc nhìn Trần Cảnh, “Ngươi có biết khối lượng công việc này lớn đến mức nào không?”
“Yên tâm, hiệu suất phẫu thuật của ta bây giờ nhanh hơn trước nhiều rồi, huống chi chúng ta chẳng có bao nhiêu lựa chọn, chỉ có thể ưu tiên chọn con đường nguy hiểm ít nhất này…”
Trần Cảnh mở màn hình liên lạc với Tsueno Kushiro, từng chữ hắn thốt ra như cũng bị bao trùm bởi một cảm xúc bi quan.
“Phòng thủ chứ không chiến…”
“Đây là giải pháp tốt nhất…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận