Thế Giới Tận Thế Theo Khảo Thí Thất Bại Bắt Đầu

Thế Giới Tận Thế Theo Khảo Thí Thất Bại Bắt Đầu - Chương 466: Đương tị thế người biến thành chinh phục giả ( thượng ) (length: 8406)

Theo dẫn dắt quân khởi nghĩa kháng chiến.
Lại đến khi cái đế quốc mang tên "Kakosha" quật khởi.
Về sau lại bị người tâm tổn thương, ảm đạm rút lui vào nơi sâu không người lánh đời ẩn cư.
Trong quá trình này, thế giới thời đại cũ thực ra đều hướng tới "trạng thái bình thường".
Nói một cách đơn giản, chính là giai đoạn này thế giới cùng biểu thế giới thực ra rất tương tự, không có nhiều sinh vật hình dạng cổ quái kỳ lạ như vậy, nhìn toàn bộ nền văn minh, số lượng "cựu duệ" được gọi là "thần chủng", thực ra cũng cực kỳ ít.
Cho nên, như Hoàng vương loại "sinh vật cấp vương", tính toán trên cả thế giới cũng chẳng có mấy.
Chính vì vậy.
Hoàng vương luôn cho rằng mình là giới hạn của thế giới này, huống chi sau khi có được quyền năng thâm không, hắn cũng từng đi qua thế giới khác, quan sát nhiều nền văn minh sinh vật chiều dị thứ nguyên, hắn hoàn toàn khẳng định mình là người mạnh nhất, hắn chưa bao giờ thấy ai mạnh hơn mình.
Cho đến khi tạo vật chủ xuất hiện.
Cho đến khi thâm không bị đứa trẻ hình dáng không có gì đặc biệt kia vung tay tiêu diệt hoàn toàn.
Hoàng vương lúc này mới hiểu ra một đạo lý.
Sức mạnh của hắn chỉ tồn tại trong một phạm vi nhất định, nếu đặt hắn dưới tiêu chuẩn vũ trụ, thì hắn căn bản không tính là cường giả, dù hắn có thể vượt qua chín mươi chín phần trăm sinh vật, cũng vẫn luôn có một phần trăm sinh vật áp ở trên đầu hắn.
Không sai.
Sức mạnh của tộc tạo vật chủ thậm chí khiến hắn sinh ra một cảm giác bất lực.
Nhưng loại cảm giác bất lực này hoàn toàn không đủ làm hắn tuyệt vọng, càng không thể khiến hắn mất đi ý chí chiến đấu gần như tan vỡ.
"Ta sẽ khiến bọn chúng trả giá bằng máu."
Hoàng vương cho A Linh vào một cỗ quan tài chế tạo từ vật liệu hắc tinh, phần còn lại xác thịt tan biến đám người bởi vì biến mất quá mức triệt để mà không có đãi ngộ này, nhưng Hoàng vương lại lập bia cho tất cả bọn họ.
Bia đá và quan tài đều được Hoàng vương đặt ở góc cuối cùng của thâm không.
Đó là nơi mà Trần Cảnh chưa từng đặt chân đến.
"Hoàng vương và tạo vật chủ chỉ kém nhau một cấp bậc."
Nghe thấy giọng nói của "hắn", Trần Cảnh cũng không khỏi cảm thấy sự khác biệt giữa cấp bậc này quá mức khoa trương, thực sự tựa như khác biệt giữa con người và kiến vậy.
"Không ngờ chỉ kém một cấp bậc như vậy, hai người gần như là cách nhau một trời một vực." Trần Cảnh thở dài.
"Ngươi xem sự khác biệt giữa các cấp cựu duệ thì sẽ rõ, cựu duệ hạng bảy và hạng tám chẳng phải cũng cách nhau một trời một vực sao?" Hắn cười nói, kiên nhẫn giải thích, "Cấp bậc càng cao thì càng có thể nắm giữ nhiều hơn quyền năng quy luật bắt nguồn từ vũ trụ bản nguyên."
Cùng lúc đó.
Hình ảnh trước mắt Trần Cảnh bỗng nhiên bắt đầu tua nhanh.
Sau khi Mẫu rời khỏi thâm không, Hoàng vương lại dừng chân ở thâm không hai năm.
Đây không phải là hắn tự sa đọa trong đau buồn không thể tự thoát ra, mà là hắn tìm ra được hướng đi mạnh lên khác theo di vật Mẫu để lại.
Đúng vậy.
Bù đắp sự không hoàn chỉnh của thâm không này, và cố gắng hòa vào làm một thể với nó.
"Hoàng vương muốn xuất quan."
Trần Cảnh nhìn thâm không không ngừng hoàn chỉnh này, bỗng nhiên có chút xúc động, đặc biệt là khi thấy hắc tinh được Hoàng vương đích thân bù đắp, hắn mới phát hiện thế giới này thực ra cũng khá yếu ớt… Phá thì dễ, mà sửa thì khó.
Sau khi rời khỏi thâm không.
Hoàng vương bắt đầu tìm kiếm những sinh vật có điểm tương đồng ở bên trong thế giới để làm quyến tộc.
Vì hai năm qua, Hoàng vương cũng nghĩ ra một đạo lý.
Cho dù thực lực cá thể mình có cường đại đến đâu, vào một số thời điểm, bản thân cũng không thể chiếu cố đến thâm không bao la vô ngần, cho nên cần phải để lại một vài quyến tộc ở phía sau.
Từ khi Hoàng vương từ bỏ đế quốc Kakosha trước khi đến thâm không, hắn luôn ở trong thâm không, nửa đường cũng không để ý đến thế giới bên ngoài, nên lần này rời thâm không trở lại bên trong thế giới… hắn bỗng phát hiện thế giới đã thay đổi, hoàn toàn khác xa so với trong ký ức.
Toàn bộ thế giới cũng không còn giữ được sự cân bằng vi diệu này nữa, dù là đại lục hay đại dương đều là cảnh tượng chiến hỏa lan tràn thê thảm.
Cái gọi là "thần chủng" cũng biến thành "cựu duệ".
Không sai.
Mọi người gọi những sinh vật mạnh mẽ kia là hậu duệ của cựu thần.
Còn Hoàng vương thì chính là người tồn tại trong truyền thuyết… một trong các cựu thần!
Khi hắn xuất hiện ở bên trong thế giới, vô số sinh vật cũng vì đó thấp thỏm lo âu, đặc biệt là những sinh vật hạng tám tự xưng là "vương".
Tuy rằng họ có thể cảm nhận rõ ràng khí tức của Hoàng vương tương tự họ, có lẽ cùng thuộc một cấp bậc, nhưng dù sao Hoàng vương cũng là sinh vật trong truyền thuyết, đồng thời còn được vô số người gọi là cựu thần… "Những cựu vương kia đều lo lắng Hoàng vương xuất hiện sẽ ảnh hưởng đến sự thống trị của bọn họ, càng sợ hãi Hoàng vương sẽ làm ra chuyện khác người gì đó, tỷ như... à, cứ vậy."
Lúc "hắn" vừa nói câu này, Hoàng vương trong hình ảnh đã tham gia vào chiến tranh.
Theo ký ức của Hoàng vương thì hắn không phải là loại cựu vương thích tranh đấu tàn nhẫn và tràn đầy dục vọng chinh phục, nếu nhìn ở một góc độ nào đó, thì hắn và Trần Cảnh cực kỳ giống nhau.
Tựa như một loài dã thú có tên là "mèo rừng" ở hoang dã… Bình thường thì luôn lười biếng không thích di chuyển, chỉ khi đói mới biết đi kiếm ăn.
Nói ngắn gọn, trừ phi có người uy hiếp đến sự an toàn của Hoàng vương và những người bên cạnh hắn, nếu không thì Hoàng vương sẽ không thể tham gia vào bất kỳ chiến tranh hoặc tranh đấu nào, thậm chí sẽ không chủ động có ý định mạnh lên, vì hắn không có loại dục vọng đó.
"Tính cách Hoàng vương có vẻ thay đổi nhiều."
Trần Cảnh nhìn Hoàng vương trong hình ảnh không ngừng chinh phục hết quốc gia này đến quốc gia khác, chỉ cảm thấy bóng lưng có phần gầy gò này, bỗng nhiên trở nên có chút khiến người không dám nhìn thẳng, so với trước đây thì hắn xâm lược và áp bức hơn...
Hoàng vương mới tham gia chiến tranh không có quyến tộc nào để sai khiến, cho nên mỗi trận chiến đều là hắn tự mình ra trận.
Thánh quang màu vàng không ngừng lấp lánh khắp nơi trên thế giới.
Hắc tinh treo cao cũng như cơn ác mộng.
Mang đến nỗi sợ hãi tột cùng khó quên suốt đời cho vô số sinh vật.
Khi những cựu vương có gan chọn "thí thần" để chứng minh thực lực đều đã tan biến dưới hắc tinh, quyến tộc sau lưng Hoàng vương cũng bắt đầu tăng lên không ngừng.
Có người chủ động đầu quân vào Hoàng vương.
Có người bị Hoàng vương đánh bại rồi thu về làm thuộc hạ.
Nhưng đối với Trần Cảnh thì đây đều là những gương mặt lạ lẫm, ít nhất thì hắn chưa từng thấy những sinh vật này, cũng chưa nghe Jaegertos và những người khác nhắc đến.
Cho đến mấy tháng sau.
Hoàng vương chinh phục quốc gia cuối cùng có gan khiêu chiến hắn.
Đến đây.
Hoàng vương đưa quyến tộc đi về thâm không, chính thức bắt đầu hành trình chinh phục duy độ...
Khi dẫn dắt quyến tộc không ngừng qua lại giữa các duy độ, Hoàng vương cũng chinh phục vô số nền văn minh tương tự các quốc gia bị cựu vương thống trị.
Không ức hiếp kẻ yếu, chỉ tìm thế lực ngang tài.
Bởi vì Hoàng vương cần những đối thủ có thực lực tương đương để giao chiến, mượn đó mà hắn có thể củng cố quyền năng mà bản thân có được từ thâm không, từ đó đạt được cùng "tần số" giống với thâm không, để hai bên đồng bộ... Đây là điểm mấu chốt, hợp đạo với thâm không.
Dần dần.
Số lượng quyến tộc đi theo Hoàng vương ngày càng nhiều, cho đến khi một bóng dáng quen thuộc xuất hiện trong hình ảnh.
"Đó là... Thâm không dị sắc!?"
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận