Thế Giới Tận Thế Theo Khảo Thí Thất Bại Bắt Đầu

Thế Giới Tận Thế Theo Khảo Thí Thất Bại Bắt Đầu - Chương 679: Phản xâm lấn đồ thần chi chiến ( hạ ) (length: 11698)

Có lựa chọn không liên quan sống chết, nên làm thì cứ làm thôi.
Nhưng có những lựa chọn lại liên quan đến tính mạng.
Vậy nên...
Liệu có đáng giá không?
Trần Cảnh từ đầu đến cuối vẫn cân nhắc vấn đề này.
"Tiên sinh Trần Cảnh! Nghe nói cái vòng sao bên ngoài kia là một vị thần linh cổ xưa từ thế giới bên trong! Xin hỏi có đúng là như vậy không?!"
"Tiên sinh Trần Cảnh! Ngài nhất định có biện pháp đối phó vị cổ thần kia đúng không?!"
"Tiên sinh Trần Cảnh..."
"Yên tĩnh."
Trong phòng họp của trụ sở [Hội Ngân Sa Rạng Đông], Trần Cảnh ngồi ở cuối bàn tròn như một pho tượng tĩnh mịch.
Những vị trí còn lại hầu như đã kín chỗ bởi các lãnh đạo của các chính thể trên thế giới, mà những "đại diện thí sinh" như Tsueno Kushiro cũng đến không ít, thậm chí còn có mấy vòng người đứng xung quanh bàn tròn, đều chuẩn bị đứng nghe cuộc họp này.
"Có vấn đề có thể hỏi, nhưng xin các ngươi từng người mở miệng." Ngón tay Trần Cảnh khẽ gõ lên mặt bàn, âm thanh thanh thúy tựa như một loại tín hiệu, trong nháy mắt làm phòng họp ồn ào náo nhiệt trở lại yên tĩnh.
Lúc này, mỗi người đang ngồi đều có vẻ mặt như lâm đại địch, đặc biệt là những lão chính khách quanh năm suốt tháng quen luồn lách trong nội bộ chính thể, họ tuy không phải thí sinh cũng chưa từng vào thế giới bên trong, đến nay vẫn là thân thể phàm tục, nhưng điều này không có nghĩa là họ ngu dốt...
Họ biết rõ những việc Trần Cảnh đã làm ở thế giới bên ngoài, hơn nữa cũng đã xem qua những hồ sơ bí mật liên quan đến Trần Cảnh, cho nên họ có hiểu biết khái quát về tính cách của Trần Cảnh.
Theo họ nghĩ, Trần Cảnh là kiểu người làm việc kín đáo.
Nếu không phải bất đắc dĩ.
Trần Cảnh tuyệt đối không thể nào triệu tập nhiều người đến họp như vậy.
Huống chi còn tập hợp toàn bộ thí sinh trên thế giới lại đây...
"Gejero xâm lấn thế giới chúng ta, chuyện này không còn là bí mật đối với những người đang ngồi, theo ta tính toán, nhiều nhất còn mười tiếng nữa, nó sẽ bắt đầu cuộc tấn công tiêu diệt văn minh nhân loại của chúng ta."
Nghe những lời này, một lão nhân đeo kính gọng vàng đang ngồi giơ tay lên, biểu thị mình có câu hỏi muốn hỏi.
"Nói." Trần Cảnh còn khá kiên nhẫn, nhưng cũng không nhiều.
"Ngài dự đoán mười tiếng, có chính xác không?" Lão nhân cố gắng dùng giọng điệu khiêm tốn cẩn thận hỏi.
"Sẽ chỉ ngắn hơn, chứ không dài hơn." Trần Cảnh lắc đầu, "Sở dĩ nó chưa ra tay với chúng ta, nguyên nhân là nó còn đang xây dựng lại thân thể, nhưng vì sức đẩy của thế giới này mà quá trình hồi phục của nó rất chậm, hẳn là từ tám đến mười tiếng."
Đây là kết quả Trần Cảnh đã phân tích kỹ càng từ trước.
Còn về tại sao Gejero lại muốn xây dựng lại thân thể mới động thủ...
Nguyên nhân này cũng không khó đoán.
Nó khó khăn lắm mới xuyên qua được đến thế giới này, muốn giết người thì ít nhất cũng phải ở trong trạng thái tốt nhất mới có thể ra tay... Gejero biết rõ thâm không đáng sợ, tin rằng Đồ Linh của Huyền Không Thành cũng đã cho nó lời khuyên, nên bây giờ nó vô cùng kiên nhẫn, không vội bắt đầu cuộc chiến xâm lược này.
"Thí sinh Huyền Không Thành mất tích, có liên quan đến Gejero không?" Một đại diện thí sinh nào đó đứng một bên bỗng nhiên mở miệng.
Hắn là một thí sinh đến từ khu vực Âu, xếp hạng trong top mười của bảng điểm, cũng là một trong những người thời gian trước hay gửi tin nhắn cho Tsueno Kushiro, là người vô cùng muốn gia nhập Kakosha.
"Đến giờ ta vẫn không biết những thí sinh mất tích đó đã đi đâu, nhưng theo danh sách bảng điểm, bọn họ chắc chắn còn sống, hơn nữa nhất định có liên hệ nhất định với Gejero, dù sao lần xuyên qua của cổ thần này... Huyền Không Thành đã bỏ ra rất nhiều công sức."
"Tôi nghe nói trước đây ngài từng làm một vài thí nghiệm?" Có người giơ tay hỏi, cẩn trọng hỏi, "Ban đầu ngài tính, là muốn mang toàn bộ nhân loại trốn đến một nơi gọi là thâm không, có đúng không?"
"Đúng vậy." Trần Cảnh gật đầu.
"Nguyên nhân chủ yếu chọn trốn chạy là vì ngài không có chắc chắn chiến thắng vị cổ thần kia?" Người đó tiếp tục truy hỏi, giọng ngày càng nhỏ đi, dường như sợ rằng lời nói này sẽ khiến Trần Cảnh tức giận.
"Đúng vậy." Trần Cảnh lại gật đầu một lần nữa, không hề giấu diếm, "Chỉ tiếc thí nghiệm thất bại, ta không có cách nào chuyển hóa các ngươi thành quyến tộc của ta, cho nên các ngươi không thể bước vào thâm không, nơi đó sẽ lấy mạng những thân thể phàm tục của các ngươi."
"Ý ngài là... Chúng tôi thì không được, nhưng thí sinh thì có thể?" Một vị lãnh đạo lớn tuổi ở trong số này dường như đã đoán ra điều gì đó, hỏi một cách không lộ vẻ gì, "Ngài tập hợp tất cả các thí sinh đến thành phố này, cũng là vì điều này sao?"
"Đúng vậy." Trần Cảnh lại gật gật đầu, "Đây cũng là một trong những chủ đề của hội nghị... Về nội dung của hội nghị này, tạm thời không thể tiết lộ ra ngoài, ta tin rằng các ngươi hiểu rằng những lời này bị lộ ra ngoài sẽ gây ra ảnh hưởng lớn như thế nào."
"Vậy nên ngài tính mang theo toàn bộ thí sinh cùng nhau chạy trốn?"
"Thế giới tận thế đến, nhưng người bình thường không có tư cách lên thuyền cứu thế, đúng vậy chứ?"
"Tiên sinh Trần Cảnh! Nếu như các người đều đi hết! Vậy thì chúng tôi..."
"Yên tĩnh."
Trần Cảnh liếc nhìn một cái, chỉ hai từ đơn giản cũng làm phòng họp lần nữa trở nên im lặng.
"Đây là chúng ta lưu lại một con đường lùi, nếu như tình thế thực sự tệ đến mức đó, ta sẽ cố gắng hết sức, để lại một mầm lửa cho nhân loại thế giới này."
"Nhưng trước đó, ta sẽ đi ngăn chặn Gejero, ta sẽ cố hết sức mình... Giết nó."
Nghe vậy, mọi người đang ngồi nhất thời nhìn nhau.
Có người kinh hãi, có người trầm mặc, đương nhiên cũng có người tức giận...
Vì kế hoạch này khiến họ có cảm giác bị bỏ rơi.
"Tôi đồng ý."
Một người đàn ông trung niên tóc đen mặc âu phục mở miệng, giơ tay lên đưa ra lựa chọn thay cho chính thể đằng sau mình.
"Tiên sinh Trần Cảnh đã lưu một đường lui cho văn minh nhân loại, cho nhân loại cơ hội tiếp tục sinh sôi về sau, các đồng chí, chúng ta không thể chỉ nghĩ đến cái lợi trước mắt..."
"Tiên sinh Trần Cảnh."
Một lão nhân tóc bạc mặc vest da run rẩy mở miệng, ánh mắt nhìn Trần Cảnh ánh lên một tia dò xét.
"Ta đã từng nghe qua về "thâm không", ta tin rằng ngài đưa các thí sinh đi đến đó có thể tránh được kiếp nạn diệt thế này, nên ta chỉ có một câu hỏi... Ngài thực sự sẽ cố gắng hết sức đi ngăn chặn Gejero chứ?"
Nghe lão nhân đặt ra nghi vấn, Trần Cảnh vừa định gật đầu nói có, nhưng "kế hoạch B" đang ẩn sâu trong đầu hắn vẫn không thể không trào ra trong đầu.
Cố gắng hết sức là cố gắng đến mức nào?
Đem cả mạng ra đánh cược sao?
Nếu ta chết, vậy người nhà bạn bè trong thế giới bên trong thì sao?
Nhưng nếu không đi đánh cược một phen, vậy chỉ có thể trơ mắt nhìn toàn thể nhân loại trên thế giới bị Gejero tàn sát.
Trần Cảnh tuy không phải là một siêu anh hùng mang trong mình đầy ắp ý nghĩ muốn cứu vớt thế giới, nhưng dù sao bản tính của hắn cũng là lương thiện, mà chính vì sự lương thiện này, nên mới khiến hắn rơi vào tình cảnh tự giằng xé.
"Không được mở miệng."
Trong đầu Trần Cảnh lại một lần nữa vang lên giọng Kiều Ấu Ngưng, tay trái cũng bỗng nhiên bị Kiều Ấu Ngưng nhẹ nhàng nắm chặt, kín đáo nhéo nhéo, như thể đang nhắc nhở Trần Cảnh...
"Ta sẽ cố gắng hết sức."
Trần Cảnh cố gắng hết mức khống chế cảm xúc của mình, nói từng chữ một.
"Tôi..."
Ngay khi Trần Cảnh đang muốn nói mấy câu mang tính hình thức trấn an đám người.
Đột nhiên.
Trong mắt tất cả mọi người đều xuất hiện một màn hình ánh sáng rõ rệt.
Không sai, là tất cả mọi người.
Bao gồm cả những người bình thường không có thân phận thí sinh!
————————— [cảnh báo! Kiểm tra đo lường thấy thế giới cực âm xâm lấn!] [cảnh báo! Kiểm tra đo lường thấy thế giới cực âm xâm lấn!] . . .
[mời các thí sinh mau chóng tiêu diệt nguồn ô nhiễm "Gejero" đến từ thế giới phụ cực, qua đó đảm bảo tính ổn định của "Phòng nghỉ ngơi của thế giới biểu", khi chỉ số ổn định của hệ thống cực âm cực dương sụp đổ xuống dưới "50%", bài kiểm tra nhảy vọt của sinh vật của bản vị diện sẽ trực tiếp bị phán định là thất bại, trong ngoài thế giới sẽ cùng nhau bị xóa bỏ hoàn toàn!] . . .
[chỉ số ổn định hiện tại của hệ thống: 80%] ————————— "Trong ngoài thế giới cùng nhau bị xóa bỏ..."
Trần Cảnh kinh ngạc nhìn thông tin trên màn hình ánh sáng, nỗi e ngại trong lòng trong khoảnh khắc bị sự giận dữ bùng nổ tách ra... Cho dù hắn có ngốc đến đâu cũng có thể nhận ra, đây là thủ đoạn của những tạo vật chủ, là bọn chúng ép hắn phải liều mạng!
"Vì... vì sao chứ..." Một đại diện thí sinh không nhịn được kích động hét lên, "Ý này là nếu không giết được Gejero, mọi người đều phải chết hết sao?!"
"Trong ngoài thế giới cùng nhau chết?! Chơi ác vậy à?! Tạo vật chủ mẹ nó gánh không nổi đi?!"
"Tiên sinh Trần Cảnh!! Ngài..."
"YÊN TĨNH!!! !!"
Dưới một tiếng gầm thét của Trần Cảnh, phòng họp lần nữa rơi vào tĩnh mịch.
Lúc này ai nấy đều có thể cảm nhận được cơn thịnh nộ của Trần Cảnh, một loại sự căm hận tận xương muốn lột da rút gân đám tạo vật chủ. . .
"Ta đổi ý."
Trong lúc nói chuyện, Trần Cảnh lật tay nắm chặt tay nhỏ của Kiều Ấu Ngưng, như thể đang lặng lẽ trấn an cô.
"Kế hoạch chuyển đổi quyến tộc của thí sinh cứ như vậy bỏ qua, ta còn có một kế hoạch B..."
"Ngài có thể nói rõ chi tiết nội dung kế hoạch được không?" Có người mở miệng.
"Các ngươi chỉ cần dựa theo lời ta nói mà làm là được."
Trần Cảnh quay đầu nhìn bản đồ thế giới được dán trên tường phòng họp, nhấc tay khoanh tay một vòng lên xích đạo.
“Tại xích đạo này một vòng, rèn đúc chín tòa lấy ta làm mẫu thần tượng, thần tượng cùng ta dáng người hình thể giống y như đúc là được, cần dùng hoàng kim rèn đúc, mà lại phải là thật tâm…”
“Hoàng kim không là vấn đề.” Một vị lão nhân mở miệng, gật gật đầu nói, “Nếu như lấy thân thể hình thái hiện tại của ngài làm bản gốc, mỗi tòa thần tượng trọng lượng hẳn là khoảng một tấn, nhưng kỳ hạn công việc... Có thể theo kịp sao?”
“Ta tự mình làm.” Trần Cảnh nói, “Các ngươi chuẩn bị đủ hoàng kim là được.”
“Độ tinh khiết dùng cao nhất?” Vị lão nhân kia cẩn thận hỏi.
“Không sai.” Trần Cảnh gật gật đầu, “Các ngươi chỉ phụ trách chuẩn bị đủ hoàng kim, còn lại sự tình giao cho ta xử lý.”
“Không có vấn đề, chúng ta rất nhanh sẽ có thể chuẩn bị đủ!” Lão nhân chắc nịch bảo đảm.
“Đây là cái B kế hoạch ngài nói?” Trong đám người dự thính hội nghị, một vị thí sinh bỗng nhiên lên tiếng, dường như nhìn ra ý tưởng của Trần Cảnh, “Đây là một loại nghi quỹ môi giới nào đó sao?”
“Đúng…”
Trần Cảnh không còn giấu giếm gì nữa, nói thẳng vào vấn đề.
“Chỉ có nghi quỹ mới có thể giúp chúng ta tranh thủ một con đường sống, khi nghi quỹ khởi động... Cuộc chiến phản xâm lấn đồ thần sẽ bắt đầu.”
Trần Cảnh chậm rãi đứng lên, đi về phía tấm bản đồ thế giới kia.
“Ta muốn tại thế giới này tổ chức một trận hàng thần hội, một trận có thể trong thời gian ngắn chế tạo ‘Ngụy cổ thần’ hàng thần hội!”
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận