Thế Giới Tận Thế Theo Khảo Thí Thất Bại Bắt Đầu

Thế Giới Tận Thế Theo Khảo Thí Thất Bại Bắt Đầu - Chương 45: Thường thường không có gì lạ đan hoàn (length: 8144)

Nghe lão già nói vậy, đám người đang ngồi nhao nhao nhìn sang với ánh mắt không thể tin, đều hoài nghi có phải mình nghe nhầm không...
Lời hắn nói không hợp với tính cách nhỏ mọn của hắn a!
"Ông chủ của bọn họ ta biết, lúc trước ta chuyển qua đây, hắn đã đặc biệt đến bái kiến ta, ta bảo hắn khiêm tốn chút đừng có mà tung tin chuyện của ta ra, hắn mấy năm nay cũng làm được... Nếu không mấy tên bảo an kia sao dám tìm ta gây phiền phức?"
Lúc này, Trần Bá Phù cũng đã ăn no, tiện tay bỏ đũa xuống, rồi bưng mâm gà xào trước mặt đặt xuống trước mặt Ngỗi Nam.
"Muốn ăn thì tự gắp đi, để trước mặt mà ngươi không dám động đũa à? Thật mẹ nó bất tài!"
Đây là lần đầu tiên Ngỗi Nam không nổi giận sau khi bị mắng.
Mặc dù cô cũng có chút muốn bực mình, nhưng không hiểu sao lại... thấy kỳ lạ.
Hình như lão già này cũng không đặc biệt ghét mình?
"Cảm ơn."
Ngỗi Nam không phải kiểu người giỏi biểu đạt, vùi mặt vào bát không dám ngẩng lên, nhưng đôi tai trắng nõn lại đột nhiên đỏ lên.
Cô không quen nói cảm ơn với người khác, nhất là với người mà mấy giây trước mình còn đang thầm mắng trong lòng.
"Đừng có mà cảm ơn ta, ta để cho cháu trai ta ăn đấy, mặt dày quá!" Trần Bá Phù khinh bỉ nói, chỉ chỉ Trần Cảnh đang ngồi bên cạnh Ngỗi Nam.
Nhất thời Ngỗi Nam tức đến nỗi quên cả chửi tục, như thể có thù hận sâu sắc, liều mạng gặm xương gà trong miệng.
"À phải rồi, cháu ngoan, hôm nay người nghị viện gọi điện cho ta, nói họ đang tìm cách giúp cháu trở thành cựu duệ, cái con bé tên Tự Dạ bảo chúng ta đừng lo lắng, nhất định bọn họ sẽ tìm được cách..."
Nghe thấy những lời này, Trần Cảnh không khỏi ngẩn người một chút, sau đó nở nụ cười đẹp mắt mà ngoan ngoãn.
"Không sao đâu ông, chuyện này không cần gấp."
Lúc này, màn sáng chỉ có Trần Cảnh nhìn thấy vẫn đang sáng, trên đó đầy chữ là tường thuật về phần thưởng lần này.
**************** [ danh sách bí dược (cho một người dùng) ] [ tường thuật: Đây là bí dược cổ xưa do đích thân quan chủ khảo luyện chế, bên trong có thêm "Huyết của cựu thần" làm chất dẫn, bất kỳ thí sinh nào đến từ vị diện mang mã số 073013, chỉ cần dùng bí dược này đều có thể lột xác thành cựu duệ, thăng lên danh sách sẽ tùy cơ sắp xếp... ] **************** Giao diện phần thưởng đi kèm lần này... Hình như khác với lúc nhận chén thánh Hoàng Vương?
Trần Cảnh cũng nhớ không rõ lắm, nhưng cảm giác lần trước không nhiều chữ như vậy, như là sau khi nhận thưởng mới có thể bấm mở giao diện tường thuật về phần thưởng.
Bất quá những cái này không quan trọng.
Chỉ cần bí dược này có thể giúp hắn trở thành cựu duệ là đủ rồi.
So với việc nghị viện đang tìm cách bên ngoài, Trần Cảnh từ tận đáy lòng cảm thấy phần thưởng đi kèm đáng tin hơn.
Dù sao quan chủ khảo cũng không khác gì "Thần linh" trong truyền thuyết, thần tự tay luyện bí dược thì ai sánh bằng?
Hơn nữa, cứ cho là đi vạn bước đi.
Lão già cũng đã âm thầm tiêm cho hắn không ít vắc xin dự phòng, đại ý là muốn trở thành cựu duệ không hề đơn giản, dù có tìm được cách để thân thể lột xác thì cũng phải trả giá không nhỏ.
Có lẽ là một phần linh hồn.
Cũng có thể là một vài di chứng khó hiểu.
Cho nên... còn phải chọn lựa gì nữa?
Trên trang chi tiết về danh sách bí dược này không hề nói có di chứng gì, toàn là nội dung dễ hiểu, trừ câu cuối cùng...
Thăng lên danh sách sẽ tùy cơ sắp xếp?
Câu này cũng phải để Trần Cảnh suy nghĩ kỹ nửa ngày mới hiểu.
Tất cả thông tin chi tiết về cựu duệ, cơ bản đều do Trần Cảnh ngầm hỏi được từ lão già, rất nhiều nội dung không thấy trong sách, không học được cũng do chính miệng lão già nói cho hắn nghe.
Ví dụ như cái gọi là "Danh sách thăng cấp".
Thực ra thứ này nghe phức tạp vậy thôi, sau khi hiểu ra cũng chỉ có thế.
Cựu duệ.
Giống như là nhân vật trong một vài game online.
Từ danh sách ban đầu làm nền tảng xuất phát, mỗi khi trưởng thành qua một giai đoạn sẽ "Thăng cấp chuyển chức", và lợi ích của việc này là có thể có thêm một loại năng lực đặc biệt.
Mỗi một cấp bậc danh sách đều có một năng lực.
Không bị lặp lại.
Cũng không có chuyện nhiều hơn hoặc ít hơn một loại năng lực.
Nhưng có một điểm vô cùng quan trọng...
Dù thăng cấp chuyển chức kiểu gì, hướng thăng cấp danh sách sẽ không thay đổi.
Đó chính là cái gọi "Danh sách tối thượng" mà lão già đã nói, cũng là mục tiêu tối cao mà mỗi cựu duệ cả đời theo đuổi.
Mọi người đều biết.
Trong thế giới này, cựu duệ phân thành tám cấp bậc.
Từ danh sách 1 đến danh sách 8.
Mỗi cấp bậc cựu duệ đều sẽ có một "Xưng hào" hoặc có thể nói là "Nghề nghiệp" đặc biệt.
Nhưng danh sách tối thượng không phải là cấp bậc cao nhất "Danh sách 8", mà là hướng thăng cấp của toàn bộ danh sách, hoặc là nói chủ đề.
Bất quá hiện tại Trần Cảnh chưa nắm rõ có bao nhiêu hướng thăng cấp danh sách cụ thể.
"Hướng thăng cấp của ta là "Tai ương", đây là danh sách tối thượng của ta, con bé động tay với ta hôm đó... Tự Dạ ngươi còn nhớ chứ?" Một ngày trước Trần Bá Phù còn đang phổ cập kiến thức cho Trần Cảnh về cựu duệ.
"Nhớ." Trần Cảnh gật đầu.
"Mặc dù nó không nói rõ, nhưng ta đại khái cũng đoán được, danh sách tối thượng của nó chắc là có liên quan đến "Trật tự"... "
"Ông ơi, danh sách tối thượng khác nhau, hướng thăng cấp khác nhau, độ khó có phải cũng khác nhau không?"
"Nói thừa, danh sách tối thượng mạnh yếu khác nhau, càng mạnh càng khó thăng cấp, hơn nữa danh sách cựu duệ càng về sau, điều kiện thăng cấp lại càng gian nan, nếu thật sự có người lên được danh sách bậc thứ tám... Vậy có lẽ có thể coi là thần!"
Lúc đó Trần Cảnh nghe đến đó cũng không kìm được tò mò, liền hỏi lão già ngươi là danh sách cấp mấy?
Nếu Ngỗi Nam là cựu duệ danh sách 3, thì lão già ít nhất cũng không thể chỉ cao hơn nàng một hai cấp chứ?
"Ta à?" Trần Bá Phù hình như không nghĩ đến cháu ngoan sẽ hỏi vấn đề này, hắn gãi đầu trầm mặc một hồi lâu, cuối cùng mới nói, "Miễn cưỡng tính là danh sách 7 đi."
Danh sách 7.
Trong khoảnh khắc đó Trần Cảnh liền hiểu rõ, vì sao nghị viện lại coi trọng lão già đến vậy.
Nếu lời lão già nói trước đó không phải là nói đùa, thì danh sách 8 tương đương với thần... Vậy có thể nói rằng, lão già này cách thành thần chỉ còn một chút xíu nữa thôi sao?
Dù bước cuối cùng đó cả đời không thể vượt qua được.
Nhưng cũng chỉ còn một bước thôi.
Chỉ vậy thôi.
"Cuối cùng cũng chờ được ngày này..."
Đêm khuya, Trần Cảnh khoác chăn trong phòng ngủ, nhìn viên đan dược màu đen đang đặt trong lòng bàn tay, toàn thân kích động run rẩy.
Với một người mê game thâm niên như hắn, xuyên không mà không có chút siêu năng lực nào thì mẹ nó chẳng phải là xuyên không vô ích à?
Không do dự, không chần chừ.
Trần Cảnh một hơi nuốt luôn viên bí dược khó ngửi này, rồi sau đó nhấp hai ba ngụm nước trà súc miệng, một chút cũng không lãng phí, nuốt hết vào bụng.
"Sao vị và màu của bí dược này có vẻ là lạ..."
Trần Cảnh nằm trên giường nhẹ nhàng xoa bụng, đầu óc tự dưng hiện lên một bộ phim truyền hình hồi nhỏ từng xem.
"Thứ này không phải là do quan chủ khảo kỳ cọ trên người rồi nặn ra đấy chứ..."
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận