Thế Giới Tận Thế Theo Khảo Thí Thất Bại Bắt Đầu

Thế Giới Tận Thế Theo Khảo Thí Thất Bại Bắt Đầu - Chương 138: Phương tiêm tháp bên trong giáo hoàng (length: 9408)

Để làm một người ông tốt đúng chuẩn.
Trần Bá Phù luôn ghi nhớ lời dặn dò của cháu trai ngoan.
Phải kiềm chế một chút, đừng làm loạn lên.
"Cái này cũng đâu tính là làm loạn..."
Trần Bá Phù đi trên con phố dài nhất khu Nguyệt Quang, vừa huýt sáo nhàn nhã vừa đi, mọi thứ xung quanh đều đã bị những lớp sương đen kia nuốt chửng...
Đó là sức mạnh của tai ương.
"Thằng chó giáo hoàng kia chắc ở phương tiêm tháp rồi..." Trần Bá Phù nhìn chằm chằm vào tòa thạch tháp cao ngất tận mây không xa.
Dù ẩn tu hội tuyên bố bên ngoài đó là nơi tu luyện cho cựu duệ, nhưng lão nhân lại rất rõ ràng, nơi đó rõ ràng chính là chỗ ở của giáo hoàng.
Rốt cuộc, với cái thân thể quái dị thoát ly phàm thai của hắn ta...
Phòng ốc bình thường, e là thật không chứa nổi hắn ta.
Trần Bá Phù men theo đường lớn lại thong thả bước đi, càng gần phương tiêm tháp, lão càng thấy bực bội... Bởi vì trên đường chẳng có ai cả.
Chớ nói người qua đường.
Ngay cả những cửa hàng, chung cư, giáo đường...
Mọi nơi đều trống không.
Dường như bọn họ biết trước chuyện Trần Bá Phù sẽ hạ xuống chỗ này, nên đã sớm rời khỏi vùng đất tai ương này.
"Chắc chắn là lão già giáo hoàng kia giở trò..."
Trần Bá Phù càng nghĩ càng tức.
Vốn định tiện đường giết vài người cho vui, ai ngờ đi một quãng đường dài lại không thấy bóng ma nào.
Mãi cho đến khi lão đến chân phương tiêm tháp.
Lão vẫn không tìm được một sinh vật sống nào để trút giận.
"Cháu trai bảo ta kiềm chế một chút... Vậy thì ta không thể quá phận..."
Trần Bá Phù tự nhủ, chậm rãi ngẩng mặt lên đánh giá tòa kiến trúc khổng lồ lâu rồi không gặp này.
Tòa phương tiêm tháp này toàn thân đen sì như kim loại, bề mặt phản quang mang một cảm giác bóng loáng, rất nhiều chỗ lõm vào khắc [Nguyệt Quang ẩn tu hội] đồ đằng, đỉnh cao nhất còn giống như gác chuông, lơ lửng một cái chuông lớn màu trắng bạc.
Đối với Vĩnh Dạ thành mà nói.
Tòa phương tiêm tháp này chính là kiến trúc tiêu biểu nhất.
Nhưng Trần Bá Phù biết tòa tháp này không chỉ là kiến trúc tiêu biểu đơn giản vậy.
Nó là môi giới quan trọng liên kết ẩn tu hội và Gejero!
"Thật muốn tiện tay đẩy nó đổ..." Trần Bá Phù mặt mày kỳ quái đánh giá phương tiêm tháp trước mắt.
Thân tháp cao ngút trời tựa như một cái đinh.
Cắm thẳng lên trời.
Dường như gánh vác những "thành tựu vĩ đại" của ẩn tu hội trong những năm qua, hận không thể chọc thủng bầu trời để Gejero nhìn xem...
"Như vậy chắc cũng không quá phận đâu?"
Trần Bá Phù lẩm bẩm nói.
Nhìn cánh cửa lớn duy nhất có thể vào phương tiêm tháp trước mắt, lão giơ tay lên, chìa ngón trỏ ra.
Trong khoảnh khắc.
Một quả cầu năng lượng đen cỡ hạt lạc tụ lại ở đầu ngón tay lão.
Ngay sau đó.
Trong không khí mơ hồ xuất hiện tiếng rè rè của dòng điện chói tai.
Khi quả cầu ánh sáng chứa đựng năng lượng đáng sợ kia càng lúc càng lớn, tiếng điện trong không khí càng thêm chói tai, cho đến khi...
"Giáo hoàng Nguyệt Quang! Ông nội ngươi tới đây!"
Trần Bá Phù cười lớn ngông cuồng, quả cầu ánh sáng năng lượng tụ tập ở đầu ngón tay đã phình to bằng quả bóng rổ, giống như một chùm sáng năng lượng nào đó, mang theo tiếng xé gió rít và tiếng tạp âm điện quái dị, trực tiếp bắn về phía cánh cửa đá của phương tiêm tháp.
Oanh!!!
Kèm theo một tiếng nổ điếc tai, cứ như địa chấn, ngay cả phần mặt đất của phương tiêm tháp cũng bắt đầu rung chuyển dữ dội.
"Mẹ kiếp giáo hoàng! Mày còn không mở cửa cho tao có phải không!"
Trần Bá Phù vẫn cười lớn điên cuồng, chùm sáng năng lượng đầu ngón tay dường như vô tận, như thể gắn một cái đèn pin laser vào ngón tay vậy.
Những sức mạnh có nguồn gốc từ "Danh sách Tai ương".
Càng giống như một loại virus.
Chúng bám vào phương tiêm tháp theo chùm sáng đó.
Dày đặc, dính chặt, giống như chất lỏng.
Không ngừng lan ra bốn phương tám hướng dọc theo thân tháp.
Chỉ trong vài giây ngắn ngủi.
Khu vực dưới trăm mét của phương tiêm tháp đều bị bao phủ bởi lớp sương mù đặc quánh này.
Hàng vạn con mắt mở to trên thân tháp.
Những con ngươi dày đặc, vặn vẹo điên cuồng xoay chuyển.
Những sinh vật không rõ ẩn trong sương mù này, dường như đang tìm kiếm mục tiêu cho chủ nhân là Trần Bá Phù.
Chúng giống như mực nhỏ vào nước sạch.
Tốc độ khuếch tán lan rộng ngày càng nhanh.
Cho đến khi một nửa thân tháp đều bị chúng nuốt chửng, thì nội bộ phương tiêm tháp mới có động tĩnh khác...
Đó là một tiếng thở dài già nua, xa xăm.
Như truyền đến từ rất xa.
Nhưng nghe kỹ lại cứ như ở ngay bên tai.
"Lão bất tử..." Trần Bá Phù cười lạnh nói, hoàn toàn không để ý đến trò vặt này, "Nếu ngươi không mở cửa, lão tử phải phá tan tòa tháp này đấy!"
Âm thanh kia vẫn không trả lời.
Nhưng phương tiêm tháp lại rung lên dữ dội.
Đồ đằng Gejero được khắc trên tháp đồng loạt sáng lên ánh sáng trắng lạnh lẽo.
Những ánh sáng trắng này dường như có khả năng xua tan năng lượng "Tai Ương".
Hắc vụ một khi chạm phải chúng, gần như lập tức sẽ tan thành hư vô.
Trần Bá Phù biết đây là thủ đoạn của giáo hoàng, có chút hứng thú xem cảnh tượng này, cũng không tính tiếp tục dây dưa ở đây... Lão chỉ muốn gặp mặt giáo hoàng.
Gây ồn ào một phen cũng được, đánh một trận cũng xong.
Dù sao theo lời của cháu trai ngoan thì.
Ý đến là được rồi.
Giờ phút này, hắc vụ bám trên phương tiêm tháp đã tan biến hoàn toàn, cánh cửa đá khổng lồ cũng khẽ run lên, rồi từ từ mở ra với tiếng động nặng nề...
Trần Bá Phù không phải lần đầu tiên đến nơi này.
Nên lão vừa thấy cửa lớn mở ra, liền huýt sáo thong thả bước vào.
Không hề khoa trương.
Trong Vĩnh Dạ thành, người có thể không biến sắc bước vào phương tiêm tháp gặp giáo hoàng, e là chỉ có một mình Trần Bá Phù.
Ngay cả vị nghị viên vĩ đại kia cũng không làm được, bởi vì hắn không điên như Trần Bá Phù...
Cạm bẫy?
Mai phục?
Những thứ này Trần Bá Phù chẳng hề sợ, thậm chí lão còn mong có những thứ đó.
Nếu lão thật sự trúng mai phục của ẩn tu hội ở đây, thì lão sẽ có đủ lý do không nghe lời cháu trai ngoan... Ai mà thèm gây gỗ với bọn chúng, không phục thì cứ đánh thôi.
Ngoại trừ lão già giáo hoàng kia, còn ai trong ẩn tu hội không bị lão nắm thóp?
Đánh thắng được tại sao không đánh?
Đánh không lại...
Đánh không lại thì lão chết luôn!
Sợ à?
Chả sợ chút nào.
"Ngươi còn thật sự không định buông tha cho ta..."
Trong khoảnh khắc Trần Bá Phù bước vào phương tiêm tháp, lão nghe thấy âm thanh khàn khàn già nua bên tai.
"Bọn ngươi làm tổn thương cháu ta rồi còn để ý sao?" Trần Bá Phù ra vẻ phẫn nộ, nhưng nói cho đúng thì cũng không phải là ra vẻ, rốt cuộc ngọn lửa giận trong lòng lão vẫn chưa thể hoàn toàn kìm lại.
"Những người đó đều chết hết rồi."
Giáo hoàng bất đắc dĩ nói, trong lời nói lộ ra một vẻ ấm ức.
"Một chủ giáo, một vật chứa, còn có rất nhiều tu đạo sĩ... Thế này còn không đủ để làm ngươi nguôi giận sao?"
Giờ phút này.
Trần Bá Phù đã đến chỗ sâu nhất trong phương tiêm tháp.
Trước mặt lão là một bức tượng đá hình người cao khoảng trăm mét, dường như khắc họa hình ảnh một lão nhân mặc phục sức của ẩn tu hội...
Tượng đá hình người cầm quyền trượng.
Ngồi trên một chiếc ghế lớn cũng làm bằng đá.
Khi Trần Bá Phù ngẩng đầu nhìn nó.
Nó cũng hơi cúi đầu xuống.
Xoay chuyển đôi mắt cứng nhắc nhìn Trần Bá Phù.
"Đây là kết cục của những kẻ sùng bái Gejero sao?"
Nụ cười của Trần Bá Phù lộ ra một chút trêu đùa.
Cho dù người trước mặt là giáo hoàng của ẩn tu hội, lão cũng có gan lộ ra vẻ mỉa mai hả hê.
"Lão già như ngươi nhìn kiểu gì cũng không sống được bao lâu... Không biết lúc chết có rớt ra vàng bạc không nữa..."
- Mỗi ngày giữa trưa 12 giờ 2 chương!
【Nếu tối nay nhận được đề xuất, vẫn sẽ có kế hoạch tăng thêm chương ~】 【Lượt truy cập cực kỳ quan trọng, liên quan đến việc quyển sách này còn có thể nhận được đề xuất hay không, mọi người cố gắng xem xong các chương mới trước 12 giờ tối, xin nhờ xin nhờ (` ) so tim】 ************************************************** Cảm tạ [giết ta đừng dùng dao khoa học] đã khen thưởng 10000 tệ Qidian!
Cảm tạ [cầu vồng kép], [lão Dịch nhất bổng], [mộng bên trong quần chúng], [lý đề], [thư hữu 20220123234756601], [đại ma vương hủy diệt thế giới] đã khen thưởng! (`) cúi người!
Cảm tạ mọi người đã tặng phiếu đề cử và vé tháng!
Cảm tạ tất cả bạn bè đã đến ủng hộ, cảm ơn sự ủng hộ của các bạn, yêu các bạn!
(Hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận