Thế Giới Tận Thế Theo Khảo Thí Thất Bại Bắt Đầu

Thế Giới Tận Thế Theo Khảo Thí Thất Bại Bắt Đầu - Chương 632: Thâm không chi tử ( thượng ) (length: 7622)

—————————— [ Số báo danh: 0 ] [ Họ tên thí sinh: Trần Cảnh ] [ Danh sách chung cuộc: Thâm không ] [ Danh sách hiện tại: Danh sách 6 · Kẻ hưởng yến tiệc xa xôi ] —— Thâm không cuối cùng vẫn là lựa chọn ngươi, nhưng đây chỉ là một khởi đầu bất hạnh, ngươi có lẽ rất nhanh sẽ hiểu, thâm không cùng ngươi phải đối mặt rốt cuộc là những tồn tại khủng bố đến mức nào, tin ta đi, việc ngươi chọn thâm không là một con đường chết, còn việc thâm không chọn ngươi cái tên nhân loại đáng chết này cũng là [kiểm tra phát hiện ký tự vô hiệu] [kiểm tra phát hiện ký tự vô hiệu] [kiểm tra phát hiện ký tự vô hiệu] . . .
—————————— Trần Cảnh nhớ rất rõ, mỗi lần hoàn thành thăng cấp danh sách, trên màn hình thí sinh của hắn đều sẽ có nhắc nhở, đại khái đều liên quan đến thông tin cá nhân sau khi hắn thăng cấp.
Trước đây, thông tin hiện ra trước mắt hắn rất chính thức và cứng nhắc, nhưng lần này thì không… Bởi vì hắn có thể thấy từ mấy dòng chữ trên màn hình kia, chúng ẩn chứa cảm xúc hóa cực độ.
Giống như là… Vì lần thăng cấp danh sách này mà vô tình chọc giận phải một tồn tại nào đó?
"Có thể lợi dụng màn hình thí sinh để phát tiết cảm xúc riêng tư, nghĩ kiểu gì cũng chỉ có đám hỗn đản tạo vật chủ kia…" Trần Cảnh nhanh chóng có đáp án trong lòng, nhưng hắn cũng tò mò không biết vị tạo vật chủ nào lại có tính khí lớn như vậy.
Chắc sẽ không phải mẫu, vì thần không có rảnh rỗi và ấu trĩ đến thế, hơn nữa thần lại đứng về phía thâm không, vậy thì… là vụ tiên sinh?
Tuy vụ tiên sinh đã làm rất nhiều chuyện buồn nôn, hơn nữa, xét theo tính cách của thần thì việc làm trò thấp kém như vậy cũng rất có khả năng, nhưng không hiểu vì sao… Trần Cảnh cứ cảm thấy không phải thần.
Nhưng càng nghĩ lại chỉ có thể là thần.
Cũng không thể có ai khác chứ?
"Xem ra ngươi thành công rồi…"
Nghe thấy giọng nói quen thuộc này, Trần Cảnh theo bản năng quay đầu, chỉ thấy Keturt đang đứng cách hắn không xa với vẻ mặt kinh ngạc, khuôn mặt tuấn mỹ và mang khí chất quý tộc của gã lộ ra một chút khó tin.
"Ta còn tưởng ngươi sẽ thất bại cơ."
"Ngươi mong ta chết vậy à?" Trần Cảnh bất đắc dĩ hỏi ngược lại.
"Cũng không đến nỗi thế, chỉ là việc ngươi có thể dễ dàng được thâm không thừa nhận… Ta thực sự bất ngờ, vốn dĩ còn tưởng ngươi phải mất mấy trăm hơn ngàn năm để 'thuyết phục' thâm không." Keturt tặc lưỡi nói.
"Cần lâu như vậy sao?!" Trần Cảnh ngẩn ra, theo bản năng hỏi: "Từ lúc ta mất ý thức đến giờ đã bao lâu rồi?"
"Cũng cỡ bảy ngày rồi." Keturt cười nói, "Chắc không mấy ngày nữa là đến lúc ngươi trở về biểu thế giới, vừa vặn kịp đấy."
". . ."
Trần Cảnh nghi hoặc nhìn Keturt, thầm nghĩ gã này dường như cái gì cũng biết, ngay cả thời gian trở về biểu thế giới cũng tính còn rõ hơn cả mình.
"Nói mới nhớ, ta có chút tò mò…" Trần Cảnh hỏi dò, "Nếu lúc trước ta không thể tỉnh lại kịp thời, sau khi bị truyền tống về biểu thế giới thì có phải vẫn phải ở trong trạng thái hôn mê không?"
"Không biết." Keturt nhún vai, "Ta đâu phải là thí sinh, có trải qua chuyện đó đâu."
Lời vừa dứt, Keturt liền lượn quanh Trần Cảnh hai vòng, như một bóng ma lơ lửng, thân ảnh nhìn có chút mơ hồ.
"Thăng cấp danh sách sáu… chắc hẳn cũng kiếm được không ít chỗ tốt nhỉ?"
"Ừm, lần này có được quyền năng còn nhiều hơn những lần thăng cấp trước kia của ta." Trần Cảnh gật đầu, không có ý giấu diếm, sau đó quay đầu đánh giá xung quanh, hiếu kỳ hỏi: "Đây là đâu vậy? Vẫn ở trong dinh thự của ngươi à?"
Từ lúc tỉnh lại, Trần Cảnh đã nhận ra mình đang ở một không gian quỷ dị… Giống như một mảnh hư không rộng lớn vô tận, nhìn quanh căn bản không thấy điểm cuối, hơn nữa bốn phương tám hướng còn có rất nhiều "đại lưu sao" không ngừng vụt qua.
Nhìn kỹ lại thì thấy.
Mấy thiên thạch có đường kính chừng ba bốn mươi mét kia không phải là đang vụt qua trong hư không, chúng đều bị một tầng màng mỏng hơi mờ bao phủ, giống như tàu hỏa đang chạy với tốc độ cực nhanh trong đường hầm, lộ tuyến di chuyển đều cố định… "Dĩ nhiên là không phải." Keturt cười nói, "Sau khi ngươi thăng cấp hoàn thành, tự nhiên sẽ rời khỏi dinh thự của ta, dù sao nhà ta nhỏ thế này, đâu có chứa nổi vị đại thần như ngươi…"
"Nghe ngươi nói có gì đó sai sai." Trần Cảnh nghi hoặc nói.
"Nói mới nhớ…" Keturt đánh giá Trần Cảnh từ trên xuống dưới, cười có chút không có ý tốt, "Sau khi tỉnh lại, ngươi có phải chưa kịp quan sát những biến hóa trên người mình không?"
"Biến hóa trên người ta?" Trần Cảnh cúi đầu nhìn lướt qua, bất đắc dĩ nói: "Chẳng phải là thay đổi trong suốt sao? Giống như bị không gian này ảnh hưởng, ra ngoài rồi chắc là sẽ trở lại bình thường…"
"Không chắc đâu." Keturt cười quái dị nói, "Ngươi biến thành bộ dạng này cũng không phải do ảnh hưởng của không gian."
"Ngươi đừng có dọa ta đấy." Trần Cảnh nhíu mày.
"Vừa rồi ngươi không phải tò mò đây là đâu sao?" Keturt giơ tay chỉ vào "thiên thạch" đang vụt qua không xa, cười quái dị nói: "Những thứ phát sáng đó đều là tín hiệu thần kinh của ngươi, ống dẫn hơi mờ kia là mạng lưới thần kinh của ngươi, cho nên… ngươi nói chúng ta đang ở đâu?"
Lúc Keturt nói ra câu này, Trần Cảnh theo bản năng nghĩ ra đáp án, chỉ là đáp án này khiến hắn rất khó tin, có chút không thể chấp nhận… "Ngươi đừng nói là ngươi đang ở trong người ta." Trần Cảnh cẩn thận từng ly từng tí nói.
"Đúng đó!"
Keturt lộ ra vẻ mặt hưng phấn, khoa tay múa chân cười lớn.
"Vị trí hiện tại của ta, chắc là đang ở trong đầu ngươi đấy, hình thái hiện tại của ngươi đã hoàn toàn thoát ly phàm nhân rồi… Nhóc con, ngươi có tiềm năng thành thần đó!"
"Hình thái của ta…"
Bởi vì lúc thăng cấp danh sách, lượng thông tin dữ liệu dồn vào đầu Trần Cảnh cùng lúc thực sự quá nhiều, nên hắn căn bản không thể "nhìn kỹ" hết được, chỉ biết những thông tin đó đại khái có nội dung gì, và ngay lúc này… Khi hắn theo lời Keturt, bắt đầu xem kỹ sự biến đổi của bản thân.
Trong phút chốc.
Hắn có chút không thể tiếp nhận.
"Ta… Ta lại biến thành cái bộ dạng quỷ quái này…"
"Bình tĩnh." Keturt rõ ràng đang vui sướng khi thấy người gặp họa, nhưng ngoài miệng vẫn nói lời trấn an Trần Cảnh, "Lúc trước ngay cả Hoàng vương còn chưa đạt đến cảnh giới này, ngươi còn lợi hại hơn hắn nhiều, đây chính là thân thể của thâm không đó… Về sau, việc ngươi muốn được thâm không tái sinh, đây là điều kiện tất yếu!"
Dứt lời, Keturt liền bày ra vẻ mặt nóng lòng muốn thử.
"Chắc giờ ngươi vẫn chưa quen với thân thể mới này, không thể điều khiển dễ dàng như cánh tay… Vậy để ta giúp ngươi nhé! Ta đưa ngươi ra ngoài! Ông nội ngươi còn đang chờ ngươi ở ngoài kia đấy!"
"Đừng làm loạn, mới hào." Trần Cảnh vội vàng khuyên nhủ, "Để ta nghĩ xem phải giải thích với lão già đó như thế nào đã…"
"Chuyện này còn cần phải giải thích sao? Ông ấy là ông nội ruột của ngươi mà! Ngươi còn sợ ông ấy hại ngươi à?" Keturt có chút hả hê nói, "Yên tâm đi, ông nội ngươi đang vui mừng đấy!"
". . ."
(Hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận