Thế Giới Tận Thế Theo Khảo Thí Thất Bại Bắt Đầu

Thế Giới Tận Thế Theo Khảo Thí Thất Bại Bắt Đầu - Chương 532: Tự viện chi hạ · Cực Trú đô ( hạ ) (length: 8910)

Khi Trần Cảnh lợi dụng khe không gian để mang lão già rời khỏi thành trại, mọi người đều tỏ ra có chút quyến luyến...
Nói vậy thì hơi giả tạo, vì dù sao mọi người đều đang bận rộn xây dựng Tây đại lục, chẳng ai rảnh để quan tâm hai kẻ rảnh việc thích đi lại lung tung này.
Đừng nói đến Ngỗi Nam tính tình trẻ con, ngay cả Ryan, Anu, Mona mấy tín đồ nhỏ tuổi trung thành cũng không tỏ ra luyến tiếc, chỉ dặn Trần Cảnh họ đi đường cẩn thận rồi lại bận chạy ra "công trường" giúp đỡ.
Tất cả đều đang hối hả xây dựng nhà mới cho mình.
Đối với cái nơi sắp biểu diễn "xã hội không tưởng khe không gian" trong tương lai không xa này, ngay cả Ngỗi Nam cũng đã chuẩn bị mười hai phần tinh thần.
Lúc đội máy móc của Hassad đến xây khu dân cư, Ngỗi Nam còn cố tình bảo đám công nhân của Hassad làm cho chắc vào, đặc biệt là tòa nhà mà nàng đã chấm, nhất định phải gia cố thép vào tận xương, tuyệt đối đừng sợ tốn tiền...
Nhắc đến tiền... Thật ra Trần Cảnh họ cũng chẳng dùng đến.
Nơi này cách khu dân cư quy mô lớn của nhân loại quá xa, ngay cả doanh trại người lưu lạc gần nhất cũng cách đến cả vạn cây số, bọn họ có tiền cũng không có chỗ tiêu.
Huống chi dù có đến những nơi đó thì chắc cũng chẳng mấy ai dám giao dịch với họ.
Trong khoảng thời gian này.
Lệnh truy nã của kẻ khôi phục khe không gian có thể nói là đã lan truyền khắp đại lục, ngay cả những kẻ bỏ đàn sống riêng lẻ ở đất chết cũng biết mặt Trần Cảnh và người thành trại, chứ đừng nói đến những khu tụ cư kiểu như Vĩnh Dạ.
Không ngoa mà nói, một đứa trẻ lên ba cũng có thể liếc mắt một cái là nhận ra họ!
Vậy nên.
Trong khoảng thời gian này, vật liệu xây dựng Kakosha gần như đều là do Trần Cảnh khám phá từ trong khe không gian rồi giao cho Hassad tinh luyện, đây cũng là lý do chính khiến tiến độ công trình của Kakosha bị chậm trễ... Nguồn cung vật liệu quá chậm, đúng là kiểu không bột sao gột nên hồ.
Nhưng tiến độ chậm một chút cũng chẳng sao.
Dù gì thì mọi người vẫn đang sống tạm trong thành trại, chỉ cần có Trần Cảnh, dù không giao dịch với bên ngoài cũng có thể thu được vô số quặng kim loại cùng các vật liệu khác.
Rốt cuộc, phạm vi của khe không gian quá lớn... Tựa như một vũ trụ không hoàn chỉnh vậy!
Ở trên những hành tinh hoang tàn kia, việc khai thác ra vài thứ có ích cũng không quá khó.
Thực tế cũng có người đã đề nghị với Trần Cảnh, thay vì thường trú ở Tây đại lục, chi bằng dứt khoát chuyển cả nhà cả người vào khe không gian, ít nhất thì nơi đó an toàn hơn, muốn tìm một hành tinh thích hợp để con người sinh tồn cũng không phải quá khó.
Nhưng ý tưởng này vừa đưa ra không lâu đã bị Trần Cảnh bác bỏ.
Nguyên nhân cũng đơn giản.
Cấp bậc danh sách của hắn hiện giờ không cao, căn bản không có cách nào đảm bảo cư dân trong thành trại thường trú ở khe không gian mà không bị ăn mòn, đặc biệt là những người ngay cả cựu duệ cũng không tính là người thường, muốn thường trú trong khe không gian hoàn toàn là chuyện hoang tưởng.
"Tọa độ không có vấn đề chứ?"
"Ừ, tọa độ này là ở bên trong tự viện Cực Trú đô, bên kia ta đã chào hỏi rồi, chỉ cần ngươi đảm bảo điểm dịch chuyển chính xác thì người ngoài sẽ không phát hiện chúng ta đi Cực Trú đô..."
Trước khi xuất phát, Trần Cảnh còn cố tình xác nhận với Kiều Ấu Ngưng một lần, sau khi xác định tọa độ không sai mới dám mang lão nhân đi.
Tuy rằng [ đại phật mẫu tự viện ] thái độ hết sức rõ ràng, mà tầng lớp quản lý nội bộ của tự viện cũng không nói gì, nhưng Trần Cảnh vẫn cảm thấy... Phải kín đáo.
Tình hình hiện tại đã không khó để hiểu.
Đồ Linh và Gejero đã liên thủ với nhau.
Mặc dù mấy ngày trước Trần Cảnh còn nghe nói mâu thuẫn giữa họ, nhưng sau đó hai nhà này xác thực đã tuyên bố ký kết hiệp ước liên minh mới, đồng thời họ cũng đã phái người đến Cực Trú đô, đều muốn liên hệ với tầng lớp quản lý tự viện, từ đó đàm phán hợp tác để đối phó với kế hoạch phục hồi khe không gian...
Vậy nên, Trần Cảnh cảm thấy lần đi Cực Trú đô này nhất định phải giữ thái độ kín đáo.
Tốt nhất là không ai ngoài phát hiện họ đến tự viện, nếu không... Rắc rối của tự viện chỉ sợ cũng lớn.
Đại bản doanh của Trần Cảnh ở Tây đại lục.
Nơi đó cách Vĩnh Dạ Huyền Không cực kỳ xa, hơn nữa còn có một vị cổ thần che chở, cho nên Đồ Linh hai nhà muốn đối phó với Trần Cảnh cũng không dễ dàng.
Nhưng Cực Trú đô lại là một tình huống khác...
Vị trí địa lý tuy gần điểm cực đại lục, nhưng tuyến đường thông đến đây đã quá nhiều, hơn nữa dân cư trong Cực Trú đô cũng có mấy trăm triệu người, một khi Trần Cảnh bị bại lộ thân phận khiến tự viện thành bia ngắm, đến lúc đó những người bình thường ở Cực Trú đô sẽ là những người chịu thiệt thòi trước.
Trần Cảnh không phải là không muốn hợp tác với tự viện, nhưng ít ra ở giai đoạn hiện tại thì Trần Cảnh cảm thấy dù có hợp tác thì cũng phải giữ thái độ kín đáo.
Thậm chí còn không cần tự viện giúp đỡ, chỉ cần họ đảm bảo không làm chuyện xấu là được.
Về phần cuối cùng có muốn tự viện thể hiện thái độ ủng hộ hay không, thì chắc chắn là có, chỉ là bây giờ chưa đúng thời cơ, vẫn phải chờ một chút...
Từ Tây đại lục đi về Cực Trú đô.
Trong suốt quá trình, Trần Cảnh tiến hành dịch chuyển không gian đến mười một lần.
Trần Bá Phù thì chẳng thấy sao, nhưng Kiều Ấu Ngưng thì sắp bị làm cho choáng váng.
Đến lúc hoàn thành lần dịch chuyển không gian cuối cùng.
Kiều Ấu Ngưng đã có cảm giác như cuối cùng cũng được giải thoát.
...
Vùng cực bắc, bên trong tự viện.
Bên ngoài [ điện phật mẫu ].
Một đám lão tăng kỳ dị đã đứng đợi từ lâu.
"Mắt trưởng lão, ông có thể quan sát được lộ tuyến di chuyển của họ không?"
"Quá mơ hồ, nhìn không rõ!"
"Tai trưởng lão, ông còn nghe được giọng của kẻ khôi phục kia nói chuyện không?"
"Nghe không được."
"Haiz... Thật tình mà nói, ta cũng thật tò mò về cái năng lực dịch chuyển không gian kia, ta từng thấy ghi chép về năng lực khe không gian này trên cổ tịch, nhưng tiếc là nội dung ghi chép không được tỉ mỉ."
Lão nhân đầu trọc đang đứng đầu hàng, y mặc giống các tăng lữ bình thường, thậm chí có thể nói là tằn tiện, ngay cả các vị trưởng lão đứng sau y cũng trông có vẻ sang trọng hơn.
Nhìn theo dáng vẻ đặc thù, tuổi của y có lẽ cũng ngang với Trần Bá Phù, nhưng so với Trần Bá Phù điên điên khùng khùng thì y lại tạo cảm giác ôn hòa hiền từ hơn, trong đôi mắt dịu dàng như mặt nước còn ẩn hiện một tia từ bi phật tính.
Y chính là Ách Già.
Là người lãnh đạo [ đại phật mẫu tự viện ].
Cũng là một nhân vật truyền kỳ thật sự của Cực Trú đô.
Cũng là người tăng duy nhất từng được tận mắt thấy toàn cảnh phật mẫu.
"Ách Già đại nhân, tôi nghĩ người không cần ra mặt đâu, nhiều trưởng lão đến đón tiếp bọn họ vậy là quá đủ rồi, tôi dám đảm bảo lão già điên kia không nói gì đâu!"
Nghe vậy, Ách Già chỉ ôn tồn cười, giọng nói như có ma lực khiến người ta có thể bình tĩnh trở lại.
"Sát trưởng lão, nếu chúng ta đều đã quyết định muốn hợp tác với khe không gian thì sao phải ra vẻ kiêu căng cho người khác xem chứ, huống chi người cùng về với họ còn có Ấu Ngưng, đó là con cái của tự viện mà..."
Nghe Ách Già nói vậy, vị trưởng lão kia cũng không biết nên khuyên như thế nào, bất quá trong lòng ít nhiều vẫn có chút oán khí.
Rốt cuộc Ách Già là chủ tự viện, y đại diện cho cả phật mẫu tự viện... Y đã quá nể mặt kẻ khôi phục khe không gian kia, y có đủ sức gánh sao?
Đột nhiên, mắt Ách Già sáng lên, như thể đã phát hiện ra điều gì, y đột ngột quay đầu nhìn về phía sau.
Và ngay trong khoảnh khắc này.
Ba bóng người rõ rệt đột ngột xuất hiện giữa đội hình trưởng lão.
Còn chưa đợi mọi người thấy rõ mặt người vừa tới, một tiếng chửi rủa quen thuộc đã vang vọng trong tự viện.
Giống như mấy chục năm trước.
"Sao ta lại đứng cùng đám lão bất tử này vậy trời..."
Lúc này, một lão già trong ba người lên tiếng, hùng hổ chẳng chút khách khí.
"Thật hắn mụ xui xẻo!"
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận