Hộ Hoa trạng Nguyên Tại Hiện Đại

Chương 962: Diệt Ma đại tiên

Chương 962: Diệt Ma đại tiênChương 962: Diệt Ma đại tiên
Thân ảnh lão giả với mái tóc rối bời biến mất ngay tại chỗ.
Trong khu rừng đầy tuyết trắng, cuộc chiến vẫn kịch liệt như trước. Khóa Tiên Liên mang theo sức mạnh công kích kỳ lạ, đánh trúng thắt lưng Tiêu Dương. Trong chớp mắt, một luồng năng lượng quán dũng, khiến cho Tiêu Dương bị thương nhẹ. Cùng lúc, công kích kín không kẽ hở chung quanh bao trùm xuống, khóa Tiên Liên đầy trời lấy Tiêu Dương làm trung tâm, bắt đầu phủ xuống.
Thiên Viên thân kiếm trong tay Tiêu Dương vung lên, người nhẹ như yến, thân ảnh bay lên.
Lăng không đạp bước.
Một khắc này, khóa Tiên Liên lại từ bốn phương tám hướng xuất hiện.
Khi Tiêu Dương đang muốn thi triển thân pháp chạy trốn, đột nhiên sắc mặt đại biến. Lúc này, hắn cảm giác được có một luông sức mạnh vô hình chế trụ hắn, khiến hắn không thể động đậy được.
Cả người không thể động đậy nửa phân, cho dù là chớp mắt cũng không được.
Trong lòng kinh hãi.
Nghe xong, Tiêu Dương không khỏi giật mình, cũng không chút do dự mà trả lời:
Ánh mắt lão giả đỏ lên, giọng nói lại càng nôn nóng hơn, mơ hồ có chút bất an:
Gió lạnh nổi lên, một sức mạnh vô hình đẩy khóa Tiên Liên sang một bên. Đồng thời, một người ăn mày xuất hiện trước mặt Tiêu Dương, trong tay câm một mộc côn màu đen, tay kia không biết khi nào đã câm lệnh bài có khắc chữ "Vây" mà Tiêu Dương làm rơi, thần sắc vội vàng, khẩn trương nhìn chăm chú Tiêu Dương:
Một khắc này, không gian xung quanh giống như sụp đổ, khí tức cường thế như cái lồng bao phủ Tiêu Dương.
Không chỉ Tiêu Dương, ánh mắt đám người lam y nhân cũng lộ ra sự kinh hãi.
- Tam Xích Thần Minh Điện chấp hành thần lệnh, người không liên quan cút ngay.
Có cường giả đến.
- Y... y đang ở đâu?
Nhìn khóa Tiên Liên theo quán tính mà bay đến, đồng tử Tiêu Dương không khỏi mở lớn thêm vài phần.
Nhưng Tiêu Dương rất nhanh phát hiện, ngoại trừ hắn ra, những người kia cũng không thể nhúc nhích. Không gian giống như ngừng trệ, hết thảy đều bị định trụ.
- Do Khốn Ma lão nhân tặng cho.
- Câm miệng.
- Lệnh bài này ngươi lấy được từ đâu?
Lão giả lạnh lùng quát lại. Một lam y nhân đến gần ông lập tức bạo thể bỏ mạng.
Bởi vì kích động, cấm cố của lão giả đột nhiên biến mất. Lúc này, đám người lam y nhân đã có thể cử động, ánh mắt lộ ra sự tàn nhẫn, lớn tiếng quát:
Tuy thực lực của lão giả cường đại, nhưng Tam Xích Thần Minh Điện có quyên uy chí cao, không người nào dám gây hấn.
- Hừ. Đám lam y nhân nhất thời biến sắc.
Đồng tử Tiêu Dương đột nhiên mở to.
Để tìm được đệ đệ, ông chẳng quan tâm đến việc đắc tội với thế lực nào.
Tiêu Dương hỏi dò một câu.
Cường thế không gì sánh kịp.
Quả nhiên là Diệt Ma đại tiên.
Diệt Ma đại tiên nhìn chằm chằm Tiêu Dương, chờ hắn trả lời vấn đề của ông.
- Đúng vậy.
Dù sao, ông ta cũng chỉ một thân một mình. Ngoại trừ đệ đệ, thế gian này chẳng còn gì để lưu luyến.
Vị trước mắt này chính là sư huynh có thể phá giải được khóa Tiên Liên mà Khốn Ma lão nhân đã nói, Diệt Ma đại tiên?
Đương nhiên, đây chẳng qua cũng chỉ là suy đoán của Khốn Ma lão nhân. Vị sư huynh, cũng là đại ca ruột thịt của Khốn Ma lão nhân chính là thiên tài trong số các thiên tài. Nhưng Tiêu Dương cũng không quá hy vọng. Trong số những người tu hành ở địa cầu, chỉ có long trảo của Thánh Long Vương mới có thể giải được khóa Tiên Liên.
- Tiền bối là ... Diệt Ma đại tiên?
Đột nhiên, khóa Tiên Liên lặng yên phủ đến.
Ông ấy tìm Khốn Ma lão nhân?
Tiêu Dương cũng không khỏi hít một hơi khí lạnh, ánh mắt liếc nhìn lão giả tóc rối, cảm giác có chút quen mắt.
Ngón tay lão giả chỉ ra, sát khí trùng thiên. Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, lam y nhân bao vây xung quanh đã bị giết sạch. Những người còn thừa lại lập tức thối lui.
Tiêu Dương giật mình, đột nhiên dấy lên một tia hy vọng.
Hy vọng sống sót.
Hoặc có cơ hội xoay chuyển thế cục hôm nay.
Thực lực của Diệt Ma đại tiên thâm bất khả trắc, tuy không thể nào so sánh với Cửu Miểu thần sứ, nhưng nếu ông có thể liên thủ với Thánh Long Vương và Thái Cực Vương, cho dù không cách nào đánh bại Cửu Miểu thần sứ nhưng dù sao cũng có thể có cơ hội thoát thân.
Tiêu Dương cảm giác cơ thể đã có thể nhúc nhích, vội cúi đầu với Diệt Ma đại tiên, chắp tay nói:
- Văn bối Tiêu Dương, khẩn xin tiên bối ra tay trợ giúp Thánh Long Vương tiên nhân một tay.
Nói xong, ánh mắt Diệt Ma đại tiên bắn ra thần sắc vô cùng lợi hại, khiến cho Tiêu Dương giống như rơi xuống hầm băng. Khí tức mênh mông khiến hắn không cách nào đứng vững, vội vàng vận kiếm lực, khó khăn lắm mới ổn định thân hình.
Ánh mắt Diệt Ma đại tiên lướt qua một tia dị sắc, ngược lại nhìn thẳng Tiêu Dương:
- Tiểu tử, ngươi còn chưa trả lời câu hỏi của bổn tiên, hơn nữa ngươi có biết người giết Thánh Long Vương là ai không?
Bên trong Kim phủ, giọng nói Tiểu Ngũ mơ hồ mang theo sự chờ mong:
- Diệt Ma đại tiên. Tiêu Dương bắt được cọng rơm này, nhưng không biết nó có phát huy được tác dụng cứu mạng hay không.
Tiêu Dương nhịn không được thì thâm trong lòng. Diệt Ma đại tiên xuất hiện, giống như một cọng rơm cứu mạng trong lúc tuyệt vọng.
- Có hy vọng sao?
Diệt Ma đại tiên là người làm việc nhanh nhẹn, cũng không do dự, thân ảnh như tia chớp lao về phía Thánh Long Vương. Thời gian không cho phép ông do dự. Bởi vì ông đã nhìn thấy hai người Thánh Long Vương và Thái Cực Vương đã như nỏ mạnh hết đà, tùy thời có thể sụp đổ.
- Vãn bối không dám, khẩn thỉnh tiền bối ra tay cứu Thánh Long Vương là có lý do. Thứ nhất, Khốn Ma lão nhân xác thực đang ở trong hiểm cảnh, nhưng đã được vãn bối cứu ra ngoài, đưa đến một nơi rất an toàn.
Tiêu Dương nói xong, cảm giác khí thế cuồng bạo cũng giảm xuống vài phần, liền thở ra một hơi, nói tiếp:
- Thứ hai, trên người Khốn Ma lão nhân còn có khóa Tiên Liên xiềng xích.
Tiêu Dương nghiêm mặt nhìn thẳng Diệt Ma đại tiên, nói từng chữ một:
- Trên thế giới này, ngoại trừ thân sứ của Thần Linh cảnh địa thì cũng chỉ có Thánh Long Vương mới có thể phá được khóa Tiên Liên.
Sắc mặt Diệt Ma đại tiên trâm xuống.
Khóa Tiên Liên thuộc về Thần Linh cảnh địa, đệ đệ của ông đang bị khóa Tiên Liên trói buộc, rất có khả năng là do một thần sứ nào đó gây nên. Hơn nữa, phương pháp mở khóa Tiên Liên cũng không giống nhau, cũng phân ra cao thấp. Nếu như nhờ thần sứ mở giùm, với thái độ cao cao tại thượng của thần sứ, sẽ không có khả năng mở khóa cho đệ đệ của ông.
Hy vọng chỉ có thể ký thác lên người Thánh Long Vương.
- Mặc kệ nguyên nhân thứ nhất hay là nguyên nhân thứ hai, bổn vương cũng phải ra tay đánh cược một lần.
Tiêu Dương cảm nhận được áp lực như núi, vội vận chuyển kiếm lực chống đỡ, nói:
Nghe Tiêu Dương nói như vậy, hiển nhiên Khốn Ma lão nhân đang bị vây trong khốn cảnh. Diệt Ma đại tiên nhất thời tức giận lên.
- Ngươi dám uy hiếp bổn tiên?
- Tiền bối muốn cứu Khốn Ma lão nhân, nhất định phải cứu Thánh Long Vương.
Tiêu Dương trả lời:
- Tiêu Dương biết.
- Một vị vương giả thần bí bên trong Thần bảng Viêm Hoàng, thực lực ngang hàng với Thánh Long Vương. Nhưng ông ấy đã mất tích một thời gian dài, hoặc có thể là đã gặp được kỳ ngộ. Cuộc chiến này có Diệt Ma đại tiên, cũng có thể có hy vọng.
- Mong rằng như vậy.
Tiêu Dương thì thầm một câu, ánh mắt đảo bốn phía. Đám người lam y nhân đã bỏ chạy, trên tuyết chỉ còn một đống khóa Tiên Liên lạnh như băng.
Khóa Tiên Liên. Tiêu Dương bước lên phía trước, nhìn một khóa Tiên Liên, ánh mắt mang theo sự tò mò.
- Thủ hạ thân sứ mang theo khóa Tiên Liên cấp bậc thấp nhất. Nhưng một khi bị trói, nếu không có phương pháp mở khóa đặc biệt, dựa vào sức người căn bản không thể phá giải.
Tiểu Ngũ nói.
Thần thức Tiêu Dương âm thầm cảm nhận một trận. Một khóa Tiên Liên dài đến mấy thước, cấu tạo ảo diệu vô cùng, khó có thể thẩm thấu.
- Khóa Tiên Liên chỉ có nhân tài của Thần Linh cảnh địa mới sử dụng được?
Tiêu Dương đột nhiên nhớ đến đám người Kỷ Ly tiên nhân bị khóa trong một cái khóa Tiên Liên thật lớn ở Tử Vong cốc.
- Điều này cũng không phải. Tuy khóa Tiên Liên xuất phát từ Thần Linh cảnh địa, nhưng bởi vì cấm cố không gian, Thần Linh cảnh địa không cách nào bước vào được địa cầu. Bởi vậy, bọn họ đã bồi dưỡng thần sứ tại địa cầu. Thực tế đại đa số đều là thiên tài được tuyển ra tại địa cầu hết cả thôi.
Tiểu Ngũ nói:
- Về phần khóa Tiên Liên, nó cũng là một thân binh nhận chủ. Một khi nhận chủ, nó sẽ tuân theo người sử dụng.
- Tiêu Dương.
Tiểu Thất đột nhiên nói:
- Cậu có thể thử luyện hóa khóa Tiên Liên xem. Đây chỉ là khóa Tiên Liên cấp bậc thấp nhất, có thể cho phép luyện hóa để nhận chủ.
- Đúng vậy, Tiêu Dương, đây chính là dịp khó có được. Thủ hạ Thần Linh cảnh địa bị giết để lại khóa Tiên Liên chỉ sợ trăm năm chưa có được một lần. Ít nhất không có ai có dũng khí xúc phạm quyền uy của Thần Linh cảnh địa. Mà cho dù có được khóa Tiên Liên, cũng không nhất định có dũng khí luyện hóa nó.
Tiểu Cửu cười nói:
- Dù sao chúng ta cũng đã triệt để đắc tội Tam Xích Thần Minh Điện, không cần phải e dè gì nữa, cứ trực tiếp luyện hóa nó. Mặc dù là binh khí cấp thấp nhất, khi đụng độ với tiên nhân, có thể thừa dịp bọn họ không ngờ đến bất ngờ khóa chặt, không thể nghỉ ngờ là một vương bài có thể ứng đối với địch thủ.
- Nói thì dễ lắm, nhưng tiên nhân có thể dễ dàng bị đến gần sao?
Tiểu Thất cắt ngang, nhưng rồi vẫn gật đầu:
- Nhưng lời nói của Tiểu Cửu vẫn có chút đạo lý.
- Dừng.
Tiêu Dương cũng không suy nghĩ nhiều, lập tức khoanh chân ngồi xuống luyện hóa khóa Tiên Liên.
Tại một nơi khác, Thái Cực Vương và Thánh Long Vương đều đang gặp nguy cơ. Dưới sự công kích lôi đình của Cửu Miểu thần sứ, hai người không ngừng lui vê phía sau, khóe miệng đầy máu, hiển nhiên đã bị thương không nhẹ.
Trời đã gần sáng. Nhìn sắc trời, Cửu Miểu thần sứ cười lạnh:
- Thánh Long Vương, Thái Cực Vương, hôm nay các ngươi nhất định không nhìn thấy ánh mặt trời được đâu.
- Phá lãng cửu trọng thiên. Trọng xích lại nhấc lên con sóng ngập trời.
- Thái cực thiên địa. Âm dương giao hối. Bát quái trận khởi.
Thái Cực Vương nhanh chóng bố trận. Một khi bị phá nát, Thái Cực Vương ở đằng sau lại tiếp tục bày phòng ngự đón nhận công kích của Cửu Miểu thần sứ. Cứ lặp đi lặp lại như vậy, hai người không ngừng lui về phía sau.
Oành oành.
Đất núi rung chuyển.
Hai đại vương giả hộc máu giữa không trung.
Còn chưa kịp thở, trọng xích trong tay Cửu Miểu thần sứ lại lao đến.
Hoành tảo thiên quân.
Mắt thấy hai người Thánh Long Vương sắp bị cắn nuốt.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt không có gì tiếc nuối. Bọn họ cảm nhận được, chấn động của cuộc chiến phía xa đã biến mất. Hẳn Tiêu Dương đã đi rồi.
Chết, không có gì hối hận.
Tiền dễ dàng có được, nhưng tri kỷ lại khó cầu.
Không cầu sinh cùng ngày cùng tháng, nhưng cầu chết cùng ngày cùng tháng với nhau.
Im lặng hứa hẹn.
Nhưng...
Ông trời dường như vẫn chưa để hai vị vương giả sụp đổ. Lúc này, phía sau vang lên một thanh âm phá không, hỏa côn phát ra tiếng vang vô cùng lợi hại, hung hăng đánh vào trọng xích.
Oành.
Hỏa côn nổ mạnh, đẩy lui trọng xích, đồng thời hai người Thánh Long Vương được một cổ tiên linh chỉ khí bao phủ, trong nháy mắt dịch chuyển hơn trăm thước.
Diệt Ma đại tiên đã đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận