Hộ Hoa trạng Nguyên Tại Hiện Đại

Chương 1368: Ngày khai tông

Chương 1368: Ngày khai tôngChương 1368: Ngày khai tông
Bên trong Hàn Động tam lão, thực lực của Tiểu Ngũ là mạnh nhất.
Nhiều năm bị vây trong trạng thái Tiên Thân Tâm, lực tinh thân của tam lão mạnh hơn tiên nhân cùng cấp bậc rất nhiêu. Bọn họ đều dựa vào điều này để sinh tôn. Tiêu Dương đã đánh ra Hám Đạo Thuật, thừa dịp Công Tôn Minh Sách không kịp phòng bị, đánh sâu vào trong não ông ta, bắt đầu khống chế cơ thể.
- Cái gì?
Công Tôn Minh Sách kêu lên, ánh mắt mở to.
Ông ta vạn lần không nghĩ đến bên trong căn phòng này lại có người ẩn núp, muốn đoạt xá linh hồn của ông ta.
Quả thật là to gan lớn mật, si tâm vọng tưởng.
Phải biết rằng, trên hòn đảo nhỏ này đều là hộ long thế gia.
Nhưng, khối Tiên Thần Tâm đoạt xá này của ông ta lại ẩn chứa khí tức kiếm khí ác liệt, khiến cho Công Tôn Minh Sách kinh hãi vô cùng, không dám phân thần, chuyên tâm ứng phó đối phương đoạt xá.
Tiểu Cửu cầu khẩn trong lòng.
Bên dưới ngọn núi, tiểu thần long chạy ra, cười nói:
Âm thầm nắm chặt lòng bàn tay.
- Mập, còn ở đó giả chết sao? Giả bộ chưa đủ hả?
Lúc này, Tiểu Cửu cũng đã tiến nhập vào Sơn Hải trận, đứng bên cạnh Tiêu Dương.
Với năng lực phòng ngự của tiểu thần long, Công Tôn Minh Sách muốn một chưởng làm bị thương cậu là không thể nào. Tiểu thần long thì là theo ý Tiêu Dương làm như bị đánh bay ra ngoài, để Tiêu Dương thuận thế phát động công kích.
- Muốn đoạt xá Minh Sách tiên nhân ta? Nằm mơ đi.
- Ta cũng đâu phải là người đùa giốn quá mức.
Thần sắc chờ mong và không yên.
Gương mặt Công Tôn Minh Sách dữ tợn lên.
Ánh mắt Tiêu Dương nhìn chăm chú phía trước, bỗng nhiên quay mặt sang một ngọn núi, bĩu môi nói:
Tiêu Dương vung tay lên.
- Ngũ ca, nhất định phải thành công.
Tiểu thần long nhìn Công Tôn Minh Sách, dừng một chút, nhất thời quát to lao đến, huy quyền công kích ông ta. Hiện tại, quyên khống chế cơ thể vẫn thuộc về Công Tôn Minh Sách, ông ta sẽ không tùy ý để tiểu thân long công kích mà không có bất cứ phản ứng nào.
Tiêu Dương...
- Mập, trước mắt có một bia ngắm, đánh đi.
Công Tôn Minh Sách tạm thời án binh bất động.
Gương mặt khó chịu.
Ông ta đột nhiên quay đầu nhìn Tiêu Dương. Bich! BịchI Bịch.
Lúc này, Công Tôn Minh Sách dường như đã bình tĩnh lại, chuyên tâm đối phó với tấn công của Tiểu Ngũ.
Chỉ là làm cho ông ta phân tâm.
- Con bà nó, tưởng rằng ta không có biện pháp sao?
Hắn quả thật không dám làm tổn thương cơ thể của Công Tôn Minh Sách. Công Tôn Minh Sách đã nhìn thấu được điều này.
Tiêu Dương cũng cau mày.
Khi tiểu thần long liên tiếp làm ra công kích Công Tôn Minh Sách, sắc mặt Công Tôn Minh Sách không khỏi biến ảo.
- Haha...
Công Tôn Minh Sách cười to:
- Ta biết ngươi căn bản không dám làm tổn thương cơ thể của ta. Ngươi chỉ là một cô hồn dã quỷ bình thường. Nếu không cướp được cơ thể của ta, ngươi nhất định sẽ bị kiếp lôi diệt vong.
Sức mạnh của viên Tiên Thần Tâm đang xâm lấn trong đầu của ông ta hoàn toàn không thua kém ông ta chút nào. Ông ta đang phải toàn lực ứng phó, nhưng vẫn cứ bị tên mập kia công kích. Nếu như không phòng bị, rất dễ dàng bị đối phương phá hủy cơ thể của mình.
Tiểu thần long liên tiếp ra quyền. Cơ thể Công Tôn Minh Sách vẫn bất động.
Công Tôn Minh Sách có cơ thể hộ thân.
Ông ta đang đánh cuộc, đánh cuộc tiểu thần long không dám làm bị thương cơ thể của ông ta.
Tiểu thần long đột nhiên rống to. Nó đúng là nhìn không quen sắc mặt của Công Tôn Minh Sách.
Tiểu thần long điên cuồng vọt lên.
Tiêu Dương căng thẳng trong lòng. Tên mập này không phải nhất thời xúc động mà hủy đi cơ thể của Công Tôn Minh Sách chứ?
Cuồng phong nhấc lên.
Tiểu thần long xuất hiện trước mặt Công Tôn Minh Sách, đột nhiên ngồi xuống, nhanh chóng cởi thắt lưng của ông ta.
Tiêu Dương:...
Tiểu Cửu:...
Hai người như hóa thạch.
Tiểu thần long muốn cởi quần Công Tôn Minh Sách?
Tiểu Ngũ đã sớm chờ đợi cơ hội này.
Nhưng kêu lên thảm thiết lại là Công Tôn Minh Sách.
- AI
Tiểu thần long vốn đang hứng chí bừng bừng cầm gậy chọc chọc, không đề phòng mà bị đá bay ra ngoài.
Âm ầm.
Sắc mặt Công Tôn Minh Sách đỏ bừng, rốt cuộc không kêm chế được lửa giận vô tận trong lòng, đột nhiên vận khí, một cước hung hăng đánh bay tiểu thần long ra ngoài.
Công Tôn Minh Sách cảm giác phần dưới của mình có chút mát lạnh.
Gương mặt đỏ bừng lên vì giận.
Mấy trăm năm qua chưa từng có ai cởi quần của mình.
Nhưng một khắc này, Công Tôn Minh Sách đột nhiên cảm giác công kích của khối Tiên Thân Tâm mạnh hơn rất nhiều, sắc mặt không khỏi thay đổi, vội vàng ổn định tinh thần, mạnh mẽ đè nén cảm giác bị sỉ nhục trong lòng, tập trung toàn bộ tinh thần ngăn cản công kích của khối Tiên Thân Tâm.
- Chưa đủ lông đủ cánh.
Thanh âm cảm thán của tiểu mập truyền vào tai Công Tôn Minh Sách.
Tiểu mập ngồi bên cạnh ông ta, trong tay xuất hiện một cái gậy, vừa huýt sáo vừa dùng gậy chọc chọc, thỉnh thoảng lại nói:
- Tỉnh dậy đi, tỉnh dậy đi. Ồ, đúng là tỉnh thật. Lão háo sắc thật đấy.
- Đi chết đi.
Bịch.
Tiểu thần long cởi quần Công Tôn Minh Sách, không hề đụng đến thần binh hộ thể. Phải biết rằng, cao thủ so chiêu không hề đi lột quần của đối phương.
- Caol
Tiêu Dương cảm thán:
- Chiêu thức âm hiểm vô sỉ mà tên mập này cũng có thể nghĩ ra được. Thật sự là cao minh mà.
Sĩ có thể chết nhưng không thể nhục.
Khi Công Tôn Minh Sách phân tâm vận khí đối phó tiểu thần long, Tiểu Ngũ đột nhiên bộc phát kiếm khí khôn cùng, trực tiếp đánh sâu vào, trong nháy mắt khiến cho Công Tôn Minh Sách không yên.
Thời khắc quyết định vận mệnh.
Tiêu Dương và Tiểu Ngũ đều nhìn chằm chằm vào hạ thân lõa thể của Công Tôn Minh Sách.
Sắc mặt Công Tôn Minh Sách không ngừng biến ảo, vặn vẹo đến đáng sợ.
Nhìn vẻ thống khổ trên gương mặt ông ta đủ để biết rõ linh hồn của ông ta đang bị ăn mòn.
- Cho dù chết, ngươi cũng đừng mơ tưởng dung hợp trí nhớ của ta.
Bỗng nhiên, Công Tôn Minh Sách điên cuồng rống lên.
Âm! Âm
Cả thiên địa phát ra tiếng nổ.
Tiểu Ngũ biến sắc.
- Làm sao vậy?
Tiêu Dương lập tức hỏi.
- Công Tôn Minh Sách đã hủy diệt linh hồn của mình.
Tiểu Cửu trâm giọng nói:
- Ông ta đã vô lực ngăn cản Tiểu Ngũ đoạt xá, thà làm ngọc vỡ còn hơn ngói lành, trực tiếp hủy diệt linh hồn của mình, khiến cho Ngũ ca cho dù đoạt được cơ thể của ông ta cũng không cách nào thay thế được thân phận của ông ta.
Tiêu Dương chậm rãi gật đầu. Lúc này, gương mặt của Công Tôn Minh Sách đã dần bình tĩnh lại. Sau khi Công Tôn Minh Sách tự hủy linh hồn của mình, Tiểu Ngũ không gặp bất cứ phản kháng gì nữa, liền thành công cướp lấy linh hồn của ông ta.
Nếu không thể dung hợp trí nhớ của Công Tôn Minh Sách, Tiểu Ngũ tuyệt đối không thể dùng thân phận của ông ta để trở lại Thương tông, bởi vì rất dễ dàng lộ ra chân tướng. Vạn nhất để người của Thương tông biết được Công Tôn Minh Sách đã bị đoạt xá, hậu quả sẽ không tưởng tượng nổi.
- Nhưng Ngũ ca có thể thuận lợi đoạt xá, cũng là chuyện rất đáng cao hứng.
Thanh âm tiểu Thất vang lên trong mi tâm.
- Thất ca, bây giờ chỉ còn lại mình ca thôi.
Tiểu Cửu hưng phấn nói:
- Ca nhất định phải tranh thủ thời gian.
- Không có các người ở đây, một mình ta chiếm không gian lớn đến như vậy càng thêm thoải mái.
Tiểu Thất nói.
Chỉ là Tiêu Dương có thể cảm nhận được sự cô đơn trong lời nói của Tiểu Thất.
Hai huynh đệ đã ra ngoài, quả thật rất đáng cao hứng, nhưng cũng đồng nghĩa với việc ông càng thêm cô độc.
Tiêu Dương cảm thấy không đành lòng.
Trong số ba lão, tình cảm của Tiêu Dương và tiểu Thất là tốt nhất. Bởi vì thời gian hắn ở với Tiểu Thất là dài nhất. Ông đã truyền cho hắn sách Thượng cổ hồng hoang, dạy cho hắn trận pháp.
- Nếu không, lát nữa chúng ta lại đảo qua một vòng?
Tiêu Dương đề nghị.
- Yêu cầu của ta rất cao, trên đảo này phỏng chừng không có người thích hợp.
Tiểu Thất cười nói:
- Tiêu Dương, cậu hãy mau chóng rời khỏi chỗ này đi.
- Không sai.
Tiểu Cửu nói:
- Ngũ ca vừa mới đoạt xá Công Tôn Minh Sách, chuẩn bị độ kiếp. Nếu độ kiếp ở đây, khẳng định sẽ đưa tới không ít sự chú ý của người trên đảo. Nếu bây giờ không đi, lát nữa sẽ có người phát hiện ra đấy.
Tiêu Dương hiểu ý của hai vị tiên bối, cũng không chần chừ nữa:
- Vậy ngày mai khai tông gặp lại.
Tiểu Cửu mỉm cười, ánh mắt ẩn chứa sự kích động:
- Hẹn ngày mai gặp.
Tiêu Dương ra tay triệu hồi Sơn Hải trận, động tác rất thoải mái. Tiểu Thất nhìn thấy mà vui mừng. Về mặt này, xem như ông đã nhận được một đệ tử thiên phú không tệ.
Thả kim đao lại đan điền, nương nhờ bóng đêm, Tiêu Dương bay ra ngoài, mang theo tiểu thân long lặng yên rời khỏi đảo nhỏ.
Khi vừa mới đáp xuống thuyên, quay đầu lại, trên đỉnh đầu truyền đến uy áp thiên địa.
Kiếp lôi tiểu Ngũ tiền bối sắp phủ xuống.
Tiêu Dương nhìn chính giữa đảo nhỏ, giống như một con mãnh thú tiềm phục trong bóng đêm.
Con mãnh thú này nhất định sẽ nhe răng nanh của mình trong ngày Kiếm tông khai tông.
- Ngày mai, cả giới tu hành sẽ nhìn thấy, Kiếm tông không còn để người ta khi dễ nữa.
Thân ảnh lặng yên biến mất.
Bên trên hồ nước, ngọn đèn chiếu xuống.
Bóng đêm dần dần đậm hơn.
Thời gian từng chút một trôi qua.
Đêm nay, đối với vô số người mà nói là một đêm không ngủ.
Bên ngoài trụ sở Kiếm tông, thậm chí có người thức trắng đêm chỉ để vây xem. Bởi vì nghe đồn trong ngày Kiếm tông khai tông sẽ có quà tặng phát ra. Ai đến trước nhận trước.
Có một người vung tiền như nước như La Nãi Đình, có thể tưởng tượng quà tặng của Kiếm tông sẽ phong phú đến cỡ nào.
Chân trời, ánh bình minh vây quanh một đám mây, tạo nên một khung cảnh xinh đẹp.
Vạn chúng chờ mong.
Sáng sớm, trong phạm vi trăm dặm của Kiếm tông đều bị chấn động.
Ngày lễ sắp bắt đầu, vạn chúng đều xuất động.
Nhất thời, không khí náo nhiệt vô cùng.
Kiếm tông sẽ chính thức khai tông vào 12h trưa, nhưng mới 7h sáng, từng phần đại lễ đã được mang đến.
Hoa, quả, điện thoại di động... được phát ra, dẫn phát tiếng thét chói tai.
Tại một con hẻm, một người đàn ông cười nói:
- Trần Thành ta rốt cuộc cũng có được chiếc áo thun London phiên bản cuối cùng. Lần này có thể an tâm đi làm lính rồi. Hahaha...
Bạn cần đăng nhập để bình luận