Hộ Hoa trạng Nguyên Tại Hiện Đại

Chương 857: Xi Vưu Luyện Thể, phá kén hóa bướm!

Chương 857: Xi Vưu Luyện Thể, phá kén hóa bướm!Chương 857: Xi Vưu Luyện Thể, phá kén hóa bướm!
Trong chớp mắt, một ánh kiếm bay ra từ phía biển lửa. Mũi kiếm hơi rung lên, tấn công về phía bàn tay đang đánh tới Tiêu Dương.
Bỗng nhiên xảy ra biến cố này, khiến tất cả mọi người không biết phải làm sao. Họ vội vàng lùi vê phía sau, nhìn về phía trước.
Một người mặc bộ quần áo cổ mộc mạc, mái tóc dài bay trong gió, đường đường một đấng quân tử, trong mắt đầy sát khí, mặc dù trong tay chỉ có một thanh trường kiếm bình thường, nhưng lại phát ra ánh sáng lạnh lùng chói mắt.
Kiếm Tông, Nghễ Trần Tôn Tọa!
Có được Hồng Trần Hồi Tố Đan của Tiêu Nhu Y, cuối cùng Nghễ Trần Tôn Tọa cũng khôi phục được thực lực.
Ánh mắt đã trở lại thần thái ngày xưa, khí thế ngạo nghễ thiên hạ toát ra từ người y. Giờ đây, y đứng thẳng trên đỉnh đầu Tiêu Dương, mạnh lùng nhìn đám người áo đen bịt mặt.
- Nghễ Trần Tôn Tọal
- Nghễ Trần Tôn Tọa xuất quan rồi!
Những kẻ bịt mặt này là do Tôn gia ngầm phái tới để truy sát tiểu công chúa Tiêu gia. Để chắc chắn làm được điều đó, người bịt mặt dẫn đầu cũng là một cường giả Tâm Lôi Ngũ kiếp, đây là một đội ngũ đủ để khiến người khác kinh hãi. Đáng tiếc rằng, đêm nay họ đã gặp phải Nghễ Trần Tôn Tọal
Ánh mắt Nghễ Trần Tôn Tọa rất sắc bén, tay phải cầm kiếm, nắm tay trái lại rồi đấm ra rất mạnh, ngay lập tức, người áo đen bịt mặt bị đánh bay ra ngoài.
Tâm Lôi Lục kiếp và Tâm Lôi Ngũ kiếp, mặc dù chỉ cách nhau một cảnh giới nhưng có sự khác biệt rất lớn.
Sau khi người bịt mặt đó tỉnh ra, bèn hét lớn một tiếng, lao như tên bắn về phía Nghễ Trần Tôn Tọa.
Dù chưa ra tay, nhưng khí thế của ông đã trấn áp đối phương.
Người đứng đầu trong đám bịt mặt nhìn chằm chằm vào Nghễ Trần Tôn Tọa:
La Thiên và những người khác mừng rỡ khôn cùng. Mới vừa rồi thôi, tất cả mọi người đều đã tuyệt vọng. Ngay cả La Thiên Tôn Tọa cũng không chặn nổi đòn tấn công của người bịt mặt này, có lẽ Tiêu Dương sẽ lành ít dữ nhiều.
- Lão NgũI
Trong trận đại kiếp cả trăm năm trước, Nghễ Trân Tôn Tọa đã ở vào Tâm Lôi Lục kiếp, đan điền bị hủy hoại hoàn toàn. Giờ đây, khi được trợ giúp bởi sức mạnh thần kỳ của Hồng Trần Hồi Tố Đan, ông đã khôi phục được thực lực. Trong vòng một trăm năm nay, mặc dù đan điền không thể tích trữ nội khí, nhưng không ít sức mạnh đã lan truyên vào kinh mạch của ông, vì vậy vừa khôi phục được thực lực, Nghễ Trân Tôn Tọa đã đột phá lên đỉnh cao của Tâm Lôi Lục kiếp.
Đúng lúc quan trọng, Nghề Trần Tôn Tọa đã xuất hiện!
VùiI
Chưa đợi họ bao vây tới, Nghễ Trân Tôn Tọa đã cầm lấy thanh kiếp, nhảy bật lên, xẹt một đường kiếm, xé ngang yết hầu của một tên bịt mặt trong số đó. Chỉ khi vượt qua "Tiểu Tiên Kiếp", bước vào Tâm Lôi Lục kiếp, mới thực sự có tư cách thành tiên.
- Cả trăm năm rồi không múa kiếm, xem ra tay hơi ngượng rồi.
Tiếng kêu thất thanh vang lên.
- Giết tên này đii
- Đệ tử La Thiên, xin bái kiến Nghễ Trần Tôn Tọa.
Giờ đây, Nghễ Trần Tôn Tọa dường như đã không còn coi kẻ địch ra gì, mà đang múa cây kiếm giết người của mình.
- Vâng.
Ánh kiếp nhẹ nhàng vung lên.
Thiếu nữ áo tím Tiêu Nhu Y đứng bên cạnh Nghễ Trân Tôn Tọa, mỉm cười:
Nghễ Trần Tôn Tọa tự lầm bầm, bước vào vòng vây của đám người áo đen bịt mặt như đi dạo vậy.
- Cảm tại cô nương đã ra tay cứu giúp, ơn này quá lớn, Nghễ Trần không thể nào quên.
Nghễ Trần Tôn Tọa nghiêm trang chắp tay về phía Tiêu Nhu Y:
- Chúc mừng tiền bối.
Nghễ Trần Tôn Tọa dùng hành động thực tế để nói với mọi người thực lực đỉnh Tâm Lôi Lục Kiếp của mình. Rất nhiều người bịt mặt áo đen, gồm cả người dẫn đầu Tâm Lôi Ngũ Kiếp nữa, đều bị chém chết chỉ với một nhát kiếm.
La Thiên gật đầu.
Ánh mắt Nghễ Trần Tôn Tọa nhìn sang Tiêu Dương. Giờ đây, cơ thể Tiêu Dương đang bị bao bọc bởi luông kiếp lôi màu đỏ, không biết là còn sống hay đã chất.
Không ai dám kinh động đến Tiêu Dương.
Bóng kiếm ngừng lại, mấy người áo đen bên cạnh Nghễ Trần Tôn Tọa đều rơi bình bịch xuống đất, chết hẳn.
- Dọn đẹp hiện trường đi.
Nghễ Trần cắm thanh kiếm bình thường trên tay xuống mặt đất, rồi bình tĩnh nói:
La Thiên bước tới, chắp tay nói dõng dạc.
Nghễ Trần Tôn Tọa đã từng điên cuồng tìm cách khôi phục lại thực lực. Đến tận khi Tiêu Dương xuất hiện, giải tỏa được ý niệm trong lòng, ông mới không còn nghĩ nữa. Nhưng nếu được lựa chọn, Nghễ Trần Tôn Tọa rất muốn có một ngày khôi phục được thực lực của mình. Sự xuất hiện của Tiêu Nhu Y đã hoàn thành tâm nguyện của ông.
Tiêu Nhu Y cười lắc đầu:
- Đây chỉ là một trận cá cược giữa tôi và Tiêu Dương mà thôi. Hì hì, giờ tôi thắng rồi.
Tiêu Nhu Y bước lớn về phía trước, chỉ vào Tiêu Dương đang bị bao bọc bởi luồng kiếp lôi màu đỏ, nói lớn:
- Anh là nam tử hán đại trượng phu, nói lời phải giữ lấy lời đấy. Nhất định phải cố vượt qua kiếp nạn này, để truyền cho tôi Long Vũ Cửu Thiên Thần Châm.
Tiêu Nhu Y vừa dứt lời, cơ thể Tiêu Dương bỗng run lên nhè nhẹ, nhưng lập tức lại trở lại bình thường. Đám đệ tử Phủ Tông do Vũ Văn Hiên Thần dẫn tới đều đã chết hết. La Thiên và những người khác xử lý xong thi thể của họ, trận lửa lớn phía sau cũng tắt dần. Ngọn lửa lập lòe khiến xung quanh lúc sáng lúc tối.
Tất cả mọi người đều tập trung ở phía trước Tiêu Dương, yên lặng nhìn hắn.
Đợi kết quả cuối cùng.
- Tại... Sao.
Tiêu Dương cắn chặt răng, khó khăn cất lời:
- Kiếm Tông xuất hiện một tiểu tử thú vị có thể dùng ma nhập đạo, là lão phu đã truyền cho cậu ta cách thể tu. Không ngờ, tố chất của cậu là người đứng đầu trong số những người lão phu biết. Trạng thái hiện giờ của cậu, nếu có một khẩu quyết thể tu mạnh mẽ, để điều khiển kiếp lôi lớn mạnh trong cơ thể, thì sẽ có khả năng lớn hơn trong việc vượt qua kiếp nạn này.
Âm thanh đó như rất hiểu tâm trạng của Tiêu Dương:
- Cậu đừng ngạc nhiên, lão phu chỉ là một ông lão nơi hoang dã thôi.
Chỉ là, giờ đây toàn bộ tinh thân của Tiêu Dương đều được dùng để chống cự lại hồng vân kiếp lôi trong cơ thể hắn, nên không thể hỏi được.
Trên thế giới này, còn rất nhiều người cần mình bảo vệt
Mình không thể ngã xuống!
Xương cốt toàn thân Tiêu Dương kêu lên răng rắc, chịu đựng nỗi thống khổ người thường không thể chịu nổi.
Máu không ngừng ứa ra ở khóe miệng.
- Một hậu bối kiên nghị làm sao.
Bỗng nhiên, một âm thanh kỳ lạ vang lên trong não Tiêu Dương.
- Là kỳ tài hiếm gặp, mà còn sở hữu tính cách như vậy, thật không hổ là người được Kim Thương nhận chủ, cũng khó trách bị trời đố ky.
Âm thanh bỗng vang lên, khiến tinh thần Tiêu Dương tỉnh ra.
Hắn biết rõ rằng, ngoài Nghễ Trần Tôn Tọa vừa xuất hiện, bốn bề đều là người của hắn, vậy chủ nhân của tiếng nói này là ai?
Dù cuồng phong bão táp, cũng không được đổ ngã.
Tiêu Dương cắn chặt răng, gông người gánh đỡ, trong lòng cố giữ lấy suy nghĩ cuối cùng.
- Nhất định phải... Kiên trì đến cùng.
Chỉ cần lơ là một chút, linh hôn của Tiêu Dương sẽ tan biến ngay lập tức.
Từng tấc da thịt trên người Tiêu Dương đang ở vào trạng thái đau khổ khó tả, giống như hàng vạn con kiến đang cắn xé vậy.
Tiêu Dương bị kiếp lôi màu đỏ bọc lấy. Giờ đây, hắn đang phải trả qua sự đau khổ khó mà chịu đựng nổi. Luồng kiếp lôi mang theo uy lực khủng khiếp đó dường như có thể đánh nát tan linh hồn Tiêu Dương bất kỳ lúc nào.
Hắn không thể hưởng thụ không công.
Tiêu Dương không tin rằng nhân phẩm của mình tốt đến mức tự nhiên mọc ra một cường giả giúp hắn trong lúc nước sôi lửa bỏng. - Tại sao?
Âm thanh đó giờ cũng lầm bầm tự hỏi, rồi bỗng mang theo một trận cười thê lương:
- Nếu như lão phu nói, chỉ vì muốn tìm một truyên nhân cho thân bát y của mình, cậu có tin không?
Âm thanh thần bí này là của Bạch Phát Ma Tôn đang bị giam cầm trong sơn động. La Thiên dùng ma nhập đạo, được Bạch Phát Ma Tôn đánh giá cao, nên ngầm truyên thụ cho phương pháp thể tu. Nhưng đối với Bạch Phát Ma Tôn, La Thiên vẫn chưa đủ để kế thừa hoàn toàn y bát của mình!
Không biết Tiêu Dương lấy đâu ra sức lực, tạm nén nỗi đau kịch liệt trong cơ thể, thắng thắn nói:
- Xin lỗi, tiểu tử tôi suốt đời này chỉ bái một sư phụ.
Bạch Phát Ma Tôn ngớ người, một lát sau, y nói:
- Cậu phải biết rằng, nếu không có lão phu truyền thụ cho cậu cách thể tu độc môn, chưa chắc cậu đã qua được kiếp này.
Ánh mắt Tiêu Dương rất bình tĩnh, gương mặt thỉnh thoảng lại co rút, rõ ràng là đang gánh chịu sự đau đớn, nhưng không nói thêm gì nữa.
Đây là nguyên tắc của hắn.
Bạch Phát Ma Tôn đã hoàn toàn kinh ngạc, tâm trạng trở nên phức tạp.
Biết bao người thậm chí không tiếc bất kỳ giá nào để học được phươn pháp thể tu thần bí của ông.
Vậy mà, giờ đây, tên nhóc này lại từ chối ông quá thẳng thừng.
- Sư phụ của cậu là ai?
Bạch Phát Ma Tôn hỏi.
- Là Kiếm Tiên mạnh nhất.
Tiêu Dương nói rành rọt từng chữ một. Trong lòng hắn cũng trào lên một suy nghĩ, nhất định phải cố gắng trụ vững. Đời này kiếp này nhất định phải trở thành một người có thể so bì thậm chí vượt qua sư tôn!
Kiếm Tiên mạnh nhất, Lý Thái Bạch?
Bạch Phát Ma Tôn kinh ngạc. Trâm lặng một lúc, ông thở dài:
- Hi vọng rằng, sau khi cậu độ kiếp, có thể đến gặp lão phu một lần.
Sau đó, âm thanh của ông lại vang lên trong đầu Tiêu Dương, đó là một đoạn khẩu quyết rất cao thâm khó hiểu.
Âm thanh này vang lên trong đầu Tiêu Dương, dù Tiêu Dương có đồng ý hay không.
Đó là một phương pháp thể tu rất cao thâm huyền diệu.
Giờ đây, trong đầu Tiêu Dương không ngừng vang vọng khẩu quyết do Bạch Phát Ma Tôn truyền thụ. Mặc dù không muốn nhận Bạch Phát Ma Tôn làm thây, nhưng giờ đây, cơ thể Tiêu Dương đã không còn điều khiển được nữa, hắn dựa theo cách của khẩu quyết để khống chế luồng kiếp lôi màu đỏ trong cơ thể mình.
Giống như một người đang ở trong hoang mạc, đói khát vô cùng, bỗng nhiên có một chậu nước rơi từ trên trời xuống, người đó sẽ ngẩng đầu lên uống theo bản năng...
Xương cốt khắp người Tiêu Dương kêu răng rắc. Từ trong ra ngoài, bắt đầu thay đổi nhờ vào tác dụng của pháp môn thể tu cao thâm này.
Một luồng khí mạnh mẽ toát ra từ trong cơ thể Tiêu Dương, rồi lan ra trong không trung. - Chỉ trong một thời gian ngắn, mà người này đã luyện "Xi Vưu Luyện Thể" đến tâng thứ năm, thật không hổ là kỳ tài hiếm gặp! Đáng tiếc rằng cậu ta không muốn bái lão phu làm thầy.
Trong sơn động cũ nát, âm thanh của Bạch Phát Ma Tôn vang lên:
- Rốt cuộc cậu ta cũng vượt qua được thế cục tưởng chừng không đường thoát này rồi! Thiên tài tuyệt đỉnh, người đầu tiên thành công vượt qua lôi kiếp hồng vân, Kiếm tiên tuyệt thế tu luyện "Xi Vưu Luyện Thể!! Lại còn là đệ tử của Kiếm Tiên mạnh nhất, Lý Thái Bạch nữa! Ha hal!
Bỗng nhiên, Bạch Phát Ma Tôn cười như điên dại, mái tóc trắng bay lên, âm thanh vang vọng trong sơn động. Ông cười không gì ngăn nổi:
- Thần Minh Điện! Lại có một người đủ sức uy hiếp các người rồi, các người còn có thể trấn áp được mấy người!
Bạch Phát Ma Tôn cười lớn như điên dại:
- Thiên đố còn không diệt được, sợ gì thân đối
Âm thanh vang vọng mãi trong sơn động.
Giờ đây, khí tức khắp người Tiêu Dương ngày càng mạnh/Xi Vưu Luyện Thể” khiến sức lực cơ thể hắn mạnh hơn bất kỳ lúc nào.
Uy lực của hồng vân kiếp lôi trong cơ thể hắn hoàn toàn dùng để rèn luyện thể phách.
Giờ đây, sức mạnh cơ bắp thuần túy của Tiêu Dương không hề kém cạnh so với La Thiên!
Âm!
Một luồng sức mạnh to lớn khiến ánh sáng màu đỏ đó bắn bật lại lên tâng mây.
Bịch bịch bịchI
Bốn bề phát ra tiếng nổ.
Phá kiến hóa bướm, độ kiếp thành công!
Bạn cần đăng nhập để bình luận