Hộ Hoa trạng Nguyên Tại Hiện Đại

Chương 1558: Thân bảo hồ Lạc Thần

Chương 1558: Thân bảo hồ Lạc ThầnChương 1558: Thân bảo hồ Lạc Thần
Dừng bước, Tiêu Dương nhìn thẳng phía trước. Một luồng hào quang năm màu tràn ngập thiên địa, mang theo khí tức huyền diệu.
Cửa cuối cùng đã đến.
Khống chế tâm cảnh.
Tiêu Dương tuyệt đối nắm chắc có thể qua được một cửa này. Nhưng trong lòng hắn không hề có sự lơ là. Trước đây, cứ mỗi lần sắp thành công lại có những tao ngộ mang tính hủy diệt đánh xuống. Còn chưa tiếp nhận được truyền thừa của Long Thần đại nhân, hắn không dám có chút thả lỏng.
Thần quang nhiều màu hình thành một dòng sông không thấy điểm cuối xuất hiện trước mặt Tiêu Dương.
- Vượt qua được con đường này chính là tiến vào trung tâm truyền thừa của Long Thần.
Tiêu Dương thở ra một hơi, điều chỉnh lại tâm trạng, trực tiếp bước về phía trước, ánh mắt sáng ngời, thân ảnh rất nhanh tiến vào trong dòng suối.
- Chúc mừng Tiêu Dương đã trở thành Kim Khoa Trạng Nguyên, môn sinh Thiên tử.
- Hoàng thượng...
Đột nhiên Tiêu Dương rống lên, tất cả những hình ảnh đằng trước đều bị phá.
- Hoàng thượng thứ tội.
- Phá.
Còn hắn đã trở thành môn sinh Thiên tử, văn võ Trạng Nguyên, được đế vương công nhận, nhận được vô số ánh mắt hâm mộ của nhiều người.
Kiên định bản tâm, bất cứ yêu ma quỷ quái nào cũng không thể xâm phạm được.
Một giọng nói vang lên bên tai Tiêu Dương. Lúc này, trước mặt Tiêu Dương rất nhanh xoay tròn, khó có thể phân biệt thật hư. Một hình ảnh quen thuộc hiện ra.
Hết thảy chỉ là huyễn cảnh.
Nhưng bởi vì nhất thời sơ sẩy, đế vương giận dữ, dẫn đến đại họa ngập trời.
Điện Kim Loan, đế vương đang ngồi quan sát chúng sinh bên dưới.
Hình ảnh giống như lâm vào cảnh máu tanh, lưỡi đao của đao phủ chói mắt, hàn mang khát máu như muốn đóng băng cả thiên địa.
Dũng cảm tiến tới.
- Hoàng thượng thứ tội.
Từng bước một tiến tới mục tiêu của mình.
Huyễn cảnh sẽ vì tâm cảnh của Tiêu Dương mà dựng nên biến hóa.
Ánh mắt Tiêu Dương vẫn bình tĩnh, ánh mắt nhìn thấu phía trước.
- Đã qua rồi sao?
- Ta đã nói, chẳng có gì có thể ngăn cản ta được.
Yên tĩnh rất lâu, trong thiên địa bắn ra quang mang, tựa như khói hoa lan tràn bốn phía. Nhẹ nhàng vượt qua.
Thanh âm uy nghiêm lại một lần nữa vang lên bên tai Tiêu Dương.
Theo như Tiêu Dương đã sở liệu, cánh cửa này không làm khó được hắn.
Long Thần điện.
Ngẩng cao đầu, như mũi tên bắn tới.
Ánh mắt Tiêu Dương sáng lên.
Dòng sông huyễn cảnh này, Tiêu Dương chỉ tốn chưa đến năm ngày đã vượt qua được. Thời gian này so sánh với bảy trăm năm ở bên trong thế giới Thần Môn, đúng là có sự cách biệt quá lớn.
Xuất hiện trước mặt Tiêu Dương là một cánh cửa thật lớn.
Cao vạn trượng, bên trên có khắc hình thần long, thần uy khó đoán.
- Chúc mừng ngươi đã thông qua khảo nghiệm, tiến vào Long Thần điện, tiếp nhận truyên thừa cuối cùng.
Tiêu Dương nói, cả người đứng thẳng trong thiên địa, ánh mắt sáng ngời như hàn quang. Một tiếng nổ mạnh, cả thông đạo bị chấn vỡ, tất cả hình ảnh trước mắt Tiêu Dương liền biến mất.
Phía trước hoàn toàn u ám, Tiêu Dương không biết có cái gì đang đợi mình.
Mấy trăm năm trôi qua chính là chờ một khắc này.
Tiêu Dương không ức chế được sự phấn chấn.
Long uy tràn ngập.
Tiêu Dương phát hiện, cung điện này giống như cung điện mà hắn đã bước vào cùng với Ma Huyền. Nhưng Tiêu Dương khẳng định không phải cùng một chỗ, bởi vì Ma Huyền không có ở đây.
Trên đỉnh đầu, ngũ trảo Kim long đột nhiên chuyển động, trong miệng phun ra một quả long châu. Trong nháy mắt, long châu bắn ra một cột sáng màu trắng thẳng xuống phía dưới.
Tiêu Dương không kịp phản ứng, cột sáng đó đã bao phủ hắn.
Ánh sáng này, ngay cả Kim tiên trung kỳ như Tiêu Dương cũng không phản kháng được, cả người giống như chìm trong biển rộng.
- Người thừa kế của ta, bắt đầu từ bây giờ, ngươi chính là truyên nhân thứ hai của Long Thần điện. Hãy thả lỏng tâm cảnh, nghênh đón truyền thừa thoát thai hoán cốt.
Vẫn thanh âm đó rót xuống bên tai. Tiêu Dương nhẹ nhàng nhắm mắt lại, giống như mất đi hết thảy ý thức.
Sức mạnh của cột sáng màu trắng chạy khắp người Tiêu Dương. Năng lượng vô cùng vô tận bắt đầu tái tạo thể phách cho hắn.
Không thể nghi ngờ, sau khi truyền thừa Long Thần kết thúc, Tiêu Dương có thể đạt đến Xi Vưu luyện thể tầng mười hai, cơ thể có thể so sánh với kim tiên, thậm chí còn mạnh hơn.
Lý Thái Bạch nhìn vê phía hồ Lạc Thần, nói:
- Thực lực của Xích Lượng Thiên tăng mạnh, nhưng hai đại tà ma kia lại biến mất một cách quỷ dị.
Nếu như Lý Thái Bạch có thể một lần hành động tru sát Ma Môn, cuộc đại chiến Thần Ma này sẽ không còn gì lo lắng nữa. Đáng tiếc trời lại không chiều lòng người.
Tại một ngọn núi ở Cửu Tuyệt Thiên Nhai, Linh Cưu tiên sinh trầm giọng lên tiếng, ánh mắt hiện lên sự không cam lòng.
- Thật không nghĩ đến, chỉ trong một tháng ngắn ngủi, thực lực của Xích Lượng Thiên lại tăng mạnh như vậy.
Chỉ cần một bên có sự đột phá, nhất định sẽ hình thành cú đột kích trí mạng cho bên kia.
Đều tự chiếm một nửa giang sơn Thần Minh chỉ địa.
Nghỉ ngơi dưỡng sức.
Đại chiến Thần Ma tùy thời có thể bộc phát.
Nhưng rất ít người biết được, một tháng sau, tại đầm lầy tuyệt địa đã phát sinh một trận chiến đỉnh phong.
Triệt để dung hợp năng lượng của hai cường giả bán Thánh, Minh Đồng Thiên Ma Xích Lượng Thiên đối chiến Kiếm tiên tối cường Lý Thái Bạch.
Trận chiến này, song phương đều thể hiện sức mạnh kinh người.
Chỉ trong một tháng ngắn ngủi, sức mạnh của Xích Lượng Thiên tăng mạnh. Y vốn tràn đầy niềm tin đánh thắng Lý Thái Bạch, nhưng sức mạnh đỉnh phong của Lý Thái Bạch lại ngang bằng thực lực của Xích Lượng Thiên sau khi dung hợp hai sức mạnh bán Thánh.
Cuộc chiến không phân thắng bại.
Cũng chính vì trận chiến không phân thắng bại này, Thần Minh chi địa đã hình thành một trạng thái cân bằng.
Mặc dù Ma Môn đã bị đánh bại ở trận chiến Cửu Tuyệt Thiên Nhai, nhưng bắt đầu từ cuộc chiến Thần Ma, thế lực chư thần đã hai ba lần bị đánh bại, tổn thất Ma Môn không thể so sánh được. Hai bên nhất định cần có thời gian để điều chỉnh sức mạnh của mình.
Sau trận đại chiến ở Cửu Tuyệt Thiên Nhai, hai bên Thần Ma như ngầm hiểu mà ngừng cuộc chiến.
- Cứ an tâm chờ đợi, vương giả sẽ xuất thế.
- Thành công, rốt cuộc cũng thành công rồi.
Bên ngoài nơi tiếp nhận truyền thừa Long Thần, một khắc cột sáng màu trắng phủ xuống, Ma Huyền vẫn ngồi im đột nhiên mở mắt, thần sắc kích động:
Thời gian từng phút một trôi qua, đại điện hoàn toàn yên tĩnh.
- Nếu như ta đoán không lầm, nhất định Xích Lượng Thiên đã tập hợp hai sức mạnh tà ma đỉnh phong đó, luyện thành một môn ma công trong truyền thuyết, Nuốt hồn dung phách.
Linh Cưu tiên sinh giật mình, quay sang nhìn Lý Thái Bạch:
- Bây giờ chúng ta vẫn án binh bất động chứ?
- Không thể động.
Lý Thái Bạch nói:
- Ma Môn có đầm lầy tuyệt địa yểm trợ, luận thực lực, chúng ta cũng không chiếm ưu thế. Cường công chỉ có thể lưỡng bại câu thương. Bây giờ, quan trọng nhất chính là giải quyết Xích Lượng Thiên.
Ánh mắt Xích Lượng Thiên phát ra hàn mang:
- Chỉ cần bên nào có sự đột phá, tuyệt đối đánh bại được đối phương.
- Đáng tiếc, ta cũng chỉ là bán Thánh đỉnh phong. Muốn đột phá sao mà khó khăn quá. Lý Thái Bạch nhìn lên trời, thì thào:
- Thiên hạ vô Thánh.
Linh Cưu tiên sinh trâm ngâm một chút, đột nhiên nói:
- Nếu không cách nào đột há, vậy thì thông qua pháp bảo để trấn áp.
- Đây cũng là một biện pháp.
- Trong tay ta có không ít pháp bảo, ngươi xem có tác dụng hay không.
Không đợi Lý Thái Bạch nói, Linh Cưu tiên sinh đã không nhịn được mà lên tiếng.
Lý Thái Bạch lắc đầu:
- Pháp bảo nào đối với ta mà nói cũng không có tác dụng. Nếu muốn xoay chuyển thế cục, trừ phi có được thần bảo trong truyền thuyết. Nếu ta có thần bảo hiệp trợ, Xích Lượng Thiên nhất định sẽ bị đánh bại.
- Thần bảo?
Linh Cưu tiên sinh chấn động, cười khổ lắc đầu:
- Ngay cả ta cũng chưa từng thấy qua thần bảo.
- Không, ngươi đã thấy qua.
Lý Thái Bạch nói:
- Không chỉ là ngươi, tất cả Thần Minh đều đã thấy qua.
- Cái gì?
Linh Cưu tiên sinh nghi hoặc nhìn Lý Thái Bạch.
Lý Thái Bạch chỉ tay vê phía trước.
Linh Cưu tiên sinh nhìn theo về hướng hồ Lạc Thần. Hồ Lạc Thần hoàn toàn yên tĩnh, không có bất cứ biến hóa nào.
- Chính là nó.
Lý Thái Bạch lên tiếng.
Linh Cưu tiên sinh giật mình:
- Ý của ngươi là chỉ hồ Lạc Thần?
- Đúng vậy.
Ánh mắt Lý Thái Bạch nóng lên, trầm giọng nói:
- Hơn một ngàn năm trước, ta vẫn du động trong không gian thần bí của hồ Lạc Thần. Trải qua thời gian thăm dò lâu như vậy, cuối cùng ta đã có thể kết luận, mà ngay bản thân ta cũng không tin được, hồ Lạc Thần chính là một thần bảo.
Ánh mắt Linh Cưu tiên sinh rúng động.
- Nhưng, bất luận ta dùng biện pháo gì, cũng không cách nào khiến cho thân bảo này nhận chủ.
Lý Thái Bạch cau mày:
- Hơn nữa, ta rất khó phát giác được thần thức dao động của nó. Hoặc có thể nói, đây chỉ là một phần của thần bảo.
- Không thể nào. Linh Cưu tiên sinh không nhịn được mà thốt lên:
- Nếu hồ Lạc Thần thật sự là một thân bảo, vậy tại sao bao nhiêu năm tháng qua, rất nhiều chư thần tà ma rơi vào trong đó lại không thoát ra được. Tại sao sự tồn tại của nó lại kinh khủng như thế? Ai có thể khống chế được hồ Lạc Thần, chẳng phải là thiên hạ vô địch thủ sao?
- Trong tình huống thiên hạ vô Thánh này, tuyệt đối là vô địch thủ.
Lý Thái Bạch nói.
†r
Bạn cần đăng nhập để bình luận