Hộ Hoa trạng Nguyên Tại Hiện Đại

Chương 839: Do dự

Chương 839: Do dựChương 839: Do dự
Ánh mắt Cổ trưởng lão nheo lại. Người này không đơn giản, trong nháy mắt đã phá tan được roi ảnh của ông ta.
Nhưng với thực lực của Cổ trưởng lão, tuyệt không để một tên tiểu tử ngay cả cảnh giới Phản Vũ còn chưa đạt được vào mắt. Hừ lạnh một tiếng, lập tức vung trường tiên trong tay đánh về phía Tiêu Dương.
- Cửu đệ cẩn thận.
Lúc này, từ bốn phương tám hướng, mấy đạo thân ảnh đồng thời tấn công đến, kiếm quang bắn ra.
Hồng Lăng Tôn Tọa, Hồng Đào Tôn Tọa, Giang Phong Tôn Tọa và Lê Tiên, Xích Kiếm đều đồng thời xông đến, lợi kiếm trong tay cấp tốc vung lên, kiếm quang sắc bén đánh về phía Cổ trưởng lão.
- Không biết tự lượng sức mình.
Ánh mắt Cổ trưởng lão lạnh lại, trường tiên đảo qua, mấy đạo thân ảnh bị đánh bay ra ngoài.
Phun ra máu tươi.
Tiêu Dương còn chưa tìm được thời cơ để công kích.
Hồng Lăng Tôn Tọa chỉ bị thương nhẹ, cũng không đáng lo.
Tiêu Dương đối phó với Cổ trưởng lão chỉ có thể dùng một chiêu, Hám Đạo Thuật.
Tiêu Dương nhìn Hồng Lăng Tôn Tọa bị đẩy lui, vội vàng hỏi.
Tạo nghệ của Tiêu Dương lúc này, người bình thường không thể sánh bằng.
Âm ầm!
- Thiên hoàng kiếm trận.
Bên kia, La Thiên Tôn Tọa và Tả Lập Tôn Tọa của Phủ tông đang giao chiến đến giai đoạn kịch liệt. Kiếm khí phủ xuống, đan vào nhau.
Chỉ là thực lực của hắn còn kém Cổ trưởng lão quá xa.
Mấy trăm Thiên hoàng kiếm trong tích tắc bắn thẳng trời cao, tuôn ra hàn quang rơi xuống bốn phía Cổ trưởng lão, vây ông ta ở chính giữa.
- Chị, chị không sao chứ?
Tất cả đệ tử Kiếm Tông đều biến sắc.
Hám Đạo Thuật, không dùng thì thôi, đã dùng thì phải thắng. Nếu không, sẽ thất bại trong gang tấc.
Là kiếm.
Âm!
Hai lần trọng chấn liên tiếp, trong bóng đêm bỗng vang lên một tiếng giòn vang.
- Khai thiên ích địa phủ.
- Có thể đối kháng với lão phu đến lúc này, trước điện Diêm Vương, ngươi cũng nên lấy làm kiêu ngạo.
Đúng như lời y nói.
- Hắc, thằng ranh.
Trong phút chốc, trường kiếm bị chặt thành hai đoạn. Kiếm của La Thiên Tôn Tọa đã bị gãy.
Chỉ mành treo chuông.
Lúc này, La Thiên Tôn Tọa đã không còn chỗ trốn.
Tả Lập Tôn Tọa nở nụ cười thắng lợi, búa lớn trong tay không hề dừng lại, trực tiếp bổ xuống La Thiên Tôn Tọa.
Tả Lập Tôn Tọa nhếch mép cười:
Búa lớn mang theo xu thế khai sơn ầm ầm đè xuống, tốc độ nhanh như thiểm điện, La Thiên Tôn Tọa căn bản không kịp trốn tránh, đành phải giơ trường kiếm lên.
Leng keng... rắc.
Âm.
Nói xong, Tả Lập Tôn Tọa dường như không muốn cho La Thiên Tôn Tọa bất kỳ một cơ hội nào, huy động búa lớn, như tia chớp bổ xuống đêm tối.
Vũ Văn Hiên Thần mỉm cười, lạnh lùng nói.
- La Thiên chắc chắn sẽ bị đánh bại.
Khai thiên chỉ thế.
Ánh mắt La Thiên Tôn Tọa lóe lên sắc lạnh, cơ bắp toàn thân căng lên, cố gắng phóng ra sức mạnh cường đại nhất.
Điều mà ông có thể làm được bây giờ.
Là dùng vai đỡ lấy một búa này.
Tả Lập Tôn Tọa cười rộ lên:
- Ngay cả kiếm cũng bị chặt đứt huống chỉ là cánh tay. Hãy xem lão phu chặt nó như thế nào.
Điện quang chợt lóe.
Leng keng.
Thanh âm vô cùng chói tai.
Không giống như búa lớn chém vào cơ thể mà là chém vào hòn đá, phát ra tiếng phản chấn giòn vang.
Cơ thể chính là binh khí.
Một quyền kinh khủng, tu thể cường đại.
Cho dù không giết chết, nhưng cũng đủ làm Tả Lập Tôn Tọa bị thương. Tả Lập Tôn Tọa bị đánh bay, một cơn đau lan tràn lục phủ ngũ tạng, phun ra một ngụm máu tươi, đau đến nỗi ngay cả kêu cũng không kêu được.
Chỉ là thuận tay, La Thiên Tôn Tọa không phân biệt được vị trí cần đánh. Bơi vì chỉ cần trì hoãn một giây, sợ rằng sẽ mất đi cơ hội phản kích tuyệt hảo.
Quyền ảnh rắn chắc đập vào bụng Tả Lập Tôn Tọa.
Âm.
- Thể tu.
Sắc mặt của lão giả còn lại sau lưng Vũ Văn Hiên Thần trở nên hoảng sợ:
- Cẩn thận. Nói thì chậm nhưng mọi việc lại rất nhanh.
Tả Lập Tôn Tọa đang đứng rất gần La Thiên Tôn Tọa. Hơn nữa lại còn đang thất thần. Một cơ hội tuyệt hảo như vậy, La Thiên Tôn Tọa há có thể bỏ qua.
Ánh mắt lạnh như băng, tay phải kết thành quyền, quyền ảnh chém ra.
Mang theo sức mạnh vạn quân.
Dưới sức mạnh quán dũng, cả không gian trở nên vặn vẹo.
Một quyền của ma thần tái thế.
Sức mạnh cơ thể thật kinh khủng.
Giống như lắp một tấm chắn vào trong cơ thể, không úy ky bất cứ đao súng nào.
Ai có thể nghĩ đến, cơ thể La Thiên Tôn Tọa còn muốn cứng hơn cả kiếm.
Rúng động vô cùng.
Đồng tử Tả Lập Tôn Tọa tròn xoe, thân sắc không thể tin được tràn ra khắp nơi.
- Cái gì?
Huống chi, một kích này khiến người ta khó lòng phòng bị.
Vù.
Lão giả thanh bào còn lại lao ra, ôm lấy Tả Lập Tôn Tọa rơi trên mặt đất.
Tả Lập Tôn Tọa phun ra không chỉ máu mà còn trộn lẫn thứ gì đó. Nếu không phải lão giả thanh bào kia vận khí truyền vào cơ thể ông, chấn trị lực tàn phá, sợ rằng vết thương của Tả Lập Tôn Tọa lại càng thêm khó trị.
- Tu thể?
Sắc mặt Vũ Văn Hiên Thần trở nên âm trâm, ánh mắt không tự chủ được nhanh chóng đảo qua.
Y nghĩ đến người khủng bố tồn tại đêm hôm qua.
Cũng là một người tu thể.
Ánh mắt Vũ Văn Hiên Thần biến ảo lập lòe:
- Người tu thể trên thế gian này rất ít. La Thiên Tôn Tọa trước mặt rốt cuộc có quan hệ gì với người đó? Chẳng lẽ người độ kiếp tối qua chính là La Thiên Tôn Tọa?
Lời nói trùng hợp truyền đến bên tai lão giả thanh bào còn lại, lập tức ánh mắt tập trung vào La Thiên Tôn Tọa, hoảng sợ nói:
- Không sai, y quả thật chỉ vừa độ kiếp không lâu.
Nói xong, lão giả ngừng lại, xoay mặt nhìn Vũ Văn Hiên Thần.
Thần sắc mang theo sự kiêng ky.
Sơn cốc này cách khu rừng hôm qua không xa. Nếu La Thiên Tôn Tọa thật sự không có liên quan gì với người thần bí đó, đêm nay bọn họ bắt La Thiên Tôn Tọa đi, chỉ sợ cũng không ra được sơn cốc này.
Người có tên, cây có bóng.
Ác danh trên thế gian của người thần bí kia quả thật khiến người ta phải hoảng sợ. Huống chi, đêm hôm qua ông ta lại đích thân xuất hiện.
- Một quyền vừa rồi chẳng lẽ chính là Ma Tôn Thần Quyền? Không nghĩ đến Kiếm Tông lại có người lọt vào mắt xanh của ông ta.
Thần sắc của Vũ Văn Hiên Thần càng lúc càng âm trầm.
Cho dù La Thiên Tôn Tọa có thể đánh bại Tả Lập Tôn Tọa, đối với Vũ Văn Hiên Thần mà nói, đã có thể thăm dò được thực lực của La Thiên Tôn Tọa. Nhưng y không thể trêu chọc người kia được. Nếu không, một khi bị giết tại hoang sơn dã lĩnh này, y chết đúng là không nhắm mắt.
Lấy mạng của mình đánh cuộc với mạng của La Thiên Tôn Tọa?
Lúc nào cũng bày mưu tính kế, tự cho mình là cao quý, Vũ Văn Hiên Thần cũng không quyết được chủ ý lúc này.
Bởi vì y cho rằng, mạng của y so với La Thiên Tôn Tọa, thậm chí so với Kiếm Tông còn tôn quý hơn.
- Ông ta có thể đang núp tại một nơi bí mật nào đó không?
Ánh mắt Vũ Văn Hiên Thần nhịn không được quét bốn phía.
Tiến vào, đánh cuộc với tính mạng.
Thối lui, mất đi cơ hội cướp thần binh thông linh.
Vũ Văn Hiên Thần lấy từ trong túi ra một lệnh bài, có chút do dự.
La Thiên Tôn Tọa cũng không biết sau khi ông thi triển thực lực thể tu, đã làm cho đám người Vũ Văn Hiên Thần trước mặt sợ ném chuột vỡ đồ. Nếu đối phương đã không tấn công, ông liền nhân cơ hội này hồi phục thực lực đã tiêu hao quá nhiều của mình.
Âm.
Lúc này, Cổ trưởng lão đã phá được Thiên Hoàng Kiếm Trận, khí tức cường đại tản ra bốn phương tám hướng.
Không ít trường kiếm leng keng rơi xuống đất.
Trường tiên tiến thẳng về phía Tiêu Dương.
Công kích mãnh kiệt bạo phát.
- Ngươi dám làm càn.
La Thiên Tôn Tọa lao đến, quyền ảnh bức về phía Cổ trưởng lão.
Thế công của La Thiên Tôn Tọa rất mạnh, tốc độ không chậm. Nếu Cổ trưởng lão đã quyết lấy mạng Tiêu Dương, nhất định phải thừa nhận một quyền này.
Ông ta không muốn liều.
Lúc này, trường tiên quét ngang La Thiên Tôn Tọa.
Từ xa, khóe miệng Tiêu Dương nhếch lên.
Cơ hội đã đến.
Thân ảnh Tiêu Dương vừa động, trường kiếm lóe ra, trong nháy mắt đến gần Cổ trưởng lão.
Ánh mắt sáng ngời.
- Hám Đạo Thuật, Băng thiên diệt hồn.
Âm ầm.
Sức mạnh băng thiên từ trên trời giáng xuống, chui qua lớp phòng ngự của Cổ trưởng lão, trực tiếp thẩm thấu vào trí não của ông ta. -A...
Trong phút chốc, động tác giơ roi của Cổ trưởng lão chậm lại, phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Âm.
Mặc dù La Thiên Tôn Tọa có chút kinh ngạc vì sự thay đổi của Cổ trưởng lão nhưng động tác cũng không chậm, một quyền đập bay ông ta.
Vàèo.
Tiêu Dương cầm Thiên Hoàng kiếm trong tay, trường kiếm nhắm thẳng.
Một quyền đánh nát phòng ngự của Cổ trưởng lão. Đang bị nội thương, Cổ trưởng lão nào có thể cản được một kiếm này của Tiêu Dương, ngực bị trường kiếm đâm xuyên, chảy máu.
Lúc này, Vũ Văn Hiên Thần và lão giả thanh bào đều đồng thời chấn động.
Bọn họ cũng nhìn thấy biểu hiện kỳ lạ của Cổ trưởng lão. Hiển nhiên bọn họ cho rằng Cổ trưởng lão đã bị ám toán trước khi chịu một quyền của La Thiên Tôn Tọa.
Ngay cả bọn họ cũng không nhìn ra.
Hám Đạo Thuật của Tiêu Dương vô ảnh vô hình, hai người Vũ Văn Hiên Thần căn bản không thể cảm ứng được.
- Chẳng lẽ...
Vũ Văn Hiên Thần và thanh bào lão giả càng thêm khẳng định, cường giả khủng bố tối hôm qua đã đến.
Bịch.
Sau khi Tiêu Dương rút kiếm, thi thể của Cổ trưởng lão ngã xuống. Tiêu Dương có chút kinh hoảng, đầu hơi choáng váng. Vừa rồi sợ rằng không thể đánh bại Cổ trưởng lão, Tiêu Dương đã dùng hết toàn lực vào một kích này.
Thần sắc ngưng trọng nhìn Vũ Văn Hiên Thần đang đứng đẳng xa.
Tiểu Thất tiền bối ở kim phủ trong mi tâm đã nói cho Tiêu Dương biết, hai người kia mới là cường địch chính thức đêm nay.
Thậm chí La Thiên Tôn Tọa cũng không phải là đối thủ của bọn họ.
Bọn họ chính là lai giả bất thiện.
Tiêu Dương hiển nhiên không nghi ngờ lời nói của Tiểu Thất, trong đầu bắt đầu suy nghĩ biện pháp giải quyết.
Đối diện, thần sắc Vũ Văn Hiên Thần và lão giả thanh bào ngưng trọng, lẳng lặng mà đứng, có chút do dự.
Nhất thời, song phương hình thành trận pháp giằng co quỷ dị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận