Hộ Hoa trạng Nguyên Tại Hiện Đại

Chương 441: Thế như chẻ tre

Chương 441: Thế như chẻ treChương 441: Thế như chẻ tre
- Không phải chỉ có một hào thôi sao? Đồ hẹp hòi.
Nghe thanh âm rít gào, Tiêu Dương không khỏi bĩu môi, miệng lẩm bẩm, tiện tay nhét xấp tiên đỏ rực vào trong túi. Khi tiếng bi phẫn vang vọng sau lưng, thân ảnh Tiêu Dương đã vòng qua tập đoàn Hắc Sơn, hướng ra đằng sau.
- Không nghĩ đến, đường xuống mật thất còn có một con đường thứ hai.
Bước chân của Tiêu Dương nhanh hơn, đồng thời cảm thấy may mắn. Nếu không nhờ Tang Tang sư muội nói, thật sự khó mà tìm được mật thất này.
Cạch.
- Mau vào đi.
Trong thang máy dưới đất bãi đậu xe, thanh âm thúc giục thỉnh thoảng vang lên.
Một bên khác, gã hắc y nhân kia lẳng lặng rút lui, thẳng lên trên lầu.
- Có chuyện gì mà làm ầm ï vậy?
Giọng nói không rõ ràng.
- Bên dưới đã xảy ra chuyện.
- Thu ca, phía dưới... phía dưới có thêm một Thu ca.
- Tôi... tôi có chuyện quan trọng cần báo cáo.
Lúc này, cửa phòng lại một lần nữa được mở ra. Thân ảnh của Kane xuất hiện, sau đó quay đầu nhìn vào trong phòng rồi nói:
- Đứng lại. Có chuyện gì?
Trịnh Thu cau mày:
Gã hắc y nhân lên tiếng:
Một người ra tay ngăn cản.
Gã hắc y nhân nhìn thấy Trịnh Thu xuất hiện, càng thêm hoảng sợ, môi run run, vội vàng nói:
Khuôn mặt của Kane có chút trắng bệch, trán đổ đầy mồ hôi.
Lúc này, một cánh cửa đằng trước mở ra, Trịnh Thu nghiêm mặt bước ra ngoài.
Hiển nhiên, một lần thi triển Huyết Linh Vụ Pháp, quả thật làm cho y nguyên khí đại thương.
- Rốt cuộc là đang nói gì vậy?
- Đan điền của Hồng Cơ Nữ miễn cưỡng được bảo vệ. Nhưng thương thế quá nặng. Nếu muốn khôi phục lại thực lực ban đầu, e rằng phải cân một thời gian điêu dưỡng.
- Anh nói cái gì? Phế vật. Giả mạo tôi? Có người giả mạo tôi, tại sao anh lại không ngăn cản?
Tinh thần Trịnh Thu kịch liệt chấn động.
- Trước tiên ngăn người lại. Bằng không, tôi và anh không thể ăn nói với tổ chức.
- Bên dưới... bên dưới có người giả mạo Thu ca, mang tất cả những người ở phòng thí nghiệm đi rồi.
Đây chính là hy vọng xoay người duy nhất của y. Ngực gã hắc y nhân dồn dập vài cái, rốt cuộc tiếp tục lên tiếng:
Vùi! Vù vù vùi
Thấy thế, Kane hét lớn một tiếng, trong đầu thì muốn đi nhanh, nhưng cước bộ lại lảo đảo, không khỏi thâm mắng một chút. Đây là lúc gã suy yếu nhất, biến cố lại xảy ra.
- Cùng đi hết.
Âm.
- Hừ.
Trịnh Thu ném gã hắc y nhân sang một bên, thân ảnh như mũi tên phóng đến phía trước.
Y tuyệt đối không cho phép phòng thí nghiệm xảy ra chuyện gì.
Ánh mắt phát ra lửa giận, xông lên túm áo gã hắc y nhân:
Sắc mặt Kane trầm thấp vô cùng, lạnh như băng nói:
- Trịnh Thu, đây không phải là lúc truy cứu trách nhiệm.
- Tôi... tôi không dám xác định.
Từng đạo thân ảnh bay thẳng đến bãi đậu xe.
Sau khi nhóm nghiên cứu gia cuối cùng bước vào thang máy, Diệp Tang xoay người lại:
- Các người đừng nhúc nhích. Chờ tôi ra lệnh.
Cửa thang máy đóng lại, chỉ để lại đám hắc y nhân hai mắt nhìn nhau, tràn đầy nghi hoặc, nhưng không ai có dũng khí cãi lời.
- Mọi người mau đi ra.
Sau khi một tiếng đinh vang lên, Diệp Tang nhanh chóng quát nhẹ, bước ra ngoài trước.
- Thu ca, chúng ta dẫn bọn họ đi đâu?
Đám hắc y nhân lên tiếng:
- Chúng ta nhiều người như vậy, rất dễ dàng bị phát hiện.
- Một người cũng không trốn được.
Diệp Tang quay đầu quát đám người Hoàng Phi Ưng.
- Các người đi trước đi.
Thân ảnh như gió, cuống quýt né tránh.
Vù vù vùi
Diệp Tang vừa ra tay, y liền cảm giác được thực lực của đối phương vượt xa mình.
Kiếm quang đột nhiên xuất hiện.
Ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra, lập tức ngã trong vũng máu.
Vù.
Trịnh Thu cũng xuất hiện trong bãi đậu xe, nhìn Diệp Tang, đồng tử không khỏi chấn động, giận dữ nói:
- Mày là ai?
Giọng nói phẫn nộ pha lẫn khiếp sợ. Lần đầu tiên y nhìn thấy một Trịnh Thu giả mạo không hề có sơ hở. Thậm chí khi nói chuyện cũng giống nhau như đúc. - Hừ.
Diệp Tang cũng không đáp lại, trường kiếm trong tay chợt lóe, đâm thẳng đến trước ngực Trịnh Thu.
Trịnh Thu vô cùng kinh hoảng.
Vù vù.
Nghe xong, mọi người đều sửng sốt.
- Đừng tin y, y là đồ giả.
Bỗng nhiên, một thanh âm phá không vang vọng toàn trường.
Mọi người không hề cảnh giác mà quây quần bên cạnh Diệp Tang.
Diệp Tang khoát tay, ý bảo đám hắc y nhân bước lại.
Một hắc y nhân vọt vào trong bãi đậu xe, thẳng đến trước mặt mọi người.
Rất nhiều nghiên cứu gia cuộn mình lại một bên.
Bịch.
Lợi kiếm trong tay Diệp Tang rất nhanh phát động công kích với Trịnh Thu, sau đó trở tay đánh một chưởng vào ngực. Thân ảnh Trịnh Thu bay ra đằng sau, nện vào cửa thang máy, phun ra một ngụm máu tươi.
Kiếm ý xoáy lên.
Diệp Tang thẳng kiếm về phía trước.
- Bày trận.
Đông đảo hắc y nhân rất nhanh tập hợp đến.
- Sát trận sương mù.
Khói trắng nhanh chóng bao phủ Diệp Tang.
- Những người còn lại mang đám người kia trở về.
Kane đã chạy đến, lạnh lùng nhìn những nghiên cứu gia, sau đó phất tay ra lệnh cho đám hắc y nhân. Nhìn Diệp Tang bị bao phủ trong sương mù, Kane không khỏi cảm thấy may mắn:
- Cũng may là có dẫn theo các thành viên tổ Vụ, đủ để liên thủ tạo thành sát trận sương mù. Thực lực của những người này còn mạnh hơn so với những người đã hiệp trợ Trịnh Thu trước đó.
Vì chữa thương cho Hồng Cơ Nữ mà nguyên khí của gã bị đại thương. Nếu cứng đối cứng, chưa chắc gã đã đối phó được người thân bí này.
Một đám hắc y nhân như hung thần ác sát mà lao đến những thí nghiệm gia.
Bỗng nhiên, một giọng nói mang theo ba phần uể oải đột nhiên vang lên.
- Các vị, ngàn vạn lần đừng vượt qua lằn ranh.
Giọng nói quá mức đột ngột, hắc y nhân theo bản năng mà dừng lại, đưa mắt nhìn xuống, đồng tử có chút co lại. Trước mặt chưa đầy một thước quả thật có một đường lằn màu đỏ. Nhìn qua đường lăn, một thân ảnh lẳng lặng đứng trên đầu một chiếc xe, mỉm cười nói với mọi người.
- Tiêu Dương?
Trịnh Thu nằm trên mặt đất không khỏi kinh hô lên một tiếng.
Tiêu Dương liếc nhìn Trịnh Thu: - Xem ra không cần tôi ra tay, anh cũng sắp bị phế đi rồi.
Ánh mắt Trịnh Thu xẹt qua sự không cam lòng và lửa giận.
- Các người đứng đó làm gì? Mau tiến lên.
Kane ở đằng sau rống to.
- Cẩn thận...
Trịnh Thu lên tiếng.
Y hiểu rất rõ thực lực của người đàn ông trước mặt còn muốn kinh khủng hơn người thân bí trong sát trận sương mù. Nhưng lúc này chẳng ai bận tâm lời Trịnh Thu nói, rất nhanh chạy lên phía trước.
Bịch bịch bịch.
Bằng tốc độ mắt thường khó có thể thấy được, rất nhiều hắc y nhân chỉ cảm thấy hai tròng mắt của mình nhoáng một cái, một chưởng phong như bài sơn đảo hải xuất kích đến. Bất ngờ không đề phòng, từng đạo thân ảnh trực tiếp bay ra ngoài.
Chỉ trong nháy mắt ngã xuống đã không còn hơi thở.
Thân ảnh thon dài liền ngừng lại.
Tiêu Dương cười, nói:
- Đã nói đừng vượt qua lằn ranh rồi mà.
Giọng nói lạnh nhạt mang theo lãnh ý đậm đặc, như băng xuyên ngàn năm xuyên thấu đáy lòng kẻ khác.
Hơn mười hắc y nhân còn lại theo bản năng mà lui về phía sau vài bước, ánh mắt hiện lên sự kiêng ky.
Lúc này, Huyết Linh Sứ Kane cũng nhịn không được mà giật mình, cả người lạnh run.
Cho dù trong thời điểm y mạnh nhất, cũng chưa chắc đã đánh thắng. Hiện tại, sau khi thi triển Huyết Linh Vụ Pháp, thực lực của gã trong thời gian ngắn chỉ còn lại một nửa, căn bản vô lực đối kháng chàng thanh niên trước mặt.
Nhưng muốn Kane trơ mắt nhìn phòng thí nghiệm bị hủy, gã không làm được.
Ánh mắt hiện lên sự giấy giụa.
Ai cũng không nghĩ đến, phòng thí nghiệm không ai tìm được đột nhiên phát sinh biến cố như thế này.
- Lên, một người cũng không được lui về phía sau.
Kane nghiến răng nói.
Trong kế hoạch của gã, gã hy vọng mười người tổ Vụ sớm giải quyết người thần bí kia, sau đó liên thủ với gã, có lẽ có thể ngăn cản được Tiêu Dương.
Đối mặt với đám hắc y nhân đang chạy lên, Tiêu Dương không chút do dự, cười lạnh rút kiếm. Kiếm rơi như hoa, mang theo tuyết trắng và hàn ý khiến người khác không thể tưởng tượng nổi, cướp đi sinh mạng của tất cả.
- Thật Khí Tam Vân.
Sau khi Tiêu Dương ra tay, Kane dường như càng thêm hiểu rõ thực lực của Tiêu Dương, không khỏi hít một hơi khí lạnh.
- Hôm nay bại cục đã định, sợ rằng không đợi được tổ Vụ liên thủ lại.
Ánh mắt không cam lòng nhìn Tiêu Dương: - Món nợ này, Huyết Linh Sứ nhất định sẽ đòi lại cả vốn lẫn lãi.
Nếu không phải gã đang bị đại thương nguyên khí, nào để cho đối phương giương oai như vậy.
Không cam lòng lẫn phẫn nộ, Kane lẳng lặng biến mất ngay tại chỗ.
- Chạy trốn nhanh đấy.
Tiêu Dương nhìn thấy Kane rời đi, cũng không đuổi theo. Lúc này Diệp Tang đang bị tổ Vụ bao vây, hắn phải bảo vệ cô cho thật tốt.
Vù vù.
Kiếm quang nhanh chóng xet qua, trong bãi đậu xe không còn một bóng hắc y nhân nào.
Tiêu Dương hừ lạnh một tiếng, ánh mắt nhìn xuống Trịnh Thu, không khỏi giật mình. Trên mặt đất chỉ còn một vết máu, còn Trịnh Thu thì đã biến mất.
Ánh mắt chớp động.
- Lại để cho y chạy thoát.
Thở ra một hơi, Tiêu Dương nhìn về phía đại trận sương mù. Chỉ một lát sau, bên tai đã vang lên tiếng còi xe cảnh sát. Từng thân ảnh vũ trang hạng nặng rất nhanh vọt vào.
- Cảnh sát đến rồi.
Rất nhiều thí nghiệm gia kinh hô lên.
- Được cứu rồi.
- Rốt cuộc chúng ta đã được tự do rồi.
Thậm chí có người vui mừng quá mà khóc to.
Lam Hân Linh bước đến, nhìn lướt qua thi thể trên mặt đất, sau đó bước đến trước mặt Tiêu Dương.
- Đây chính là nhóm người mất tích gần đây ở Minh Châu. Cô hãy hộ tống bọn họ rời khỏi đây.
Tiêu Dương nói.
Lam Hân Linh gật đầu:
- Tất cả theo tôi.
Lúc này, cuộc chiến bên trong sát trận sương mù dường như cũng đã đến giai đoạn kết thúc. Sương mù vốn đậm đặc đang dần tản đi.
- Sát trận sương mù quả thật có chỗ độc đáo.
Tiêu Dương nhìn chằm chằm phía trước, không nhịn được mà cảm thán một câu:
- Tổ chức thần bí này rốt cuộc có bao nhiêu thành viên tổ Vụ?
Đợi cảnh sát dọn dẹp xong thi thể trên mặt đất, sau khi được Tiêu Dương ra hiệu ra ngoài, hắn liên hô to về phía sương mù:
- Tang Tang sư muội, còn muốn đùa đến lúc nào? Đám người này vây không được cô đâu. Mặc dù sát trận sương mù lợi hại, nhưng Ngũ Hành Kiếm là do trận pháp diễn hóa mà thành. Nói về trận pháp, bọn họ còn chưa xứng xách giày cho cô.
Tiêu Dương dứt lời, bên trong sương mù đột nhiên vang lên tiếng nổ.
Bịch bịch bịch.
Máu văng ra, sương mù dần dần tiêu tán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận