Hộ Hoa trạng Nguyên Tại Hiện Đại

Chương 1569: Chúng ta còn chọc không nổi sao?

Chương 1569: Chúng ta còn chọc không nổi sao?Chương 1569: Chúng ta còn chọc không nổi sao?
Nghi thức "hoan nghênh” đặc biệt!
Khi ngồi lên con thuyền u linh, dẫn theo ba ngàn đệ tử từ tổng bộ đến Viêm Hoàng, Cốc Hồng Kiếm Tiên trước nay chưa từng nghĩ, chờ đợi lão lại là vận mệnh như thế này!
Chỉ trách thiên hạ này thay đổi quá nhanh!
Thực lực của Cốc Hồng Kiếm Tiên thật sự không hề kém Phách Lôi Chí Tôn! Nhưng lúc đó ít nhất Phách Lôi Chí Tôn còn hung hăng một trận mới bị Tiêu Dương dùng Thôn Thiên Oản thu phục! Còn Cốc Hồng Kiếm Tiên, sau khi từ trên thuyên U Linh bước xuống đã bị Kiếm Tông đánh giết, sau một ngày chật vật trốn chạy, cuối cùng cũng không thoát khỏi vận mệnh bị đánh bại.
Trước khi chết, trong đôi mắt Cốc Hồng Kiếm Tiên lóe lên tia hối hận mãnh liệt.
Sớm biết như vậy, mình đã yên phận ở tổng bộ đợi Nguyên Hồng lão tổ, vì sao lại muốn xung phong đứng lên, dẫn mọi người tiến vào Viêm Hoàng. Viêm Hoàng này chính là cấm địa đáng sợ trong mắt Ma Môn nửa năm nay!
Tuy là Cốc Hồng Kiếm Tiên người đứng đầu tổng bộ Ma Môn cũng không thể thoát khỏi vận mệnh người Ma Môn vào Viêm Hoàng là phải chết.
Hai chữ "Hoan nghênh" lớn vô cùng chói mắt. Cơn mưa trên trời càng lúc càng lớn, liều mạng rơi xuống mặt đất của núi Thái Sơn.
- Đúng vậy, Nguyên Hồng lão tặc nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, chắc chắn sẽ rất giận dữ, chắc chắn sẽ đại khai sát giới, các người mau chóng rời khỏi đây đi!
- Thật sự không kịp, nếu mọi người cùng nhau rời đi, chắc chắn sẽ dễ dàng bị Nguyên Hồng lão tặc đuổi kịp. Như vậy, chẳng ở lại đỉnh Thái Sơn, kết thúc với lão, quyết một trận sống chết!
Nghe vậy, mọi người đồng thời chấn động.
Tiêu Tịnh Y cười hì hì.
Tuyết Kiều nhướn mắt lên, lại nhìn các đệ tử Kiếm Tông trên Thái Sơn, giọng nói vang lên.
Rất nhanh, trên Thái Sơn, chỉ còn lại bốn đại tôn tại đỉnh phong, Tuyết Kiều, Tiêu Tiên nhân, Tổ Thần Cao Vạn Đằng và Tiểu Thần Long. Một bên là những cường giả đã bước vào Kim Tiên trung hậu kỳ Hoa Mãn Lâu, Thánh Long Vương, Vạn Bảo Nữ Hoàng, Kỷ Ly Tiên Nhân, dĩ nhiên không thể thiếu những thiên tài tuyệt thế đã uống Thiên Đan ngàn năm hòa thượng Giát Giát, Thái tử Dịch Hàn, Tiêu Tịnh Y.
Uy áp kiếm mang thấm khắp trời đất khiến người ta cảm thấy hít thở khó khăn.
Kỷ Ly Tiên nhân chậm rãi lên tiếng, siết chặt Si Tình kiếm trong tay. Dược Cô Vũ Sơ Dung đứng bên cạnh ông cũng quyết không rời đi.
- Trong vòng năm phút, e là lão ta sẽ đến. Hiện giờ các đệ tử Ma Môn trên núi Thái Sơn đều đã bị tiêu diệt, vì thế, tôi đề nghị, đệ tử Kiếm Tông Kim Tiên trung kỳ trở xuống phải lập tức rời khỏi Thái Sơn.
- Nguyên Hồng lão tặc thật sự quá kinh khủng!
- Đáng tiếc đã không còn đủ thời gian nữa, hay là mọi người cùng rời đi, Nguyên Hồng lão tặc nhìn thấy tình cảnh trước mặt, chắc chắn sẽ tức đến mức hộc máu mà không có chỗ phát tiết!
Sát khí vô hình cuồn cuộn giữa không khí.
Một lúc sau, Tiêu Tiên nhân chậm rãi gật đầu. Đợi trận quyết chiến cuối cùng!
Lệnh đưa xuống, đệ tử Kiếm Tông lần lượt lui đi.
Lực lượng mạnh mẽ nhất của Kiếm Tông tụ tập lại, cơ thể đứng giữa không trung, khuôn mặt vô cùng nghiêm túc bình tĩnh, đôi mắt tràn đầy chiến ý sắc bén. Dùng hai chữ Hoan nghênh để nghênh đón kẻ đứng đầu mạch Chư Cát năm đó, Chư Cát Nguyên Hồng quay lại!
Ánh mắt mọi người như điện, siết chặt binh khí trong tay, giương mắt nhìn chằm chằm bên trên.
Đột nhiên, một tia chớp nổ ầm, đỉnh tai nhức óc.
Một bóng dáng xuất hiện từ bên dưới vết rách.
Trong ba phút ngắn ngủi, cơn mưa to giàn giụa giữa không trung dần biến mất.
Hai mắt mở to đến mức chảy máu, hít từng hơi nặng nề, chính là lão ta!
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Giữa không trung, Chư Cát Nguyên Hồng bất giác nhìn xuống dưới, bóng dáng vừa xuất hiện, lập tức, Chư Cát Nguyên Hồng liên nhắm mắn hít sâu một hơi.
- Rốt cuộc cũng quay vê rồi.
Năm ấy, chính lão ta đã dẫn dắt mạch Chư Cát làm phản! Hơn nữa, phần lớn tiền bối Kiếm Tông đều chết dưới kiếm lão ta. Bởi vì không ai ngờ đến, Chư Cát Nguyên Hồng sẽ phản bội Kiếm Tông.
Bầu trời vẫn âm u như cũ.
Cơ thể cao lớn, hai mắt âm lệ, mi như sao lạnh, bộ dạng khoảng trung niên, trên lưng đeo hộp kiếm, trang phục như một kiếm khách, khí tức lại như một thích khách quỷ mị, khiến cho người ta cảm thấy lạnh lễo.
Lúc này, Kỷ Ly Tiên nhân, La Thiên bên dưới ánh mắt không thể nào át được ý giận ngập trời.
Là Chư Cát Nguyên Hồng!
Soạt soạt soạtI
Phong mang hiển lội
Khí tức của kiếm!
Khí tức hủy diệt đi cùng với tia chớp, đỉnh Thái Sơn trâm thấp âm u, mây xanh trên trời cao xuất hiện những vết rách, lập tức, vết rách lớn ra, kiếm tức ngập trời bắn ra từ trong vết rách.
- Đây là mùi vị của quê hương. Đáng tiếc, thế giới đẳng cấp thấp thế này không phải là võ đài của Chư Cát Nguyên Hồng tai
Chư Cát Nguyên Hồng chậm rãi mở mắt.
- Có lẽ Địa Cầu cũng đã trôi qua cả trăm năm rồi. Không biết...
Chư Cát Nguyên Hồng cúi đầu liếc nhìn, giọng nói đột nhiên dừng lại, đôi mắt mở to cực điểm!
Trên Thái Sơn, hai chữ lớn bắt mắt nhất tạo thành từ những thi thể Ma Môn.
Hoan nghênh!
Tuy rằng đệ tử Ma Môn đều đã tắt thở, nhưng thi thể của chúng vẫn thẩm thấu ra ma khí dày đặc cuốn thẳng lên trời.
Trong đầu chấn động! Bóng dáng Chư Cát Nguyên Hồng lao nhanh xuống, soạt một cái đáp xuống phía trên hai chữ Hoan nghênh, ánh mắt lập tức nhìn chằm chằm Cốc Hồng Kiếm Tiên bị băng đâm thủng ngực bắt mắt nhất. Đôi mắt lão trừng lớn, chết không nhắm mắt!
Lúc này công tử bột không kìm được buột miệng nói.
- Là do đám tử tôn của ông hiếu thuận đấy chứ!
Giống như chỉ cân một suy nghĩ cũng đủ để phá hủy của ngọn Thái Sơn này.
Năng lượng đầy trời cuốn đến mang theo khí tức vô cùng kinh khủng.
- Là các ngươi?
Lúc này, Chư Cát Nguyên Hồng đột nhiên xoay đầu lại, hai con ngươi đỏ máu nhìn chằm chằm đám người Kiếm Tông, giọng nói khàn khàn mang theo phẫn nộ ngập trời.
Đôi mắt Chư Cát Nguyên Hồng nhìn chằm chằm Cốc Hồng Kiếm Tiên.
Đây là đệ tử chân truyền của mình!
Chư Cát Nguyên Hồng vốn định sau khi nhiệm vụ lần này hoàn thành, phong ấn thông đạo được mở, mình sẽ đưa Cốc Hồng đến Tam Xích Thần Minh Điện, để lão trở thành người kế thừa mình, Chư Cát Kiếm Tông tương lai sẽ giao lại cho lão. Nhưng giờ tất cả đã hóa thành bọt nước, Cốc Hồng Kiếm Tiên chưa đợi được lão ta đến đã táng mạng rồi.
Cơ thể Chư Cát Nguyên Hồng chậm rãi run lên, ngửa mặt lên trời rống dài một tiếng, như hổ gầm giận dữ, chấn động không gian.
Một cơn lửa giận vô tận phun ra như muốn xé rách cả vùng trời!
Trên bầu trời đỉnh Thái Sơn, không khí trong không gian rối loạn, mặt đất lung lay.
- Cẩn thận một chút!
Tuyết Kiều nhanh chóng truyền âm đến người của Kiếm Tông, vẻ mặt ngưng trọng, siết chặt thần binh trong tay. Lúc này từ khí tức trên người Chư Cát Nguyên Hồng truyền ra có thể cảm nhận được Chư Cát Nguyên Hồng còn mạnh mẽ hơn so với những gì họ nghĩ.
Chắc chắn là đẳng cấp Bán Thánh.
Lúc này, hai chữ Hoan nghênh vô cùng chói mắt.
Bọn họ đến để đón mình.
Trong lòng Chư Cát Nguyên Hồng không ngừng gào rít. Lão ta có thể nhìn thấy những đệ tử Ma Môn trước mắt ai nấy máu đều chưa kịp khô. Rất rõ ràng, bọn họ chỉ vừa mới bị giết chết.
- Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra? Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?
Cơ thể lão ta cứng ngắc không nhúc nhích, đôi mắt nhìn chằm chằm phía trước, không hề cử động. Một luồng khí hung ác vô hình dần hình thành trên cơ thể lão ta. Hai mắt Chư Cát Nguyên Hồng gần như sắp biến thành màu đỏ máu!
Tảng băng đang dần tan đi, tim Chư Cát Nguyên Hồng cũng từ từ đóng băng.
- Nhưng do bình thường làm nhiều chuyện xấu qua, nên ban nãy bị sét đánh chết hết rồi. Nhưng trước khi chết bọn chúng còn kêu gào muốn nghênh tiếp lão tổ tông của chúng. Tôi bị bọn chúng làm cảm động, nên mới miễn cưỡng giúp đỡ chúng, khó khăn lắm mới xếp được hai chữ này, ông thấy có được không?
Đôi mắt công tử bột mở to, vô cùng mong chờ nhìn Chư Cát Nguyên Hồng, giống như đang chờ đối phương khen ngợi cậu ta. Cả người Chư Cát Nguyên Hồng chấn động, vẻ mặt và hai mắt đều đỏ hồng, lập tức không kìm được hộc một ngụm máu tươi.
Đúng là tức hộc máu!
Giờ phút này, khí tức trên người Chư Cát Nguyên Hồng càng trở nên âm lệ, sức mạnh mênh mông hùng hậu tràn ngập xung quanh, ngực phập phồng. Tất cả những gì trước mắt đều không phải những gì lão ta tưởng tượng khi giáng xuống Địa Cầu! Theo suy nghĩ của lão ta, với sức mạnh của tổng bộ Ma Môn chắc chắn sẽ không bại dưới tay dư nghiệt Kiếm Tông, nhưng những gì trước mắt hoàn toàn ngược lại với tưởng tượng của lão ta.
Tức giận ngập trời dồn nén trong ngực!
Cánh tay phất lên, âm một tiếng, một năng lượng hùng hậu đánh ra, xóa sạch hai chữ chói mắt kial
Lão ta thà hủy diệt thi thể đệ tử Ma Môn, cũng không muốn lưu lại nỗi nhục này trên đỉnh Thái Sơn.
Trong tích tắc luồng năng lượng kia hủy diệt thi thể, những mũi thủy tiễn ở bên dưới đột nhiên bắn ra.
Thủy tiễn bao trùm về phía Chư Cát Nguyên Hồng.
Đôi mắt đỏ hông của Chư Cát Nguyên Hồng lộ ra tia khinh thường. Từ trong đợt thủy tiễn này, lão ta không hề cảm nhận được bất cứ sự uy hiếp nào. Chư Cát Nguyên Hồng không thèm chú ý đến. Khi đợt thủy tiễn này bắn ra, công tử bột đứng ở xa đôi mắt mở to, lộ vẻ mong chờ.
Chư Cát Nguyên Hồng không tránh né, để mặc thủy tiễn đánh đến.
Căn bản không thể nào xuyên được qua phòng ngự của lão ta.
Nhưng vẻ mặt Chư Cát Nguyên Hồng đột nhiên biến đổi. Trong nháy mắt mùi hôi tởm lợm của đợt thủy tiễn dính lên phòng ngự của lão ta, truyền vào mũi lão ta. Tức khắc, trong ngực Chư Cát Nguyên Hồng cuộn trào, suýt chút nữa lại hộc máu lần nữa.
Đôi mắt tức giận, nín thở. Đôi mắt lão lập tức giống như sư tử bị chọc giận, nhìn chằm chằm kẻ tấn công mình, đôi mắt vẫn mở to.
- Hôm nay ta phải Đại! Khai! Sát! Giới!
Mỗi một chữ dường như đều chứa phẫn nộ ngập trời bao phủ cả đỉnh Thái Sơn .
- Nguyên Hồng lão tặc, có bản lĩnh gì đem hết ra đây!
Diệp Tang phất Ngũ Hành thần kiếm trong tay, đây chính là nghé mới sinh không sợ hổ, đôi mắt không chút sợ hãi, chỉ có chiến ý mãnh liệt.
- Ta muốn xem thử ai cho các ngươi gan chó lớn đến thết
Chư Cát Nguyên Hồng chậm rãi rút thân kiếm, thân kiếm tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo chói mắt.
- Dám tùy tiện khiêu khích Ma Môn tai
Sát khí tràn ngập cả bầu trời.
Lúc này, vẻ mặt đám người Kiếm Tông bên dưới ngưng trọng, đôi mắt ngập tràn chiến ý.
Đột nhiên, một âm thanh từ trên trời cao xé không rơi xuống.
- Chỉ là Ma Môn, sao bọn ta lại không trêu vào được?
Bạn cần đăng nhập để bình luận