Hộ Hoa trạng Nguyên Tại Hiện Đại

Chương 782: Thái Tử thật - Thái Tử giải

Chương 782: Thái Tử thật - Thái Tử giảiChương 782: Thái Tử thật - Thái Tử giải
Giát Giát mỉm cười thưởng thức chén trà.
Thái Tử cùng Tiêu Dương nhìn nhau, cả hai cùng đứng lên vươn tay ra.
- Dịch Hàn.
- Tiêu Dương.
Hai người bắt tay nhau, lúc này giữa hai người chợt xuất hiện một loại cảm giác vô cùng ăn ý.
Lúc Tiêu Dương nói ra tên mình, hắn nhìn chằm chằm vào Thái Tử Dịch Hàn, muốn thông qua ánh mắt người này tìm ra cái gì đó. Đây là lần đầu tiên hắn giao đấu chính diện với Thái Tử, trước đây giữa hai người từng có không ít ân oán. Thậm chí Tiêu Dương còn có cảm giác hắn bị trục xuất khỏi Thiên Tử các cũng là bởi tên Thái Tử này đứng sau giật dây.
Thế nhưng sau khi Dịch Hàn nghe thấy tên của hắn lại hoàn toàn không có bất cứ phản ứng nào.
Điều này khiến Tiêu Dương nghi ngờ, mặc dù chỉ tiếp xúc trong thời gian ngắn nhưng Tiêu Dương đã hiểu được một số điều về vị Thái Tử này. Người này rất cao ngạo nhưng tuyệt đối không phải kẻ nghĩ một đằng nói một nẻo. Thế nhưng tại sao sau khi biết tên của hắn lại không có bất cứ biểu hiện khác thường nào?
Hai mắt Thái Tử lóe lên, nhìn chằm chằm vào Tiêu Dương, một lúc sau liền nhếch miệng hỏi:
Tiêu Dương lại càng nghi ngờ hơn.
- Là đội trưởng tiểu đội Lăng Thiên, Tiêu Dương. Nhiệm vụ Tử Vong Cốc lần này sẽ do hai tiểu đội của hai người cùng nhau hoàn thành.
Nếu như trước khi giao đấu với Tiêu Dương, Thái Tử Dịch hàn biết tên đội của Tiêu Dương là 'Lăng Thiên nhất định sẽ mạnh tay giáo huấn hắn một trận. Nhưng lúc này, Thái Tử lại dùng từ thú vị' để hình dung.
- Nhiệm vụ của tôi chỉ đến đây thôi, không cần tôi giới thiệu chắc hai người cũng đã biết nhau. Vị này là đội trưởng tiểu đội Thiên Tử, Thái Tử Dịch Hàn, còn vị này là...
Tiêu Dương không nhịn được hỏi:
Thái Tử Dịch Hàn thấy ánh mắt Tiêu Dương nhìn mình có chút kỳ quái liên không hiểu nhìn lại hắn.
Đội trưởng tiểu đội Thiên Tử lại không biết đến sự tồn tại của tiểu đội Lăng Thiên?
Thái Tuyền Thanh dừng lại dường như nhận ra điều gì đó không ổn, cẩn thận nói tiếp:
Lúc này Thái Tuyên Thanh cũng đã tới bên này, cậu ta thở hồng hộc, cười nói:
- Từ bao giờ Thiên Tử các lại có thêm một tiểu đội thú vị như vậy?
Thái Tử khẽ phất áo bào rồi chậm rãi khoanh chân ngồi xuống, cười nói:
- Lăng Thiên?
- Từ nhỏ tôi đã rời khỏi Thiên Tử các, đừng nói là Lăng Thiên, trong Thiên Tử các ngoại trừ tiểu đội Thiên Tử ra thì tôi chẳng biết tiểu đội nào cả.
Chuyện này thật khó tin.
- Đây là lần đầu tiên anh nghe thấy cái tên Lăng Thiên sao?
- Chắc cậu đã từng nghe câu 'Ly miêu hoán Thái Tử rồi đúng không?
- Có vẻ như cậu với vị Thái Tử trong tiểu đội Thiên Tử kia có chút khúc mắc. Hai mắt trừng lớn, hắn cuối cùng đã hiểu.
Tiêu Dương nhăn mày rồi cũng khoanh chân ngồi xuống.
Lúc này Tiêu Dương cuối cùng đã hiểu câu nói của Lam Chấn Hoàn có ý gì.
- Từ nhỏ?
Kẻ âm thầm dùng thủ đoạn trục xuất hắn ra khỏi Thiên Tử các khiến hắn vô cùng khinh thường. Nếu không phải vì có Tiêu Kỳ xuất hiện, có lẽ hắn đã thực sự phải rời khỏi Thiên Tử các rồi.
Cho dù là đối thủ cũng phải quang minh chính đại.
Sau khi suy nghĩ một lúc Tiêu Dương cuối cùng đã sáng tỏ mọi chuyện. Khúc mắc giữa hắn với Thái Tử đến hôm nay đã hoàn toàn hóa giải.
Thái Tử Dịch Hàn này không phải là giả, nhưng nếu như từ nhỏ gã đã rời khỏi Thiên Tử các vậy tại sao lại được mọi người trong Thiên Tử các xưng tụng như thần thánh như vậy? Còn Thất Sát bên cạnh Thái Tử là thế nào?
Thái Tử thật với Thái Tử giải
Như vậy 'Thái Tử luôn đối nghịch với hắn có lẽ chỉ là một kẻ thế thân. Trong khi đó Thái Tử thực sự từ nhỏ đã đi theo hai vị Tiên Nhân tu hành. Nhiệm vụ Tử Vong Cốc lần này có lẽ là nhiệm vụ đầu tiên của Thái Tử sau khi xuống núi.
Thái Tử đích thân tới!
Lúc này Dịch Hàn đã nhìn ra suy nghĩ của Tiêu Dương, mỉm cười nhấp một ngụm trà sau đó lạnh nhạt hỏi:
Tiêu Dương sửng sốt.
(*Giai thoại nổi tiếng nhất vê "Ly miêu hoán Thái Tử" lấy bối cảnh từ hậu cung Tống triều. Tương truyền rằng: năm xưa, Lưu Hoàng hậu và Lý Thần phi của vua Chân Tông cùng mang thai. Đến kỳ sinh nở, Lưu thị hạ sinh được một công chúa nhưng không may chết yếu. Trong khi đó, Lý Thần phi lại sinh được một hoàng tử. Sau đó, Lưu Hoàng hậu cùng nội giám Quách Hòe hợp mưu, lột da một con báo để đánh tráo với hoàng tử mới sinh của Lý Thần phi, khiến Thần phi vì "sinh ra yêu nghiệt" mà bị đầy vào lãnh cung. )
Ly miêu hoán Thái Tử?
- Đúng là có chút khúc mắc.
Tiêu Dương cười cười, không hề có ý định giấu diếm, nói thẳng:
- Chính xác mà nói thì là ân oán.
Thái Tử mỉm cười, đặt chén trà xuống, nói:
- Thái Tử giả cũng là người của Nhà họ Dịch tôi, cậu có thể nể mặt tôi bỏ qua chuyện này được không?
Tiêu Dương cười lớn.
Trong quá trình hai thiên tài tiếp xúc với nhau tựa như đang đánh cờ, tạm thời chưa thể đánh giá được người nào chiếm thế thượng phong.
- Người không phạm tôi, tôi sẽ không phạm người! Đáng tiếc, có một số người lại phạm vào giới hạn của tôi. Làm sao có thể bỏ qua được?
Thái Tử khế đưa tay lên, một lúc sau liền mỉm cười nhìn Tiêu Dương:
Không lâu sau trong không gian đột nhiên xuất hiện hai người. - Tôi đã phái hai sư đệ đi điều tra tin tức, chắc họ cũng sắp quay về.
Thái Tử Dịch Hàn nói:
Trong nhiệm vụ lần này, các nước hợp tác thành các nhóm lớn vì vậy đương nhiên Tiêu Dương cũng sẽ hợp tác với Thái Tử Dịch Hàn. Trong mắt hai người, đối phương đều có tư cách hợp tác với mình.
- Anh có thông tin gì mới về Tử Vong Cốc không?
Tiêu Dương nghiêng mặt nhìn Thái Tử Dịch Hàn, hỏi:
- Đúng là trà ngon.
Giọng của Giát Giát lại vang lên, y cảm thán:
- Đáng tiếc ở đây không có thịt, nếu không ăn một miếng thịt uống một ngụm trà thật tuyệt biết bao.
Giát Giát uống trà nhưng lại tưởng tượng đến rượu.
- Giát Giát, chúng ta tới đây không phải để uống trà ăn thịt mà phải làm nhiệm vụ.
Hai mắt Giát Giát sáng rực.
- Cướp sạch nước Mỹ?
—........... H
Biết mùi liên nghiện, xem ra cái tư tưởng này đã ăn sâu bám dễ trong đầu Giát Giát.
Lúc Tiêu Dương đối phó với Thái Tử giả của tiểu đội Thiên Tử, giữa hai người nhất định sẽ xảy ra một trận quyết đấu!
Hai người chẳng qua chỉ tỏ thái độ cho đối phương biết mà thôi.
Có một số việc không phải chỉ cần mạnh miệng là được.
Hắn chỉ mỉm cười không nói gì.
Tiêu Dương cầm chén trà lên uống một hơi hết sạch.
- Sau khi tôi trở vê, không người nào có thể động vào người nhà họ Dịch chúng tôi.
Trên người cả hai đều dính đầy cát vàng. Bọn họ vừa mới đi vào trong Tử Vong Cốc thăm dò tình hình.
Hai người đồng thời chắp tay nói:
- Dịch sư huynh.
Hai người đều đã có tuổi, xét về tuổi tác hai người lớn hơn Dịch Hàn rất nhiều nhưng Dịch Hàn nhập môn sớm hơn nên làm sư huynh.
Dịch Hàn hỏi:
- Có tin tức gì không?
Hai người đồng thời nhìn sang Giát Giát cùng Tiêu Dương.
- Người nhà cả, cứ nói đi.
Hai người gật đầu, một trong hai người nói:
- Bọn đệ nhân lúc đêm khuya lẻn vào Tử Vong Cốc đã phát hiện ra bên trong có một nhóm thế lực thần bí ẩn mình trong bãi cát, bọn họ giết chết tất cả những ai tiến vào cốc. Đêm qua nhóm mật thám do năm thế lực phái vào thăm dò toàn bộ bị tiêu diệt.
- Bọn đệ ẩn mình nhưng cũng không thể thâm nhập vào quá sâu, trên đường bọn đệ gặp rất nhiều mai phục. Như vậy chứng tỏ cứ điểm của bọn họ sẽ còn sâu hơn rất nhiều. Bọn đệ không thể tiếp tục đi sâu vào bên trong nên đành phải quay vê.
Giát Giát lẩm bẩm:
- Nói thẳng ra là đi một chuyến công cốc chứ gì?
Một trong hai người hằm hè trừng mắt lườm Giát Giát, quát:
- Con lừa trọc đầu kia, cậu vừa nói cái gì?
- Ai di đà phật.
Giát Giát vuốt cái đầu bóng loáng của mình sau đó ngước mắt lên nhìn người kia, nói:
- Đầu trọc thì đúng rồi nhưng tôi không phải lừa.
Nghe vậy, người kia bĩu môi nói:
- Không phải lừa chẳng lẽ là la? Ha haiI
Tiêu Dương không đành lòng nhắm mắt...
Bịch!
Trên mặt người kia xuất hiện vết hằn của chuỗi tràng hạt.
- A di đà phật.
Giát Giát mỉm cười nói:
- Thiện tai, thiện tail
- Con lừa đầu trọc đáng chết
Người kia giận dữ định phản công.
- Được rồi.
Thái Tử khẽ quát, ánh mắt kinh ngạc thoáng liếc qua Giát Giát, một lát sau gã nghiêm mặt nói:
- Mọi người đều nhường nhau một chút.
Tiêu Dương mỉm cười.
Nếu như hai bên xảy ra xô xát người bị thiệt chắc chắn không phải là Giát Giát vì thế Tiêu Dương không để ý chuyện đó.
Hai người này mặc dù là sư đệ của Dịch Hàn như có lẽ chỉ là đệ tử ngoại môn, thực lực mới chỉ đạt Hóa Tượng mười mấy biến. Với thực lực hiện tại của Giát Giát chỉ cần một cái búng tay đã đủ ngược chết bọn họ.
- Người của năm nhóm kia đã bàn bạc với nhau, hình như bọn họ dự định trong vòng hai ngày sẽ phát động tổng tấn công vào trong Tử Vong Cốc.
Thái Tử lạnh nhạt nói:
- Nếu như chúng ta cũng không thể thăm dò được tình huống bên trong vậy chỉ có thể xông vào cùng bọn họ.
Tiêu Dương gật đầu đồng ý.
Vùi
Đột nhiên có vài người bay về phía này nói vài câu với Thái Tử Dịch Hàn. - Lãnh tụ của năm thế lực lớn muốn mời tôi tới bàn bạc nghị sự?
Thái Tử nhếch miệng. Xem ra vừa rồi mình thể hiện bản lĩnh đã khiến bọn họ coi trọng mình hơn.
- Vậy anh đi đi.
Tiêu Dương xua tay xoay người, hắn không có hứng thú với vụ này lắm.
Lúc này Thái Tuyên Thanh đã dựng lên hai căn lầu ở khu vực bên cạnh. Tiêu Dương cùng Giát Giát đi vào một căn, sau khi bày ra Thiên địa độn mê trận, hai người cùng đi vào "Thượng cổ Hồng Hoang”.
Sau khi Giát Giát nắm được đầu đuôi mọi chuyện liền cau mày nói:
- Kỳ quái.
- Kỳ quái chỗ nào?
- Vị Thái Tử kia rời khỏi Thiên Tử các nhiều năm tâm sư học đạo đến nay mới trở vê. Mà nhiệm vụ Tử Vong Cốc lần này chẳng qua chỉ là giải cứu một nhóm chuyên gia quốc tế. Trong khi đó nhóm người này còn sống hay chết cũng chưa biết, như vậy đáng giá để gã tự mình tới đây sao?
Tiêu Dương mỉm cười nói:
- Không chỉ có Thái Tử mà còn có thế lực của các nước trên thế giới nữa, ngoài ra còn có rất nhiều thế lực bí ẩn khác.
Tiêu Dương đã nhìn ra điều này từ lâu.
- Chẳng lẽ bên trong Tử Vong Cốc còn có thứ bí mật nào đó không thể cho người khác biết nên mới thu hút nhiều người tới đây như vậy?
Tiêu Dương nhún vai đáp:
- Cái này thì phải tiến vào trong cốc mới có thể biết được.
Chẳng lẽ là vì Ngọc tỷ truyền quốc...
Trong đầu Tiêu Dương bất ngờ xuất hiện một suy nghĩ nhưng sau đó lại bị hắn dập tắt.
Mặc dù Ngọc tỷ truyền quốc từng dấy lên không ít sóng gió nhưng nó vẫn chỉ được xem là một bí mật hư ảo không ai biết có thực hay không. Vì thế không phải người nào cũng có hứng thú muốn có được nó. Tiêu Dương đã từng tận mắt nhìn thấy Ngọc tỷ truyền quốc, hắn chỉ thấy bên trên Ngọc tỷ ngoài chữ khắc ra thì không có bất cứ điểm nào đặc biệt.
Không có bất cứ đầu mối nào, có đoán nữa cũng chẳng được gì.
- Xem ra chỉ có thể nhân lúc đêm khuya vào Tử Vong Cốc thăm dò thôi.
Tiêu Dương đưa ra quyết định.
Trước khi các nước phát động tấn công, hắn phải đi vào trong đó thăm dò một lượt xem sao.
Bão cát bay đầy trời.
Không khí nóng bức, mặt trời mọc rồi lại lặn. Màn đêm bắt đầu buông xuống.
Sát khí tràn ngập khắp bãi cát.
- Tà Cơ.
Nijes bay nhanh về phía trước, khuôn mặt đẹp trai khẽ mỉm cười nói:
- Đêm nay, anh sẽ đi tuần tra cùng em.
Tà Cơ nhíu mày, bước chân không hề dừng lại, bóng dáng đỏ rực lóe lên rồi bay vào trong bãi cát. Vẻ mặt Nijes tối lại, bước chân cũng không dừng lại mà lập tức bám theo Tà Cơ.
Có tiếng người khẽ nói:
- Đêm nay, năm thế lực ở bên ngoài kia hình như không có động tĩnh gì.
- Năm thế lực? Hiện tại đã thành sáu thế lực rồi. Nghe nói hôm nay tên đặc công Trung Quốc vốn luôn khiêm tốn đột nhiên ra tay. Hóa ra gã đó là một thiên tài, thậm chí còn đánh bại được cả Jun Ji Min của Hàn Quốc.
- Hừi Thiên tài thì làm sao? Có bản lĩnh thử bước vào trong Tử Vong Cốc xem, chúng ta sẽ cho tên đó có đường vào mà không có đường ra.
Đúng lúc này, một bóng dáng đỏ rực bay về phía này, ánh mắt lạnh lẽo nhìn đám người đang nói chuyện.
- Thiên tài Trung Quốc mà các người nói tới tên là gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận