Hộ Hoa trạng Nguyên Tại Hiện Đại

Chương 1475: Có dám đánh một trận?

Chương 1475: Có dám đánh một trận?Chương 1475: Có dám đánh một trận?
Bên trong Thiên Môn thần trận, một thân ảnh màu đỏ giống như ngọn lửa bay ra, lập tức biến ảo thành hình người, chính là Thiên Môn Thụy Thú Mạn Hồng. Cô nhìn về phía xa, hư ảnh Ma Huyền thần quy trải rộng đầy trời. Lúc này, từng đạo khí tức khác nhau va chạm cùng một chỗ, giống như có vô số Ma Huyền thân quy xuất hiện bên trong thần trận, thôi diễn cảnh giới võ học thần kỳ.
- Ma Huyền đại nhân vạn hóa thần công.
Thần sắc Mạn Hồng hiện lên sự nóng bỏng, không khỏi nắm chặt nắm tay, nói:
- Đột phá. Rốt cuộc Ma Huyền đại nhân đã khôi phục cảnh giới kim tiên.
Bóng dáng Ma Huyên trải rộng cả bầu trời, khí tức cường đại tàn phá chung quanh, tinh thân Mạn Hồng trở nên kích động. Cô rất mong chờ Ma Huyền thần quy vô địch đi theo Long Thần đại nhân năm đó sẽ trở lại.
Thân ảnh dừng lại giữa không trung. Một lát sau, Mạn Hồng chuyển sang một chỗ khác, dừng lại phía trên hồ nước không gợn sóng. Gió nhẹ thổi qua, từng trận rung động nhè nhẹ. Mặt hồ trong như gương, bên trong hồ nước đang có một thân ảnh tiềm tu.
- Thần long hậu đại, một thời gian nữa, nhất định cũng là một cường giả tuyệt thế uy chấn thiên hạ.
Mạn Hồng thì thào:
Bóng đêm phủ xuống.
Mấy trăm năm qua, vẫn do Công Tôn nhất mạch thống trị Thương tông. Không nghĩ đến, Thương tông to như vậy, chỉ trong một ngày ngắn ngủi lại bị quét ngang.
Mạn Hồng nói:
Thương tông nằm trong top 3 hộ long thế gia.
Ánh mắt một lần nữa trở lại Ma Huyền thần quy:
Tất cả mọi người cảm thán không thôi.
- Xem ra, quyết chiến trong thiên hạ đã sắp đến. Thiên Môn thần trận sẽ trở thành một chiến trường không thể thiếu. Ma Môn muốn công phá phong ấn thông đạo, trước hết phải phá được Thiên Môn thần trận.
Từ nay về sau, chí tôn Thương tông đã đổi chủ, chuyển thành Tiêu Dương.
- Chưa đến ba ngày nữa, Ma Huyền đại nhân sẽ hoàn thành việc lột xác.
Ánh mắt Mạn Hồng hiện lên tinh mang. Năm đó Long Thần đại nhân phân phó cho cô trấn giữ Thiên Môn thần trận. Cho dù phải đem hết toàn lực, tan xương nát thịt, cô cũng phải thủ vững Thiên Môn Sơn.
Tin tức Thương tông kịch biến rất nhanh truyên khắp bốn phương tám hướng. Giới tu hành Viêm Hoàng lại một lần nữa oanh động.
Trên đỉnh núi vô danh khuất nhục hộ long thế gia liên thủ.
- Ba ngày nữa mình cũng sẽ bế quan.
Một đêm diệt sạch Thần Tiên Môn.
Giới tu hành nổi cơn sóng lớn.
Thời gian vừa qua, những câu chuyện về Tiêu Dương không ngừng được truyền tụng. Kỳ tích của hắn khiến người ta cực kỳ khó tin. Hắn có thể tập hợp cường giả Thần Bảng, ngưng tụ lực lượng cường đại. Bắt đầu từ ngày Kiếm tông khai tông, lợi dụng tư thái mạnh mẽ, chính thức leo lên sân khấu giới tu hành Viêm Hoàng.
Đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.
Hắn chính là một pho tượng thần.
- Tiêu Dương.
Hôm nay, trợ lực Đạm Thai nhất mạch chiếm lấy Thương tông. Công Tôn nhất mạch bị diệt. Cường giả hiếm có của Thương tông là Công Tôn Vô Lệ ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có.
Khi tin tức Công Tôn nhất mạch bị diệt truyền đến tai y, y thậm chí còn cười khẩy, căn bản không tin đây là sự thật, tưởng rằng đối phương chỉ là đùa vui, nhưng khi tin tức thứ hai, thứ ba truyền đến, hơn nữa còn được xác nhận, Công Tôn Nguyên Dạ liền lâm vào trạng thái nổi điên. Y không thể tiếp nhận việc Công Tôn nhất mạch bị diệt.
Trên đỉnh Thái Sơn, thay đổi càn khôn, trở thành minh chủ Phạt Ma Minh.
- Ngươi dám hủy nhà của ta, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi. Ta thề, nhất định sẽ bâầm thây ngươi vạn đoạn. A...
Ánh mắt Công Tôn Nguyên Dạ hiện lên sát khí vô tận:
- Kiếm tông, Tiêu Dương.
Trong mắt rất nhiều người, chí tôn tông chủ của Kiếm tông đã bị thân thánh hóa.
Giọng nói của y mang theo sự phẫn nộ cực kỳ, giống như hận không thể cắn nuốt Tiêu Dương.
Y chính là Công Tôn Nguyên Dạ.
Lúc này, Công Tôn Nguyên Dạ gần như điên cuồng.
Không gì làm khó được.
Tại một nơi u ám, khí tức cuồng nộ dựng lên, giống như một con dã thú phát ra tiếng hô trâm thấp, một thân ảnh với hai mắt đỏ bừng bắn ra hàn quang, hai tay nắm chặt, giọng nói giống như dạ quỷ bước ra từ địa ngục hắc ám, khiến người ta nghe mà nổi cả da gà:
Khi tin tức Công Tôn nhất mạch bị diệt truyền ra, rất nhiều người lại càng khó tin. Sau khi tin tức chính thức được xác định, khắp nơi đều chấn động.
Không thể ngăn cản.
Công Tôn Nguyên Dạ ngửa đầu lên trời hét to.
Cả khu rừng quanh quẩn tiếng hét của Công Tôn Nguyên Dạ.
Một lát sau, Công Tôn Nguyên Dạ quỳ xuống đất, hướng Thương tông.
- Ta nhất định sẽ báo thù cho mọi người.
- Ngươi cho rằng với thực lực của ngươi có thể đối phó được với Kiếm tông?
Bỗng nhiên một bóng đen xuất hiện trước mặt Công Tôn Nguyên Dạ, thanh âm trầm thấp:
- Công Tôn Vô Lệ của Thương tông, kim tiên hậu kỳ lại không cách nào chạy thoát được. Chỉ bằng ngươi mà cũng muốn tìm Tiêu Dương báo thù?
Công Tôn Nguyên Dạ nghiến răng, hai mắt đỏ như máu, điên cuồng nói:
- Nghe nói Tiêu Dương chỉ là một tên tiểu tử mới hơn hai mươi. Hắn có thể diệt Thương tông chỉ là vì hắn có vận cứt chó, bên cạnh có nhiều cường giả đỉnh phong. Nhưng ta không tin, những người này một tấc cũng không rời hắn. Chỉ cần có cơ hội, ta nhất định sẽ giết Tiêu Dương, cho dù là đồng quy vu tận.
Kim Mi thân sứ trâm giọng nói:
- Hôm nay người trong thiên hạ đều đang chú ý đến hắn. Nếu hắn không dám tiếp nhận khiêu chiến, như vậy chúng ta cũng đã hạ uy phong của hắn, khiến cho hắn không cách nào đối mặt với nghị luận của người trong thiên hạ.
- Hắn sẽ đáp ứng sao?
†r
Công Tôn Nguyên Dạ cau mày:
- Như vậy là được. Tiêu Dương suất Kiếm tông diệt Công Tôn nhất mạch của ngươi. Hôm nay cả giới tu hành đều đang nghị luận chuyện của hắn, thậm chí còn thổi phồng hắn thành thần. Ngươi có thể dùng danh nghĩa của mình, đưa thư khiêu chiến Tiêu Dương. Hơn nữa còn chiêu cáo thiên hạ, yêu cầu quần hùng đến xem cuộc chiến.
Kim Mi thần sứ mỉm cười:
Kim Mi thân sứ cau mày, nói:
- Nếu đánh lén thì rất khó diệt sát Tiêu Dương. Như vậy, giết chết hắn trước mặt người trong thiên hạ, chẳng phải càng thêm thống khoái?
Nghe xong, Công Tôn Nguyên Dạ run lên, ánh mắt khó hiểu:
- Làm trò trước mặt người trong thiên hạ?
- Không sai. Nhưng ngươi có tự tin một chọi một giết chết Tiêu Dương hay không?
Kim Mi thần sứ hỏi.
- Hắn sao là đối thủ của ta?
Công Tôn Nguyên Dạ gật đầu tự tin:
- Mặc dù chưa bao giờ tiếp xúc qua người này, nhưng ta nghe nói hắn vừa mới đột phá cảnh giới tiên nhân chưa lâu, mà ta chỉ còn kém cấp bậc kim tiên một đường chỉ thôi. Muốn giết hắn, dễ dàng như giết một con gà.
Nguyệt quang chiếu rọi, thần sứ đại nhân trước mắt chính là người có không ít thù oán với Tiêu Dương, Kim Mi thần sứ.
- Thần sứ đại nhân, xin chỉ giáo.
Nghe xong, Công Tôn Nguyên Dạ giật mình, vội vàng hỏi:
- Nghe nói, Tiêu Dương là đệ tử duy nhất của Kiếm tiên tối cường. Bởi vì nguyên nhân này, hắn mới có được địa vị như thế. Hừ, một tên dựa vào quầng sáng của kiếm tiên tối cường thôi mà. Công Tôn Nguyên Dạ, nếu ngươi muốn báo thù, ta có một kế cho ngươi.
Bóng đen trâm giọng nói:
- Người Kiếm tông sao lại không bảo vệ Tiêu Dương cho tốt chứ?
- Cho dù hắn không thèm để ý đến danh tiếng, nhưng hắn nhất định chú ý đến một vật.
- Vật gì?
Công Tôn Nguyên Dạ hỏi. - Ngươi quên vì sao ngươi lại đến đây sao?
Kim Mi thân sứ nói. Hai mắt Công Tôn Nguyên Dạ liên sáng lên:
- Bổ Thiên Thạch? Ý của thần sứ là chúng ta dùng Bổ Thiên Thạch dụ Tiêu Dương ra?
- Hừ, hắn trăm phương ngàn kế muốn có được Bổ Thiên Thạch. Cho dù biết chúng ta đặt bẫy dụ hắn, nhưng vì Bổ Thiên Thạch, hắn nhất định sẽ đến.
Kim Mi thân sứ cười lạnh:
- Đến lúc đó, để cho hắn xuống địa ngục mà lấy Bổ Thiên thạch đi.
Ánh mắt Công Tôn Nguyên Dạ lại đỏ lên.
Ánh mắt Kim Mi thần sứ cũng hiện lên sự chờ mong, nhẹ giọng nói:
- Kiếm tông có thể tập hợp nhiều lực lượng như vậy, nguyên nhân rất lớn là vì Tiêu Dương. Chỉ cần giết chết Tiêu Dương, bọn chúng như rắn không đầu, rất nhanh sẽ tan rã.
Một đêm này, đối với rất nhiều người, có thể nói là một đêm không ngủ.
Bên ngoài đại điện Thương tông, mọi người chúc mừng đến tận đêm khuya.
Sáng sớm hôm sau, Tiêu Dương mơ màng tỉnh dậy, cất bước ra ngoài.
- Chào sư phụ.
Phương Tông đang khoanh chân ngồi trên một bụi cỏ bên ngoài, vận khí tu hành. Sau khi nhìn thấy Tiêu Dương, liền nhảy dựng lên, hành lễ với hắn.
Tiêu Dương nhìn Phương Tông, ánh mắt hiện lên sự tán thành. Mấy ngày qua, hắn vẫn chú ý đệ tử đến từ Thần Minh chỉ địa này. Phương Tông tiến bộ rất nhanh, nhất là tạo nghệ về không gian. Thậm chí không hề thua kém tiểu thần long.
Mọi người Kiếm tông tập trung lại trước đại điện. Đệ tử Côn tông, Huyền Việt tông cũng lục tục đến.
Hôm nay phải rời khỏi Thương tông trở lại tổng bộ Kiếm tông, không chỉ có các cường giả Kiếm tông, mà còn có cường giả Côn tông, Huyền Việt tông và thậm chí Thương tông.
Bởi vì ở lại nơi này quá mức nguy hiểm. Ma Môn sẽ trả thù bất cứ lúc nào.
Nếu đã kết thành liên minh, vậy thì phải tập hợp lực lượng lại.
Giữa trưa, mọi người đã chuẩn bị xong, tùy thời có thể lên đường.
- Đi thôi.
Tiêu Dương hô một tiếng. Đạm Thai Diệc Dao, Đạm Thai An Thiên đều phá lệ hưng phấn, không hề có chút buồn bã khi phải rời khỏi nhà. Thậm chí hai người còn chờ mong đến Kiếm tông sẽ như thế nào.
Vù.
Đợi sau khi tất cả đều rời khỏi sơn cốc, Đạm Thai Kính Huyền quay lại, phất tay khởi động đại trận hộ tông, che giấu đại điện Thương tông lại.
- ĐI.
Quyết đoán vung tay lên, suất lĩnh rất nhiều đệ tử Thương tông chạy đi.
Bỗng nhiên, không ít người dừng lại, mở to mắt.
Thanh âm bén nhọn xông thẳng lên trời.
Ma khí tận trời. Một mũi tên ẩn chứa ma khí lao đến. Trên bầu trời hiện lên quang mang màu đen, đồng thời một thanh âm vang lên. - Kiếm tông Tiêu Dương, có dám đánh một trận không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận