Hộ Hoa trạng Nguyên Tại Hiện Đại

Chương 1342: Đường đường Kiếm tông

Chương 1342: Đường đường Kiếm tôngChương 1342: Đường đường Kiếm tông
Với mức độ tuần tra dày đặc của ngân y nhân, việc bọn họ phát hiện sáu người Tiêu Dương tiêu diệt một vài tiểu đội của bọn họ cũng chẳng có gì lạ.
Huống chỉ, một tháng trước phát sinh tình huống tứ đại cường giả tiên nhân và một trăm ngân y nhân bị giết chết. Lúc này, tinh thần của ngân y nhân tuần tra đều bị kéo căng.
Một khi phát sinh dị động, lập tức phát ra còi cảnh báo.
Tín hiệu cảnh báo một khi phát ra, khí tức trong phạm vi trăm dặm lập tức tập trung lại. Oành! Oành! Oành! Từng luồng khí tức cường đại phô thiên cái địa lao đến, dựng thẳng bốn phương tám hướng.
Sát khí ngập trời.
Đối với ngân y nhân mà nói, cung điện dưới lòng đất này là thánh địa của Tam Xích giáo.
- Xâm phạm thánh địa. Chết.
- Ai mà có lá gan lớn đến như vậy? Dám xâm lấn thánh địa.
Tiêu Dương cau mày, chiến ý không hề che giấu trong ánh mắt.
Sáu người chiếm giữ vị trí của riêng mình, lưng đối lưng, ánh mắt nhìn chăm chú đám ngân y nhân.
Nếu muốn dụ cường giả chính thức của Ma Môn ra, đầu tiên phải đánh ra khí thế. Đợi thi nằm đầy đất, cường giả Ma Môn làm sao mà kêm chế được?
- Đến đây đi, đem cá đến cho ta giết.
Cơn lốc đang cuốn đến vị trí sáu người Tiêu Dương.
Hai tay Dịch Hàn giơ lên, bao tay nhận chủ lóe ra ánh sáng vô cùng chói mắt, tùy thời đoạt mệnh.
- Hướng đông nam, giết bọn chúng.
Song chưởng Giát Giát hợp lại, bày ra bộ dạng cao tăng đắc đạo.
Sáu người Tiêu Dương liền dừng bước. Bọn họ cũng không tận lực ẩn nặc khí tức của mình.
Từng giọng nói sung mãn vọng đến, thân ảnh ngân y nhân dưới ánh nắng chiếu rọi, chói mắt vô cùng.
Tiểu chính thái Bạch Húc Húc không thể chờ đợi được mà lấy ra Kim Xoa, cười ha hả, ánh đám ngân y nhân xung quanh:
Trong lòng có kiếm, trong tay có kiếm.
- Đến đây đi.
Kiếm phong xuất ra, một đạo máu tươi văng lên, nhuộm đỏ sa mạc.
Tiêu Nhu Y vẫn bình tĩnh, trong lòng bàn tay, thực khí đan lóe ra hàn mang.
Ninh Cốc lạnh lùng, trường kiếm trong tay trực chỉ phía trước. Kiếm ý tràn ngập, lắng lặng cảm ngộ khí tức buông xuống. Mỗi một kiếm tiên đều trưởng thành trong quá trình giết người. Kiếm tiên có nghĩa là năng lực đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.
Thiên la địa võng, đám ngân y nhân gần như tập trung hết, trong nháy mắt sử dụng thế lôi đình tấn công sáu người.
Sáu cường giả trẻ tuổi, khiêu chiến lực lượng bên ngoài của Ma Môn.
Tiểu chính thái cũng không để đám ngân y nhân đau đớn quá lâu, trực tiếp vung Kim Xoa, đâm xuống từng người một.
Ninh Cốc dẫn đầu xuất kích, hơn nữa còn triển khai sát chiêu vô cùng cường thế.
- Phật tượng kim thân.
Mùi máu tươi bốc lên.
Phật chú phát ra, tạo thành sát thương rất lớn.
- Đại nhật như lai chú.
Một bên khác, kim quang chói mắt bao phủ đám ngân y nhân. Một pho tượng kim thân của Phật cao trăm thước, xuất hiện trong không trung, song chưởng hợp lại, Phật quang lan tràn:
Đại chiến hết sức căng thẳng.
- Thật là thống khoái.
Bạch Húc Húc cảm thán.
Nhờ Lan thúc cải tạo, đặc tính nước tiểu của Bạch Húc Húc không còn phát ra loạn xạ nữa, cũng không cân phải cởi quần.
Oành! Oành! Oành.
Đám ngân y nhân la lên, không phải vì đau đớn bởi tính ăn mòn của nước tiểu, mà là nó thối quá.
Bạch Húc Húc vọt vào trong đám người, vung thần binh thông linh Kim Xoa trong tay, đoạt đi vô số tính mạng của đám ngân y nhân. Trong quá trình giết "cá", Bạch Húc Húc đột nhiên huy động tay trái, một dòng nước tiểu bắn ra, văng trúng cơ thể đám ngân y nhân.
- Giết.
Từng tốp ngân y nhân chạy đến, trong đó có cả tổ Huyết Thần, nhưng công kích của đám ngân y nhân vốn chiếm ưu thế về số lượng đã bị nghiền nát.
- Kim cương hàng ma trượng.
Giát Giát thu hồi Phật tượng kim thân, tay cầm Kim cương hàng ma trượng, bắt đầu hàng ma trừ yêu.
So sánh với hai người này, động tĩnh bên phía Dịch Hàn yên tĩnh hơn nhiều.
Nhưng Dịch Hàn lại là người giết ngân y nhân nhiều nhất.
Thân ảnh như gió, vô thanh vô tức xông vào đám ngân y nhân, quyền thế sắc bén, trực tiếp bóp nát cổ họng từng người.
Giết không ngừng.
Dịch Hàn lạnh lùng nhìn đám ngân y nhân, tràn ngập sát khí.
Cừu hận diệt môn làm sao có thể nhịn được? Dịch gia lớn như vậy, nhưng trong một đêm, người thì chết người thì bị bắt, chịu sự thống khổ dày vò. Trong đầu Dịch Hàn vẫn luôn ám ảnh cảnh tượng bi thảm của lão thái bà, sát cơ trong mắt lại càng nồng đậm, lại càng nhiêu ngân y nhân chết dưới lợi trảo của y.
Sáu người đồng thời vọt đến cung điện dưới lòng đất.
Vùi! Vù! Vùi! Vùi! Vùi VùI
- Giết đi.
Ánh mắt liếc về phía xa:
Tiêu Dương đột nhiên lên tiếng. - Cũng đã đến lúc rồi.
Tiểu công chúa thì thầm một câu sau lưng Tiêu Dương.
Tiêu Dương nhất thời không khống chế tốt một thanh Thiên Hoàng thần kiếm, khiến nó chỉ sượt qua lỗ tai của ngân y nhân.
- Xin lỗi.
Tiêu Dương áy náy, sau đó lại lặng yên tiếp tục giết.
Tuy ngân y nhân rất nhiều, nhưng căn bản không uy hiếp được sáu người Tiêu Dương.
Thiên phú sáu người này có thể nói là cực kỳ yêu nghiệt.
Tuổi trẻ, nhưng Tiêu Dương, Dịch Hàn và Giát Giát đều là cảnh giới tiên nhân.
Ba người kia, thực lực yếu nhất cũng là Tâm Lôi bát kiếp đỉnh phong.
Sáu người liên thủ, có thể phá ngàn quân.
- Tôi có cảm giác chúng ta đang đại chiến cương thi thì phải?
Hai người đều đứng tại chỗ. Tiểu công chúa dùng đan độc làm ám khí, Tiêu Dương dùng Thiên Hoàng thân kiếm chém giết kẻ địch. Chỉ cần khống chế mười thanh Thiên Hoàng thần kiếm là có thể chém giết thoải mái.
Trong nháy mắt ngân y nhân trúng độc, Thiên Hoàng thần kiếm sẽ cắt đứt cổ họng bọn chúng.
Tiêu Nhu Y đứng bên cạnh Tiêu Dương. Khi ngân y nhân đến gần, thuốc độc trong tay cô sẽ bay ra, trúng ngay ngân y nhân đang lao đến.
Bởi vì hai người liên thủ.
Lúc này, người thoải mái nhất chính là Tiêu Dương và Tiêu Nhu Y.
Cả đoạn đường đầy máu.
Ánh mắt Dịch Hàn bắn ra quang mang lạnh lẽo. Y tin rằng, khi nhìn thấy cảnh tượng đầy thi thể kia, cường giả Ma Môn nhất định sẽ xuất hiện.
Boong boong boong.
Hòa thượng Giát Giát lại gõ mõ Phật duyên, sức mạnh vô hình khiến cho đám ngân y nhân sợ hãi lui về phía sau.
Gần như đồng thời, tâm niệm Tiêu Dương vừa động, phát ra một mệnh lệnh.
Hung thú Ly Lực đã sớm ẩn núp bên dưới, lúc này không khỏi rống lên, triển khai công kích cấm cố.
- Có người công kích cung điện?
Cung điện dưới lòng đất, Văn Nhân Mục Tuyên phát hiện biến động, ánh mắt mở to.
Lúc này, tiếng bước chân dồn dập vọt đến.
- Báo.
Một gã ngân y nhân vọt vào
- Báo cáo Mục Tuyền Vương, bên ngoài có người xâm nhập thánh địa, là cường giả tiên nhân, thủ vệ bên ngoài không cản được.
- Tiên nhân?
Ánh mắt Văn Nhân Mục Tuyền bắn ra sát khí, đứng lên, trầm giọng nói: - Là ai?
- Trong đó có một người của Dịch gia lần trước trốn thoát được, Dịch Hàn.
- Y còn có can đảm đến đây chịu chết sao?
Sát ý càng nồng đậm trong mắt Văn Nhân Mục Tuyền.
Văn Nhân Mục Tuyền bước nhanh ra ngoài.
- Lần này ta sẽ không cho ngươi bất cứ cơ hội đào tẩu nào.
Văn Nhân Mục Tuyền bước ra sân:
- Phong Sương Tuyết Hỏa Lôi.
Vù! Vùi Vùi Vùi Vùi
Năm đạo thân ảnh xuất hiện, khí tức lăng liệt.
Năm người này là năm người đi theo Văn Nhân Mục Tuyền lâu nhất, đồng thời cũng là vương bài Văn Nhân Mục Tuyền tỉ mỉ bồi dưỡng.
Toàn bộ đều theo họ Văn của ông ta.
Văn Nhân Phong, Văn Nhân Sương, Văn Nhân Tuyết, Văn Nhân Hỏa, Văn Nhân Lôi.
Ba nam hai nữ, năm đại tiên nhân.
Là thành viên tổ chức mạnh nhất của Văn Nhân Mục Tuyền.
- Các người theo ta ra ngoài.
Văn Nhân Mục Tuyền khoát tay, đồng thời nói với gã ngân y nhân kia:
- Mau đem sự việc thông báo cho Thần Vương Khang Tư Đường.
Thần Vương mà ông ta nhắc đến chính là cường giả tọa trấn, thực lực ngang bằng ông ta, có người thậm chí còn cao hơn ông ta.
- Ta đã nói không cho y bất cứ cơ hội nào nữa.
Oành, oành, oành.
Trên đoạn đường chạy đến, người chết trong tay sáu người Tiêu Dương nhiều vô số.
Khi cảnh tượng thi đầy đất xuất hiện trước mặt Dịch Hàn, đám ngân y nhân xung quanh đã không dám tiến lên.
Ánh mắt mang theo sự khủng hoảng.
Mặc dù bọn họ đều là những chiến sĩ được bồi dưỡng, cũng không sợ chết, nhưng cục diện lúc này, thật dễ dàng khiến người ta tan vỡ.
- Cung điện dưới lòng đất cách chúng ta chưa đến năm trăm thước.
Dịch Hàn trâm giọng nói.
- Cường giả xuất hiện rồi.
Tiêu Dương ngẩng đầu, đưa mắt nhìn phía trước.
Bầu trời phía trước, một trường bào thanh y xuất hiện, cuồng tiếu:
- Dịch Hàn, ngươi đúng thật là can đảm.
Dịch Hàn nói thâm: - Văn Nhân Mục Tuyền, là nhân vật nổi danh cùng thời với sư phụ tôi.
Nổi danh cùng thời với Thánh Long Vương, bây giờ ít nhất cũng là tiên nhân tầng bốn.
Nhưng dường như không chỉ có vậy.
Vùi! Vùi Vùi! Vùi! Vùi
Phong Sương Tuyết Hỏa Lôi xuất hiện, khí thế ngập trời, phân biệt đứng sau lưng Văn Nhân Mục Tuyền.
Văn Nhân Mục Tuyên lạnh lùng nhìn Dịch Hàn, sau đó liếc nhìn những người bên cạnh, không khỏi cười to lần nữa:
- Dịch Hàn, bổn vương cho rằng ngươi nhờ cường giả nào giúp đỡ, thì ra cũng chỉ là mấy đứa nhóc con. Haha, thật buồn cười.
Tiêu Dương bước lên, nhìn thẳng Văn Nhân Mục Tuyền, Thiên Hoàng thần kiếm trực chỉ Văn Nhân Mục Tuyền:
- Mục Tuyên lão tặc, trăm năm trước ngươi tham gia vào trận chiến diệt môn Kiếm tông. Hôm nay, ngươi sẽ phải nợ máu trả bằng máu.
- Kiếm tông?
Văn Nhân Mục Tuyền chăm chú nhìn Tiêu Dương, một lát sau lại bật cười:
- Kiếm tông? Kiếm tông vẫn còn tôn tại trên thế giới này sao? Đáng tiếc.
Văn Nhân Mục Tuyền cảm thán nói:
- Đáng tiếc, đường đường Kiếm tông, nhưng ngay cả kiếm tiên cũng không có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận