Hộ Hoa trạng Nguyên Tại Hiện Đại

Chương 1095: Ta sẽ lưu lại mạng cho ngươi

Chương 1095: Ta sẽ lưu lại mạng cho ngươiChương 1095: Ta sẽ lưu lại mạng cho ngươi
Khí tức cường đại cũng không phải phô thiên cái địa mà đến, mà tựa như nước chảy băng hà thẩm thấu vào. Khí tức dày đặc vô hình bao trùm cả thiên địa. Trong khoảnh khắc, cả thiên địa cũng nằm trong sự khống chế của y.
Thân hình Tiêu Dương thẳng tắp, thần sắc bình tĩnh, ánh mắt thoáng nhìn qua.
Không hề nghi ngờ, đây tuyệt đối là Thần Minh lão tổ trấn thủ Hỏa Thần Sơn ở Thần Linh cảnh địa tâng tám, Hỏa Viêm Phong.
Cả không gian chìm vào một không khí cực kỳ quỷ dị, vô hình đâm vào linh hồn. Trong phạm vi hơn trăm thước hòa thượng Giát Giát và Hỏa Thao đang kịch chiến tràn ngập khí tức lạnh lẽo.
Rất khô.
Giống như chỉ cân một mồi lửa xuất hiện, cả không gian sẽ bốc lên ngọn lửa vạn trượng.
Thần sắc Tiêu Dương vẫn không thay đổi. Trên đỉnh Hỏa Thần Sơn, một thân ảnh lưng đeo một thanh đại đao, gương mặt lạnh lùng, trên trán có hình vẽ ngọn lửa, trường bào màu đỏ tung bay trong gió đang đứng.
Hai mắt như đao nhọn, từ trên cao quan sát xuống. Sau đó vượt qua khoảng cách ngàn trượng, hạ xuống trước sơn môn Hỏa Thần Sơn, bước từng bước một đến. Mỗi một bước đi đều không có tiếng động, nhưng trực tiếp vang vọng sâu bên trong nội tâm Tiêu Dương.
Tiêu Dương bước lên trước một bước, uy áp mà Hỏa Viêm Phong cố tình tạo ra trực tiếp bị chấn nát.
Hỏa Viêm Phong mở miệng thì là bộ dạng tiền bối cao cao tại thượng.
Đánh một trận thật đã.
- Không tệ, đúng là một tiểu bối thực lực không kém.
Đối với Tiêu Dương mà nói, đối thủ càng yếu, ngược lại không thể kích phát chiến ý của hắn. Hiện tại, Thần Minh lão tổ Hỏa Viêm Phong của Hỏa Thần Sơn xuất hiện, khiến cho chiến ý của Tiêu Dương như được kích hoạt.
- Nhưng ta có thể khẳng định, tuyệt đối không thua trong tay của ngươi.
Cường giả tuyệt đối.
- Trèo cao thì té đau thôi.
Chiến.
Tiêu Dương mở to hai mắt, trong lòng dâng lên một sự hưng phấn.
Ánh mắt Hỏa Viêm Phong hiện lên sự kinh ngạc.
Hỏa Viêm Phong lắc đầu:
Bịch.
- Ngươi cho rằng ngươi thật sự hiểu rõ sự kinh khủng của thế lực Thần Minh sao?
Tiêu Dương mỉm cười:
- Đúng là tuổi trẻ.
Ví dụ như Tiêu Dương. Nói vê mồm mép, Tiêu Dương tuyệt đối không thua Hỏa Viêm Phong.
Tiêu Dương dẫn đầu phát động công kích, đánh ra quyền phong. Xu thế nứt mây sụp trời khiến cho thiên địa biến sắc. Trong khoảnh khắc điên cuồng tập trung vào nắm đấm Tiêu Dương, đánh sâu vào Hỏa Viêm Phong.
Tiêu Dương khinh thường bu môi:
Âm.
- Lão gia hỏa, ngươi có biết ta ghét nhất chính là cậy già lên mặt không?
Giống như một ngọn núi được dời đến, xuất hiện trên đỉnh đầu Tiêu Dương, hung hăng nện xuống.
Hỏa Diệm Sơn.
Khi Tiêu Dương nổ nát ngọn lửa, liền có một cổ uy áp từ trên đỉnh đầu giáng xuống.
- Ngươi có năng lực gì thì cứ bày ra xem.
Vùi! Vùi! Vùi
Dù sao thì cũng là linh thân lão tổ cường đại, bất luận kinh nghiệm chiến đấu hay là cảnh giới thực lực, Hỏa Viêm Phong cũng đều mạnh mẽ vô cùng. Tâm niệm chuyển động, phát ra ba ngọn lửa hình dạng giống Tam Xoa Kích, hóa thành từng đạo lưu quang thẳng kích đến.
Một quyên của Tiêu Dương trong nháy mắt đánh tan ba ngọn lửa. Hỏa Viêm Phong không hề coi thường thực lực Tiêu Dương, cũng không trông cậy ba ngọn lửa có thể tạo thành bất cứ uy hiếp gì với Tiêu Dương. Mục tiêu của y chỉ là tạm thời ngăn cản Tiêu Dương một chút.
Nơi này là Thiên tài thí luyện địa, nơi tập trung của các thiên tài. Mục tiêu của Tiêu Dương chính là đứng đầu trong số các thiên tài. Về phần các thế lực Thần Minh xuất hiện linh thân các lão tổ, chính là phá vỡ thế thăng bằng giữa các thiên tài. Nhưng điều này cũng không có nghĩa các thiên tài sẽ khuất phục bọn họ.
- Để ta xem ngươi có bao nhiêu bản lĩnh.
Mặc kệ thực lực của bản tôn Hỏa Viêm Phong có bao nhiêu yêu nghiệt, ở chỗ này, bất quá y chỉ là một linh thân, bị quy tắc Thần Minh áp chế. Cảnh giới linh thân của bọn họ cũng chỉ dưới Tiên nhân mà thôi.
Có thể nói bọn họ kiệt ngạo bất tuân, cũng có thể nói trong lòng bọn họ có sự tự tin vô hạn.
Dời núi lấp biển, mạnh mẽ vô cùng.
Nhưng cơ thể kinh khủng của Tiêu Dương nằm ngoài dự liệu của Hỏa Viêm Phong. Nhanh như tia chớp, Tiêu Dương ngẩng đầu nhìn ngọn lửa hùng vĩ che khuất cả bầu trời.
- Haha, đến tốt lắm.
Tiêu Dương giương giọng cười to, thân hình chuyển thành Ma Thần, tâm pháp Xi Vưu luyện thể trải rộng cả người, cước giẫm núi sông, giống như tất cả đều nằm trong sự khống chế của hắn. Đối mặt với Hỏa Diệm Sơn này, Tiêu Dương không những không tránh mà còn tùy ý để nó đè xuống.
Âm.
Khi Hỏa Diệm Sơn che thiên tế nhật cách Tiêu Dương chưa đến một thước, Tiêu Dương đột nhiên vung nắm đấm, một quyên đánh ra.
Hỏa Diệm Sơn nguy nga trong khoảnh khắc bị tứ phân ngũ liệt, giống như bị một bàn tay thật lớn vô hình chụp xuống, khuếch tán bốn phương tám hướng.
- Cái gì? Tại sao hắn lại có được cơ thể mạnh mẽ như vậy? Nhìn thấy cảnh tượng này, Hỏa Viêm Phong không nhịn được trợn mắt há mồm. Mặc dù y cũng đoán được chỉ dựa vào một kích này thì không cách nào trấn áp được Tiêu Dương, nhưng ít nhất cũng sẽ mang đến phiền toái cho hắn. Không nghĩ đến lại bị phá hủy như vậy.
Nghe xong, Tiêu Dương giật mình.
- Bổn thân không giết ngươi, mà sẽ cho ngươi đi đoàn tụ với chủ nhân Kim Xoa vô sỉ.
Hỏa Viêm Phong nổi giận:
- Vô sỈ.
- Giống như ta tát ngươi một cái, ngươi lại cảm ơn ta.
Tiêu Dương bu môi:
Năng lượng cơ thể Tiêu Dương rất mạnh. Khi còn ở Bất Hủ Cốc, nhờ có năng lượng của quả Ngưng Thần, cơ thể của hắn càng thêm kinh khủng. Sợ rằng cơ thể của hắn lúc này không khác gì thần binh.
Bịch.
Một quyền đối ẩm.
Sức mạnh Hỏa Viêm Phong cũng không thể khinh thường.
- Hừ, đây cũng chỉ là mới bắt đầu mà thôi.
Khiếp sợ trôi qua, Hỏa Viêm Phong trong nháy mắt khôi phục lại thân sắc bình thường, ánh mắt dâng lên chiến ý mãnh liệt.
- Không nghĩ đến, bổn thần tọa trấn ở Thần Linh cảnh địa tâng tám đã lâu như vậy, rốt cuộc cũng gặp người có tư cách làm cho ta vận dụng thực lực chính thức.
- Tiêu Dương, cho dù ngươi có chết cũng nên cảm thấy vinh hạnh.
- Ta nhổ vào mặt ngươi đấy.
Tiêu Dương bật cười trào phúng, hoàn toàn không để thủ đoạn dời núi lấp biển này vào trong mắt, thân hình lướt ngang, Bất Diệt Viêm Quyên lại vung lên.
- Hỏa Viêm Phong, ngươi chỉ biết đánh ra vài giọt mưa phùn như thế thôi sao?
Y không biết Tiêu Dương đã dung hợp nửa khối Thần Thánh Chi Tâm. Thần Minh chi khu của hắn đã đạt đến cảnh giới Huyết Mạch Ngưng Tâm. Nhưng, mặc dù rất khiếp sợ, Hỏa Viêm Phong cũng chỉ cho rằng chỉ có con nối dòng Thần minh cảnh giới Tiên nhân mới có được Huyết Mạch Ngưng Tâm.
- Đủ để sánh với Huyết Mạch Ngưng Tâm.
Hỏa Viêm Phong thở ra một hơi:
- Cơ thể như vậy...
- Ngươi nói cái gì?
Ánh mắt Tiêu Dương mở to vài phần, nhìn thẳng Hỏa Viêm Phong. Ý của y chẳng lẽ, Bạch Húc Húc còn chưa chết?
- Ngươi muốn biết cái gì?
Hỏa Viêm Phong nhìn thấy sắc mặt Tiêu Dương biến hóa, rốt cuộc cũng hòa nhau một ván, cười rộ lên:
- Bổn thần... không nói cho ngươi biết.
Âm! Âm! Âm! Song chưởng Tiêu Dương còn mạnh mẽ hơn trường côn thần binh, trong khoảnh khắc như mưa to đánh xuống Hỏa Viêm Phong. Công phu quyền cước của Hỏa Viêm Phong cũng không kém, chân phong quét ra, ngăn cản công kích vô cùng cường thế của Tiêu Dương. Một khắc này, nụ cười trên gương mặt Hỏa Viêm Phong càng nhiều hơn, dường như tìm được điểm trí mạng trên người Tiêu Dương, cười ha hả:
- Bổn thân có thể cho ngươi một nhắc nhở nho nhỏ, mặc dù y không chết, nhưng bây giờ còn khó chịu hơn cả chết. Hahah...
Lửa giận điên cuồng bạo phát từ hai mắt Tiêu Dương, cả người đằng đằng sát khí:
- Tiêu Dương ta thê...
Tiêu Dương nhấn mạnh từng chữ:
- Trong vòng ba phút, nếu như không có bất cứ tin tức gì của huynh đệ ta, Hỏa Thần Sơn bên trong Thần Linh cảnh địa, thấy một ngọn, san bằng một ngọn; đệ tử Hỏa Thần Sơn, thấy một người giết một người.
Hận ý ngập trời.
Thấy vậy, Hỏa Viêm Phong càng trêu tức:
- Tiểu nhi vô tri.
Nhìn thấy Tiêu Dương gấp đến độ như vậy, Hỏa Viêm Phong không khỏi cười ha hả. Cho dù thiên phú của ngươi yêu nghiệt như thế nào, cuối cùng cũng chỉ là một đứa trẻ, rất dễ xúc động. Vì một người mà dám phát ra khiêu khích với thế lực Hỏa Thần Sơn cường đại. Quả thật ngu muội đến cực điểm.
- Xem ra, ta xem ngươi là đối thủ là đánh giá cao ngươi quá rồi.
Hỏa Viêm Phong nhẹ nhàng lắc đầu.
Lửa giận trong mắt Tiêu Dương vẫn không giảm, nhìn chằm chằm Hỏa Viêm Phong.
Một lát sau, Tiêu Dương chậm rãi nói:
- Thời gian ba phút, bắt đầu đếm.
Tiêu Dương là đang nhắc nhở.
Hỏa Viêm Phong lại không quan tâm, ngược lại còn kích thích Tiêu Dương:
- Ngươi có biết chủ nhân Kim Xoa ở đâu không? Y đang thừa nhận hỏa diễm thiêu đốt vô tận. Bổn thân muốn tróc Kim Xoa nhận chủ từ trên người y xuống. Loại thần binh thông linh thông thiên triệt địa rơi vào tay đám người các ngươi thật sự quá lãng phí. Chỉ có Thần Minh vĩ đại mới có tư cách có được nó.
Nhìn Hỏa Viêm Phong cười to, ngọn lửa đang cháy trong mắt Tiêu Dương đột nhiên giảm xuống, thay vào đó là hàn băng dày đặc, hàn ý ngàn năm thẩm thấu tâm cốt, gằn từng chữ một:
- Ba giây đã qua.
- Như thế nào?
Giọng nói Hỏa Viêm Phong vẫn khinh thường như trước.
- Ta sẽ giữ lại mạng của ngươi.
Tiêu Dương nhẹ giọng nói:
- Chỉ có như vậy ngươi mới có thể tận mắt nhìn thấy, bởi vì ngươi, nên mỗi một tòa Hỏa Thần Sơn ngoài Thần Linh cảnh địa tâng tám này sẽ bị sụp đổ.
Ngữ khí lạnh lùng nhưng lại ẩn chứa sát khí, khiến người ta không rét mà run.
Hỏa Viêm Phong đúng là không ý thức được hành động này của y đã dẫn đến bao nhiêu tai nạn cho Hỏa Thần Sơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận