Hộ Hoa trạng Nguyên Tại Hiện Đại

Chương 1459: Thiên đan xuất thế

Chương 1459: Thiên đan xuất thếChương 1459: Thiên đan xuất thế
Thời gian gấp gáp.
Ở địa cầu một ngày, ở Thần Minh chỉ địa là mười ngày.
Tiêu Dương cũng không biết tam đại cường giả Ma môn phải cần bao nhiêu để khôi phục thực lực, đưa nhóm cường giả thứ hai đến. Có lẽ cũng chỉ có thể hoãn được hai ba ngày mà thôi.
Mười chín thần sứ trở về, hắn đã không ứng phó nổi. Nếu không có Tuyết Kiều kịp thời chạy đến, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi. Hiện tại, cho dù có Tuyết Kiều tọa trấn, lực lượng Phạt Ma Minh vẫn bị vây trong tình huống xấu. Một mình Tuyết Kiều không thể gánh được cho toàn bộ giới tu hành. Tiêu Dương phải dự định trước, cấp cho Kiếm tông, cho Phạt Ma Minh một đường lui.
Bên ngoài mưa vẫn rất to. Sau khi tạm biệt hai cô gái, Tiêu Dương không kịp giải thích với những người khác, lập tức chạy vê phía Thiên Môn Sơn.
Một tiếng rông ngâm.
Đêm tối, tiểu thần long bay ra. Tiêu Dương vọt lên đáp xuống lưng thần long. Tiểu thần long cười to, trong khoảnh khắc bắt đầu khởi động mưa to xung quanh, trực tiếp chui vào trong đám mây.
Dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến Thiên Môn Sơn.
Đồng tử Tiêu Dương co rụt lại.
Khi Tiêu Dương bị nhốt trong Thiên Môn thần trận, Ma Huyền thần quy đã lâm vào trạng thái ngủ say. Khi nguy cơ được giải trừ, tiểu thần long rời khỏi Thiên Môn thần trận, Ma Huyền thần quy cũng không rời đi. Bên trong Thiên Môn thần trận, Ma Huyền giống như cá gặp nước, đắm chìm trong quá trình khôi phục thực lực. Phải biết rằng, năm đó, Ma Huyền là người có thể đứng ngang hàng với đệ nhất nhân Ma Vực Minh Đồng Thiên Ma.
Tiêu Dương gật đầu cất bước đi vào.
Cực kỳ cường đại.
Tiểu thần long lao xuống từ trên đám mây, khôi phục lại thân hình béo tròn, thở hồng hộc nói:
Lúc này, Tiêu Dương đã cảm nhận được rõ ràng khí tức cường đại đến đáng sợ tản ra bên trong Thiên Môn thần trận, giống như cường giả yên lặng một vạn năm, rốt cuộc đã nhe cái răng nanh của mình ra, dữ tợn chói mắt.
Sáng sớm hôm sau, bốn đại tông phái dưới sự suất lĩnh của Kiếm tông đều chạy đến tổng bộ Kiếm tông. Thời điểm này vô cùng nguy hiểm, chỉ có thể ngưng tụ hết thảy lực lượng mới có thể đối kháng với Ma Môn.
Trải qua vô số năm tháng, thực lực của Ma Huyền bị thụt lùi, cho đến khi gặp được Tiêu Dương. Khi đó bắt đầu từ Long thần ấn tỳ, từng bước một khôi phục trí nhớ của mình, từ đó khôi phục sức mạnh.
- Baba vào đi, ta chờ bên ngoài.
Thiên Môn Sơn.
Là khí tức của Ma Huyền thần quy.
Thế cục hôm nay đang rất khẩn cấp, nhất định phải có thêm cường giả.
Vừa mới bước vào Thiên Môn thần trận, Tiêu Dương đã cảm nhận được sóng gợn khác thường.
Trận quyết đấu với Ma Môn tại địa cầu sẽ không còn xa nữa. Tiêu Dương cảm thấy hết thảy đều rất gấp gáp. Thời gian trôi qua, cho đến sau khi tiến vào Thiên Môn thần trận, sức mạnh của Ma Huyền rốt cuộc đã được lột xác.
Gương mặt Tiêu Dương không tự chủ được mà vừa vui mừng lẫn sợ hãi.
Tiếng hừ nhẹ của Thanh Loan chẳng khác nào sấm sét bên tai tiểu thần long.
Thanh Loan thoáng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy tiểu thần long trên tảng đá, liên khẽ hừ một tiếng.
Tiểu thần long cố gắng bước đến bên cạnh Thanh Loan. Thanh Loan lập tức tránh ra, thân sắc lạnh nhạt:
Tiêu Dương dừng lại một lúc rồi lặng yên lui về phía sau.
Sắc mặt Thanh Loan nhất thời trâm xuống.
Nhắm mắt cảm nhận một chút, khí tức tràn ngập bên trong Thiên Môn thần trận là cấp bậc kim tiên. Điều này Tiêu Dương cũng không cảm thấy kỳ quái. Đối với sức mạnh của Ma Huyền, thực lực này vẫn còn kém xa.
Tiểu thần long hung hăng vỗ đầu của mình.
- Không, ý của ta không phải như vậy. Ý của ta không phải là không có quan hệ, mà có phải cái loại quan hệ này, ta chỉ có liên quan với ta... A, rốt cuộc thì ta đang nói cái gì vậy?
Cả người tiểu thần long run lên, vội vàng nói:
Hiện tại Ma Huyền đang trong thời khắc đột phá mấu chốt nhất, không nên quấy rây. Huống chi, hắn cũng không nóng lòng tiếp nhận truyền thừa của Long Thần đại nhân. Khi Tiêu Dương xuất hiện trước sơn động bên trong Thiên Môn Sơn, tiểu thân long đang nằm phơi bụng trên một tảng đá thở phì phò. Tiêu Dương liền gọi Thanh Long thần điểu bay ra.
- Hiểu lầm gì? Tư thế ngủ của ngươi có khó coi bao nhiêu cũng đâu liên quan đến ta?
- Liên quan lớn lắm.
Tiểu thần long vội thốt.
Bùm.
- Thanh Loan, muội hiểu lầm rồi.
Đây chính là ba ba đã cố tình hãm hại.
Tiểu thần long đang nằm trên tảng đá đột nhiên rơi xuống đất, chật vật đứng dậy, vẻ mặt cầu xin nhìn thoáng qua Thanh Loan rồi lại nhìn ba ba bên cạnh, khóc không ra nước mắt. Hình tượng của cậu trong mắt Thanh Long muội muội chỉ sợ đã bị sụp đổ.
Thanh Loan suýt chút nữa không nhịn được cười, lập tức nghiêm mặt, ánh mắt nhìn tiểu thần long:
- Tại sao ngươi lại béo như vậy?
Tiểu thần long khóc không ra nước mắt:
- Thanh Loan muội, trải qua vô số thực tế, ta phát hiện, ta béo cũng giống như ông trời phải mưa, cô nương phải lập gia đình, mặt trời phải xuống núi, đảo quốc phải xấu xa, Bổng tử phải vô sỉ. Điều này nhất định là không thể thay đổi được.
- Béo thì không cần phải nói, thực lực lại càng kém như vậy.
Ánh mắt Thanh Loan toát ra sự hèn mọn:
- Ta không tin ngươi là thần long hậu đại vĩ đại. Ngươi được nhặt phải không?
Sắc mặt tiểu thần long biến ảo vài cái, nửa ngày sau nghẹn giọng nói: - Ta chính là tiểu thần long vĩ đại. Tại sao muội lại nói ta xấu xa như thế?
Tiêu Dương cười hắc hắc:
- Không, ta lại nghĩ đó chính là sức mạnh của tình yêu.
Thanh Loan hé miệng cười.
- Cậu ta quả nhiên không chịu được phép khích tướng.
Đợi thân ảnh tiểu thần long hoàn toàn biến mất, Tiêu Dương và Thanh Loan liếc nhìn nhau, không khỏi mỉm cười.
Tiểu thần long gật đầu một cái với Thanh Loan, sau đó dứt khoát xoay người tiến vào Thiên Môn thần trận.
- Baba, ta muốn bế quan một thời gian ở Thiên Môn Sơn.
Nghe xong, Tiêu Dương giật mình:
- Ngươi không sợ buồn bực sao?
Khóe miệng tiểu thần long nhếch lên:
- Coi như giảm béo.
Nhưng Tiêu Dương lại biết, kết quả chắc chắc tiểu thần long sẽ buồn bực đến phát béo.
- Được, cố gắng lên.
Khó có được lúc tiểu thần long chủ động tu luyện, Tiêu Dương lập tức đồng ý.
- Thanh Loan muội, chờ ta xuất quan nhé.
Dứt lời, tiểu thân long quay sang nhìn Tiêu Dương, trang trọng nói:
- Thanh Loan muội, muội cứ chờ đó, lần gặp tiếp theo, ta nhất định sẽ làm cho muội thất kinh.
Tiểu thần long nắm chặt nắm tay, ánh mắt lóe lên:
Chẳng khác nào đấm vào mặt rồng.
- Ngay cả ta mà ngươi cũng không so sánh được.
Ngón tay của Thanh Loan di động:
- Nói tóm lại, người rốt cuộc cũng đã chịu tu luyện. Với tiêm lực của nó, sau khi nó xuất quan, ta nghĩ nhất định sẽ mang lại một sự kinh hỉ cho mọi người.
Tiểu thần long không biết cậu vừa bị ba ba đâm cho một đao sau lưng.
Thần quang lóe ra.
Một xiêm y màu hồng yêu kiều.
Thiên Môn Thụy Thú Mạn Hồng.
- Bái kiến chủ nhân.
Mạn Hồng cung kính khom người với Tiêu Dương.
Tiêu Dương khoát tay, ra hiệu Mạn Hồng đứng dậy, lập tức hỏi:
- Thời gian Ma Huyền đột phá được bao lâu rồi?
- Hồi bẩm chủ nhân, bắt đầu từ một tuần trước.
Mạn Hồng không tự chủ được mà toát lên sự hâm mộ và sùng kính: - Theo xu thế này, Ma Huyền đại nhân rất nhanh sẽ khôi phục đến thực lực kim tiên.
Tiêu Dương gật đầu:
- Tốt lắm, ngươi hãy nhớ bảo vệ cho tốt Thiên Môn thần trận. Đợi sau khi Ma Huyền tỉnh lại, nói cho ông ấy biết, ta đợi ông ấy ở Thượng cổ hồng hoang.
Nghe xong, Mạn Hồng trịnh trọng gật đầu.
Tiêu Dương lại dặn dò Mạn Hồng thêm vài câu, rồi xoay người rời khỏi thạch động.
Tổng bộ Kiếm tông, Vân Nam.
Tại quảng trường luyện võ, một đám đệ tử mặc trang phục Kiếm tông đang huy động nắm đấm. Đây là những đệ tử thế tục mà Kiếm tông vừa thu nhận.
Chỉ trong vòng một hai tháng ngắn ngủi từ lúc khai tông, danh tiếng của Kiếm tông đã vang vọng toàn bộ Viêm Hoàng.
Không ít các đại phái trên thế giới tìm đến khiêu chiến Kiếm tông, muốn giẫm lên vai Kiếm tông bước lên đỉnh thế giới võ thuật. Nhưng tất cả đều không ngoại lệ, mỗi một người đến khiêu chiến đều bị thất bại, uể oải khắc một khắc lên tấm bia đá tại quảng trường luyện võ.
Hôm nay, tấm bia đá đã trở thành nơi ghi chép lại chiến công của Kiếm tông.
Tên của người thất bại được khắc lên, không thể xóa nhòa.
Kiếm tông, danh vọng đã đạt đến đỉnh.
Hết thảy đều theo kế hoạch mà Kiếm tông đã định trước để tiến hành, không hề lộn xộn. Theo như lời Tiêu Dương đã nói, muốn Kiếm tông trở thành linh hồn của Viêm Hoàng trên thế giới.
Nhưng người thế tục không hề thấy được, đằng sau phong quang vô hạn của Kiếm tông là một cơn gió lốc, tùy thời có thể cắn nuốt Kiếm tông, thậm chí là toàn bộ giới tu hành.
Toàn bộ đại sảnh, cường giả của Phạt Ma Minh đều tề tựu.
Thương nghị về những việc cần làm tiếp theo.
Trận đánh ở Thái Sơn, mặc dù thân sứ Ma Môn đã chạy trối chết, nhưng tất cả đều biết rõ, điều này cũng không có nghĩa đây là thắng lợi cuối cùng của Phạt Ma Minh. Cuộc chiến đối kháng tà ma mới bắt đầu được khai hỏa.
Mặc dù đã có ba thần sứ và Vũ Văn Thương chết trên ngọn Thái Sơn, nhưng lực lượng Ma Môn ở địa cầu vẫn như con quái vật vắt ngang bầu trời. Thế lực ẩn trong bóng tối thì không đề cập đến, chỉ nói đến các hộ long thế gia. Một khi hộ long thế gia dốc hết lực lượng, cũng đủ trở thành một cơn hồng thủy cắn nuốt tất cả.
- Thế lực Ma Môn cường thịnh, trải qua trận thất bại này, sẽ không kiêng nể gì nữa.
Kỷ Ly tiên nhân trâm giọng nói:
- Với thực lực của chúng ta hôm nay, cũng không thích hợp phát động tấn công. Cho nên chúng ta phải nhanh chóng xây dựng đại bản doanh cho mình, để trong vòng trăm dặm của Kiếm tông được kiên cố, không cho phép bất cứ thế lực Ma Môn nào xâm lấn.
- Các môn phái, hãy tự phái đệ tử phụ trách tuần tra.
Trong phòng hội nghị, Phạt Ma Minh thương nghị đối sách với nhau. Bọn họ cũng không làm ra quyết định cuối cùng, chỉ là đưa ra phương án chế định. Quyết định cuối cùng là người còn chưa trở vê, Tiêu Dương. Trong lúc mọi người đang thương nghị, bỗng nhiên một luồng khí tức mạnh mẽ xông thẳng lên trời. Mọi người đều hoảng sợ.
- Chuyện gì xảy ra?
- Đây không phải khí tức của nguời.
Tuyết Kiều cau mày nói.
- Chẳng lẽ là...
Kỷ Ly tiên nhân trâm ngâm, ánh mắt bật sáng:
- Tiêu tiên nhân đang luyện chế thiên đan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận