Hộ Hoa trạng Nguyên Tại Hiện Đại

Chương 917: Lý Minh

Chương 917: Lý MinhChương 917: Lý Minh
Nụ cười này khiến Thuỷ Tu Trúc lạnh người như vừa bị gió lạnh thổi qua, ý lạnh lan tràn.
Âu Mặc Minh hiển nhiên có sự chuẩn bị trước rồi mới đến, hơn nữa ý đồ lại không tốt. Bây giờ Liên Minh Thư Họa bị ép chấp nhận lời khiêu chiến của đối phương, còn không biết phải đương đầu với khó khăn như thế nào đây.
Ánh đèn flash của máy ảnh loé lên liên hồi, Liên Minh Thư Họa đã nhận lời khiêu chiến, nghĩa là một chủ đề tin tức tuyệt hảo đang chờ cánh phóng viên. Ba bên Âu, Mỹ, Đảo quốc cùng hợp tác, thông qua Âu Mặc Minh khiêu chiến với Liên Minh Thư Họa Viêm Hoàng.
Giới thư hoạ quyết một trận thành bại.
Bất kể người thắng chung cuộc là bên nào, đây đều là một màn giải trí thượng thặng.
Rốt cuộc thì Âu Mặc Minh được cuộc, hay Viêm Hoàng bảo vệ được vinh quang, đánh bại liên minh ba đối thủ?
Rửa mắt chờ mong.
Đèn công suất lớn chiếu sáng như ban ngày, rất nhiều khán giả đã có mặt ở quảng trường từ trưa đến tối, tuy chân đau lưng mỏi, đói khát khó chịu nhưng nghĩ đến quyết đấu hoành tráng xuyên biên giới mà cả đời có khi chỉ gặp được một lần, ai nấy đều phấn khích sôi sục.
Giọng điệu của Smith quá lớn, quá cuồng vọng.
- Hừi
Lời vừa dứt, sắc mặt Thuỷ Tu Trúc và mọi người đều tối lại.
Hôm nay, thư hoạ Viêm Hoàng truyền thống sẽ gặp phải lần công kích thanh thế lớn nhất trong lịch sử!
Khoé miệng Smith khẽ nhếch lên.
- Ngài Thuỷ sao phải nóng vậy?
Dưới ánh đèn, khuôn mặt Smith hiện lên nét cười tự tin, lập tức khoát tay nói:
Thuỷ Tu Trúc lạnh lùng hừ một tiếng.
— TUỲ ý.
- Trong cuộc thi thư hoạ Viêm Hoang vừa rồi, các ngài cử ra mười người để đối phó với danh gia thi hoạ cả nước. Đã như vậy, tôi đề nghị, Âu Mặc Minh cũng cử ra mười người, còn số lượng người ứng chiến của các ngài...
Nhưng bọn họ hợp tác với nhau cùng đến đây, cuồng vọng ắt là do có tư cách để cuồng vọng.
- Đêm đẹp như thế này chúng ta cứ từ từ thưởng thức thôi.
Sắc mặt trâm thấp.
- Rốt cuộc các người muốn gì? Có gì thì nói, đừng rườm rà.
- Vậy... bắt đầu thi đấu thôi.
Auros mỉm cười bước lên, thở sâu một hơi, nét mặt lộ vẻ say mê.
- Mời nói thẳng.
Nghe vậy mấy vị đại diện của Liên Minh Thư Họa đều biến sắc mặt. Sân khấu lập tức xôn xao.
Auros dường như không để ý, cười cười khen ngợi vẻ đẹp của Tiêu Tinh Y rồi mỉm cười nói:
- Còn nhất định phải thắng nữa, nếu không tranh sơn dầu của Âu Mặc Minh sẽ thành cái gai trong mắt, từ nay về sau không thể nhổ đi được nữa.
Một giọng nói trong trẻo vọng xuống từ khán đài, cô bé Tiêu Tinh Y áo tím không nhịn được nói vẻ không khách sáo, đôi mắt phượng tròn xoe nhìn chằm chằm đám người trước mặt.
Nếu đồng ý mà thua thì tổn thất của Liên Minh Thư Họa thật không thể đo đếm được!
Sắc mặt các vị đại diện của Liên Minh Thư Họa cũng biến ảo khó coi.
Sắc mặt Thuỷ Tu Trúc âm trầm vô cùng.
- Đã là một cuộc thi thì nếu chỉ đơn thuần thi thì đáng tiếc quá, chi bằng tăng thêm chút giải thưởng cho bên thắng, các vị thấy thế nào ?
- Âu Mặc Minh có ý đồ này, nếu Liên Minh Thư Họa thua thì tranh sơn dầu của Âu Mặc Minh có thể thông qua quầy riêng mà được phổ biến đến khắp cả nước, mượn thế của Liên Minh Thư Họa mà thâu tóm gọn thị trường thư hoạ Viêm Hoàng.
- Đúng là đã tính sẵn rồi hả, lòng lang dạ sói.
- Nhưng bây giờ Liên Minh Thư Họa ở vào thế cưỡi hổ khó xuống rồi, e rằng chắc chắn phải đấu một trận thôi.
Thuỷ Tu Trúc nhướng mày, đối phương nhắc đến "giải thưởng cho bên thắng" vào lúc này cũng nằm trong dự liệu của ông, đối phương giương cờ gióng trống đến đây chắc chắn là có mục đích.
- Yêu cầu của chúng tôi không nhiều... Nếu Âu Mặc Minh thắng, thì tại tất cả chi nhánh của Liên Minh Thư Họa ở Viêm Hoàng đều phải mở một quầy chuyên dụng riêng của tranh sơn dầu Âu Mặc Minh chúng tôi.
Auros cười:
Thuỷ Tu Trúc lạnh nhạt nói.
Có lẽ sẽ ngã từ đỉnh núi xuống đáy vực.
Nhất thời, Thuỷ Tu Trúc không dám ứng chiến.
Bốn bề tĩnh lặng. ...
- Còn nếu các ngài thua thì sao?
Bỗng một giọng nói vang lên dưới sân khấu, phá vỡ sự im lặng ngắn ngủi.
Soạt!
Ánh mắt mọi người chuyển qua, ai nấy đều có vẻ nghi hoặc.
Trước mắt là một người trạc trung niên, dáng cao gầy mặc trường bào xanh, khuôn mặt cương nghị, ngũ quan chỉnh tề đang sải bước đến, mỗi cử động đều toát lên vẻ cổ điển, như một vị vương gia thời xưa toát lên khí chất thượng vi.
Theo sát ông ta là hơn mười cô gái xinh xắn, như những phiến lá xanh làm tôn lên khí chất cao quý của ông ta.
Khi Thuỷ Tu Trúc tuyên bố tin này, cả quảng trường đều xôn xao nhốn nháo lên!
- Bắt đầu từ bây giờ tất cả sự việc của Liên Minh Thư Họa sẽ do... Lý Minh tiên sinh toàn quyền quyết định!
- Lý Minh.
Thuỷ Tu Trúc nhìn người đàn ông trung niên vận trường bào xanh, người này hiểu ý liền gật đầu:
Auros hỏi người đàn ông trung niên vận trường bào xanh. Ông ta đã nhìn ra một số thứ từ thái độ của Thuỷ Tu Trúc.
- Ông là ai?
Ngoài mặt thì Liên Minh Thư Họa do tám đại gia tộc kiểm soát, nhưng sau lưng họ vẫn còn một cổ đông thân bí nắm hơn một nửa số cổ phần.
Thậm chí ngay cả Thuỷ Tu Trúc cũng không biết thân phận của vị cổ đông thần bí.
Trong tám đại gia tộc lưu truyền cách duy nhất để nhận biết ký hiệu của vị cổ đông đó, chính là...
Một miếng ngọc bội!
Chính là miếng ngọc trong tay người đàn ông trung niên này!
Thuỷ Tu Trúc run rẩy cả người, cẩn thận đón miếng ngọc trong tay người đàn ông. Các đại diện của tám gia tộc cũng chăm chú nhìn miếng ngọc, rồi từng người từng người đều phấn chấn hẳn lên, ánh mắt nhìn người đàn ông trung niên trở nên vô cùng cung kính.
Nếu ông ta thật sự là đại cổ đông sau lưng Liên Minh Thư Họa thì đối với tất cả những người thuộc Liên Minh Thư Họa, ông ta là một nhân vật phải bái lạy!
Người ngoài không hề biết đến đoạn sự tình bí mật này.
Nhiều năm trước, người bí mật sáng lập nên Liên Minh Thư Họa Viêm Hoàng, giao cho tám tuỳ tùng quản lý, sau đó mới phát triển thành tám đại gia tộc thư hoạ. Đối với tám đại gia tộc, vị cổ đông thần bí nắm giữ phần lớn cổ phần không chỉ là người lãnh đạo trực tiếp, mà còn là chủ nhân!
Chấn động!
Cổ tay người mới đến lật lên, một khối ngọc bội điêu khắc đặc biệt liền hiện ra, người khác không biết nhưng Thuỷ Tu Trúc và các đại diện khác của Liên Minh Thư Họa đều như sét đánh ngang tai.
Nhưng rất nhanh, vẻ mặt của Thuỷ Tu Trúc bị vẻ chấn kinh phủ kín!
Thuỷ Tu Trúc và mọi người cùng nhíu mày, cũng không biết thân phận của người mới đến.
Không ít người cùng nghi hoặc.
Đây là ai?
Không ai ngờ ông Lý Minh không biết từ đâu hiện ra này lại một tay nắm hết quyền quyết định của Liên Minh Thư Họa. Quyền này thậm chí bất cứ gia tộc nào trong tám đại gia tộc cũng không thể có được.
- Lời đồn là sau lưng Liên Minh Thư Họa có một vị đại cổ đông ẩn mặt, chẳng lẽ lại là thật?
- Xem ra không giả được đâu.
- Lý Minh! Cái tên này lạ lắm, ông ta có thân phận gì khác thưởng không? Ở Viêm Hoàng làm gì có đại gia tộc nào học Lý đâu!
Ai nấy khiếp sợ, rõ ràng bị tin tức này rung chuyển.
- Lý Minh? Người thực sự kiểm soát Liên Minh Thư Họa?
Tiêu Dương nhìn Lý Minh vẻ kinh ngạc. - Không ngờ lại là một nhân vật không nổi tiếng.
Quân Thiết Anh nói.
- Quả thật tôi cũng chưa từng nghe nói đến tên ông ta.
Bạch Khanh Thành nói.
Bàn tán xôn xao.
Nhóm người của Âu Mặc Minh đều ngạc nhiên nhìn Lý Minh.
Còn về phần Liên Minh Thư Họa, Lý Minh xuất hiện như đem lại tâm cốt, vẻ mặt ai nấy đều ổn định trở lại, mọi người đứng cạnh Lý Minh. Lý Minh lại nhìn Auros, lãnh đạm nói:
- Bây giờ có thể trả lời câu hỏi của tôi rồi chứ.
Auros tỉnh người lại. Sự xuất hiện của Lý Minh nằm ngoài dự đoán của ông ta, nhưng ông ta thấy kết quả trận này đã định rồi, bất kể có ai xuất hiện cũng không thay đổi được nữa, liền tự tin cười:
- Chúng tôi vừa đưa ra giải thưởng dành cho người thắng cuộc, về phần giải thưởng của các ngài... tất nhiên do các ngài tự định.
- Được.
Lý Minh nói.
- Yêu cầu của các ngài là mở một quầy chuyên dụng cho tranh sơn dầu của Âu Mặc Minh tại tất cả phân bộ của Liên Minh Thư Họa, vậy yêu cầu của chúng tôi cũng rất đơn giản. Nếu chúng tôi thắng, mở một quầy chuyên dụng cho tranh thư hoạ Viêm Hoàng tại tất cả phân bộ của Âu Mặc MinhI
Tiếng nói vừa dứt, cả quảng trường xôn xao lên ủng hộ.
- Hay lắm!
- Nên thế.
- Để thư hoạ Viêm Hoàng chấn kinh cả thế giới!
Nhiều người nắm chặt tay, không thể chờ đến giây phút thư hoạ Viêm Hoàng thắng lợi.
Auros không ngờ đối phương lại dùng ngay cách "gậy ông đập lưng ông”, liếc mắt nhìn đám người Âu Mặc Minh một lượt, rôi quả quyết gật đầu, tự tin cao giọng nói:
- Không thành vấn đề!
Cuộc thi hết sức căng thẳng!
Nói miệng không có bằng chứng, sau đó hai bên đều mời đại diện pháp lý ra ký kết hợp đồng và đóng dấu.
Kết quả cuối cùng là...
Bên thắng sẽ được mở một quầy chuyên dụng diện tích ít nhất 10 mét vuông trong tất cả các phân bộ của đối phương trong mười năm! Bên thua không được từ chối hoặc làm khó với bất cứ lý do gì.
Hợp đồng mười năm!
Do Viêm Hoàng, châu Âu, Mỹ quốc và Đảo quốc bốn bên cùng chứng kiến.
Hơn nữa, còn có truyền thông thế giới có mặt ngay tại hiện trường, ghi lại thời khắc hợp đồng được ký kết.
Nếu thua, chắc chắn không còn chỗ bấu víu. - Đây là mười đại diện tham chiến của Âu Mặc Minh chúng tôi.
Auros vẫy tay mời mười người ra, rồi quay sang nhìn Lý Minh.
— Mời các ngài cử ra đại diện tham đấu.
Mặc dù rất tự tin nhưng sự việc lần nay rất quan trọng, Auros không dám để Liên Minh Thư Họa tuỳ ý muốn cử bao nhiêu người cũng được, nên khi ký kết hợp đồng ông ta đã đề ra cả hai bên mỗi bên chỉ được cử mười đại diện tham gia thi đấu!
Lý Minh gật đầu, nhìn mười vị lão tiên sinh vừa tham gia trận chung kết với tư cách đại diện của Liên Minh Thư Họa, chỉ vào bảy người trong số đó:
- Bảy vị đại diện cho Liên Minh Thư Họa.
- Ba người nữa đâu ?
Auros buột miệng.
Lý Minh mỉm cười nhìn xuống dưới sân khấu, ánh mắt dừng lại ở công ty thư hoạ Sơn Hà, cao giọng nói:
- Còn ba người nữa, tôi muốn mời ba đại diện đạt thứ hạng cao nhất trong chung kết cuộc thi thư hoạ Viêm Hoàng năm nay. Xin mời Điền Cốc Lão nhân, Trương Dương đến từ công ty Văn Bảo và... Tiêu Dương đến từ công ty Sơn Hài
Bạn cần đăng nhập để bình luận