Hộ Hoa trạng Nguyên Tại Hiện Đại

Chương 1107: Bốn huynh đệ, uy tám hướng!

Chương 1107: Bốn huynh đệ, uy tám hướng!Chương 1107: Bốn huynh đệ, uy tám hướng!
Ảnh mắt tập trung, kinh hô không dứt!
Không ai ngờ trong tình trạng bị bao vây chặt chẽ mà quái tài Tiêu Dương lại xuất hiện nhanh như vậy, nghênh ngang đi ra sơn cốc, không hề sợ hãi đối diện với đông đảo cường giả.
Ánh mắt không chút sợ hãi, khóe miệng nở nụ cười lạnh, hai tròng mắt sắc như dao nhìn về phía trước...
- Bọn họ đến rồi!
- Ba người bên cạnh là huynh đệ của Tiêu Dương, xem ra lần này họ chuẩn bị sống chết có nhau rồi.
Vút! Vút! VútI
Tại lối ra sơn cốc trống trải có vô số bóng người nhanh chóng hiện thân, hơi thở cường đại bao phủ khắp nơi, như một trận cát bụi cuồn cuộn trên không trung, hướng về phía bốn người huynh đệ Tiêu Dương!
Cuồng phong quét nhanh qua, hơi thở cuồng bạo điên cuồng lao đến, nhưng tất cả đều bị một sức mạnh vô hình chặn đứng ở chỗ cách bốn người bọn Tiêu Dương ba mét, không thể phản công...
- Ngươi tưởng đây vẫn là cảnh thứ tám Thần Linh sao?
- "Liên minh phản Tiêu"? Hôm nay bốn huynh đệ ta chính là tổ hợp giết Thần, Thần Linh, đến bao nhiêu giết bấy nhiêu!
Ý của Tiêu Dương là nếu nhìn thấy thì nhất định sẽ phá hủy nó!
Tiêu Dương phất tay, ánh mắt trào phúng đảo qua rất nhiều kẻ địch phía trước, cười nói.
Ánh mắt Tiêu Dương liếc qua Hỏa Viêm Phong, cười đầy ý vị nói:
- Đồ cuồng vọng.
- Độc thần giả Tiêu Dương, hôm nay chính là ngày giỗ của ngươi!
Sát ý trong tích tắc liên tỏa ra, lạnh như băng lan tràn khắp nơi... Không ít người rùng mình một cái theo bản năng!
- Lại là ngươi à... Tiếc là ta còn chưa nhìn thấy Hỏa Thần Sơn của Thần Linh Cửu Cảnh ở đâu...
Tiếng quát chấn động vang lên, các Thần Linh lão tổ từ bốn phương tám hướng hiện thân, trong đó bao gồm cả Xích Thần Linh, còn có "người quen cũ" Hỏa Viêm Phong của Tiêu Dương.
- Kết quả đều như nhau.
- Mạng của ngươi bản thần lấy chắc rồi!
Hai tròng mắt của Hỏa Viêm Phong bắn ra ngọn lửa hận thù:
- Ngươi không lấy được.
Giết!
Một Thần Linh lão tổ bước ra, tay cầm hai lưỡi búa, chỉ vào Tiêu Dương.
- Hậu quả... đương nhiên là từ giờ trở đi trong Thần Linh Cảnh Địa bớt đi bốn tên Độc thần giải
Tên Thần Linh lão tổ đó gần như hơi run rẩy theo bản năng.
La Thiên gật đầu.
- Các ngươi biết hôm nay các ngươi làm như vậy sẽ có hậu quả gì không? - Vậy hãy xem saol
La Thiên ánh mắt hờ hững, chợt lướt qua một tia lạnh lẽo, chậm rãi bước lên trước một bước, chỉ vào tên Thần Linh lão tổ đó:
Chỉ một quyền, đám gai độc đầy trời đã bị đánh gãy vụn rơi xuống đất.
Âm...
La Thiên không lùi mà tiến tới, đột nhiên đạp một cước, như là mũi tên rời dây cung bắn tới. Đối diện với gai độc đầy trời, La Thiên hoàn toàn không sợ hãi, thân hình đột nhiên rung lên, khí lực tựa hồ đột nhiên tăng gấp mấy lần, quyền ảnh ầm ầm đánh ra, bạo sát không khí, âm một tiếng phá kích mà đi, nháy mắt liền đối đầu với đám gai độc đầy trời kia...
Sát khí tỏa ra trên người La Thiên còn tràn ngập tử khí. Ông vừa ra khỏi Ma Vực dưới đáy biển, nơi diễn ra vô số trận giết chóc, nay lại gặp trận giết chóc sắp xảy ra này, sát ý đáng sợ tích tụ ở Ma Vực dưới đáy biển lại lần nữa tuôn trào...
- Gai độc Thanh Mộc!
Dường như tên Thần Linh lão tổ nọ không kiềm chế được sát khí trong mắt nữa, vung tay bắn đầy gai độc màu xanh, vút vút vút phá không mà đến, ánh mắt dữ tợn, cười nói.
- Xem ai xuống địa ngục!
Dường như nhìn thấy cảnh xương trắng, thi thể chất đống... Đồng tử vừa mở to liên nhận định đây chỉ là ảo giác, lấy lại tinh thân, miệng phát ra tiếng cười lạnh.
- Ta tống y đến địa ngục sám hối.
Giọng nói lạnh nhạt của Tiêu Dương vang lên.
- Đại ca, tên không có mắt này giao cho huynh đấy.
Hơi thở Thần Ma của La Thiên lúc này bạo phát ra ngoài! Thân thể âm một cái hạ xuống đất, tiếng vang này làm chấn động linh hồn mọi người. Tên Thân Linh lão tổ đó bị phá một chiêu, sắc mặt vô cùng khó coi, vung tay lên, hai lưỡi búa ở trong không trung phát ra tiếng rít rít, bổ mạnh về phía này. Ý búa chuyển động khắp nơi, biến hóa đa đoan, khí thế mênh mông, như có uy thế khai phá trời đất!
Hai lưỡi búa đều xuất hiện!
Roạt!
Lòng bàn tay La Thiên bỗng xuất hiện một trường kiếm trên vỏ kiếm khắc hoa văn cổ xưa. Trong tích tắc trường kiếm xuất hiện, dường như cả trời đất lướt qua một trận hắc ám, như một tia chớp màu đen phá không mà ra, lấp lánh trước mắt mọi người...
Một trận hàn khí lạnh thấu xương trực tiếp xuyên qua thân thể, tràn ngập khắp nơi, cả người tay chân lập tức lạnh lẽo.
Tà Thần Ma Kiếm!
Khoảnh khắc này, Tiêu Dương ở phía sau đôi mắt lộ ra vẻ mừng rỡ.
- Quả nhiên... Tà Thân Ma Kiếm nhận chủ rồi!
Kengl
- Thấy chưa, đây chính là hậu quả!
Tiêu Dương cảm thán, đồng thời cười lạnh liếc vê phía các cường giả bị La Thiên một kiếm chấn trụ. - Thanh kiếm sắc bén quái
Mức độ tăng vọt về thực lực của La Thiên thậm chí còn hơn nhiều những gì họ dự liệu! Điêu này chắc chắn là một tin khiến người ta vui mừng chấn phấn!
Ánh mắt bọn Tiêu Dương ở phía sau cũng không tự chủ được lộ ra vẻ vui mừng lẫn sợ hãi!
Tà Thần Ma Kiếm hút máu mà về, La Thiên liếc nhìn phía trước bằng ánh mắt lạnh lùng...
Cảnh tượng chớp mắt liền khôi phục yên bình.
La Thiên tay câm Tà Thân Ma Kiếm, giờ phút này đã lại hạ xuống mặt đất lần nữa, cầm ngang kiếm đứng sừng sững, thân kiếm nhuộm đỏ, dính đầy máu tươi... Tà Thần Nhất Thiểm Ẩm Huyết Quy!
Âml!II
Gần như tất cả mọi người ở sơn cốc đều đang chấn động, đồng tử co rút, trợn mắt há hốc mồm nhìn chăm chằm một màn phía trước...
Nơi cách trước người La Thiên không đến hai mét, tên Thần Linh lão tổ tay nắm hai lưỡi búa lúc này đã bất động, lúc lâu sau máu trên động mạch chính của cổ bắn ra như thủy tiễn, hai tròng mắt trợn to vô thần, ngửa mặt lên trời âm âm rồi ngã xuống... bỏ mình!
Xôn xao một mảnh!
Đó là Thần Linh lão tổ tay cầm lưỡi búa đấy! Không ngờ lại... một chiêu mất mạng!
Người đáng sợ, kiếm đáng sợi
Leng keng!
Tà Thần Ma Kiếm nhận chủ, thu hoạch lớn nhất của La Thiên là sau khi Thần ma kiếm nhận chủ, ông học được Tà Thần Ngũ Thiểm trên Tà Thần Ma Kiếm! Đây là một môn kiếm pháp chuyên để giết chóc!
Trong không trung như có một tia chớp lướt qua, vô cùng chói mắt, gân như tất cả mọi người đều bị chói đến mức nheo mắt lại, thậm chí trực tiếp nhắm mắt...
- Tà Thần Nhất Thiểm... Ẩm Huyết Quy!
Ma khí Tà Thần vô tận tỏa ra từ trong vỏ kiếm, chớp mắt dường như La Thiên đang ở địa ngục Tu La, nơi đó... chỉ có giết chóc!
Một tay La Thiên đặt trên chuôi kiếm Tà Thân Ma Kiếm...
Dường như động tác của La Thiên rất chậm, vỏ kiếm rơi thẳng, keng một cái cắm xuống đất. Lúc này hai lưỡi búa trong tay tên Thần Linh lão tổ kia đã ép sát lại gần, cuông phong vội quét, búa lớn ầm ầm lao đến...
- Hơi thở của tà mai
Trâm mặc một lát, Xích Dung Minh liếc nhìn phe cánh bên mình lúc này đã có chút tan rã, thanh âm vang dội lập tức vang lên.
- Đó là một thanh ma kiếm! Chư vị đạo hữu, từ xưa đến nay Thần Ma không cùng tồn tại! Hôm nay ma kiếm lại xuất hiện ở Thần Linh Cảnh Địa, chúng ta bắt buộc phải dùng hết toàn lực chém mai
Giọng nói của Xích Dung Minh vang vọng khắp nơi, tựa hô mang theo một luồng sức mạnh như tiếng chuông sáng trống chiều thức tỉnh mọi người lần nữa, ánh mắt vẫn không che dấu được một tia kiêng kị nhìn La Thiên... Một màn vừa nãy quả thật quá long trời lở đất!
- Chém mal
- Chém mal Cả sơn cốc lập tức bắt đầu hưởng ứng lời nói của Xích Dung Minh...
- Lấy danh nghĩa Thần tru sát ác ma thiên hại
- Giết
- Giết
- Giết!
Cả sơn cốc trong tích tắc liên bị bao phủ bởi sát ý dày đặc!
La Thiên ánh mắt lạnh lùng.
- Cái gì là Thần Ma? Tâm là Thân thì là Thần, tâm là Ma thì là Mail
Tất cả hỏi tâm!
La Thiên dẫn Ma nhập đạo cũng là cảnh giới Vấn tâm rồi!
Tiêu Dương tiến lên cười nói:
- Cái gì là Thân Ma? Huynh đệ là Thần thì ta là Thần, huynh đệ nhập Ma thì ta nhập Mai
Cuồng phong trong sơn cốc quét qua...
- Cái gì là Thần Ma?
Bạch Húc Húc theo sát Tiêu Dương.
- Lão đại là Thần thì ta là Thần, lão đại là Ma thì ta tự làm Mail
Giát Giát cất bước, bốn huynh đệ lại lần nữa đứng sánh vai.
- Cái gì là Thần Ma? Nếu Phật là Thần thì ta là Thần, nếu Phật là Ma thì ta là Mal
Gió núi lạnh lẽo gào thét lao đến, thời khắc này đại chiến lại lần nữa bộc phát!
Cùng với một tiếng chém ma của Xích Dung Minh, cả sơn cốc đều bạo phát, bóng người như gió, sát ý dày đặc, như có cả thiên quân vạn mã đang lao tới, lại như hồng thủy cùng dâng lên từ bốn phương tám hướng, lấy bốn người làm trung tâm, tàn phái
- Phía Đông Xích Dung MinhlI
Tiêu Dương ánh mắt liếc về phía trước, chọn đối thủ chủ yếu cho mình!
- Phía Nam Hỏa Viêm Phong!
Giát Giát tay cầm Kim Cương Hàng Ma trượng.
- Phía Bắc hạng người vô danhI
Ánh mắt La Thiên lạnh lùng.
Bạch Húc Húc nghĩ một lát, cao giọng nói:
- Tiểu binh tiểu tướng còn lại! Xông về chỗ ta đây!
Trong bốn người, Bạch Húc Húc có thực lực yếu nhất, nếu đối mặt với Thần Linh lão tổ thì gã chưa đủ để nghênh chiến, nhưng với thực lực hiện tại thì đối đầu với con nối dòng Thần Linh bình thường cũng không thành vấn đề!
Chiến đấu bắt đầu!
ÂmIII
Tiêu Dương trực tiếp vung Thiên Hoàng thần kiếm lên, ánh sáng của thần kiếm xuất hiện, bay về phía Xích Dung Minh...
Có mấy Thần Linh lão tổ của các thế lực Thần Linh đứng bên cạnh Xích Dung Minh thấy vậy liền đều phản kích, đánh về phía Thiên Hoàng thần kiếm!
- Ngàn kiếm cùng bay!
Vút! Vút! VútI
Bên trong sơn cốc xuất hiện một màn cực kỳ hoa mỹ tráng lệ, kiếm khí khắp trời đan xen lân nhau khiến kẻ khác không rét mà runl
Sức sát thương khi vung kiếm của Tiêu Dương còn mạnh hơn cả khi hắn dùng thủ đoạn khác! Thời khắc này dù chưa giết được Thần Linh lão tổ nhưng lại khiến không ít thành viên ngã trong vũng máu.
- Mọi người nhanh chóng liên thủ, chém giết tà mai
Xích Dung Minh vẫn không ra tay, mà nhanh chóng chỉ huy chiến đấu! Trong mắt lão lộ ra vẻ tự tin. Bên lão có hơn hai mươi Thần Linh lão tổ, chẳng lẽ không bắt được bốn tên thiên tài sao?
Soạt!
Tà Thần Ma Kiếm lại lần nữa được rút ra khỏi vỏ, huyết quang nổi lên!
- Tà Thần Nhất Thiểm Ẩm Huyết Quy!
Tia chớp đen kịt lại lướt qua giữa không trung, vô cùng chói mắt, một loạt thân hình bị hút máu ngã xuống, yên lặng không tiếng động...
Mõ Phật Duyên xuất hiện rồi!
Một pho tượng Phật bằng vàng trấn áp một phương, tay lấy ra mõ Phật Duyên, khẽ gõ xuống, tiếng niệm chú cửa Phật cao thâm huyền diệu, nhiếp hồn đoạt phách bắt đầu vang vọng, lặng lẽ đoạt đi tính mạng người khác!
Giờ khắc này Phật không còn từ bi phổ độ chúng sinh, Phật là sát thân, siêu độ tất cảiI
GiếtI
Dưới một đợt oanh kích này của hòa thượng Giát Giát, có một Thần Linh lão tổ phun đầy máu tươi, người bay ra ngoài...
Bạch Húc Húc cũng không chịu yếu thế, dưới sự che chở của ba huynh đệ, đối thủ của gã không có Thần Linh lão tổ. Tay nắm kim xoa, ánh vàng lấp lánh uy phong lẫm liệt, đại sát bốn phương!
Hôi !!
Bốn huynh đệ, uy tám phương!
Tại chỗ trên cao ở xa xa, không ít người đang nhìn chăm chú vào trận chiến trong sơn cốc, lúc này người nào người nấy đều không nhịn được chấn động, miệng há to, ánh mắt chấn động đến mức không kiêm chế được...
†r
Bạn cần đăng nhập để bình luận